Vẫn không làm gì sao?

Đoàn Bảo Châu

7-10-2021

Cái sai nghiêm trọng đầu tiên là bắt buộc F0, F1 vào những khu cách ly tồi tàn, gọi là “cách ly” nhưng tạo điều kiện để vi-rút lây nhiễm chéo.

Tiếp theo là xét nghiệm diện rộng tràn lan, người lao động chen lấn để lấy giấy xét nghiệm, xếp hàng dài dằng dặc để xét nghiệm, cũng tạo ra lây nhiễm chéo. Ngăn sống cấm chợ, rào chắn khắp nơi, khiến người lao động rơi vào sự cùng quẫn, sức cùng lực kiệt, không có cái ăn, tiền thuê nhà không thể trả, bắt buộc họ phải về quê.

Tôi nêu những cái sai của chính quyền không phải để chỉ trích cho sướng miệng. Tôi không thích nói sau khi sự việc đã xảy ra, đấy là một dạng cơ hội ăn theo nói leo, chửi chỉ để chửi, để chứng tỏ mình hơn người. Tôi nêu cái sai từ những ngày đầu khi chính quyền đưa ra những biện pháp cực đoan, vô lý trong công tác chống dịch. Tôi nêu cái sai để họ thấy rằng họ cần có một tư duy sắc bén và linh hoạt để đưa ra quyết sách thông minh nhất trong thời điểm hiện tại.

Điều quan trọng là hiện tại và tương lai nhưng rất cần nhìn rõ cái sai trong quá khứ để thấy sự yếu kém của hệ thống trong việc xử lý khủng hoảng, từ đấy tránh cái sai trong tương lai.

Nhìn đoàn người kéo nhau về quê, tôi rất lo lắng. Rồi đây thành phố HCM lấy đâu ra lao động để vực dậy nền kinh tế? Họ về quê, không có gì ngoài sự đói nghèo đang chờ đợi họ. Bởi khốn khổ ở quê nhà nên họ mới phải ra đi. Ở quê không có doanh nghiệp lớn, không có khu công nghiệp, giờ quay về với ngô, khoai sắn, với sự lầm than của nông dân.

Điều đáng lo lắng, đáng buồn và đáng giận hơn nữa là chính quyền không làm gì đáng kể để khắc phục tình trạng này. Mấy lời mời gọi tha thiết trên báo chí thì có giá trị gì? Họ còn sức lực, thời gian và hy vọng ở đâu để đọc tin tức, để tin mấy lời kêu gọi.

Không có một phát biểu, sự hô hào, lời mời gọi nào trên báo chí có thể át đi tiếng khóc của con cái họ, của tiếng sôi ùng ục của cái bụng đói, của tiếng đòi tiền thuê trọ của chủ nhà.

Việc cần làm là xuất tiền ngân sách, hỗ trợ ráo riết để họ ổn định cuộc sống, sẵn sàng tiếp tục lao động để vực dậy nền kinh tế.

Đây là một vấn đề quá lớn, quá phức tạp mà lãnh đạo thành phố HCM không thể xử lý độc lập được, chính quyền trung ương cần nhìn ra sự nghiêm trọng của vấn đề mà giúp họ xử lý.

Chẳng phải đây là một thành phố đóng góp rất nhiều cho ngân sách quốc gia sao? Hãy cùng họ xử lý vấn đề và làm nhanh trước khi quá muộn.

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Hãy để Nguyễn Phú Trọng và đám bầy đàn họp, đừng là phiền tới họ, đối với họ thì đảng là trên hết, đất nước và dân tộc là cái giống gì ?
    Bộ không thấy câu khẩu hiệu hay sao : Mừng đảng mừng xuân mừng dân tộc à. Dân là cái quái gì.

