Không lẽ dân tộc này lại bất hạnh đến thế sao?

Võ Xuân Sơn

11-10-2023

Hôm rồi gặp anh bạn. Anh em vẫn thường like qua like lại trên fb, nhưng ít khi nói chuyện nghiêm túc trực tiếp với nhau. Anh ấy nói rằng có nhiều người nói anh Sơn viết rất mạnh, nhưng gần đây không thấy viết mạnh mẽ như trước.

Tôi không nghĩ mình lại được nhiều người quan tâm đến như thế. Lại còn được chú ý cả việc viết như thế nào. Rất cám ơn sự quan tâm của các bạn. Cá nhân tôi rất cảm kích khi được các bạn quan tâm và chú ý cả việc tôi viết gì, viết như thế nào.

Trong hành nghề y, tôi luôn chú trọng đến tính hiệu quả, và cân nhắc, so đo giữa lợi ích và thiệt hại. Bất cứ một phương pháp điều trị nào cũng đều có hai loại tác động lên người bệnh, đó là tác động có lợi và tác động có hại. Tôi luôn cân nhắc thiệt hơn giữa hai loại tác động này, và thường khuyên người bệnh chọn loại nào có lợi nhất cho họ, tức là lợi ích lớn nhất, và thiệt hại nhỏ nhất.

Trong các lĩnh vực khác của cuộc sống, tôi cũng có suy nghĩ như vậy. Việc viết lách, phản biện xã hội ở Việt Nam hiện nay là một mối nguy hiểm đối với người viết. Chúng ta đều biết, nhiều người đã bị bắt, hoặc tệ hơn là bị lưu đày biệt xứ. Thậm chí còn có cả những tin đồn khác, nguy hiểm hơn so với việc bị bắt, hoặc bị lưu đày.

Trong thời gian dịch, tôi đã viết rất “mạnh”, vì những “thiệt hại” cho cá nhân tôi lúc đó sẽ là rất nhỏ so với những thiệt hại mà xã hội phải gánh chịu nếu tôi và những người nhìn ra vấn đề, cùng im lặng. Nếu như có bị “thiệt hại” gì, thì “thiệt hại” ấy có chút ý nghĩa. Còn bây giờ, nếu tôi bị “thiệt hại” gì, thì “thiệt hại” đó là vô ích, vì dù có viết gì thì cũng chẳng thay đổi được gì cả.

Đấy là chưa kể, khá nhiều người nổi tiếng trong việc phản biện xã hội, đã lập tức block tôi, hoặc unfriend, hoặc đơn giản không tương tác với tôi, chỉ vì tôi phản biện một ý kiến nào đó của họ. Qua những gì đã xảy ra trong thời gian vừa qua, tôi cho rằng cái xã hội mà chúng ta đang sống đã hết thuốc chữa. Việc biến đổi nó có thể nói là vô vọng, ngoại trừ một điều kiện.

Mà với những gì chúng ta đang thấy hiện nay, thì chỉ có phép màu mới cứu vớt được chúng ta. Tất nhiên, như chúng ta đều biết, Ông Bụt thì chỉ có trong cổ tích mà thôi.

Không lẽ dân tộc này lại bất hạnh đến thế sao?

Bình Luận từ Facebook

9 BÌNH LUẬN


  1. Mãi mãi Mầu Vàng là Mầu Muôn thuở !
    ************************

    Mầu Vàng
    Như Mặt trời mọc
    Từ Biển Đông
    Ngay sau Đại thắng Bạch Đằng lần Ba

    Mầu Vàng
    Giống như Hoàng Kỳ
    Trong Tâm trí đầy Vì sao của Chúng ta
    Đầy Lý tưởng Nhân quyền Dân sinh Dân chủ Tự do
    Mầu Vàng
    Giống cánh đồng lúa chín
    Trải dài đến tận cuối Chân trời

    Mầu Vàng
    Như mật ong
    Trong tim Anh in cánh Bướm tà áo Em năm xưa

    Mầu Vàng
    Như dòng máu Vũ Hoàng Chương
    Còn chảy thắm Sử Thi trên cuốn sổ tay thơ

    Mầu Vàng
    Như đôi má trẻ thơ
    Ép vào sách giáo khoa mẫu giáo

    Mầu Vàng
    Giống như quả cam mang lại cho Dân Miền Nam
    Mùi thơm từ Bố Hạ, Miền Bắc

    Mầu Vàng
    Như Hoa Mai Mùa Xuân
    Sẽ đánh thức cả Nước Việt
    Bằng Hương Tự do Sắc Dân chủ

