Việt Kiều và Nhà nước VN: ‘Đã đến lúc cần chính sách mới hơn Nghị quyết 36’

BBC

TS Nguyễn Hữu Liêm, San Jose, Hoa Kỳ

19-10-2022

Ông Ngô Trịnh Hà, Phó chủ nhiệm Ủy ban nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài, phát biểu trước nhóm khách TS Nguyễn Hữu Liêm mời tới nhà ở San Jose

Hôm thứ Sáu 14 tháng 10 vừa qua, tại tư gia của tôi ở San Jose, California, có một buổi gặp gỡ giữa Uỷ ban người Việt ở nước ngoài đến từ Hà Nội và một số nhân sĩ Việt kiều, hầu hết là từ miền Nam. Trong suốt hơn hai giờ, cuộc trao đổi đều tương đối khá thẳng thắn và thực tiễn về các chính sách đối với Kiều bào.

Ông Ngô Trịnh Hà, Phó chủ nhiệm Ủy ban nhà nước về người VN ở nước ngoài, đã phát biểu trước nhóm khách tôi mời tới nhà. Nhưng khi nói về Nghị Quyết 36 năm 2004 của Bộ Chính Trị Đảng CSVN về chính sách đối với người Việt định cư ở nước ngoài thì buổi thảo luận trở nên sôi nổi gần như là một cuộc tranh luận.

Về phía Phái đoàn ngoại giao thì đánh giá Nghị quyết 36 là một thành công lớn, một bước ngoặc quan trọng trong chính sách của Đảng đối với Kiều bào trong tiến trình hòa giải dân tộc để cùng chung tay xây dựng đất nước, hướng về tương lai.

Phía nhân sĩ kiều bào thì cho đó là một thất bại từ cơ bản vì nó không giải hóa được hố sâu ngăn cách giữa người Việt tỵ nạn và thể chế chính trị Cộng sản Việt Nam. Chưa nói về bình diện vĩ mô, có người nói thẳng rằng hãy nhìn xem buổi gặp mặt hôm nay tại một nhà riêng với một số nhỏ chưa tới 10 người – thay vì là một buổi gặp gỡ công khai, có đông đảo các thành phần người Việt và giới truyền thông tham dự – thì đây là bằng chứng rõ nhất về sự thất bại của Nghị quyết 36.

Chưa sòng phẳng với quá khứ

Có ý kiến cho rằng chế độ chính trị CSVN đã thay đổi rất nhiều, từ bản chất cầm quyền đến trình độ nhân sự. Các chính sách thực tiển đối với Việt kiều cũng đã rất thông thoáng và tiến bộ nhiều mặt. Tuy nhiên, hố sâu ngăn cách giữa Đảng và kiều bào vẫn còn đó.

Tác nhân tạo ra hố sâu đó là một cách nhìn không thay đổi của Đảng CSVN. Nhưng cho dến nay,  Đảng vẫn chưa nhận lấy trách nhiệm đó, ít nhất là về mặt đạo lý dân tộc. Ngôn ngữ Nghị quyết 36 không đề cập gì đến những sai lầm lớn lao và ác độc của Đảng sau 1975 đối với dân miền Nam, nhất là người dân Sài Gòn. Từ học tập cải tạo tàn ác, đến đánh tư sản, đánh Hoa kiều, chế độ lý lịch khắt khe, chính sách lùa dân thành thị lên các vùng kinh tế mới rừng thiêng nước độc, xua đuổi và cướp nhà cửa, tài sản, đưa hàng trăm ngàn dân vượt biển, vượt biên đường bộ, để bị cưỡng hiếp bởi hải tặc, chết khát, chết vì mìn bên Campuchia.

Đó là chỉ nêu lên vài nét chính. Chúng là những tội ác lịch sử mà tổ chức chính trị mang tên Đảng CSVN chưa lần trực diện với chúng, sòng phẳng với quá khứ sai lầm lớn lao đó. Phần đông khối Kiều bào Việt ở Hoa Kỳ vẫn còn mang thương tích lớn từ những chính sách bất nhân đó. Họ chưa tha thứ vì Đảng chưa chịu nhận trách nhiệm trước lịch sử, trước dân tộc, trước đại khối Kiều bào hải ngoại.

Từ trí tuệ nông dân…

Trong lúc thảo luận hôm ấy, một nhân sĩ đặt tên cho những chính sách sai lầm và kém cỏi là tác phẩm của trí tuệ nông dân. Mới nghe qua thì tên gọi nầy có vẻ như là một xúc phạm. Nhưng thực ra đó là một nhãn hiệu công bằng. Đảng CSVN hãnh diện là của giai cấp công nông – tức là của giới vô sản, bần cùng. Với trí tuệ và ý chí công nông, vô sản đó, họ đã làm nên lịch sử, một lịch sử bách chiến bách thắng – như ngôn ngữ lịch sử chính thống của Đảng vẫn ca ngợi. Và ai – kể cả người CS – cũng thấy rằng các tác phẩm từ trí tuệ nông dân đó cũng đã gây ra biết bao tai họa cho quốc gia, cho dân tộc.

