Vài thắc mắc dành cho sứ quán Trung Quốc

Đặng Sơn Duân

27-8-2021

Sau khi Phó tổng thống Mỹ Kamala Harris kết thúc chuyến thăm Việt Nam, Đại sứ quán quý quốc nhanh chóng ra tuyên bố bày tỏ lập trường đối với các phát biểu được cho là công kích Trung Quốc.

Đầu tiên, không rõ tuyên bố bày tỏ lập trường này hướng đến đối tượng độc giả nào. Nếu là lời đáp trả Phó tổng thống Harris lẽ ra quý quốc nên viết bằng tiếng Anh. Tuy nhiên, vì tuyên bố chỉ viết bằng tiếng Việt và tiếng Trung nên có lẽ chủ ý của sứ quán là hướng đến nhân dân Việt Nam hơn là vị khách đến từ nước Mỹ.

Ảnh chụp màn hình một phần tuyên bố của ĐSQ Trung Quốc.

Điều này càng thể hiện rõ hơn qua các luận điệu ly gián quan hệ Việt – Mỹ. Nó cho thấy ý đồ khích bác, chia rẽ tình cảm của người dân Việt Nam dành cho nước Mỹ hơn là nỗi phẫn uất vì bị công kích. Cũng vì thông điệp này hướng đến người dân Việt Nam nên là một người dân bình thường, tôi cũng cảm thấy muốn có đôi lời với quý quốc.

Những ai từng trải qua chiến tranh chắc chắn không bao giờ quên những ký ức về nó và cũng không có lý do gì để quên. Nhưng khơi gợi lại những nỗi đau chiến tranh mà các bên đều đang cố gắng khép lại mới đích thực là kẻ chia rẽ ác ý và hiểm độc.

Hậu quả chất độc màu da cam là không gì bù đắp nổi, nhưng ít nhất người Mỹ đã có thành tâm quay lại triển khai các dự án tẩy độc ở Đà Nẵng, Biên Hòa, song song đó là các sáng kiến tìm kiếm người mất tích của cả hai bên.

Chúng chắc chắn không xóa bỏ nhưng sẽ làm vơi bớt nỗi đau chiến tranh. Đó mới là gác lại quá khứ, hướng tới tương lai đích thực. Xin hỏi quý quốc đã làm gì để sám hối trước những tội ác chiến tranh của mình, từ biên giới phía bắc đến thảm sát Trường Sa?

Quý quốc khơi lại “khoảnh khắc Sài Gòn”, xin thưa “khoảnh khắc Sài Gòn” bao gồm cả những nỗ lực vào phút chót của quý quốc để ngăn cản thống nhất đất nước. Không biết quý quốc có quên không chứ người dân Việt Nam như chúng tôi cam kết sẽ không bao giờ quên.

Dễ thấy phát biểu của Phó tổng thống Harris khiến quý quốc bức xúc là câu: “Chúng ta cần phải tìm cách gây áp lực và gia tăng áp lực lên Bắc Kinh để họ phải tuân thủ Công ước LHQ về Luật Biển và thách thức các hành vi bắt nạt và yêu sách biển quá mức của họ”.

Thế nhưng, trong đoạn mở đầu quý quốc chỉ trích dẫn cụm từ “tăng áp lực” mà giấu đi mục đích tăng áp lực để làm gì. Tăng áp lực để quý quốc tuân thủ Công ước LHQ về Luật Biển (UNCLOS). Đây há chẳng phải là điều mà quốc gia có trách nhiệm nào cũng nên làm hay sao?

Giả như tăng sức ép để buộc quý quốc làm điều xằng bậy thì phản ứng của quý quốc có thể hiểu được. Đằng này, quý quốc giãy nảy như đỉa phải vôi trước một yêu cầu bình thường há chẳng phải là thú nhận lạy ông tôi ở bụi này, rằng bấy lâu nay chúng tôi chẳng đếm xỉa đến UNCLOS và cũng không có kế hoạch làm thế.

Tương tự, nếu quang minh chính đại chẳng có các hành vi bắt nạt và yêu sách biển quá mức, thiết nghĩ quý quốc cũng chẳng nhất thiết phải lồng lộn như đã thể hiện.

Về vấn đề Biển Đông mà quý quốc gọi là Nam Hải, quý quốc viết “Sự thật không thể phủ nhận được là, lập trường và chủ trương của Chính phủ Trung Quốc về vấn đề Nam Hải là nhất quán và rõ ràng, trước sau như một, không bao giờ thay đổi, phía Trung Quốc không có ý định đề xuất yêu sách mới, cũng tuyệt đối không từ bỏ quyền lợi vốn có và hợp pháp của mình”.