    Mầu Vàng
    Như ngôi sao này trong tim bất kỳ ai
    Người nằm ngủ say mềm nhũn
    Như giun như trùn vào Thời khắc Việt Sử…
    Như bầy dơi ru ngủ giấc Mùa đông
    Bởi hàng triệu loa phường hoen rỉ
    Như cây đàn bầu đứt tung dây
    Hết than thở bi ai điệu buồn vong đảo
    Hoàng Sa – Trường Sa
    Chắc chắn sẽ về lại Đất Mẹ Việt Nam

    Mầu Vàng
    Tựa như tầm nhìn cuốn hút Sóng Thần
    Từ con tầu viễn dương cuối cùng chết đắm

    Mầu Vàng
    Như ngọn Lửa Thiêng bập bùng cùng Trống Võ

    Mầu Vàng
    Giống như tín hiệu đèn hiệu
    Khi máy bay cất cánh từ phi trường
    Mầu Vàng

    Mầu Vàng
    Lời ca ru hời Mẹ truyền dạy con
    Như bản giao hưởng thuở nằm nôi

    Mầu Vàng
    Mọi thứ Anh ước mơ ước gì sẽ xây dựng
    Mầu Vàng
    Mọi thứ Em yêu thích

    Mầu Vàng
    Giống như chiếc áo choàng bảo hoàng Ai Cập
    Mầu tang du mục lang thang sa mạc

    Mầu Vàng
    Như Mặt trời mọc
    Từ Biển Đông
    Ngay sau Đại thắng Bạch Đằng lần Ba

    Mầu Vàng
    Giống như Hoàng Kỳ
    Trong Tâm trí đầy Vì sao của Chúng ta

    Mầu Vàng
    Tựa như Hoàng Kỳ

    Mầu Vàng
    Y hệt Hoàng Kỳ rồi sẽ Tất thắng

    Mầu Vàng
    Mầu da Mẹ cho chúng ta chúng mình
    Mầu da Đất Nước phắp Thân hình chữ S
    Như Dòng máu Đỏ Cha cho chúng ta chúng mình
    Cả Ba Miền Tổ Quốc
    Nguyên Tinh chất kiến trúc Hoàng Kỳ

    Mầu Vàng
    Như mầu Giấc mơ về Tương lai
    Đầy Lý tưởng Nhân quyền Dân sinh Dân chủ Tự do

    Mầu Vàng
    Không là Việt sử của Quá khứ Hôm qua
    Mầu Vàng
    Mầu Tương Lai Sắc Ngày Mai

    https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

    https://www.hanoiparis.com/construct.php?page=poesie2&idfam=28

  2. Người thơ, Nguyễn Đắc Kiên.

    tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
    bốn ngàn năm, giờ lại ngót trăm năm.
    hết phong kiến độc tài, đến lũ bạch tuộc thực dân,
    hết quân, hết vương, đến lũ tượng thần chủ nghĩa.

    bao thế hệ siết rên trong gọng kềm nô lệ.
    chuyên chế dã man đục rỗng chí con người.
    cha tôi, ông tôi, bao thế hệ ngủ vùi.
    tôi chưa thấy một đêm nào dài thế.

    không ánh mặt trời, bóng tối chí tôn,
    lũ quỷ ám thừa cơ toàn trị,
    khủng bố dã man, reo rắc những kinh hoàng,
    biến lẽ sống thành châm ngôn “mày phải sợ”

    mày phải sợ mày ơi mày phải sợ,
    sợ nữa đi có sợ mãi được không,
    cốt tủy mục rỗng rồi trí óc cũng tối đen,
    mày lại đẻ ra lũ cháu con “biết sợ”

    bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ,
    lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau,
    còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau,
    sống cho xứng danh xưng con người trên mặt đất

    tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
    cũng chưa thấy có ngày mai nào không thể,
    vì người ta cần ánh mặt trời,
    tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi!

    trích: tập thơ chính luận “Hãy Ngẩng Mặt”.

  3. Đây là người thứ 2 dám nói lên một sự thật nhức nhối, khác với nhiều người quyết
    phản bác, cho đó là “vơ đũa cả nắm” hay thiếu lòng tự tôn dân tộc.
    Trước đây, đạo diễn Trần Văn Thủy sau khi du lịch,tiếp xúc với cộng đồng người VN.
    ở Mỹ và hải ngoại thì đã thốt lên là thất vọng với người VN.ở trong lẫn ngoài nước
    vì chỉ lo “cãi cọ” những chuyện vặt vãnh mà quên mất chuyện lớn ?
    Tuởng cũng cần nhắc lại là ở thế kỷ trước, nhà yêu nước vĩ đại Phan Châu Trinh từng
    nặng lời chỉ trích nhiều thói quen không hay của dân mình !