Trí thức thiên tả thường huyền thoại hóa giai cấp bần cùng, quê mùa, vô sản. Đó là sự nhầm lẫn giữa lòng thương hại từ ý thức công lý đối với sự đánh giá khách quan về khả năng quyền lực, đạo đức ý chí chính trị khi nói về giai cấp nông dân. Ý chí chiến thắng của giới bần nông Việt Nam đã tạo nên một Điện Biên Phủ 1954 và Sài Gòn 1975, nhưng nó cũng đã mang đến Cải cách ruộng đất ở miền Bắc, đấu tố giai cấp và đánh tư sản, kinh tế mới ở miền Nam sau 1975. Đó là thể loại tư duy của Mao Trạch Đông khi thấy Trung Hoa thu hoạch lúa mùa kém đã đổ lỗi cho chim sẻ và ra lệnh tiêu diệt hết loài chim nầy. Kết quả là châu chấu và côn trùng tàn phá mùa màng, tạo nên nạn đói năm 1958 – 1960 trong đó hơn 30 triệu dân Trung Quốc đã chết đói vì thiếu ăn.

Qua khúc quanh vươn thoát

Thế nhưng, nếu quan sát kỹ, chúng ta có thể thấy rằng bản thân Đảng CSVN đang vươn thoát khỏi những sai lầm chính sách của trí tuệ nông dân. Cùng lúc, ngôn ngữ và tinh thần của Nghị quyết 36 vẫn còn là một tác phẩm dung chứa tư duy của tầm mức trí tuệ nông dân đó. Trên bình diện chính trị, Nghị quyết vẫn thể hiện ý chí chiến thắng, định kiến một chiều, đánh giá không chính xác về tâm tư kiều bào gốc VNCH, coi họ chỉ là đối tượng nhằm chính phục chính trị và khuyến dụ kinh tế – thay vì nhằm chia sẻ và thông hiểu vết thương sâu thẳm mà Kiều bào đang còn chịu đựng. Đó là chưa nói đến ý tưởng xây dựng cộng đồng Kiều bào ở hải ngoại theo đề án của Đảng, dù là tích cực, nhưng thiếu thực tế và không cần thiết.

Theo ý kiến của riêng tôi, công bằng mà nói, tuy vậy, Nghị quyết 36 đã là một cách mạng về tư duy lớn của Đảng đối với chính sách về kiều bào. Từ cáo buộc phản quốc, bắt giam, đối với người vượt biên những năm sau 1975, nay Đảng đã chính thức công nhận Kiều bào là một bộ phận không thể tách rời của dân tộc. Từ gởi Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết sang quận Cam, California, gặp mặt Kiều bào, cho phép cựu Phó Tổng thống VNCH Nguyễn Cao Kỳ, Nhạc sĩ Phạm Duy… về sống ở nước nhà, cho đến chính sách miễn thị thực, công nhận song tịch, vấn đề mua bán bất động sản, Đảng CSVN đã chứng tỏ những thiện chí vượt bực.

Điều đó cho chúng ta thấy rằng Nghị quyết 36 mang hai bình diện song song với nhau: Đó là chính sách thực tiển đối với tinh thần chính trị. Cộng đồng Kiều bào, người Mỹ gốc Việt nay về nước làm ăn, nghỉ hưu, du lịch ngày càng đông. Hãy xem các chuyến bay trực tiếp của Vietnam Airlines từ California về Sài Gòn không còn chỗ ngồi thì sẽ thấy điều đó. Đảng CSVN đã thành công trên bình diện chinh phục kiều bào ít nhất là trong các mục tiêu thực dụng. Nhưng Đảng đã sai khi cho rằng đây là một chiến thắng chính trị.

Và cũng vì thế, đó là nguyên nhân sâu sắc cho một số lớn, nếu không nói là đa số kiều bào gốc VNCH, chưa chấp nhận thua cuộc trước chiến lược chính trị và nhân tâm đó của Đảng.

…tới logic thương tích của kiều bào

Khi tôi đăng lên trang Facebook về buối gặp mặt nói trên, tôi đã nhận được nhiều bình luận trái chiều.

“Đừng nghe những gì Cộng sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm”, hay, “Cộng sản tự bản chất là không bao giờ thay đổi.”

Có một số bình luận hằn học hơn cùng với nhiều lời tán thành chuyện đối thoại, gặp gỡ như thế. Tôi thông cảm và chia sẻ với tất cả ý kiến trái chiều, và tôi không xóa bỏ lời bình luận nào. Những kết án thuần chất khẩu hiệu của thời VNCH là những biểu dấu của cái logic thương tích mà chúng ta phải công nhận và thông cảm.

Thôi thì hãy bình tâm mà “nhìn kỹ những gì Cộng sản làm”:  Từ cái thời đấu tố Cải cách Ruộng đất, văn kiện đầy ngôn ngữ giai cấp, ca ngợi tuyệt đối chủ nghĩa Mác Lê Nin, cho đến hôm nay, khi họ cố gắng làm hòa với Kiều bào, dù là cho mục tiêu chính trị, hay là khi họ gia nhập toàn diện vào cộng đồng kinh tế của thế giới văn minh, tiến bộ, hay là về bình diện đối nội với những thành đạt về ổn định chính trị, trật tự xã hội – dù bất công và ung thối – và phát triển kinh tế, đã tạo nên một giai tầng trung lưu, tư bản mới cho nhân dân.

