Đinh Hoàng Thắng
10-7-2023
Không rõ có bao nhiêu người từng biết, tại sao ông Vũ Khoan “trượt” ghế Thủ tướng năm 2006? Mãi về sau này, cựu TT Phan Văn Khải mới giải thích, do tương quan lực lượng hồi bấy giờ không cho phép. Trên thực tế, quyền lực, với trường hợp của Vũ Khoan, là chấp nhận mọi thách thức…
Một lần, ông Vũ Khoan từng tự “tổng xỉ vả” bản thân: Có những chuyện thấy sai trái rõ mười mươi mà mình không làm gì được để đẩy lùi nó. Rồi ông cho rằng, như vậy là mình thiếu dũng khí, thậm chí còn hèn. Giờ đây, chắc nhiều người muốn khích lệ ông Vũ Khoan rằng, ông không hề hèn! Vì về cuối đời, giống như con chim “Thorn Bird” trong bụi mận gai (Tiểu thuyết của McCullough), ông đã vượt lên được nỗi đau khôn tả để cất lên “tiếng hót” về thế sự. Cho dù cái thế sự ấy thật đau lòng… Là một “kiến trúc sư”, là người chủ động đóng góp trong bứt phá để kết nối Việt Nam với Mỹ và phương Tây, ông Khoan đã để lại nhiều dấu ấn quan trọng trong quá trình hội nhập của đất nước. Đám tang của ông hoành tráng nhưng cũng khá kềnh càng trên mức bình thường là cả một sự chủ ý từ Chính quyền.
Đảng/Nhà nước này muốn những người có tri thức toàn diện, tầm nhìn xa, cũng như sự hiểu biết sâu sắc về văn hóa chính trị để nắm bắt xu thế thời đại – cỡ như Vũ Khoan – phải biết “ém mình xuống”, phải biết “kìm giây cương lại” trên mọi cung đường, đừng “cầm đèn chạy trước ô tô” mà gây khó cho Đảng. Tấm gương của những Trần Độ, Trần Xuân Bách còn sờ sờ ra đấy!
Đại sứ Trung Quốc đã không có mặt tại lễ tang là thông điệp rõ ràng nhất về sư vô nghĩa của slogan “bốn tốt” và “mười sáu chữ vàng” trong quan hệ Trung – Việt. Chịu trách nhiệm về một số cuộc đàm phán với Trung Quốc, Vũ Khoan hiểu được những ý đồ thâm thúy của Bắc Kinh đối với Việt Nam, nhưng công khai ông ít khi bày tỏ thái độ hay tuyên bố gì cụ thể cả. Tuy nhiên, những lần ông chỉ đạo các cuộc đàm phán, không phải bên Bắc Kinh không biết. Người của họ có mặt khắp mọi nơi.
Không tính hai “cái mũ” lớn nhất của ông là Bí thư Trung ương Đảng và Phó Thủ tướng Chính phủ, với cương vị là Chủ tịch Ủy ban Quốc gia về Hợp tác Kinh tế quốc tế và Trưởng Ban Chỉ đạo Nhà nước về Biển Đông và hải đảo, Trung Quốc biết quá rõ quan điểm của Vũ Khoan đối với các cuộc đàm phán dai dai dẳng về biên giới trên đất liền cũng như phân chia Vịnh Bắc Bộ. Giá như đất nước có thêm vài ba lãnh đạo như ông Vũ Khoan, thì tương quan “cân bằng động” Trung – Việt – Mỹ có thể đã tích cực hơn.
Hồi bấy giờ, trong nội bộ, nhất là ở Ngoại giao, dư luận ủng hộ ông Vũ Khoan lên Thủ tướng. Trong các nhiệm kỳ của Chính phủ, không nhiều vị cùng “ngồi” một lúc hai ghế “oách” và cận kề cái ghế của “người đứng đầu chính phủ” như ông Khoan. Tuy nhiên, những “fan” ở Ngoại giao không biết rằng “bộ máy ở trên” vận hành theo một quy luật không giống ai. Ngoại ngữ giỏi, kiến thức rộng, kinh nghiệm quốc tế phong phú chưa là cái gì, nếu không có mánh lới và “giá đỡ”. Lê Khả Phiêu, Phan Văn Khải, Nguyễn Văn An đều ủng hộ Vũ Khoan. Nhưng còn những thế lực mạnh hơn, không những chống lưng cho Tấn Dũng, mà còn phản đối việc đưa Vũ Khoan lên. Ông Khải đành “quy hàng” mà ký tờ trình ra Quốc hội để đưa Tấn Dũng lên. Nếu ngồi vào ghế Thủ tướng, Vũ Khoan có chiều theo mọi “y lệnh” của các “Thái thượng hoàng”? Với căn tính thẳng như ruột ngựa, e rằng Vũ Khoan không “chịu nổi” sức ép của Đỗ Mười và Lê Đức Anh. Về sau, ông Khải có giải thích: Quá trình thăm dò nhân sự cho Đại hộI X, các ban ngành đánh giá Vũ Khoan cao hơn Tấn Dũng. Một số ban, ngành ủng hộ Vũ Khoan lên Thủ tướng. Nhưng “tương quan lực lượng không cho phép”. Đấy là điều đáng tiếc, nếu đứng đầu chính phủ hồi ấy là một nhà kỹ trị như Vũ Khoan thì vị thế Việt Nam sẽ khác.
