ASEAN dự trù tập trận chung ở Biển Đông

Trương Nhân Tuấn

27-6-2023

Tôi chưa bao giờ đánh giá cao Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN). Mục tiêu ban đầu thành lập ASEAN năm 1967 là để chống cộng sản bành trướng, tức là để chống CSVN. Việt Nam thống nhứt đất nước 1975, gia nhập Hiệp hội năm 1995.

Mục đích Hiệp hội là giữ ổn định trong khu vực, không để Việt Nam sụp đổ theo khối XHCN đầu thập niên 90 thế kỷ trước mà việc này, nếu xảy ra, chắc chắn sẽ gây xáo trộn các quốc gia trong Hiệp hội.

Mục đích kết nối của các quốc gia trong hiệp hội đơn thuần là kinh tế mà cứu cánh là giữ hòa bình giữa các quốc gia trong khối.

ASEAN không có cơ chế giải quyết các tranh chấp giữa các thành viên. Cũng không có cơ chế cho phép các quốc gia can thiệp vào nội bộ một quốc gia thành viên để giải quyết một vấn đề an ninh khu vực. Ta thấy những tranh chấp giữa các quốc gia, như về lãnh thổ, luôn được giải quyết bằng trọng tài quốc tế, như Tòa Công lý quốc tế (IJC). Trường hợp Miến Điện, chính phủ dân cử của bà Aung San Suu Kyi bị đảo chánh. Chính quyền quân phiệt thiết lập gây ra các vụ diệt chủng lớn lao, các quốc gia thành viên “bó tay”, không có biện pháp nào.

Về chuyện tập trận chung trên biển giữa lực lượng hải quân các quốc gia thuộc khối ASEAN do Indonesia tổ chức: Đây là lần đầu tiên, dự trù vào tháng 9 sắp tới. Địa điểm dự phóng là biển bắc đảo Natuna. Rốt cục cuộc tập trận phải dời địa điểm, về vùng biển phía nam đảo Natuna, cách xa đường yêu sách chữ U chín đoạn của Trung Quốc.

Indonesia là quốc gia quan trọng hàng đầu, vùng biển Natuna không có tranh chấp với Trung Quốc. Nhưng địa điểm tập trận phải dời. Việc này cho thấy, các quốc gia ASEAN có thể không có sự đồng thuận về cuộc diễn tập quân sự giữa các quốc gia hội viên cũng như tất cả đều e dè ảnh hưởng kinh tế và thế lực quân sự của Trung Quốc.

Theo tôi, ASEAN là một khối đầy mâu thuẫn, đồng sàng dị mộng. Ta thấy có vô số các cuộc họp thượng đỉnh, diễn đàn quốc phòng do ASEAN tố chức từ hai thập niên trở lại đây. Đại diện quốc phòng các quốc gia ngoài khu vực như Mỹ, Trung Quốc, Nhật, Úc, Châu Âu… thường xuyên tham gia các hội nghị. Kết quả ai cũng nói “giữ được ổn định trong khu vực”. Thực tế đều là con số không.

Còn ổn định vì Trung Quốc chưa thể quấy động. Trung Quốc vẫn chưa thành công đẩy Hoa Kỳ ra khỏi khu vực. Trung Quốc luôn lên án Mỹ là yếu tố bên ngoài, gây xáo trộn, làm mất an ninh vùng Biển Đông.

Thực tế là từ Thế chiến thứ II đến nay lực lượng hải quân của Mỹ luôn có mặt. Trước năm 1975, hải quân Mỹ có mặt ở căn cứ Cam Ranh của VNCH. Mỹ chỉ tạm thời rời bỏ căn cứ Subic Bay của Phi 1991 (vì lý do núi lửa phun và hiệp ước hổ tương Mỹ-Phi hết hạn năm 1991). Mỹ còn có Singapore như căn cứ thường trực (cộng tác với Anh). Tình hình là Phi vừa ký lại hiệp định an ninh hổ tương với Mỹ năm nay. Tức là Mỹ có khả năng mở lại các căn cứ hải quân ở Phi, như Subic Bay.