Những ai về nước gần đây, đi vào vùng xa, làng thôn, dù nghèo khó vẫn còn đó, nhưng đời sống chung của quần chúng đã được nâng cao rất nhiều. Nay dân chúng không còn ăn để no, mà phải ngon; mặc không chỉ đủ ấm, mà phải đẹp. Chúng ta phải công bằng ghi cho Nhà nước VN điểm cộng.

Hệ thống cộng sản VN có thay đổi không?

Không những bản chất của chế độ đã thay đổi, mà ngay cả con người đảng viên cộng sản cũng đã thay đổi, đã tiến hóa rất xa. Vâng, cái gì cũng phải thay đổi, chuyển hóa theo thời gian. Chế độ và con người cộng sản VN đã và đang thay đổi. Lần nữa, ta phải bình tâm để công nhận điều đó.

 Trong chuyến về nước tháng Tám vừa qua, tôi có dịp tiếp xúc với khá nhiều cán bộ cấp trung của chế độ. Hầu hết tuổi dưới 50 và tốt nghiệp từ các trường đại học uy tín Âu Mỹ. Trong đó có một số là sinh viên cũ của tôi ở San Jose City College. Trong các bữa ăn trưa hay tiếp xúc xã giao với các cán bộ cấp thứ trưởng và vụ trưởng ở Sài gòn và Hà Nội, tôi không thấy con người cộng sản nào ở họ, từ ngôn ngữ, nhân cách, phong thái.

Ngay cả vị sĩ quan an ninh cấp tá hay mời tôi cà phê cũng là một con người sâu sắc, mang dáng dấp văn minh, lịch sự – chứ không như mấy chục năm trước khi tôi mới về nước đã phải làm việc với các ông an ninh chính trị thô kệch và hách dịch. Hiện tượng nhị nguyên nhân cách nơi cán bộ, tức là con người thể chế đối với con người thực, nay là một chuyện đang giảm bớt rất nhanh.

Khi con người thay đổi, thể chế cũng thay đổi theo.

Hãy nhìn vào nhân sự Bộ Chính trị hiện nay. Ở cơ chế quyền lực cao nhất hiện nay ta thấy chỉ còn một người cộng sản duy nhất: Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Tôi cũng từng có lần gặp gỡ, quen biết một vài nhân vật trong Bộ Chính trị thì theo tôi họ không còn và không phải là người cộng sản. Họ chỉ coi chủ nghĩa Cộng sản như là một gia sản lịch sử cho mục tiêu công lý xã hội, một khung tham chiếu cho trật tự đẳng cấp – và dĩ nhiên, cho ý chí và quyền lợi, tham vọng chính trị. Nói gọn, Việt Nam nay không phải là một quốc gia cộng sản nữa.

Cần một Nghị quyết về kiều bào mới: Một lời tạ lỗi

Từ cái nhìn tích cực – và theo tôi là công bằng, vừa phải – ta phải đánh gía rằng, trên một bình diện nào đó, Nghị quyết 36 đã đưa Đảng CSVN đi đúng hướng trên hành trình hòa giải dân tộc thời hậu chiến. Nhưng chưa đủ và còn nhiều khuyết khiếm.(*)

Tôi đề nghị Bộ Chính trị hãy cho ra một Tân Nghị quyết về người Việt ở nước ngòai. Trong Nghị quyết mới này, Đảng hãy can đảm và sòng phẳng để công nhận những sai lầm chính sách đối với dân miền Nam sau 1975. Và có một lời tạ lỗi với họ, và đối với cả dân tộc chung.

Chỉ cần làm điều đó, thì đại khối kiều bào gốc miền Nam, vốn rộng lượng và dễ tha thứ, hy vọng sẽ quên bớt hận thù, để cùng với dân tộc Việt khắp thế giới hướng về tương lai, xây dựng quốc gia như tất cả chúng ta cùng mong mỏi.

______

 (*) Buổi gặp gỡ nói trên chỉ bao gồm nhân sĩ gốc VNCH và miền Nam, gọi chung là dân tỵ nạn cũ. Dù không đề cập đến, nhưng tại Đông Âu, Pháp, Anh, không liên quan gì đến bà con cựu thuyền nhân hay gốc VNCH, Nghị quyết 36 nghe nói là cũng không có ảnh hưởng bao nhiêu. Một hai thế hệ người Việt sống, sinh ra, làm việc ở các nước châu Âu đã nghĩ khác hẳn nội dung Nghị quyết 36. Thực ra, giới trí thức gốc Việt phần lớn không thích các chính sách kiểu giai cấp của ĐCS VN, tuy họ không ra mặt chống. Có nhận xét cho rằng đó là lý do các phái đoàn của chính phủ VN khi qua các nơi đó chỉ hạn chế giao lưu thân được với các nhóm làm ăn buôn bán, đa phần là những người cần quan hệ ‘cửa sau” ở Hà Nội để hối mại quyền thế. Một số quan chức sang châu Âu còn gặp những nhóm làm ăn gần xã hội đen. Các sáng kiến Đại sứ quán Việt Nam ở EU và Anh Quốc lập “hội trí thức” thân hữu để điều khiển họ đều không thành công, theo tôi biết.

