28-11-2023
Khi các giáo sư, tiến sĩ bày tỏ sự đồng cảm, chia sẻ với hành vi bán bài báo của PGS. Đinh Công Hướng cho các trường hạng bét nâng hạng lên top đầu đại học thì có một giảng viên từng là thầy tôi cũng nhảy vào bình luận với sự đồng cảm, chia sẻ thống thiết. Nội dung như sau:
“Tôi đã từng viết thuê một luận văn thạc sĩ, dù chỉ lấy ba triệu đồng, cho nên tôi rất đồng cảm, chia sẻ với thầy Hướng”.
Rất nhiều like cho một dòng bình luận như vậy. Nếu tổng hợp, thống kê những ý kiến cả trên báo nhà nước, lẫn mạng xã hội ủng hộ thầy Hướng, thì có lẽ số lượng lên đến cả vạn.
Ý kiến của ông thầy tôi trên kia, cũng như các ý kiến khác còn mang hàm nghĩa: Tự khoe năng lực của mình. Bởi khi bày tỏ đồng cảm, chia sẻ ấy, họ cũng bày tỏ sự nể phục tài năng của thầy Hướng. Nể phục thầy Hướng để thể hiện “liên tài”. Nôm na, như cụ cả từng tự hào: “Mình phải thế nào mới có người thuê mình viết bài báo, viết luận văn, luận án cho họ chứ!”
Trong Kim Vân Kiều truyện có đoạn ở nhà chứa, bọn gái lầu xanh tranh khách. Đứa một ngày ôm nhiều khách cũng nói tương tự: “Mình phải như thế nào mới có nhiều khách chứ!”
Truy lên mạng thì thấy, có cả một cái chợ rao công khai dịch vụ viết thuê bài báo, luận văn, luận án mới kinh! Ai tham gia vào dịch vụ này? Hiển nhiên phải là lực lượng giáo sư, tiến sĩ. Giáo dục đã thành cái chợ đen hoạt động nhiều năm. Đến khi giáo sư, tiến sĩ vênh mặt tự hào khoe mình tham gia vào cái loại dịch vụ như vậy thì không thể nói khác hơn: Giáo dục đang là cái động đĩ khổng lồ. Bằng cấp, danh hiệu đang như cái thứ “nước vỏ lựu, máu mào gà” lừa cả thiên hạ!
Nghĩ mình ngồi các hội đồng chấm luận văn thạc sĩ, viết nhận xét cho các luận án tiến sĩ, là đang chấm và nhận xét cái thứ “nước vỏ lựu, máu mào gà” như vậy. Nhục nhã ê chề.
Bộ Giáo dục và cơ quan chức năng làm ngơ đến bao giờ? Nói thật, cái thuở tôi nghèo rớt mồng tơi, khó khăn chồng chất, có người cho tôi nhiều tiền để tôi viết luận văn, luận án cho, tôi đã từ chối thẳng thừng. Người thân học từ xa nhờ tôi làm bài thay, tôi càng từ chối. Đến bài tập về nhà của con tôi, tôi cũng chỉ giảng cho nó hiểu và để nó tự làm. Hướng dẫn khoá luận đại học, luận văn thạc sĩ thì cũng chỉ hướng dẫn đúng nghĩa, không có chuyện làm thay.
Vậy mà, trong khi tôi biết, nhiều bậc cha mẹ làm thay bài tập cho con, dám khoe luôn đã làm thay công trình khoa học kỹ thuật cho con dự thi cấp quốc gia để đoạt giải. Không loại trừ nhiều giáo sư, tiến sĩ ăn phong bì rồi ngồi viết thay luận văn, luận án cho học viên, nghiên cứu sinh mình hướng dẫn. Không khó hiểu khi lộ chuyện thầy Hướng thì nhiều giáo sư, tiến sĩ khoe luôn đã từng tham gia dịch vụ viết thuê bài báo, luận văn, luận án để tự ngợi ca năng lực của mình.
Giáo dục mà như vậy thì nhà trường thành nhà thổ, giáo sư, tiến sĩ thành Tú Bà và những kẻ chạy đua theo danh hiệu, bằng cấp là những con đĩ!
Đến lượt chính những nhà giáo trung thực ngồi chấm luận văn, luận án, hoặc bỏ phiếu học hàm học vị phải tự thú nhận, mình đã thành kẻ bị “nước vỏ lựu, máu mào gà” lừa cho. Nhưng không ai lên tiếng vì cái bất thường đã thành bình thường. Khốn nạn tột cùng!
Xin lỗi các thầy. Đến lúc tôi phải khạc nhổ vào các thầy chứ không chỉ nói lời khinh bỉ!
CML:
“Truy lên mạng thì thấy, có cả một cái chợ rao công khai dịch vụ viết thuê bài báo, luận văn, luận án mới kinh!”
# Anh đang sống năm thứ 48 thời đại xhcn, dù ở QNhon, Tphcm, Hanoi… thì nơi nào cũng thế: đầy dẫy những chuyện phi nhân phi nghĩa, vô liêm sỉ, trân tráo trơ trẽn; qui mô lớn, vừa, nhỏ đủ cả…
Bản thân anh thừa biết chuyện đó “từ khuya”, không phải chỉ mới bây giờ. Thậm chí có thể một giai đoạn nào đó thời còn trong đoàn đội, anh cũng từng có mặt, hoà mình…đủ thứ.