Nhưng ông Vũ Khoan không phải là người không dám nói ngược lại ý muốn của lãnh đạo cấp trên. Chính Bộ trưởng Nguyễn Cơ Thạch đã “chấm” ông Khoan khi ông Thạch nảy ra ý tưởng Ngoại giao làm kinh tế. Ông Vũ Khoan có ý từ chối, nại lý do qua các kỳ sát hạch tại chức, điểm kinh tế của ông chỉ đạt trung bình. Ông Thạch chớp lấy lý do ấy: “Những người khác được 9, 10 điểm môn kinh tế là vì họ nói theo sách, không có phản biện. Còn cậu chỉ được 6 điểm là vì cậu không nói theo sách, mà cậu dám nói ngược với họ. Kinh tế của chúng ta hiện nay như thế nào thì cậu biết rồi đấy, rất cần những người nói ngược như cậu, tôi không cần nghe người nói xuôi đâu”. Giá như lãnh đạo Đảng/Nhà nước bây giờ biết lắng nghe những người nói ngược thì hay biết bao nhiêu! Giá như lãnh đạo Đảng/Nhà nước hiện nay có cơ chế phản biện để chắt lọc các ý kiến liên quan đến mớ bùng nhùng Việt – Trung – Nga thời hậu Ukraine, khi đã cam kết nâng cấp các mối bang giao với Mỹ và phương Tây thì Việt Nam mới xứng mặt anh hào!
Từng là lãnh đạo tại Ngoại giao, ông Vũ Khoan hiểu sâu sắc bài học của lần lỡ nhịp bình thường hóa quan hệ với Hoa Kỳ những năm 1977 – 1978, đặc biệt là cái giá phải trả cho lần lỡ nhịp ấy là hai cuộc chiến tranh không đáng có và một nền kinh tế tiêu điều. Vì vậy, ông Vũ Khoan rất cương quyết gạt ý tưởng “đầy lập trường cách mạng” của một vài ban ngành khác, kiến nghị Thủ tướng Phan Văn Khải phải đòi Nhật Bản bồi thường cho Việt Nam, vì đã gây ra nạn đói 1945. Đấy là cả một câu chuyện tranh luận gay gắt trong nội bộ, nâng lên đặt xuống bao lần qua các phiên họp liên ngành, nhưng cuối cùng chính ông Khoan đã ghi điểm. Vì khi ông Khải sang Nhật không nhắc gì đến chuyện nạn đói 1945 thì chính phía Nhật lại chủ động đề cập đến vấn đề tế nhị ấy trong quan hệ song phương và cùng bàn nhau cách hóa giải. Không biết những năm gần đây, ông Khoan đã đóng góp thêm được những gì cho lãnh đạo Đảng/Nhà nước? Vì những người gần gũi ông cho biết, ông vẫn gõ bàn phím suốt ngày đêm. Một người thân quen hỏi: “Thế hàng ngày, anh nghỉ ngơi khi nào?” Trả lời: “Tớ nghỉ ngơi khi ngồi viết…”
Đọc cái “tuýt” của Vũ Kim Hạnh mới thấy ông Bí thư trung ương này khá “nặng lòng” với cánh dân sự. Nặng lòng vì hai lẽ. Hơn bất cứ một vị lãnh đạo Đảng/Nhà nước nào, kể cả nhừng người từng giữ cương vị cao nhất, ông Vũ Khoan không nhìn “xã hội dân sự” như kẻ thù và ông thừa nhận, muốn chống được tham nhũng hiệu quả, muốn có phát triển bền vững thì không thể thiếu “không gian dân sự”… Nhưng ông cũng từng nhắn nhủ với chúng tôi rằng, hãy kiên nhẫn và phải biết chờ đợi. “Dậy non như Cao Biền” là dục tốc bất đạt đấy! Những lần gặp ông gần đây, ông Vũ Khoan cũng tỏ ra hối tiếc một số cơ hội và một số quyết sách sai mà ông tự nhận thấy bản thân có phần liên đới trách nhiệm. Những mất mát ấy, suy cho cùng, không chỉ là sự tiếc nuối của cá nhân ông, mà còn cản trở quá trình phát triển của đất nước. Nếu vì lợi ích của quốc gia chứ không phải vì tương quan giữa các phe phái, thì Thủ tướng của năm 2006 phải là một người như Vũ Khoan chứ không phải là Nguyễn Tấn Dũng. Ông Vũ Khoan từng mong muốn truyền một số phán đoán về tương lai của mình cho thế hệ trẻ. Từng có mặt trong hầu hết các giao thiệp giữa Việt Nam với thế giới, từ Trung Quốc, Liên Xô đến Mỹ và châu Âu, mà biết kiềm chế bản thân như ông là hiếm thấy. Ông luôn nhắc tới hai bài học: Một là phải biết lợi ích kinh tế của mình và của đối tác. Hai là phải biết thời thế để đừng bao giờ lỡ thời cơ.