Bình Luận từ Facebook

16 BÌNH LUẬN

  1. “Đảng hãy can đảm và sòng phẳng để công nhận những sai lầm chính sách đối với dân miền Nam sau 1975…”
    Tại sao Đảng chỉ xin lỗi đối với dân miền Nam và kiều bào mà thôi và lại quên dân miền Bắc? Họ bị Đảng lừa dối từ năm 1954 cho đến 1975 để làm công cụ hy sinh cho chính sách của Đảng thì sao? Có phải vì họ không có kiều hối như kiều bào phải không?
    “Tuy nhiên, hố sâu ngăn cách giữa Đảng và kiều bào vẫn còn đó.”
    Đúng hơn tác giả phải nói là hố sâu ngăn cách giữa Đảng và đại gia đình gia dân tộc vẫn còn đó và ngày càng xa cách hơn. Vết thương là của toàn dân tộc, chứ không phải dành riêng cho kiều bào

  2. https://youtube.com/shorts/BZrKs3FrHeI?feature=share


    Hùng biện hùng hồn Lời Anh gói trọn Chính nghĩa
    ***************

    Thân gởi Chí sĩ Ngô Kỷ với Tâm tình quý mến
    NHV

    Đêm dài 77 Năm từ Ngày ấy !
    Hắn thằng hề tuồng chèo cổ Bắc Kinh
    Giả bộ “Đồng bào có nghe lời bo..ác”
    Từ ấy tự nguyện dâng xương máu cho Mao
    Qua lời mật ngọt thâm độc nhỏ tai nước lú
    Dựng chuyện đánh Pháp chống Mỹ cứu Tàu
    Nửa Thế kỷ đau thương Chim Việt lìa Xứ Mẹ
    Vẫn còn nhẹ dạ ngây thơ nghe dê lợn viên Hồ
    Yêu Nước thương Dân trọn đời Chí sĩ Ngô Kỷ
    Hồn Việt toát lên từ phận lưu vong kiếp lưu đày
    Hùng biện hùng hồn Lời Anh gói trọn Chính nghĩa
    Một Tâm hồn Việt khí phách trên Đất Mỹ kính thay
    Đứa con Tinh hoa của Mẹ Việt Nam qua Lời Anh nhắn
    Gọi khuyên nhủ gắn gọn từ Xứ Quảng Đất Việt sao quý hay !!

    http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  3. “Trong lúc thảo luận hôm ấy, một nhân sĩ đặt tên cho những chính sách sai lầm và kém cỏi là tác phẩm của trí tuệ nông dân.”
    Nông dân được xem là thành phần không có được nhiều học vấn như dân thành thị, sống với ruộng đồng bằng chân lắm tay bùn, mưu sinh liêm chính. Đặc tính cao quý của nông dân là chất phác, yêu quê hương xóm làng và sống gắn bó với thân tộc. Do đó phải hiểu trí tuệ nông dân theo ý nghĩa cao đẹp của nó.
    Còn những sai lầm của Cộng Sản trong việc thực hiện các chính sách tàn bạo trong quá khứ tại miền Nam trước 1974 như giết người, cướp của, đài ải, truy bức, tống tiền, tịch thu nhà đất không liên hệ gì đến trí tuệ của nông dân. Một người nông dân dù ít học đến đâu cũng sẽ không có loại trí tuệ để làm nhưng chuyện trái với đạo lý luân thường như vậy, phải nói đúng hơn đó là những biện pháp khát máu vô nhân đạo nhân danh Cộng sản giải phóng dân tộc. Tảc già xem đó trí tuệ nông dân là một lối diễn đạt hoàn toàn sai lạc.

    • “chính sách tàn bạo trong quá khứ tại miền Nam trước 1974 như giết người, cướp của, đài ải…”
      Xin đính chánh lại là “sau năm 1975”