Lập trường nhất quán và rõ ràng, không bao giờ thay đổi này có phải là “Đường lưỡi bò” khi thì 9 đoạn, khi thì 10 đoạn, khi 11 đoạn không có tọa độ cụ thể, khi thì vùng biển lịch sử, khi thì biến hóa thành Tứ Sa? Nó là lập trường rõ ràng hay chỉ là lời quanh co biện bạch để chạy tội của kẻ gian manh bị vạch mặt hết lần này đến lần khác, vốn đã được kết liễu bằng phán quyết của Tòa Trọng tài năm 2016? Liệu có bao giờ quý quốc tự ngẫm những hoa ngôn xảo ngữ của mình sẽ lừa bịp được ai chưa, kể cả chính bản thân mình?

Trong vấn đề này, nỗ lực kiểm soát và xử lý ổn thỏa bất đồng của quý quốc có phải là ngày đêm triển khai tàu nghiên cứu, tàu khảo sát vào vùng biển các nước trong khu vực, trao quyền nổ súng cho hải cảnh, đe dọa tấn công quân sự và triển khai hải cảnh quấy phá hoạt động khai thác tài nguyên hợp pháp của các nước khác? Nỗ lực đó cũng có phải là nỗ lực chây ỳ, trì hoãn việc đàm phán thông qua Bộ Quy tắc ứng xử Biển Đông sau gần 20 năm kể từ khi Tuyên bố Ứng xử Biển Đông được thông qua?

Quý quốc tố cáo “Mỹ mới là kẻ thúc đẩy quân sự hóa tại Nam Hải”, vậy xin hỏi thời gian qua ai mới là kẻ triển khai chiến đấu cơ, oanh tạc cơ, tên lửa tấn công ra các thực thể chiếm đóng phi pháp ở Hoàng Sa và Trường Sa? Ai là kẻ ngày đêm khoanh vùng Biển Đông để tập trận diễu võ dương oai, bắn tên lửa đạn đạo ra khu vực hết lần này đến lần khác?

Nếu Mỹ là kẻ thật sự cưỡng ép và bắt nạt, tại sao người Mỹ đến đâu cũng được hoan nghênh, tàu chiến Mỹ đến đâu cũng được chào đón? Sự đời lẽ nào ngược ngạo có chuyện người ta nồng hậu với kẻ bắt nạt chính mình?

Vốn dĩ tôi chẳng quan tâm đến những khuyến cáo của quý quốc dành cho nước Mỹ, nhưng vì quý quốc nhắc nhở rằng “Đừng coi nhẹ tính quan trọng của việc độc lập tự chủ trong tấm lòng nhân dân các nước trong khu vực”, nên tôi cũng muốn dành ngược lại câu này cho quý quốc. Bởi chẳng phải chính ở bên quý quốc từng một có quan chức cấp cao từng phát biểu hống hách rằng: “Chúng tôi là nước lớn, các anh là nước nhỏ. Đó là thực tế!” hay sao?

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Thi sĩ: BÙI CHÍ VINH

    “Như nước Việt ta từ trước
    Vốn xưng văn hiến đã lâu
    Sơn hà cương vực đã chia
    Phong tục Bắc Nam cũng khác”

    Lần thứ hai, đất nước
    Khoác ba lô theo Nguyễn Trãi lên rừng
    Bài tuyên ngôn chuẩn bị trước mười năm
    Chân trái đạp đầu quân Minh, chân phải bước vào Văn Miếu

    Có phải lần trước bên này sông
    Lý Thường Kiệt ung dung phát biểu :
    ”Nam quốc sơn hà Nam Đế cư
    Tiệt nhiên định phận tại thiên thư…”

    Bài tuyên ngôn đầu tiên khi chưa xác định màu cờ
    Dung tích máu không có ngân hàng nào chứa nổi
    Ông cha ta đánh giặc, ông cha ta làm thơ
    Ngọn giáo chẳng suy tư dù dạ dày có đói

    Lương thảo ở Lam Sơn được đo lường bằng xác con ngựa già chia những phần ăn cuối
    Thực đơn của nghĩa sĩ Tây Sơn trên võng cáng băng rừng là cơm nắm, rau măng
    Những cuộc hành quân không nhờ cậy thánh thần
    Được ra đời giống như truyền thuyết

    Mà truyền thuyết cũng vô cùng đặc biệt
    Những cuộc hành quân nhà chép sử phải đau đầu
    Mười vạn chiến sĩ nông dân vượt sông Mã ra sao
    Để kịp ăn Tết Thăng Long với anh hùng Nguyễn Huệ ?