Cho dầu thân Trung Quốc cách mấy, không ai có thể phản biện rằng, sự hiện diện của hải quân Mỹ từ năm 1945 là động lực thúc đẩy các quốc gia Thái Lan, Singapore, Mã Lai, Indonesia, Nam Hàn, Đài Loan… phát triển. Cũng không ai có thể phản biện rằng sự có mặt của hải quân Mỹ đã đem lại ổn định thường trực cho cả khu vực Châu Á – Thái Bình Dương từ năm 1945 đến nay.

Sự bất ổn chỉ đến trong khu vực Biển Đông, làm chi phối nội bộ các quốc gia Hiệp hội, từ khi Trung Quốc khởi động chính sách “hòa bình quang phục”, tức khôi phục lại ảnh hưởng và thế lực của đế quốc Trung Hoa bằng các phương tiện hòa bình (sic!).

Điều cần biết khu vực ảnh hưởng của đế quốc Trung Hoa ngày xưa bao gồm Việt Nam, Thái Lan, trọn vùng Biển Đông. Các nước Mã Lai, Indonesia… cũng bị Trung Quốc cho là thuộc vòng ảnh hưởng của Trung Quốc ngày xưa.

Mục tiêu hàng đầu của đảng CSTQ hiện thời là vấn đề “thống nhứt đất nước”.

Câu hỏi đặt ra là Trung Quốc còn lãnh thổ nào hiện đứng ngoài “tổ quốc”?

Đài Loan được các nhà quan sát quốc tế đưa lên hàng đầu. Sau đó các đảo ở Biển Đông. Theo tôi, cần thêm vào danh sách này các lãnh thổ của TQ đã bị mất cho Nga qua các hiệp ước (bất bình đẳng) vào thế kỷ 19. Sau đó là “các vùng ảnh hưởng của đế quốc Trung Hoa đã bị mất” từ khi đế quốc Mãn Thanh bị đại cường phân liệt (hậu bán thế kỷ 19). Như đã nói “vùng ảnh hưởng” này bao gồm nhiều quốc gia như Việt Nam, Thái Lan, Mã Lai, Indonesia…

Tức là nhìn từ bên ngoài, ASEAN có chung đối thủ chiến lược, ngay cả Campuchia và Lào. Đối thủ đó là Trung Quốc.

Hoa kỳ, khác với Trung Quốc, chưa bao giờ có tham vọng về lãnh thổ, nếu các quốc gia thuộc ASEAN nhìn về tương lai, sẽ thấy đâu là nguy cơ, đâu là lợi ích. Chỉ khi đa số các quốc gia ASEAN đứng chung với Mỹ thì “nguyên trạng – status quo” sẽ được giữ vững, từ Đài Loan cho tới eo biển Malacca. Khu vực ổn định thì phát triển kinh tế mới được bảo đảm.

Nếu TQ đánh Đài Loan, thì liệu khối ASEAN có “yên ổn làm ăn” nữa hay không?

Điểm yếu của khối ASEAN là quan điểm địa chiến lược của mỗi quốc gia mỗi khác. Cái lợi ít ỏi trước mắt che khuất lợi ích lâu dài.

Nếu ta nhìn Việt Nam hiện nay, rõ ràng Trung Quốc là điểm tựa, hai nước Lào và Campuchia là bạn bè thân thiết. Vô hình chung Việt Nam đứng về phía bên đối đầu với Mỹ.

Các quốc gia khác, không ngoại lệ, đều liên thuộc với Trung Quốc về kinh tế. Campuchia còn thân thiết với Trung Quốc hơn, do lịch sử và hoàn cảnh địa chính trị.

Theo tôi thấy, về lâu dài, Trung Quốc sẽ không còn là “đầu tàu phát triển kinh tế cho thế giới” nữa. Mỹ, Nhật, Hàn, Đài Loan cũng như các quốc gia Châu Âu hiện đang có chính sách “tái kỹ nghệ hóa – réindustrialisation” trên lãnh thổ của mình. (Nước Pháp đã phát động từ 2017). Tức là tài phiệt các quốc gia này, những người đã giúp Trung Quốc phát triển từ ba thập niên nay, thay vì tiếp tục đầu tư ở Trung Quốc, nay họ hoặc là rút về, hoặc là họ tập trung sản xuất ở nước nhà. Ta thấy các quốc gia Mỹ, Nhật, Hàn… hiện thời đang thiếu thốn nhân công. Việt Nam và Philippines là hai quốc gia hàng đầu cung cấp lao động cho các quốc gia này.