  2. Đoàn BC nghĩ đẹp quá ! Sẽ thất vong ngay thôi. Với người lãnh đạo,mang danh CS, họ chỉ có tầm nhìn rất giới hạn và không biết thương xót gì người khác- dù người đó đã nuôi họ lơn lên .Tôi đã vào u 80, tưng là “anh giải phóng quân một lòng ra đi” đã bị lính Mỹ bắn cho tàn phế, dù sớm qua ĐẠI HỌC ,nhưng giờ sống không ai quan tâm,nói không ai nghe,…Tôi đọc nhiều ,thuộc nhiều ,NHỮNG tấm gương Đoàn Duy Thành,Trần Độ, Nguyễn Hộ , Hồng Hà,Vũ cao Quận , Nguyễn Trung Thanh,Bùi Tín, HoàngMinh Chính ,Hà Sĩ Phu, Thanh Giang,Tô Hải,Nguyễn Mạnh Tường,Trần Đức Thảo ,V.v. Họ nói nhiều ĐIỀU hữu ích nhưng chẳng ai nghe.Tha thiết góp ý với tất cả tâm hồn trí tuệ như Nguyễn Trung , như tập thể kiến nghị 72 và trí thức Việt kiều- tất cả rơi vào im lặng. Con vỉud – 19 rồi cũng thế thôi . Chỉ hi vọng “góp gió thành bão” để sau bão trời lại sáng?!


  3. Hải Vân: Thiên chứng bao tang tóc tang thương Sử Việt Cận-Hiện đại
    ***************************************

    Nhớ Hải Vân : triệu Đời trầm luân
    Đại lộ Kinh hoàng Dân tảo tần
    Qua đèo vượt núi dưới đại pháo
    Kéo về Đà Nẵng thương Lương Dân
    Lại di tản vào Sài Gòn thoát Cộng
    Rồi vượt biên vượt biển Thuyền nhân !
    Nghĩ Hải Vân dòng Đồng bào khuất núi
    Hàng triệu mảnh đời Quốc Quốc hóa thân
    Quê Hương mãi mãi chưa thành Cố Quốc
    Mộng tưởng Đêm trắng trên Đỉnh Hải Vân
    Hương nhan theo tro Lão tướng Trưởng *
    Nội chiến lần Hai chưa tàn phai dần
    Tiên Sa dưới Vịnh hàng không mẫu hạm:
    Bạch Đằng Biển Đông hải chiến rõ dần !
    Hải Vân dập dồn còi tầu trống trận :
    Tin vui Đại thắng cho hàng triệu Ngọc Hân !
    Nhớ Hải Vân đoạn trường cánh Quốc Quốc
    Bên trời Tây Âu huyết lệ nhỏ thầm
    Đoàn Lương Dân lao động nghèo ngược Bắc
    Đèo con dại vợ trẻ chó lợn thương tâm
    Dưới mưa lớn Hải Vân sương mù phủ
    Thương cảm đứt ruột ly Hương ly Dân
    Bao triệu mảnh đời dạt trôi luân lạc
    Ngay giữa Quê Hương Quê Mẹ tảo tần
    Từ Đại lộ Kinh hoàng đến Đại dịch :
    Siêu vi Trun..g C..uốc phá toang Thế nhân !
    Đại Hán còn làm giàu trên hàng Tỉ Đau khổ
    Kít giả khẩu trang dỏm máy thở cù lần !
    Thuốc chủng vắc xin vài phân tử giả
    Vài giọt tương Tàu bán đắt rẻ như phân !
    Ly Hương ly Dân chạy về Quê trốn dịch
    Bỏ lại thành Hồ, LÃ Thanh Hải * * ác nhân
    Trương Mỹ Lan cùng chú thoòng ả xẩm
    Lúc nhúc đường Nguyễn Huệ sống vương tần
    Giặc trong cả gan nối giáo thù truyền kiếp
    Đánh cắp cả Lư Hương Đức Thánh Trần
    Nhớ Hải Vân thù bọn ‘ngụy cắt mạng’
    Thương Cô giáo Mái trường ‘ngụy duy tân’
    Rủa thi Nô Đông Trình giờ bặt tiếng
    Huyết lệ nhỏ thầm thương kiếp Lương dân !

    http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

    * Tro hài cốt của Tướng Ngô Quang Trưởng đem về từ Gia Nã Đại rải trên Đỉnh Đèo Hải Vân bởi phu nhân cùng gia đình năm nào

    * * LÃ Thanh Hải = LÊ Thanh Hải chú tho òng thợ hàn xì được bọn Giang Trạch Dân chống lưng sau khi nằm vùng Chợ Lớn và trèo cao

Comments are closed.