  4. “Tôi đề nghị Bộ Chính trị hãy cho ra một Tân Nghị quyết về người Việt ở nước ngoài. Trong Nghị quyết mới này, Đảng hãy can đảm và sòng phẳng để công nhận những sai lầm chính sách đối với dân miền Nam sau 1975…”
    Tại sao bằng Nghị quyết? Đây là một sai lầm nghiêm trọng của tác giả. Nghị quyết là thái độ ban phát một chiều của Đảng, không phải là sự tương thuận của hai phía trong tinh thần hoà giải và tôn trọng lẫn nhau.
    Nếu chỉ có lời xin lổi mà Đảng không có một khuôn khổ pháp luật nào để thực hiện lời xin lổi này và lo xây dựng cho tiến trình hoà giải thêm vững chắc, thì có xin lổi cũng như không có.
    Trước đây, một vài nhân vật quan trọng của phe thua cuộc cũng đã trở về trong ồn ào thí dụ như PTT Nguyễn Cao Kỳ, Thiền sư Thích Nhất Hạnh và nhạc sĩ Phạm Duy. Thực tế chứng minh là các nhân vật này không gây tiếng vang nào cho việc hoà giải mà còn làm phản tác dụng trong việc đoàn kết của người Việt tại hải ngoại.
    Còn tác giả? Trường hợp của tác giả ít rùm beng hơn, nhưng nhờ được hưởng đặc quyền đi xe của Công an có hụ còi hộ tống khi về nước, nên cũng tự cho mình là được CS trọng dụng.
    Còn ngày nay, tác giả bị sĩ quan cấp tá cập kè bên bàn cà phê, thì phải nên biết là nhiệm vụ dư luận viên của mình đã chấm dứt.
    Tại sao? Thời cuộc đổi thay, Đảng chủ trương là không có vấn đề quá khứ vì quá khứ đã khép lại từ lâu, nên không có nhu cầu hoà giải. Đảng chỉ xem số lượng kiểu hối hằng năm lên hay xuống và đó là thước đo chính sách kiều vận có thành công hay không.
    Tóm lại, trước mắt, chuyện Đảng xin lổi là khó tin và dĩ nhiên cũng sẽ không bao giờ xảy ra. Còn chuyện tác giả sẽ còn tiếp tục đi xe Công An có còi hụ đưa đón như ngày nào không, sẽ lả ảo tưởng.

  5. BAO GIỜ lũ trí ngủ gốc cậu ấm sứt vòi cô chiêu ghe ghẻ Sài Gòn ăn cơm Quốc Gia thờ quỷ Tàu cộng ma vịt cộng mới bước qua NỔI Lời nguyền ???????????????? để có ít nhất 1 LỜI XIN LỖI hay LÀM 1 VIỆC CÓ ÍCH TRƯỚC KHI CHẾT

    BAO GIỜ bọn trí ngủ XÃ NGHĨA mới bước qua NỔI Lời nguyền ????????????????


    Vĩnh biệt chẳng tiếc thương một kẻ dấn thân !!!
    *********************

    Ngỡ ‘dấn thân’ lại phá nát Cố Hương
    Rơi vào vòng quỹ đạo Bắc phương
    Tự bưng bô chiến lược Mao Xếnh Xáng
    Theo Hồ thừa hành lệnh tên Hồng vương
    Thâm hiểm phương Nam giặc bành trướng
    Tưởng ‘dấn thân’ lại phá tan Tân hương
    Hoa Kỳ triền miên khủng hoảng nội bộ
    Lợi dụng Tự do chúng trò lật lường
    Chưa hết từ ấy Liên Xô sụp đổ
    ‘Dấn thân’ kéo dài Cố Hương tang thương
    Vừa trò đốt nhà vừa chơi chữa lửa
    ‘Dấn thân’ kẻ sĩ như ma quỷ vương
    Anh hùng Lý Tống đi ta bật khóc
    Anh Ngô Kỷ ngã bệnh lệ nhòa thương
    Vì yêu Nước Việt vì thương Nước Mỹ
    Tiếc chi kẻ sinh Vĩnh Long – Quê Hương

    http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  6. “Đảng hãy can đảm và sòng phẳng để công nhận những sai lầm chính sách đối với dân miền Nam sau 1975. Và có một lời tạ lỗi với họ, … Chỉ cần làm điều đó, thì… hy vọng sẽ quên bớt hận thù, …”
    Có kinh nghiệm trong việc hoà giải với chế độ CS, PTT Nguyễn Cao Kỳ nói: “… tư duy của họ vẫn mãi bị ám ảnh bởi những chuyện hận thù, chủ nghĩa hay phe phái… muốn hòa hợp thì rất không nên nói nhiều mà phải làm”.
    Ngày nay, nếu có nói thêm một lời xin lổi như tác giả đề nghị, thì có khác gì với việc Bác Hồ xin lổi và khóc lóc trong thời Cải cách ruộng đất không? Hẳn là không. Thực tế sau đó là gì? Bản chất của chế độ sau CCRD là còn đàn áp dân miền Bắc khắc nghiệt hơn
    Hiện nay, các nhu cầu cải cách chế độ và giáo dục con người là xu thế không thể tránh khỏi. Đảng không lo bảo vệ đất nước, thì làm sao mà đất nước an bình và toàn dân thịnh vượng cho được. Mục tiêu của Đảng là lo cho sự tồn vong của chế độ và giúp cho thân tộc tìm cách hạ cánh an toàn, thì ai là người “hướng về tương lai, xây dựng quốc gia như tất cả chúng ta cùng mong mỏi.“
    Nếu muốn như vậy, có nghĩa là, Đảng phải du nhập hiến pháp dân chủ, tuân hành tam quyền phân lập và tôn trọng pháp luật. Chuyện đã không xảy ra và Đảng cũng sẽ không bao giờ thực hiện trong tương lai.
    Đảng vẫn còn ngang nhiên tiếp tục né tránh các sai lầm sau năm 1975 tại miền Nam. Lý do của Đảng là lịch sử đã sang trang, thế hệ tham chiến đã và đang lần lượt ra đi, không còn ai còn bận tâm với gánh nặng của quá khứ mà trông chờ nghe lời xin lổi. Nhưng tác giả nên yên tâm vì tội ác của Cộng sản đối với đồng bào miền Nam thì “ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ”, dù có xin lỗi hay không cũng thế mà thôi.
    Tác giả vô cùng nông cạn khi cho là “Chỉ cần làm điều đó, thì đại khối kiều bào gốc miền Nam … hy vọng sẽ quên bớt hận thù“. Đảng xin lổi là không đủ, nếu có xin lổi, thì chỉ sau đó lo thu kiều hối nhiều hơn vì không thay đổi chánh trị và quyền lực Đàng. Không, mọi phép lạ sẽ không bao đến và làm thay đổi đất nước với lời xin lổi.
    Do đó, chuyện hòa giải của Đảng đối với đại gia đình dân tộc vẫn còn tiếp tục thất bại là hiển nhiên