“Giờ đây, chắc nhiều người muốn khích lệ ông Vũ Khoan rằng, ông không hề hèn! Vì về cuối đời, giống như con chim “Thorn Bird” trong bụi mận gai (Tiểu thuyết của McCullough), ông đã vượt lên được nỗi đau khôn tả để cất lên “tiếng hót” về thế sự”
Giờ đây về cuối đời, về hưu, chắc nhiều người muốn khích lệ quý các ông Vũ Mão, Võ Kiệt, Nguyễn Vĩnh…, và những con tương cận, vân vân, mây mây, đã “vượt lên”, “cất lên tiếng hót” về thế sự…
Thiệt tình là thiệt tình là thiệt là tình mà!
Chế độ đôc tài toàn trị này thì 100 Vũ Khoan cũng xin lỗi, hãy quên đi và đừng ảo
tưỏng các bác “lý thuyết đầy bụng” ạ ! Chẳng lẽ BCT. là bù nhìn ?
Thư Chủ tịch Mao Trạch Đông & các lãnh đạo Đảng Cộng Sản Trung Quốc chia buồn trước sự ra đi đột ngột của Đại Tướng Nguyễn Chí Thanh
Toàn văn bức điện thư chia buồn của Mao Trạch Đông như sau:
Đồng chí Hồ Chí Minh
Tôi rất đau buồn được biết đồng chí Nguyễn Chí Thanh đột ngột qua đời vì bạo bệnh. Đồng chí Nguyễn Chí Thanh là đồng chí tốt của chúng ta, đồng thời là người bạn tốt và là đồng chí tốt của nhân dân cách mạng và các dân tộc bị áp bức trên thế giới. Đồng chí đã có nhiều đóng góp xuất sắc cho sự nghiệp cách mạng Việt Nam và cho sự đoàn kết, chiến đấu, hữu nghị giữa hai nước, hai Đảng, hai Quân đội. Việc đồng chí ra đi là một tổn thất to lớn đối với sự nghiệp cách mạng chung của chúng ta. Tuy nhiên, tấm gương sáng và ảnh hưởng của ông sẽ không bao giờ phai nhạt và sẽ tiếp tục phát triển. Xin chia buồn cùng đồng chí và hãy giữ gìn sức khỏe của đồng chí.
Mao Trạch Đông, Lâm Bưu, Chu Ân Lai
ngày 8 tháng 7 năm 1967
Đọc đi để biết, quá khứ không phải là mầm mống chia rẽ, hận thù, mà là mảnh đất để vun trồng tương lai
Hãy nhớ lại những quá khứ như thế này như là tiền đề cho mọi người đồng chính kiến, dù ở bất cứ đâu trên thế giới cũng có thể hòa giải hòa hợp dân tộc
”Giá như đất nước có thêm vài ba lãnh đạo như ông Vũ Khoan, thì tương quan “cân bằng động” Trung – Việt – Mỹ có thể đã tích cực hơn.”