    Hàng trăm thớt voi vượt sông Cả thế nào
    Để hoa đào Nhật Tân không nở trể ?
    Cái giá của tuyên ngôn lạ lùng như thế
    Quá khứ có thịt xương nên hiện tại có luân hồi

    Tương lai không dành cho bọn sâu bọ làm người
    Không thuộc độc quyền lũ rước voi giày mã tổ
    Không nằm trong tay đám cõng rắn cắn gà nhà láu cá
    Tương lai là của những kẻ đứng mũi chịu sào dám đem hạt gạo xẻ làm đôi

    Những kẻ dám mở cuộc hành trình chống suy dinh dưỡng
    Từ nạn đói năm 45 đi tới tiếng cười
    Chúng ta yêu nhau đúng quy luật con người
    Em yêu anh và anh yêu em đấy

    Đừng quay đầu và đừng khép đôi môi
    Khi tim cùng đập ở lồng ngực trái
    Có Hội Thề Lũng Nhai mới có quân sư Nguyễn Trãi
    Có bô lão mài gươm mới có Hội Nghị Diên Hồng

    Hạt thóc thành cơm nhờ cấy ở trên đồng
    Không có hạt thóc nào tái sinh nếu gieo trên sàn lót nệm
    Chúng ta yêu nhau chẳng cần ai bảo hiểm
    Những đứa con như những chứng từ

    Đất nước mình phải cấp chứng minh thư
    Cho bất cứ ai làm ra sản phẩm
    Nếu chiến tranh sinh ra những bài tuyên ngôn chiến thắng
    Thì hòa bình còn lâu mới là bức bình phong mang khẩu hiệu giả hình

    Đừng bắt Phật bị cầm tù, đừng bắt Chúa bị đóng đinh
    Con mắt láo liên làm sao mà nhìn thẳng
    Mười ngón chân ta không mọc đằng sau nên không hối hận
    Lúc bước đi gặp dấu của ông bà

    Lúc đọc bài thơ gặp bát ngát trường ca
    Làm sao nói hết về tình yêu tổ quốc
    Cái lai lịch trong một chương, cái cội nguồn trong một mục
    Cuộc sắp xếp văn minh trong trật tự mỗi điều

    Cũng như làm sao minh họa hết tình yêu
    Sự rung động của các tế bào gây cảm xúc
    Ta yêu tổ quốc bằng bài thơ giữ nước
    Đại Cáo Bình Ngô một thuở lên đường

    Ta yêu tổ quốc bằng bài thơ dựng nên cột mốc
    Biết giữ gìn từng tấc đất biên cương
    Uy lực của một nước có chủ quyền từ hàng loạt tuyên ngôn
    Cuộc chiến đấu ngàn năm bằng chữ

    Luật Hồng Đức, luật Quang Trung
    Hiến pháp của Rồng Tiên đó chứ !
    Ta bỗng thơ ấu như bắt đầu tham dự
    Chuyện kể ngày xưa về cô chú ông bà

    Ta bỗng nồng nàn hiểu máu và hoa
    Thấm thía trong từng chương vệ quốc
    Ta bỗng bàng hoàng thấy đường trên mặt đất
    Có triệu bàn chân Nam tiến phá rừng

    Ta bỗng hiên ngang tuyên bố rõ ràng
    Bờ biển Việt Nam hình cong như chữ S
    Đất nước Việt Nam bắt đầu từ ải Nam Quan bất diệt
    Đất nước Việt Nam kết thúc bằng mũi Cà Mau lẫm liệt

    Không có lý do gì giặc ngoài thù trong móc ngoặc cách chia
    Máu chảy 4000 năm cho cuống rún chưa lìa
    Khi trước trận thắng giặc Mãn Thanh, vua Quang Trung hiệu triệu
    Khi nghĩa sĩ Tây Sơn cùng đồng thanh phát biểu :

    ”Đánh cho để dài tóc
    Đánh cho để đen răng
    Đánh cho nó chích luân bất phản
    Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
    Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ”

    Ta bất chợt nhìn ra mình thật sự
    Máu cha ông đổ ra thì ruột con cháu bắt buộc mềm
    Ta hạnh phúc nhập hồn vào kinh sử
    Nỗi nhục bị đô hộ 1000 năm không được phép lãng quên !

  2. từng một có quan chức cấp cao từng phát biểu hống hách rằng: “Chúng tôi là nước lớn, các anh là nước nhỏ.
    Đó là thực tế không tin hả, cứ hỏi thằng Nguyễn Phú Trọng đi thì biết.

  3. “Nếu Mỹ là kẻ thật sự cưỡng ép và bắt nạt, tại sao người Mỹ đến đâu cũng được hoan nghênh, tàu chiến Mỹ đến đâu cũng được chào đón?”

