7-4-2022
Câu chuyện về một tay tài xế được cất nhắc trở thành cai phó của báo Văn Nghệ, trong quá trình hãnh tiến của hắn, đã cưỡng bức một nữ nhà văn trẻ trong suốt nhiều năm, có vẻ lọt thỏm mất tăm trên báo chí nhà nước Việt Nam cũng như trên công luận của mạng xã hội.
Trước đó ít ngày, câu chuyện một người mẫu nữ nước ngoài đến Hội An chụp hình để lộ đồ lót – chỉ trong vài tiếng đồng hồ – được cả hệ thống báo chí sùng sục điên cuồng như tổ quốc bị xúc phạm, đám đông bị dẫn dắt dư luận cũng điên cuồng góp lời chửi rủa không chán. Thậm chí công an cũng lập tức vào cuộc để truy tìm như một vụ án hình sự.
Vậy mà câu chuyện của một trí thức Việt Nam bị cả một đám người nhân danh trí thức bao che tội ác và thỏa hiệp bóp méo sự kiện suốt trong nhiều năm trời, không thấy có một cuộc điều tra nào từ báo chí đến công an.
Vụ án này, là phần cặn bã đáng được phơi bày trong hệ thống phân phối quyền lực trong xã hội Việt Nam, không có chỗ đứng cho trí thức, mà chỉ có chỗ cho một tay lái xe – rất biểu trưng – trở thành lãnh đạo chỉ vì kẻ này biết vâng lời, và giỏi làm dân phòng kiểm duyệt chữ nghĩa. Và từ đó quyền lực phát sinh tỷ lệ thuận với thú tính được bảo bọc.
Đây không phải là lần đầu tiên. Năm 2010, một trong những vụ án ép bán dâm nổi tiếng từ một hiệu trưởng trường trung học ở Hà Giang là Sầm Đức Xương, mà những kẻ mua dâm là các quan chức lại được giấu tên, nhưng các cô gái nhỏ vị thành niên đó thì lại được trưng tên và hình ảnh đầy đủ. Và đó chỉ là một trong những câu chuyện khác chìm nổi trên khắp đất nước này, trong thời kỳ phát triển rực rỡ hôm nay.
Nhà văn nữ bị cưỡng bức nhiều năm, bị vu oan, bị ép nhận là chuyện “tình cảm riêng tư” để xóa bỏ tội ác, cô ấy không phải là người vô danh, cô là một cái tên quen thuộc trong xã hội văn chương Việt Nam, nhưng cô còn bị vùi dập đến vậy, hãy tự hỏi, còn những người không có tiếng nói khác, sẽ như thế nào?
Trong thư ngỏ tố cáo, nhà văn nữ nói rằng cô đã trải qua nhiều năm dài trầm cảm và nghĩ đến chuyện tự tử. Cuộc sống vào đời của một cô gái tuổi 20 cho đến tận hôm nay đã hoàn toàn thay đổi, trở thành năm tháng dài địa ngục bởi tổn thương từ một tay cai văn nghệ, và còn bị xã hội nhỏ chung quanh cô chà đạp, che đậy. Hãy thử tưởng tượng, vì quá tuyệt vọng mà nhà văn nữ đó đã tự tử và đem theo mình nỗi đau đớn đó xuống mồ, thì tội ác này được mãi mãi chôn dấu và những người biết đến cô chỉ có thể tiếc thương mơ hồ cho một sinh mạng bị hủy diệt.
Hội phụ nữ, Hội nhà văn, Hội nhà báo… và tất cả những thứ đoàn thể có liên quan khác sao lại câm miệng như hến lúc này? Hay họ cũng là những nạn nhân bị cưỡng bức suốt bao nhiêu năm nay nhưng lại không đủ dũng cảm lên tiếng chống lại?
CHÂN DZUNG bác Văn nô Lương Ngọc An đầu trọc
*****************************
Tưởng Em – Độc Lập cửa Dinh
Xe tăng anh n..ái cửa mình Em tung
Vô văng thân ngã dưới anh (k)hùng
Đè Em anh n..ái xe tăng
Như Phạm Xuân Thệ giật giằng chiến công
Chịu ngã ngựa Bùi Xuân Tùng
Chúng viết lại sử chập chùng ngụy ngôn
Ngụy ngữ ‘lò tôn’ cáo chồn
Da Hồ Chí Meo hồn Mao Trạch Đông
Chép sao cóp lại cờ hồng
Một sao giữ lại gọi ‘hồng kỳ’ ta :
Thật ra băng vệ sinh mà !