Tức là thời gian nhiều lắm là 10 năm nữa, Trung Quốc không còn là trọng tâm phát triển kinh tế của thế giới nữa. Ấn Độ sẽ thay thế Trung Quốc.

Cái nhìn của tôi có thể sai, hoặc không thuận ý các chiến lược gia thuộc đảng CSVN. Nhưng đứng trên lợi ích của nhân dân và đất nước, tôi thấy Việt Nam cần sớm thay đổi các chính sách ngoại giao “cây tre”, cũng như “quốc phòng 4 không”.

Từ năm 1945 đến nay, đảng CSVN luôn đứng về phe “thua cuộc”. Đứng về phe XHCN, phe XHCN sụp đổ. Núp bóng Trung Quốc từ 1990 đến nay, đảng CSVN đưa Việt Nam trở thành chư hầu của Trung Quốc. Bắt chước mô hình của Trung Quốc, nhưng Trung Quốc phát triển bao nhiêu thì Việt Nam trì trệ bấy nhiêu.

Để ý, những điều gọi là “thành công” của Việt Nam đều phát xuất, hay bắt nguồn từ các quốc gia “thù địch” hay “giẫy chết”. Thí dụ về kinh tế, nếu không có thặng dư hàng chục tỉ đôla là với Mỹ thì cả hệ thống kinh tế Việt Nam biết dựa vào đâu để bù thâm thủng thương mại từ Trung Quốc?

Vì vậy, theo tôi Việt Nam cần có chính sách ngoại giao và quốc phòng mới, sao cho Trung Quốc thấy rằng mọi hành động của Trung Quốc muốn “thay đổi hiện trạng” đều có hại cho Trung Quốc.

Bình Luận từ Facebook

9 BÌNH LUẬN

  1. Hồ nói :” Mối tình hữu nghị Việt Hoa
    Vừa là đồng chí vừa là anh em .”

  2. ASEAN đúng là một tổ chức hữu danh vô thực với kinh tế chủ đạo nên chính trị rơi
    vào…thế kẹt khiến TC. luôn có sẵn một con bài để gây phân hoá ASEAN.
    Tổ chức này không thể làm gì đối với quân phiệt Miến Điện và Campuchia thường
    là con kỳ đà cản mũi vì bị TC. chi phối trong vấn đề Biển Đông với chính sách nhập
    nhằng, thiếu quyết đoán đối với TC. của VC.
    Việc phải dời điạ điểm tập trận là ví dụ minh chứng mới nhất cho thấy sự tệ hại của
    tổ chức này vì sợ gần yêu sách (phi lý) 9 đoạn của TC.trời ạ !
    Thiển nghĩ tác giả nhắc lại lịch sử không có nghĩa là chấp nhận trở về nguyên trạng
    thời qúa khứ và nếu để ý “(sic)” thì mới hiểu tác giả muốn nói gì ?
    Trân trọng.

  3. Tiếp chuyện Mỹ . Mỹ là những gì trí thức Cộng Sản gọi là “thực dân mới”. Nếu ai hổng biết, có thể tham khảo lại Lữ Phương với tác phẩm đoạt giải văn hóa Phan Chu Trinh . Nhưng để đạt được điều đó, thống trị thế giới . Mỹ cần TIÊU DIỆT TOÀN BỘ CỘNG SẢN.

    “Thực dân mới” khác với Thực dân kiểu cũ thía lào ? Face values. Thực dân kiểu cũ là xâm lược, & khai thác trực tiếp . Thực dân mới là xâm lược bằng văn hóa, chính trị, để vùng đất đó lệ thuộc vào mình, mình muốn bỏ tay vô túi lấy gì & lúc nào cũng được . Mà hổng mang tiếng xâm lược, cũng hổng phải lo chuyện di dân

    “Vô hình chung VN đứng về phía bên đối đầu với Mỹ”

    TNT nên đọc lại tên nước dùm cái . Au naturale mông xừ TNT ạ .

