28-11-2023
Hôm qua, một ông anh gọi, tâm sự: Sau khi bị tòa tuyên thua trong một vụ tranh chấp tài sản mà anh tin là tất cả lý lẽ đều thuộc về anh, anh muốn nhảy từ lầu cao tòa án xuống.
Tôi hỏi, “Để làm gì”. Anh nói, “Để họ biết, để dư luận biết”. Tôi nói, “Với những kẻ sẵn sàng ra một bản án bất chấp đạo lý và pháp lý [như anh nói], lương tri của họ không làm việc. Họ sẽ đứng ở ban công nhìn xe chở xác anh đi rồi lại mở công văn đọc tiếp“.
Cũng vừa mấy hôm qua, một người dân gửi cho tôi bộ hồ sơ xin điều chỉnh diện tích và tên trong Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, nộp đã mấy năm mà không hiểu sao không làm được. Vì tôi không thể trực tiếp điều tra, tôi hứa với cô, tôi sẽ chuyển trường hợp của cô cho một nhà báo. Nhưng, tới hôm nay vẫn chưa nghĩ ra có thể chuyển cho nhà báo nào.
Tôi vẫn thường nói với các nhà báo và hôm qua tôi nói với “ông anh” của tôi, “Anh sẽ không tuyệt vọng đến mức đó nếu anh không quá tin là tòa sẽ xử theo công lý“. Sống mà không tin vào công lý thì sẽ rất bất hạnh. Nhưng, sống mà tin một cách tuyệt đối rằng, hệ thống tư pháp này có khả năng cung cấp công lý thì còn bất hạnh hơn.
Tôi không biết ông Nguyễn Cảnh Bình in bộ sách này là để trang trí hay để tìm người đọc. Tôi không rõ ở trong trường luật, trường báo chí và cả trường dạy cảnh sát, an ninh… sinh viên có đọc những loại sách này không. Làm luật sư, làm báo, làm cảnh sát, làm thẩm phán… mà không tin vào công lý thì khi đối diện với cách vận hành hiện nay của hệ thống tư pháp rất dễ, ngay lập tức, tha hóa.
Đây là những cuốn sách được viết trong thế giới tư bản. Nhưng, tôi nghĩ, chúng cần cho các nước XHCN hơn. Theo tôi, lý do CNXH không thành công trong “phe XHCN” là bởi công lý đã không được coi là nguyên tắc quan trọng nhất; mục đích đã bị lấy để biện minh cho phương tiện.
Không có nhà nước pháp quyền thì không bảo vệ được công lý, không hình thành được xã hội dân sự, không xây dựng được kinh tế thị trường, và cũng sẽ không bao giờ có CNXH [theo nghĩa công bằng, dân chủ…].
Trích Giáo Sư Lý Chánh Trung
“Lúc còn bên Pháp trong những năm 1950, tôi đã nghĩ rằng chủ nghĩa cộng sản sẽ thắng trên toàn thế giới như nó đã thắng tại nước Nga, tại các nước Đông Âu và tại Trung Quốc, như nó đã thắng tại Việt Nam, không những vì đó là hướng đi của lịch sử mà còn vì đảng cộng sản là một tổ chức hữu hiệu nhất đã xuất hiện trong lịch sử từ trước đến nay. Riêng tại Việt Nam, hiệu năng ấy còn tăng lên gấp bội vì ở đây, Đảng cộng sản đã lãnh đạo từ đầu cuộc kháng chiến giành độc lập của dân tộc và đã thu hút được sự ủng hộ của mọi tầng lớp và mọi giới đồng bào.
Tuy không phải là người cộng sản, tôi thành thật mong muốn sự thắng lợi của chủ nghỉa cộng sản trên thế giới và tại Việt Nam, vì tôi chon rằng chỉ chủ nghĩa cộng sản mới tạo dựng được cái xã hội thật sự tự do, bình đẳng và huynh đệ mà tôi hằng mơ ước”
Nói xin lỗi, chừng nào đất nước ta còn bị Cs. độc quyền toàn trị thì những ý niệm
công lý và pháp quyền hoàn toàn vô nghĩa lý bởi lý do duy nhất là Hiến Pháp còn
phải lép vế và đứng sau xa Nghị quyết đảng. Đó là sự thật.
Dân tộc VN. ta qúa vô phúc nên cả đời bị đảng CsVN. buộc phải ăn bánh vẽ !
Thân chúc Huy Đức và gia quyến khỏe mạnh, hạnh phúc và an lành.
CNXH theo nghĩa lợi ích nhóm kiểu độc tài độc quyền => không cần pháp quyền, không cần công lý, không cần xã hội dân sự, không thể có kinh tế thị trường và không bao giờ có tự do dân chủ!