Vậy nay đâu có gì phải dị ứng?!
“…viết thuê bài báo” với mục tiêu hèn hạ, thì kết tội đúng rồi;
nhưng với một nhóm dân ngu khu đen bị ức hiếp bất công ở xóm nhà lá nọ, cơ quan xí nghiệp công trường kia, đã dốt nát thấp cổ bé miệng lại sợ sệt…
thì không nhờ đám “viết thuê bài báo” nầy, có ai viết giùm, khiếu nại kiện cáo giùm cho?
CML,
“Ai tham gia vào dịch vụ này? Hiển nhiên phải là lực lượng giáo sư, tiến sĩ. Giáo dục đã thành cái chợ đen hoạt động nhiều năm. Đến khi giáo sư, tiến sĩ vênh mặt tự hào khoe mình tham gia vào cái loại dịch vụ như vậy thì không thể nói khác hơn: Giáo dục đang là cái động đĩ khổng lồ. Bằng cấp, danh hiệu đang như cái thứ “nước vỏ lựu, máu mào gà” lừa cả thiên hạ!
Nghĩ mình ngồi các hội đồng chấm luận văn thạc sĩ, viết nhận xét cho các luận án tiến sĩ, là đang chấm và nhận xét cái thứ “nước vỏ lựu, máu mào gà” như vậy. Nhục nhã ê chề. “
#
Như trên từng viết “Anh đã thừa biết chuyện đó từ lâu, không phải chỉ mới bây giờ”,
là có ý thắc mắc…
“mức độ chịu đựng của một ‘kẻ sĩ, nhân sĩ’, Ts – khá là nhiều ‘sĩ’ của anh, sau mấy chục năm chịu sống trong kênh Tham Lương thối như anh, quả là quá quắt…
* sao bản thân CML lại chẳng hề có một phản ứng tích cực nào cho xứng với tư cách, chẳng hạn như…bỏ nghề, nói rõ hơn, từ chức ra ngoài dạy tư, hoặc bất cứ cách nào khác kiếm sống với mảnh bằng Ts sạch sẻ của mình ?!
Ít ra cũng để cho lương tâm khuây khỏa, nhẹ bớt đi trách nhiệm trước đám sv và giữ lòng tự trọng với vợ con.
Ít ra tất cả mọi người cũng rõ “chút lòng khí khái thanh bạch” của riêng anh sau “nghĩa cử” đó?!
Hay có “kẹt” gì không…
HỌC GIẢ BÙI CHÍ VINH
Hơn nửa thế kỷ, thẻ căn cước
Có từ thời Việt Nam Cộng Hòa
Sau nửa thế kỷ, thẻ căn cước
Luân hồi, một lần nữa sinh ra
Qua chu kỳ Phật Phật ma ma
Mọi thứ lại dần dần khôi phục
48 năm chính thua tà
Giờ mới biết ai vinh ai nhục
48 năm đi cướp đất
Dân oan đội sớ tận kinh thành
48 năm phá giáo dục
Con trẻ quên hùng khí sử xanh
48 năm dạy lưu manh
Đồng tiền quan trọng hơn liêm sỉ
Bồi bút tràn ngập cõi thơ văn
Kiếm không ra ông Phan Văn Trị
Ra khỏi ngõ gặp liền bọn quỷ
Đối ngoại toàn lũ Tôn Thọ Tường
Mất nước, mất ngay từ lễ nghĩa
Nói gì từng tấc đất biên cương
Mất nước, mất ngay tại nhà trường
Tiên học lễ, hậu văn… Tàu Cộng
Sách giáo khoa định hướng chủ trương
Hịch Tướng Sĩ, Bình Ngô… liệng cống
Văn hiến 4000 năm khóc rống
Hôm nay tập làm lại từ đầu
Tập giống Cộng Hòa từ căn cước
Còn nhân quyền giấu ở nơi đâu ?!?
NGUỒN MẠNG.
Không được nhập nhằng,tội nào ra tội đó.Các trường đại học có khả năng tài chánh mạnh thì ký hợp đồng lâu dài với các nhà nghiên cứu.Các trường đại học năng lực tài chánh yếu thì ký hợp đồng nghiên cứu từng dề tài/dự án, có thể tài trợ, trả lương hay phí từng dự án/đề tài, trả trước hay sau khi nghiệm thu,hay theo từng tiến độ của công trình.Trường đại học và nhà nghiên cứu cùng đứng tên khi công bố công trình.Tất cả các việc vừa kể có việc nào là vì phạm pháp luật,là vì phạm liêm chính học thuật.Việc trường đại học được nâng hay hạ bậc không phù hợp,đúng hay sai là do người ngoài đánh giá,sao lại vụ cho các trường đại học.Nếu có việc nhà nghiên cứu,trường đại học bán công trình công trình mình hợp tác nghiên cứu cho người khác đứng tên tác giả,cho trường khác đứng tên cơ sở hợp tác nghiên cứu thì mới nên phê phán,kết tội.
Trong cộng đồng người gù, anh dám đứng thẳng thì sẽ bị đè đầu cho chùng lưng xuống.