    “Campuchia còn thân thiết với TQ hơn”

    Dân mình đang mong lãnh đạo nhà mềnh làm được như Hun Sen

    “Cái nhìn của tôi có thể sai, hoặc không thuận ý các chiến lược gia thuộc đảng CSVN”

    How about both. Điều Ấn & Đài thiếu là foundation trong tư di . Về Ấn, những người giỏi đều bị Mỹ & tư bửn phương Tây thu hút . Những gì còn lại trong nước, Việt Nam nên tự hào vì đỡ hơn họ . Đó là chưa kể lục đục về sắc tộc, tôn giáo … Ấn Độ tự do tôn giáo, có người làm 1 cái list, khoảng > 1000 deities khác nhau, và những fan cuồng sẵn sàng giết người khác vì xúc phạm tới những vị thần, whichever người đó đang thờ phụng . Covid vừa rùi đã cho thấy rõ .

    Đài thì one election away from thống nhứt đất nước . May mà Mỹ hổng cho Cộng Sản thắng ở thùng phiếu nên tới giờ này … Đài đang chuyển về hướng dân chủ hơn, có nghĩa ảnh hưởng của Mỹ sẽ giảm . Rùi sẽ tới lúc dân Đài sẽ có cơ hội quyết định vận mệnh của dân tộc bằng lá phiếu của mình, và với xu hướng thiên tả của thế giới hiện nay, everything & anything can happen, kể cả chuyện thống nhứt đất nước .

    “nếu không có thặng dư hàng chục tỉ đôla là với Mỹ thì cả hệ thống kinh tế VN biết dựa vào đâu để bù thâm thủng thương mại từ TQ?”

    Nói ra là biết cái forte của TNT hổng phải Economics. Tương quan kinh tế giữa VN & TQ hổng thỉa được xem qua cái thứ Ec 101 được, vì chỉ đưa ra những nhận định thô thiển . Điều nữa, kinh tía VN hổng bình thường, rất cần (rất) nhiều thứ để phát triển, níu hổng mún nói là chỉ để tồn tại . Hàng của VN xuất cảng qua Mỹ, vật liệu nhập từ Trung Quốc, thậm chí cả 1 số công nghệ cũng (phải) đưa qua TQ, rùi nhập lại thành phẩm để xuất cảng qua Mỹ . Nhập xiêu là ở chỗ đó . Cái này Ec cao cấp gọi là hỗ tương, là nhập siêu tốt, như 1 dây chuyền sản xuất, chuỗi cung ứng . Còn xuất siêu sang Mỹ aint none of that xít is what it seem. Nếu ngay cả furniture VN cũng nhập từ ngoại quốc, the only thing VN xuất siêu sang tư bửn là gỗ, là tài nguyên . Thực dân mới là ở chỗ đó đó . Hổng tin thì về VN đếm các bảng quảng cáo nhập trực tiếp từ Nhật, Na Uy, CHLB Đức -cant ya tell dân 5C là chủ ?- và các nước tư bửn khác, chỉ nội trong Tp Hồ Chí Minh . Then tell me nếu xuất thì VN xuất cái gì níu hổng phải là tài nguyên thiên nhiên ? Sêm xít như thời Thực dân . Chưa kể vì lai căng nên rượu Tây đánh bạt rượu truyền thống . Tớ đi 30 tựu điểm nhậu nhẹt, none bán rượu nếp than . Còn loại đóng chai, nhạt như nước ốc .

    Đó, Thực dân mới đó .