  7. Nguyễn Hữu Liêm, một người Việt ưa “nói chữ”, với một “văn phong đầy tính học thuật” của một “nhà triết học”.
    Vâng, Tư Gia nó sang mồm hơn Nhà Riêng, Tân Nghị Quyết nó mới xứng tầm với Thượng Tầng hơn Nghị Quyết Mới …
    Nhưng “nó không Giải Hóa được hố sâu ngăn cách” thì quả thật là “dốt lại hay nói chữ”, thích khác người, như bây giờ nói là Sốc, Độc, Lạ. Tiếng ta có từ Hán Việt là Hóa Giải, không thấy Giải Hóa, bọn Tàu có dùng Giải Hóa, tiếc rằng ý nghĩa khác nhau hoàn toàn, chứ không phải Giải Hóa = Hóa Giải.
    解化 Giải Hóa có 3 nghĩa:
    -Bỏ xác phàm, tu hành đắc đạo. Như: Dương Hành Mật giải hóa mà chết, các trò đem chôn, khi nâng quan tài chỉ thấy quần áo và dép.
    -Phân chia, biến thành.
    -Lý giải, lĩnh ngộ.
    Bọn làm ruộng chúng tôi, lúc rỗi rãi cũng hóng hớt xem các bài viết của Nguyễn Hữu Liêm, quả thực dân đen hèn kém, nhiều chỗ nghĩ chưa ra Nguyễn Hữu Liêm định nói gì. Nhưng nếu so với Georg Wilhelm Friedrich Hegel, thì có nhẽ Nguyễn Hữu Liêm còn cách “20 phân tây”.
    Nguyễn Hữu Liêm có cùng cái tệ với đám “đỉnh cao trí tuệ” xứ Tây Phi.
    Lê Khả Phiêu khi làm tổng bí thư vẫn nói theo cách nói của một chính trị viên đại đội, lại rất thích “nói chữ”, việc nói sai và tối nghĩa các từ “khuất tất” “kích cầu” “cứu cánh” từ đấy mà ra, trong khi Lê Khả Phiêu có sách in bên xứ Tàu. Đám ăn theo nói leo nịnh xếp dùng theo tràn lan, nảy ra tệ đến giờ. Khuất Tất = Quỳ Gối, tiếng ta dùng theo nghĩa Luồn Cúi, nay theo Lê Khả Phiêu dùng với nghĩa Mờ Ám, với cách hiểu Khuất = Bị Che Đi. Cứu Cánh = Cuối Cùng, cũng được hiểu là Đích Đến, nay theo Lê Khả Phiêu dùng với nghĩa Cách Giúp Cho, do nhầm Cứu là Cứu Giúp. Còn Kích Cầu theo Lê Khả Phiêu dùng với nghĩa Kích Thích Thích Nhu Cầu … !!!
    Việc mù mờ trong các khái niệm, các điều luật nhằm xoay sở đã đành, không hiểu nghĩa từ chinh xác dẫn tới dùng sai trong luật mới “ngạc nhiên chưa”. Mãi mua Mại bán, thử xem Luật Hình qua các thời kỳ:
    Bộ luật hình sự Việt Nam 1985
    “Điều 202. Tội chứa Mãi dâm, tội môi giới mãi dâm.
    1- Người nào chứa Mãi dâm, dụ dỗ hoặc dẫn dắt người mãi dâm thì bị phạt tù từ sáu tháng đến năm năm.”
    Sửa đổi năm 1997 vẫn giữ nguyên:
    “Điều 202. Tội chứa Mãi dâm, tội môi giới Mãi dâm.”
    Bổ sung Điều 202a “Tội mua dâm người chưa thành niên”
    Bộ luật hình sự Việt Nam 1999
    Điều 254. Tội chứa Mại dâm
    Điều 255. Tội môi giới Mại dâm
    Điều 256. Tội mua dâm người chưa thành niên
    Bộ luật hình sự Việt Nam 2015 sửa đổi 2017
    “Điều 198. Tội lừa dối khách hàng.
    Khoản 1 điểm a:
    Đã bị xử phạt vi phạm hành chính về hành vi này hoặc đã bị kết án về tội này, chưa được xóa án tích mà còn vi phạm;”
    Xử phạt vi phạm hành chính về hành vi lừa dối khách hàng được quy định ở Nghị định 98/2020/NĐ-CP.
    “Điều 61. Hành vi vi phạm khác trong quan hệ với khách hàng, người tiêu dùng.
    Khoản 1 điểm d:
    Tự ý bớt lại bao bì, phụ tùng, linh kiện thay thế, hàng khuyến Mại, tài liệu kỹ thuật và hướng dẫn sử dụng kèm theo khi bán hàng, cung cấp dịch vụ;”.
    Mua dâm, bán dâm cho đồng bộ, còn bày trò chữ nghĩa.
    Thanh kiu ve ry mẹc … xi bố cu me xừ hảo hảo khọp chay lái lái.