Giá như đất nước đừng có Trần ích tắc hồ chí minh thì Việt Nam, (đã lấy lại được Nam kỳ từ tay Pháp, thống nhất đất nước từ 4-6-1949, đưa lãnh thổ Việt Nam/Qg VN trở nên hình chữ S tròn vẹn liền một dải từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau, từ Hà Nội & Huế vào Sài Gòn, ngoài biển Đông bao la có các quần đảo Hoàng Sa & Trường Sa mà tại hội nghị SF 1951 phái đoàn QgVN đã lên tiếng khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên HS & TS) đã không bị Trần ích tắc hồ chí minh làm Cừ Lộc cho Mao Trạch đông, phục vụ Mao Trạch đông đánh nước Việt bằng xương máu Việt, phục vụ Sit ta Lin bạo lực đấu tranh giai cấp xích hóa Việt Nam,
thì ViệtNam, đã thiết lập bang giao với “các nước tư bản giãy chết” Mỹ & Tây phương từ 1950, đã có một thời gian dài yên bình ổn định xây dựng phát triển đất nước theo khuynh hướng kinh tế chính trị bình thường của con người, “kinh tế thị trường theo định hướng dân chủ tự do”, như tại các quốc gia dân chủ tự do, như tại các nước “tư bản giãy chết”, thì chắc chắn là “tương quan “cân bằng động” Trung – Việt – Mỹ đã tích cực hơn.”
Góp ý của bác NÓI LEO mà lại NÓI RẤT ĐÚNG nếu 100.000.000 Dân Viện đều nghĩ Việt Sử cận đại như thế cỗ máy tay sai bán NƯỚC hại DÂN của thằng SIÊU VI TRUNG C..UỐC hồ chí meo TỰ PHÁ SẢN
NGUYÊN NHÂN CHÍNH LÀ tên lưu manh siêu vi trun..g c..uôc HỒ CHÍ MEO là cái MÁY CÁI sinh sản ra hàng 5 triệu máy con … HẬU QUẢ tất yếu 100 NĂM TRỒNG ngợm của tên lưu manh siêu vi trun..g c..uốc CHÍ PHÈO HỒ CHÍ MEO mà tôi đã CHỈ TRÍCH THẲNG THẮN bài viết của Đoàn Bảo Châu NHƯNG LẦN NÀY thì xin ngả mũ THÂN CHÀO Ông !!!
Thế mới xứng danh VÕ SƯ VIỆT hay Võ sĩ Việt và Danh sĩ BẮC HÀ hay SĨ phu Hà Thành
https://baotiengdan.com/2023/07/14/cuoi-ra-nuoc-mat
Cười ra nước mắt!
14/07/2023
Đoàn Bảo Châu
https://baotiengdan.com/2023/07/14/cuoi-ra-nuoc-mat
Đúng là tôi và chúng tôi cũng CƯỜI RA HUYẾT LỆ nhìn một thể chế cỗ máy côn đồ trộm ngày cướp đêm SỨC LAO ĐỘNG ruộng vườn Tổ tiên ngàn đời lưu lại bán cho lũ nhà thầu gốc Hán ngữ và biển đảo chúng nhượng dần cho TÀU CỘNG để chúng được CHỐNG LƯNG tham nhũng hàng trăm tỉ đô n..a mỗi năm hàng chục triệu các cháu thiếu sách học thiếu thư viện THIÊU NHỮNG TRANG MẠNG GIÁO DỤC giảng dạy và HỌC TẬP TỪ XA không như các bạn trẻ ẤN ĐỘ nghèo nơi nông thông nhưng có INTERNET học tập …..
NGUYÊN NHÂN CHÍNH LÀ tên lưu manh siêu vi trun..g c..uôc HỒ CHÍ MEO là cái MÁY CÁI sinh sản ra hàng 5 triệu máy con … HẬU QUẢ tất yếu 100 NĂM TRỒNG ngợm CỦA
LÀ tên lưu manh siêu vi trun..g c..uốc CHÍ PHÈO HỒ CHÍ MEO mà tôi đã CHỈ TRÍCH THẲNG THẮN bài viết của Đoàn Bảo Châu NHƯNG LẦN NÀY thì xin ngả mũ THÂN CHÀO Ông !!!