    Nguyễn Thùy Dương nói đúng, mọi thứ cần phải làm tốt dân vận . Nhờ dân vận mà dân miền Nam, như ông bà của cô ta, đã đứng lên cùng Trung Quốc chống Mỹ cho họ . Có nghĩa nếu làm công tác dân vận tốt, VN có thể quan hệ thoải mái & công khai với Trung Quốc như thời VNDC Cộng Đồng

    Thấy Nga bi giờ mới cảm phục tầm nhìn của Tổng bi thư Lê Duẩn . Nhờ có lính Trung Quốc giữ Hà Nội mà miền Bắc vững vàng, những bộ đội Cụ Hồ của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam yên tâm chống Mỹ

    Những “thắng lợi” của “Đổi Màu” có thấm thía gì không, so với “chiến thắng huy hoàng” giải phóng miền Nam ?

  4. Huephan đúng, nhưng chỉ đúng 1 nửa . SEATO là tổ chức lập ra rõ ràng với mục đích CHỐNG CỘNG với Mỹ & các nước tư bửn như Tây Đức là cái bóng ma đàng sau . Nhưng SEATO chính là mirror của ASEAN, với những nước thành lập ASEAN là thành viên . Trương Nhân Tuấn hổng quá đáng khi nói ASEAN được lập ra với mục đích CHỐNG CỘNG . Tuy vậy, TNT sai ở chỗ này “Mục đích Hiệp hội là giữ ổn định trong khu vực, không để VN sụp đổ theo khối XHCN”. Mục đích chính của ASEAN & Mỹ là containment, đó là hổng để Cộng Sản lan tỏa khắp châu Á . VNCH được xem như 1 thứ tiền đồn, và các thành viên của ASEAN, hổng ít thì nhiều đều đứng về phía & hỗ trợ VNCH trong cuộc chiến chống Cộng . Thái & Phi đã là điểm xuất phát của B-52’s trong các cuộc ném bom miền Bắc . In the mean time, củng cố thành trì CHỐNG CỘNG của chính mình, in case VNCH có đổ thì hổng để chủ nghĩa Cộng Sản lây lan . Để cho những ai xem Singapore là “văn minh”, Lý Quang Diệu public lynching, treo cổ công cộng người theo chủ nghĩa Cộng Sản khi vừa cầm quyền, & 1 số người này được VNDC Cộng Đồng của các bác đào tạo . Phi cũng rứa, Thái cũng hổng kém chị em lém .

    TNT đúng, làm ăn với CS (quasi-hợp lưu) riết nên mục đích chống Cộng của ASEAN đã hoàn toàn mất đi, nên tổ chức đó chỉ còn lại sự liên kết lỏng lẻo của những đám ô hợp, chưa bao giờ đồng ý với nhau chuyện gì . Đây là công đầu của Đảng các bác, có thể tự hào được . VN làm được chuyện phân hóa nội bộ ASEAN chỉ bằng cách gia nhập, 1 thứ Phạm Xuân Ẩn, hoặc đảng viên hoạt động nội-ASEAN. Nên Huephan cũng đúng ở đây, ASEAN đã mất đi nhiệm vụ chính nên chả còn cái gì

    “TQ luôn lên án Mỹ là yếu tố bên ngoài, gây xáo trộn làm mất an ninh vùng Biển Đông”

    Trung Quốc đúng . Statistics show 95% các cuộc xung đột trên thế giới, cả vũ trang lẫn phi-vũ trang đều có sự có mặt trực tiếp hoặc gián tiếp của Mỹ . Bán đảo Balkans, Trung Đông, biển Đông … cho tới cả Nam Cực, hễ xảy ra hục hặc, răng như ì, có bàn tay lông lá của Đế quốc Mỹ nhúng vào .

    “sự hiện diện của hải quân Mỹ từ năm 1945 là động lực thúc đẩy các quốc gia Thái lan, Singapore, Mã Lai, Indonesia, Nam Hàn, Đài Loan… phát triển” tớ thêm, phù phiếm, lai căng, phồn vinh giả tạo . Điều mà Mỹ làm được & làm rất tốt là thiết lập những chế độ độc tài bù nhìn mà ai có lương tri như Cao Huy Thuần đều phải chống . Vứn đề là 1 khi chế độ độc tài đó chuyển sang dân chủ “hơn”, họ đều giãn xa Mỹ hết . Nam Hàn đang có dấu hiệu đó, Việt Nam thắng ăn vạ ở tòa án Seoul là 1 biểu hiện . Providing Mỹ đủ “thích” họ để bảo vệ cho tới cùng . Nếu không, sẽ bỏ thẳng tay như miếng giẻ rách .