  8. Chả có ai đáng mặt nhân sĩ trí thức trước ’75 trong nhóm này. Năm 75 đa số nhóm này là con nít ít kiến thức.

    Tuy thuộc nhóm bị chào cờ mỗi thứ 2, mấy chục người trong nhóm CS, EE, PE, PhD, PharmD, MD, MD DDS, DDS, Eng. Director, cancer researchers PI, nghiên cứu sx pharma chúng tôi đều hiểu để công an nắm chính quyền + ăn cướp từ bộ trưởng, thứ, vụ trưởng thì còn lâu Việt nam mới khá được. Chỉ khi nào dân chủ tự do tiếng nói, suy nghĩ thì mới hy vọng khá hơn chút. Còn bây giờ chỉ đâm chém nhau cướp đất bán lấy tiền, công ăn việc làm toàn được gia công thuê lại thì khoan hãy nói to tát.

  9. Cộng đồng Người Việt Tự do gởi về kiều hối từ thời mở cửa 1986 đến nay NGAY CẢ LÚC khó khăn gian khổ nhất như Đại dịch siêu vi trung c..uốc cũng gởi về về cả 16.000.000.000 MỸ KIM …
    Hơn 30 năm qua KIỀU HỐI ít nhất đến 400 tỉ đô la VIỆT NAM thừa sức MUA LẠI của MỸ cùng chuyển giao công nghệ quân sự hàng hải qua cộng đồng Người Việt tiên tiến tại MỸ ….thì chắc chắc không thể nào TÀU cộng hiếp đáp như từ MẬT ƯỚC THÀNH ĐÔ 1992

    https://baotiengdan.com/2022/03/09/qua-nguyen-chi-vinh-so-sanh-nhan-thuc-ve-doi-ngoai-quoc-phong/?unapproved=160548&moderation-hash=91a049e85beaf39bb33fbfeabfdc2d62#comment-160548

    Cộng đồng Người Việt Tự do gởi về kiều hối từ thời mở cửa 1986 đến nay NGAY CẢ LÚC khó khăn gian khổ nhất như Đại dịch siêu vi trung c..uốc cũng gởi về về cả 16.000.000.000 MỸ KIM …
    Hơn 30 năm qua KIỀU HỐI ít nhất đến 400 tỉ đô la VIỆT NAM thừa sức MUA LẠI của MỸ cùng chuyển giao công nghệ quân sự hàng hải qua cộng đồng Người Việt tiên tiến tại MỸ ….thì chắc chắc không thể nào TÀU cộng hiếp đáp như từ MẬT ƯỚC THÀNH ĐÔ 1992

    Từ 300 đến 400 tỉ đô la VIỆT NAM thừa sức mua 11 SIÊU HÀNG KHÔNG MẪU HẠM NGUYÊN tử mà Mỹ đang hiện có cùng cả HẠM ĐỘI TẦU NGẦM HẠCH NHÂN TỐI TÂN của Hoa Kỳ chớ không phải để chiến sĩ hải quân bảo vệ BIỂN ĐẢO với thuyền thúng QUẢNG NÔM !!!!

    https://baotiengdan.com/2022/03/08/viet-nam-bo-phieu-trang-la-mot-sai-lam/?unapproved=160549&moderation-hash=316a5c7289c43c2313e637e4229ac360#comment-160549

    Chúng lại BÒN VÉT tiếp sau khi NGHỊ QUYẾT 36 KIỂU của thằng cựu đại sứ tại Pháp và cựu thứ chưởng nguyễn đình bin … Chắc thằng Bin này cũng ăn hối lộ tham nhũng như thằng bộ trưởng ngoại giáo Phạm Hoàng Hôn thôi trong ngàn chuyến bay TÌNH NGHĨA ĐỒNG BÀO cứu vớt trong đại dịch vừa qua !!!
    Bây giờ VỞ HÀI KỊCH lại tiếp với thằng hề Tuồng chèo Bắc Kinh mới là triết d..a luật d..a nguyễn hữu liếm (liêm SẮC liếm ) …
    Đất Nước vẫn nghèo nàn CHỈ RIÊNG thành Hồ gần 10.000.000 dân sài gòn TỪNG BẤT KHUẤT giờ đây dưới cái TÀY HÁY lò tôn của con xẩm cái TRƯƠNG MUỘI “xè xè XÌ DẦU TƯƠNG TÀU trên đầu 10.000.000 dân sài gòn TỪNG BẤT KHUẤT