    • @Khach Quan
      Xin thưa, như Mạc Văn Trang nói “người Việt hèn” chẳng hạn, theo ông ý Mạc Văn Trang là gì. Còn chúng tôi hiểu là Mạc Văn Trang nói người Việt từ xưa tới nay đều là lũ hèn. Thiết tưởng, chưa hiểu nhà họ Mạc gan to đến đâu, nhưng dưới con mắt của Mạc Văn Trang, từ Ngô Tiên Chúa tới Lê Thái Tổ, từ Lý Thường Kiệt đến Trần Hưng Đạo … đều hèn cả. Thời xưa là …
      Một ví dụ về quy chụp nhảm nhí, những việc khác tương tự. Thấy Bá Dương nói mấy câu lảm nhảm, tưởng hay, đua nhau nhai lại.

  4. Rất thông cảm với những ý nghĩ của bác ( sĩ ) . Xưa,cụ Nguyễn Đình Chiểu xưa đã từng than mà mai mỉa :
    “Cho hay đàn khảy tai trâu
    Nước xao đầu vịt ngẫm âu nực cười” . ( LVT )

    • ..với điều kiện là cái đảng súc vật này bị đạp đổ. Vâng thưa bác sĩ, thật đúng như vậy.

  5. Trước hết, xin trao đổi với tác giả về cái gọi là tự do trên mạng toàn cầu.
    -Những trang để cho cá nhân đăng ký không mất tiền, chỉ có Blogspost, hay cũng gọi là Bloger, là có tính năng ẩn danh trong bình luận của khách. Tính năng ẩn danh này thuộc quyền của chủ trang.
    -Nhiều người tự cho bản thân là người yêu tự do, dân chủ, kêu gọi xóa bỏ độc tài chuyên chính, nhưng bản thân họ cũng thể hiện sự độc tài chuyên chính. Nhiều người thường xuyên vạch ra chỗ sai của người khác, điều ấy cũng tốt, nhưng khi người khác vạch ra cái sai của họ, thì họ lại không chịu được, đấy mới lại là cái hay. Các trang của người Việt lập ra vô kể số, hầu hết là kiểm duyệt phản hồi của khách. Như chúng tôi biết, có trang của Nguyễn Tường Thụy, đã bị bắt đi tù, là không kiểm duyệt, trang Một Ngày Mai đăng bài về Sấm Ký, Dự Ngôn của Ta và Tàu cũng không kiểm duyệt. Ngoài ra, chúng tôi chưa được biết thêm trang nào đó không kiểm duyệt.
    Thứ hai xin trao đổi với tác giả về “hết thuốc chữa”.
    -Việc hiểu biết của bất cứ ai đều có giới hạn, cho nên không thể dùng cái hiểu biết ấy làm tiêu chuẩn cho cái lớn hơn, xưa có chuyện thày bói mù xem voi.
    -Khi bế tắc, kêu ca chả ích sự gì. Thời giờ rảnh rỗi, tìm hiểu thêm những cái mình thích, mở rộng học vấn, tự nhiên lại thấy “có thuốc chữa”.
    Thứ ba xin trao đổi với tác giả về “người nổi tiếng”.
    -Người nổi tiếng cũng có nhiều loại, nhưng chỉ cần xem người ta nổi tiếng vì cái gì, như thế nào, cũng có thể đưa ra phán đoán nhất định về thực chất của sự nổi tiếng ấy.
    -Thích được khen, che đậy cái kém, có thể biết người ấy đã đến giới hạn của chính họ về sự hiểu biết, họ muốn khá hơn cũng chẳng được. Họ chặn, thì chia se quan điểm trên trang cá nhân của mình, việc gì cứ phải bám vào họ.
    Thứ tư xin trao đổi với tác giả về “bắt giữ, thủ tiêu”.
    -Kẻ cầm quyền độc đoán tham lam sẽ dùng mọi thủ đoạn đê hèn, không những lên bản thân người chống đối, mà còn cả gia đình, họ hàng, bạn bè, đối tác …
    -Việc lựa chọn cách xử lý trong hoàn cảnh xấu là mang tính cá nhân, và khi đã lựa chọn thì phải chấp nhận những “phản ứng phụ không mong muốn” kèm theo.

Comments are closed.