    “Mục tiêu hàng đầu của đảng CSTQ hiện thời là vấn đề “thống nhứt đất nước”

    VN TA cũng thía, OK thì “giải phóng”, có nghĩa Trung Quốc ôn hòa & có học hơn hẳn VNDC Cộng Đồng nhà các bác, họ actually áp dụng cả tinh thần Phan Chu Trinh lẫn tư tưởng Hồ Chí Minh simultaneously. i mean Đamn. Trí thức nhà mềnh tư di kém cỏi hơn họ nhẩy .

    “Hoa kỳ, khác với TQ, chưa bao giờ có tham vọng về lãnh thổ”

    Đúng 1 nửa . Tham vọng của Hoa Kỳ là TIÊU DIỆT CỘNG SẢN. Trong mắt của người Mỹ, thể hiện qua TT Trump, người Cộng Sản tốt is a dead one. Lê Đình Kềnh, chỉ khi tiu rùi mới trở thành chân chính . Và người Mỹ làm chiện gì khá chu đáo . Them dont rest until the last one is gone. “Cứu Đảng là cứu nước”, Mỹ aint it, và should never EVER come up for discussion in the 1st place. Những cái-gọi-là “thắng lợi” của VN, TNT bảo là có xuất xứ từ Mỹ, có thể gọi-đó là “thắng lợi” được không ? “thắng lợi” mà ai có lương tri đều than như bọng, “thắng lợi” mà sự tồn tại của Đảng bị lỏng lẻo hơn ngày xưa rất nhiều, “thắng lợi” mà VN trở thành lai căng, 1 cách kệch cỡm . Đúng, VN hổng có trách nhiệm gìn giữ sự trong sạch của tiếng u, nhưng điều trông thấy là a futile effort trong chuyện này . Có nghĩa cả tiếng u & tiếng vẹt, hổng thứ nào cho ra hồn . Me, i Phúc everythin equally intentionally, có mục đít & chủ ý, & khá công bằng . OK, i lied. Tớ hổng ke lém tiếng vẹt của các bác . Lạc đề . Nhà phê phê bình bình Phạm Xuân Nguyên đã nhận định tinh thần chống Mỹ đã trở thành 1 phần của dân tộc tính, tất nhiên, của thứ dân XHCN nhà các bác, và vì vậy, bất tử . Lòng dân đó . Ý Dân là í chời, lộn ý Trời . Trời cũng phải chào thua dân XHCN các bác nữa là . Ý Dân XHCN còn hơn ý Trời nữa . Tức là họ muốn cái gì thì Trời cũng phải chào thua . Họ không & không bao giờ muốn Mỹ, vì đó là nhổ toẹt, là nôn ọe vào tư tưởng (THẬT) của Chủ tịch Hồ Chí Minh

  5. Trích:
    “Mục tiêu ban đầu thành lập ASEAN năm 1967 là để chống cộng sản bành trướng, (tức là để chống CSVN).”

    Xin lỗi ông luật sư, ông có lầm ASEAN (Association of South East Asian Nations) với SEATO (South East Asia Treaty Organization) không đó?
    Xin ông hãy đọc kỷ lại Tuyên bố ASEAN, hay còn gọi là Tuyên bố Bangkok, năm 1967 nêu rõ mục tiêu và mục đích của ASEAN, và Hiến chương ASEAN, văn kiện pháp lý quan trọng của ASEAN được thông qua năm 2017 và có hiệu lực từ năm 2008, khẳng định lại các mục tiêu cơ bản nêu trong Tuyên bố Bangkok và nêu rõ các mục tiêu của Hiệp hội… sẽ rõ mình đã viết gì trong câu trích trên.

    • Đúng như HP nêu ở trên nhưng ngoài tiểu tiết đó ra thì toàn bài
      nói chung tác giả TNT. nhận định có thể nói rất thuyết phục.