    Ngoại trừ Việt Nam & bây giờ là Afghanistan.

    “chủ ý của sứ quán là hướng đến nhân dân Việt Nam hơn là vị khách đến từ nước Mỹ”

    Thật ra nhắm tới Đảng của các bác

    “Nó cho thấy ý đồ khích bác, chia rẽ tình cảm của người dân Việt Nam dành cho nước Mỹ”

    Like Trung Quốc need it. Phạm Xuân Nguyên nhận định tinh thần chống Mỹ đã trở thành dân tộc tính, là con sông ngầm đang cuồn cuộn chảy trong tư duy của người Việt hiện đại aka sau giải phóng .

    “những nỗ lực vào phút chót của quý quốc để ngăn cản thống nhất đất nước. Không biết quý quốc có quên không chứ người dân Việt Nam như chúng tôi cam kết sẽ không bao giờ quên”

    Tớ cũng hổng quên . Nhiêu đó đủ làm tớ nhớ ơn . Chuyện Trung Quốc sát cánh với các bác trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ để “thống nhất” -who the Phúc need it- đất nước, các bác vô ơn, nhưng cứ tưởng cả thế giới nói chung, Mỹ & Trung Quốc nói riêng, ai cũng có lỗi, cũng nợ các bác cả . Các bác nghĩ Đảng của các bác xịn lắm à ? Chỉ nói thế này, Việt Nam có quan trọng bằng Afghanistan không ? Mỹ bỏ rùi nhá, có phải là đồng minh của Mỹ như Ngụy không ? Gone. Các bác nghĩ Đảng các bác chơi với Mỹ là Mỹ sẽ bảo vệ Đảng các bác ? Và ai mới là điên, là ngông cuồng ở đây ? Chơi với Mỹ tới lúc mất Đảng thì các bác lại khóc rống lên như mất mẹ mất cha . Tố Hữu nói đúng, “Thương cha, thương mẹ, thương chồng/Thương mình thương 1, thương Đảng thương 10”. Thương Bác Hồ tới 20 luôn .

    • Tố Hữu nói đúng, “Thương cha, thương mẹ, thương chồng/Thương mình thương 1, thương Đảng thương 10”. Thương Bác Hồ tới 20 luôn .

      =======>>>>>

      GIỜ NÀY vẫn còn SIÊU VI TRÙN ..G C..UỐC nuôi bằng phân MAO kít TẬP

      CHIẾN TRANH cũng do thằng ĐẠI VỊT GIAN sau đây :

      http://1.bp.blogspot.com/-X1x4PVxRQ0c/Tsr3gyDMvMI/AAAAAAAAD8M/wvMGraP5dYQ/s1600/HCM.gif

      Chí Phèo Hồ Chí Meo nghe thằng thầy MAO XẾNH XÁNG vô cùng thâm hiểm thâm độc DỰNG ĐỨNG chuyện Đế Quốc Mỹ XÂM CHIẾM VIỆT NAM …nhìn kìa lúc ấy NHẬT, NAM HÀN Tân Gia Ba Đài Loan bám sát vào Mỹ học hỏi KHOA HỌC KỸ THUẬT xây dưjng DÂN CHỦ làm ĐẤT NƯỚC HÙNG MẠNH thì lại BÀY CHUYỆN chống Mỹ CỨU TÀU

      Năm 1960 trò Chí Phèo Hồ Chí Meo còn béo tốt về báo cáo với thầy MAO XẾNH XÁNG + nghỉ mát tắm biển tại Bắc Đới Hà (北戴河). Hình chụp tháng 8/1960
      http://www.hanoiparis.com/zoom.php?rep=img_poeme&image=8351

  4. Mấy con […] việt gian dịch từ tiếng hán sang tiếng việt có thấy nhục không, ăn cơm việt mà thờ giặc hán. TC chuyên đi ăn cướp và rống họng kêu oan, chương trình lén lúc di dời biên giới ở Ấn Độ và cho xây dựng những làng trá hình quân đội và dân cư. Siêu Chôm chứ siêu cường gì khi cư xử tiểu nhân bỉ ổi.

  5. Xin lỗi chứ giặc chiếm biển đảo, giết hại binh sỹ, đâm tàu ngư dân nửa đêm … thì làm sao mà lịch sự với lũ côn đồ với những từ ngữ “quý quốc” … được nhỉ?!

    • Quí quốc chỉ là đánh dấu nhầm của QUỈ quốc, con đẻ của bản chất quỉ quyệt, quỉ tâm của lũ quỉ quan, quỉ vương chuyên nghề quỉ kế tạo nên một đại quốc gồm toàn tiểu nhân quỉ ma!

Comments are closed.