Đánh tráo Việt Sử nhìn qua đảng… mình
Khiến cho Vận Nước điêu linh !
Mẹ Việt Nam đau khổ trầm mình trầm luân
“Báo Văn nghệ” toàn cù lần
Thi nô văn nô tráo trân bất tài
Giữa cơ quan chuyện quan sai
Úp đồng chí cái Vua Hài cũng thua !!!
Lương Ngọc An đầu trọc bay tai
Phong trần như Hoa Sữa nồng dài suốt đêm
Mượn bác bút lông ‘ngoáy’ nền
Mực Tàu lại trắng viết nên Tình trường
Hồng sử với Dạ Thảo Phương
Đè nữ đồng chí phạm trường : cơ quan
Có văn Hữu Thỉnh hợp bàn
Bài thơ Dạ Thảo Phương lan rộng dài
Tài như bác Hồ thua ai ?
Tăng Tuyết Minh đêm dài Bắc Kinh
Lương Ngọc An đầu trọc hình đại ca
Đầu trên đầu dưới ta bà
“Độc huyền cầm” + “Chuyển dịch” nát xa thịt Nàng
Nạn nhân tình dục hở hang
Dây xích sắt thép xe tăng dập vùi
Một ‘b..ô đ..ôi’ k..ụ Hồ cưa dùi !
Xe tăng T-54 như dùi cui
Xung trận như anh (k)hùng chui “quần hồng”
Chọc thủng phòng tuyến nội y như không
Đúng Lương Ngọc An ‘hồng quân’
Đầu trọc trên lẫn dưới … à há thịt da
Nát làn da thịt Bà bà
Đúng n..à Lương Ngọc An đại ca ‘hỒng quẦn’
Đầu trọc + “cu lờ” cũng trọc gân !
Cái nết ăn ở cầm quần chị em
Vành số 8 khép Đôi ‘Bờ’
Lun phun cỏ dại Hoa Lờ lò tôn
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
Tài xế mà lên tới phó TBT 1 tờ báo chuyên về văn học – văn hoá ?! Bó tay, trước đây có tài xế toà án lên thẩm phán đã khó tin rồi, tay này còn kinh hơn, sợ thật
“Hội phụ nữ, Hội nhà văn, Hội nhà báo… sao lại câm miệng như hến lúc này?”
Why the Phúc not? Trước giờ có ai mở miệng trước vụ này đâu, sao bây giờ họ phải mở ?
“câu chuyện của một trí thức Việt Nam bị cả một đám người nhân danh trí thức bao che tội ác và thỏa hiệp bóp méo sự kiện suốt trong nhiều năm trời”
Nghe quen quen . Trí thức là tinh hoa của đất nước, xúc phạm họ có thể sẽ gây khẩu nghiệp, 1 vị trí thức (rất) đáng kính của Ta đã nói thế
“Và đó chỉ là một trong những câu chuyện khác chìm nổi trên khắp đất nước này, trong thời kỳ phát triển rực rỡ hôm nay”
Điểm son nữa của nền văn hóa cách mạng của Ta . Ta nên tự hào vì mình là Con Người, thay vì lên án nó . Bình thường thôi, No Star Where & No Fo Go thui . Văn hóa của Ta vẫn zách lầu, vẫn hơn hẳn văn hóa Ngụy
“Hay họ cũng là những nạn nhân bị cưỡng bức suốt bao nhiêu năm nay nhưng lại không đủ dũng cảm lên tiếng chống lại?”
Dân Ngụy chúng nó học được hội chứng Stockholm, có vẻ song song với tư tưởng Hồ Chí Minh, hội chứng Stockholm là 1 tư duy dân ta học & làm theo thật
Hahah tiêng vo ve của tinh tướng loài muỗi nghe quen quá.
Nầy bạn bò đỏ, bạn viết bài đăng lên cho thiên hạ đọc chơi đi nào.
Tội nghiệp bạn. Làm kiếp bò đỏ lại mang linh hồn loài muỗi!!! Tội nghiệp!
take one to know one
Những thứ đoàn thể có liên quan khác sao lại câm miệng như hến lúc này ?
Vì chúng tự nguyện để đảng hiếp dâm bao nhiêu năm nay nên không dám mở miệng vì xấu hổ.