    CHỈ MONG thiên tài triết d..a luật d..a LIẾM giùm cái TÀY HÁY lò tôn của con xẩm cái TRƯƠNG MUỘI “xè xè XÌ DẦU TƯƠNG TÀU trên đầu 10.000.000 dân sài gòn TỪNG BẤT KHUẤT

    http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  10. Ở đây, qua bài viết tôi chỉ nhìn thấy hình ảnh của con ong vo ve bên những cánh hoa để hút mật, lấy nhụy, trong khi thân nó vẫn mang nọc độc hạ sát ngay những yếu tố ngáng trở nó hút mật. Chớ không phải là cánh bướm tô sắc vườn xuân. Khi nào thì họ can đảm cư xử thật lòng với những người, có hường nhìn khác với họ, lúc đó chẳng cần những trò tuyên truyền nhiêu khê, ô dề họ đang cố làm để lấp liếm những thâm hiểm trong tâm tư của họ. Sự hợp nhất trong tâm tư, hành động từ bên ngoài sẽ đến với họ rất tự nhiên, vì tiếng lòng của người bên ngoài vẫn luôn rung cảm với mọi biến chuyển của quê nhà.

  11. Đọc ‘tiến sĩ’ Liếm chợt nhớ chuyện rắn thần Kundalini từ nhiều năm trước…
    Ông đu càng trực thăng ơi, lâu quá rồi hổng biết còn nhớ chuyện Kundalini không????

  12. “Nói gọn, Việt Nam nay không phải là một quốc gia cộng sản nữa.” (T/G NHL)
    Khi nào chúng bỏ điều 4 hiến pháp , không còn ngồi đầu trên HP thì mới có thể coi là thay đổi!

  13. Tue-Hai Nguyen
    Thôi thì hãy bình tâm mà “nhìn kỹ những gì Cộng sản làm”: Từ cái thời đấu tố Cải cách Ruộng đất, văn kiện đầy ngôn ngữ giai cấp, ca ngợi tuyệt đối chủ nghĩa Mác Lê Nin, cho đến hôm nay…..
    Những ai về nước gần đây, đi vào vùng xa, làng thôn, dù nghèo khó vẫn còn đó, nhưng đời sống chung của quần chúng đã được nâng cao rất nhiều. Nay dân chúng không còn ăn để no, mà phải ngon; mặc không chỉ đủ ấm, mà phải đẹp. Chúng ta phải công bằng ghi cho Nhà nước VN điểm cộng.
    XÃ HỘI TRÊN TOAN THẾ GIỚI TIẾN RẤT XA TỪ NGÀY CCRĐ , csvn VỚI SỰ ĐỠ ĐẦU CỦA QUAN THẦY cs tầu KHÔNG LẼ CHỊU ĐỨNG YÊN MỘT CHỖ ?
    TỪ NGÀY “ĐỔI MỚI ” ( thật ra là cóp nhặt cách làm ăn của nền kình tế thị trường không dính dáng gì đến kinh tế XHCN , nhưng csvn rất gian manh tròng thêm cái đuôi đinh hướng XHCN và nhận vơ là công trạng của mình )

    Reply
    18 mEdited

    Tue-Hai Nguyen
    Nếu như theo gs Liêm ông Trọng là nguoi` cộng sản duy nhất trong cái đảng 4 triệu đảng viên, số đảng viên 4 triệu -1 là loai đảng viên gì ?
    Theo thiển ý của tôi , bọn đảng viên này, khi ông Trong ngủm, sẽ ÀO ÀO TRANH QUYỀN NHƯ CÀO CÀO TRANH C.. cho xem và sẽ tan rã như bọt bèo .Một số sẽ hạ cánh an toàn tai các nước tư bảng giãy mãi mà không chết, số còn lai sẽ được nhân dân tha tội-nếu biết thành tâm sám hối- về tội ác của đảng mà họ tưng theo .
    SỰ THẬT MẤT LÒNG

  14. Trích:
    “Trong các bữa ăn trưa hay tiếp xúc xã giao với các cán bộ cấp thứ trưởng và vụ trưởng ở Sài gòn và Hà Nội, tôi không thấy con người cộng sản nào ở họ, từ ngôn ngữ, nhân cách, phong thái.”
    Ngưng trích
    Trong câu chuyện “Hà bá lấy vợ,” (chuyện này chắc ai cũng biết nên khỏi kể), tôi cũng không thấy có một đứa đồng cốt nào tin vào chuyện cưới vợ cho Hà bá. Mặc dù vậy, chuyện Hà bá lấy vợ luôn được bọn ông đồng bà cốt nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Lý do tại sao thì xin hỏi ông … Tây môn Báo.
    Tương tự như vậy, trong chuyện “hoà hợp hoà giải,” mọi người chẳng ai buồn nghe bọn CS nói gì, lại càng không cần nghe ông Liêm nói. Mọi người đang chờ đợi một Tây môn Báo!

  15. Vấn đề ở đây là cộng đồng người việt ở hải ngoại là đấu tranh xoá bỏ độc tài ở trong nước chứ cộng đồng người việt hải ngoại không có nhu cầu hoà giải.

Comments are closed.