      • Trung Cộng hẳn khoái trá vì có người tô đậm thêm lần nữa “chánh nghĩa” bành trướng của chúng bằng đoạn văn mà dân nhược tiểu nào muốn xoá bỏ quá khứ cũng đều nhăn mặt khi đọc,
        như sau…

        “ Điều cần biết khu vực ảnh hưởng của đế quốc Trung Hoa ngày xưa bao gồm Việt Nam, Thái Lan, trọn vùng Biển Đông. Các nước Mã Lai, Indonesia… cũng bị Trung Quốc cho là thuộc vòng ảnh hưởng của Trung Quốc ngày xưa.

        Mục tiêu hàng đầu của đảng CSTQ hiện thời là vấn đề “thống nhứt đất nước”.

        Câu hỏi đặt ra là Trung Quốc còn lãnh thổ nào hiện đứng ngoài “tổ quốc”? ”

        Nhắc lại để làm gì?!
        Trung hoa phong kiến không xen vào nội trị của chư hầu,
        chỉ cần chư hầu triều cống vài xe hàng hiếm mỗi năm,
        không cấm đánh bắt cá trong vùng biển của chư hầu, không can thiệp giành giật tài nguyên khai thác trong nội địa, hải phận của chư hầu…

        Bọn đế quốc đỏ làm điều phi nhân gấp nghìn lần hơn tần thỉ hoàng, thì việc gì phải nhắc lại chuyện xưa củ của cha ông chúng như một thừa nhận, một ý đồ xác nhận thẩm quyền bành trướng, một hợp lý hoá (rationaliser) cho hành vi HIỆN TẠI của chúng!
        Những gì anh thấy “rất thuyết phục”, theo tôi, là vùng xám để chen vào đoạn văn nêu trên thôi.

        • “dân nhược tiểu nào muốn xoá bỏ quá khứ”

          Nhưng cũng có những người hổng muốn xóa bỏ quá khứ, mà muốn dựa vào quá khứ để xây dựng tương lai . Chế độ dân chủ, có người theo chủ nghĩa phát xít, nhưng cũng có người hổng ưa lém chủ nghĩa dân tộc cực đoan .

          Câu đó của Trương Nhân Tuấn chứng tỏ ông am tường lịch sử, rất tốt

          • montaukmosquito muốn nhớ, tức là không muốn quên, thì hãy cố mà nhớ lấy những ô nhục quốc thể bản thân nầy nầy…
            * Cuộc Cách mạng Đại nhảy lùi nướng mất trên 40 triệu dân Tàu vô tội, gây đói rách khốn đốn hàng trăm triệu dân Tàu vô tội…
            LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC?!

            * Tiếng Tàu chính thống gọi là “Vô sản Giai cấp Văn hóa Đại Cách mạng”
            hay dân Tàu uất hận còn gọi nó là “10 năm hỗn loạn”, “10 năm thảm họa”
            với hậu quả là hàng triệu người bị giết, hàng chục triệu bị hành hạ như súc vật và 200 triệu dân Tàu bị đói rách sau cú Đại cắt đứt cái mạng sống đồng bào của mao.
            Hàng triệu người bị bức hại, chịu sự sỉ nhục công khai, bị cầm tù, tra tấn, lao động khổ sai, bị tịch thu tài sản, bị xử tử hoặc bị ép phải tự tử.
            Hồng vệ binh, kiểu người giống như montaukmosquito ngày nay, đã phá hủy rất nhiều các di tích và hiện vật lịch sử có giá trị – rõ là bọn đào mã cha ông vứt bể phốt!
            LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC?!

            * Đại thảm sát Thiên an môn- vết đen ô nhục mà lịch sử TC muốn xoá bỏ khỏi ký ức dân Tàu; một thuật ngữ gây nhột thần kinh, đau tim, ngứa gan… khi có ai nhắc đến;
            montaukmosquito có muốn nhớ không!
            LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC?!

            Và cả Cải cách ruộng đất 53-56, Nhân văn-Giai phẩm, Đồng Tâm, Thủ thiêm…toàn là quá khứ ác mộng.

            montaukmosquito xây dựng cái gì từ những bãi lầy đẫm máu đó?!

Comments are closed.