Thân chúc Vợ chồng cả HAI đều Võ sư và VỚI Tinh thần VÕ SĨ ĐẠO VIỆT cùng lên đài ĐẤM CHO ĐO VÁN lũ hại DÂN LÀNH bán NƯỚC VIỆT cho Tàu cộng MAO XẾNH XÁNG – TẬP TÀNH TẠCH
Thân chúc Vợ chồng cả HAI đều Võ sư và VỚI Tinh thần VÕ SĨ ĐẠO VIỆT hạnh phúc khoẻ mạnh và tập trung khí công 1000% thành công lực giáng vào điểm tử huyệt của BỌN SIÊU VI TRUN..G C..UỐC lũ hại DÂN LÀNH bán NƯỚC VIỆT cho Tàu cộng MAO XẾNH XÁNG – TẬP TÀNH TẠCH
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Muỗi muốn nói tiếng người cần bàn đúng chủ đề
“Giờ đây, chắc nhiều người muốn khích lệ ông Vũ Khoan rằng, ông không hề hèn! Vì về cuối đời, giống như con chim “Thorn Bird” trong bụi mận gai (Tiểu thuyết của McCullough), ông đã vượt lên được nỗi đau khôn tả để cất lên “tiếng hót” về thế sự. Cho dù cái thế sự ấy thật đau lòng”
Rất chính xác . Và ông đã chọn đúng thời điểm để cất lên tiếng nói của 3 phút sự thật, đó là đám tang Trần Độ
“Đại sứ Trung Quốc đã không có mặt tại lễ tang là thông điệp rõ ràng nhất về sư vô nghĩa của slogan “bốn tốt” và “mười sáu chữ vàng” trong quan hệ Trung – Việt”
Cho tớ hổng đồng ý chiện này . Đúng, có thể xem như đây là 1 faux pas của phía Trung Quốc, nhưng cũng hổng thể trách được họ . Họ không có trách nhiệm phải tới dự tang lễ của TẤT CẢ những ai đã từng có mối liên hệ đặc biệt với họ như ô Vũ Khoan . Vì đơn giản, its Phúc Kđinh impossible. Trung Quốc là nước lớn, tiếp hàng trăm hàng ngàn người mỗi ngày . Cứ ai về với Bác Hồ là TQ phải đến viếng … uh, hổng có ai rảnh như các bác . Nhưng những gì Trung Quốc đối xử với VN guarantee 1 thứ hoàn toàn hổng viển vông, ví dụ như của Mỹ . Ngược lại, nó cụ thể như chủ nghĩa Xã hội vậy
“Nhưng còn những thế lực mạnh hơn, không những chống lưng cho Tấn Dũng, mà còn phản đối việc đưa Vũ Khoan lên”
Võ Văn Kiệt is my best bet. Dương Danh Dy tiết lộ Nguyễn Tấn Dũng là con 1 người cận vệ đã hy sinh trong công tác bảo vệ Sáu Dân, và ông trùm T-4 Biệt Động Thành đã trở thành 1 thứ cha đỡ đầu cho NTD từ lúc đó . Nguyễn Tấn Dũng cũng có thể xem là 1 bản cọp bi của Sáu Dân trong lòng dân trong hổng ít phương diện .
“Còn cậu chỉ được 6 điểm là vì cậu không nói theo sách, mà cậu dám nói ngược với họ”
Theo nhiều người trên này, cứ càng ít điểm thì càng có ní gio để xem họ là vô học đấy ạ . Trứng ngỗng hoặc là phản động, hoặc là phản biện . Théc méc của tớ là is there a difference? Và nếu hiện diện 1 cái dental floss giữa 2 thứ, no wonder những đứa não phẳng như tớ nhìn hổng ra
“Giá như lãnh đạo Đảng/Nhà nước bây giờ biết lắng nghe những người nói ngược thì hay biết bao nhiêu”
Ngụy hổng những nói ngược, mà đem cả xe tăng, súng ống ra bắn càng nhiều đảng viên càng tốt . Hổng những thía còn sát cánh với Mỹ đem bỏ bom lên đầu các bác vào Noel, là ngày lễ quan trọng nhứt của dân các bác nhá . Tại sao Đảng, aka Quân Đội Nhân Dân Việt Cộng, hổng hàng Ngụy ? Câu hỏi làm liên tưởng tới câu hỏi của nhà giáo mẫu mực kiêm nhà thơ tồi dở Mạc Văn Trang dành cho Putin
“Nếu vì lợi ích của quốc gia chứ không phải vì tương quan giữa các phe phái, thì Thủ tướng của năm 2006 phải là một người như Vũ Khoan chứ không phải là Nguyễn Tấn Dũng”
Lập luận này ê cô lại bầu cử 2020 ở Mỹ. Nếu vì lợi ích của quốc gia chứ không phải vì tương quan giữa các phe phái, thì Tổng thống của năm 2020 phải là một người như … chứ không phải là …
Chứng tỏ Việt Nam dân chủ bằng Mỹ gòi . Đấu tranh làm gì hổng bít nữa . Thiệt tình lun