31-7-2021
Hôm nay là tròn một năm từ ngày Việt Nam ghi nhận ca tử vong đầu tiên trong dịch Covid-19, bệnh nhân 428. Đến nay, Cục Y tế Dự phòng thuộc Bộ Y tế xác định số tử vong là 1.022, trong khi Sở Y tế TP.HCM công bố 1.057 ca chỉ riêng ở thành phố này. Trang tin về dịch Covid-19, cũng của Bộ Y tế, đưa ra một con số khác cho cả nước: 1.161, nhưng chỉ ghi nhận cho TP.HCM 900 ca.
TP.HCM thường xuyên có “số dư”. “Số dư” hiện tại, 157, chưa được Bộ Y tế công bố, coi như những ca nghi chết, không khác những ca tuy đã có kết quả xét nghiệm khẳng định dương tính nhưng chưa được Bộ Y tế công bố, coi như nghi nhiễm.
Số liệu lởm khởm là tình trạng vĩnh cửu ở tất cả các quốc gia chậm tiến. Vì chậm tiến nên số liệu lởm khởm hay vì số liệu lởm khởm nên chậm tiến, đó là vòng kim cô của con gà và quả trứng, chưa kể sự bưng bít, thao túng, bóp méo bởi hệ thống chính trị hay các nhóm lợi ích. Sau một năm rưỡi chống dịch thành công trước thất bại sau, Việt Nam không hề có một nghiên cứu hay thậm chí chỉ một khảo sát về bất kỳ một khía cạnh nào của đại dịch này cho chính mình chứ chưa nói đến đóng góp cho vốn tri thức tăng lên hàng ngày của cộng đồng thế giới. Tất cả các trang thông tin chính thức của mọi cơ quan phòng chống dịch từ trung ương đến địa phương đều nghèo nàn, lạc hậu, cẩu thả, tuyệt đối không tương tác, và không thể cổ hủ xấu xí hơn.
Việt Nam đã trải qua nhiều cấp độ đối mặt với cái chết trong mùa dịch. Ngạo nghễ, kẻ cả, sốc, lo lắng, và bây giờ khi con số tử vong đã thôi được cập nhật hàng ngày để thỉnh thoảng tung ra cái uỵch thì nó chìm hẳn vào sự lãnh đạm. Quan tâm làm gì, khi điều duy nhất luôn được thông báo là người chết đều đã cao tuổi và nhiều bệnh nền. Tuổi trung bình của các ca tử vong vì Covid-19 ở Việt Nam tính đến bệnh nhân 138 là 64,5 (ở Đức, tuổi trung bình của trên 90.000 ca tử vong là 81,5); bệnh nền chủ yếu là huyết áp cao và tiểu đường, hai căn bệnh khá thông thường, có thể điều trị tốt và cho phép một tuổi thọ mãn nguyện.
Rồi Việt Nam sẽ có 1.500 ca tử vong vì Covid-19 như số người chết vì điện giật, 5.000 vì đuối nước, 6.000 vì tự tử, hay 15.000 vì tai nạn giao thông hàng năm? Những con số ấy hoàn toàn vô nghĩa, nếu tiếp tục rơi vào vùng lởm khởm của số liệu và khoảng trống của tri thức. Và tri thức là ưu thế duy nhất của con người trước con virus đáng gọi là vi diệu từ phương diện sinh tồn của tự nhiên này.
Thi Hoai Pham (viết vậy mới đúng phong cách tên họ một bà đầm xứ Tây)
vừa cho chúng ta những lời mỉa chua như giấm về cái thằng vừa “Ngạo nghễ, kẻ cả, sốc, lo lắng” vừa “lởm khởm”, là thằng VC; cái thứ “chống giặc như con c á s ặc”, là lời tác giả MB Kiếm!
(thú thực chưa rõ hình ảnh thế nào là “lởm khởm”; chỉ quen lởm chởm, lôm côm, dỏm…).
Có lẽ là phương ngữ nơi Thi Hoai Pham chôn nhau?
lâu lâu lại ”tung ra cái uỵch” con số tử vong như từ trời rơi xuống, là thêm cái ranh ma của VC láu cá, ý đồ giảm nhiệt dư luận sẽ tăng dần xúc động hoang mang nếu số tử vong phát triển bền vững cứ được báo cáo hàng ngày làm sốt ruột!
“cái uỵch” là hình ảnh rất hay của nhà văn; giống như “vén phứa”, “dú dí”, “đổ đùng”…đầy gợi hình, là những từ ngữ láu lỉnh tuyệt vời của thi đàn VN xưa!
Không còn cách nào chống đỡ những lời mắng mỏ đáng đời trên của nhà văn.
*Nhưng câu dưới đây mới là quáng gà:
“ chậm tiến nên số liệu lởm khởm hay vì số liệu lởm khởm nên chậm tiến, đó là vòng kim cô của con gà và quả trứng…”
“Vòng “kim cô” ???
Nhà văn Thi Hoai Pham hẳn thừa biết truyện Tây Du Ký của NT Ân,
biết Tôn hành Giả…sau khi rành 72 phép thần thông, hạ sơn, cân đẩu vân lên thiên cung quậy tưng thiên đình, bị Phật Tổ nắm đầu giao cho nhiệm vụ bất khả thi: theo phò Tam tạng thỉnh kinh.
Họ Tôn lại bỏ thầy đi chơi, quậy tiếp.
Phật bà Quán Thế Âm phải bắt con khỉ Thánh nầy đội vòng kim cô có tính năng IT siết lại khi đọc Pasword, chỉ mình Tam tạng biết thôi.
Sau nầy loài người hiện đại cũng bắt chước dùng từ kim cô để chỉ kẻ nào bị ăn bùa lệ thuộc chủ, bị siết kim cô để điều khiển, như thằng đang bị chửi đây.
Còn câu “Con gà có trước quả trứng hay quả trứng sinh ra trước con gà” không chút họ hàng gì với cái vòng “kim cô” của Thi Hoai (xin vắn tắt bớt kẻo cái full name lê thê mệt quá; người ta vẫn gọi thi mầu, thi nở…đâu có sao)
“Cái vòng lẩn quẩn” (cercle vicieux), gà-trứng-trứng-gà-trứng trứng gà gà… ấy,
hết còn mầu niệm để tán dốc rồi, sau thời gian dài người ta bám vào thứ logic hình thức về thứ tự ra đời trong ổ gà dựa trên thị giác, là…
“cái trứng nở ra con gà, vậy hiển nhiên trứng có trước”.
Các nhà khoa học Anh quốc đã khám phá một chất protein quan trọng cấu tạo thành vỏ trứng gà, nhưng thứ nầy duy nhất chỉ được tìm thấy trong buồng trứng của những cô mái.
Chất protein đặc biệt này có tên là ovocledidin-17, hay OC-17, có tác dụng như một chất xúc tác đẩy nhanh sự phát triển của vỏ trứng.
“Dưới tác dụng của protein OC-17, calcium carbonate chuyển hóa thành calcite để cấu tạo lên vỏ trứng”
Chiếc vỏ cứng này chính là vật bảo vệ cho lòng đỏ trứng đồng thời bảo vệ phôi thai chú gà con khi nó lớn dần lên bên trong.
Vậy trứng gà là thứ tồn tại SAU mẹ nó, con gà.
*Chuyện vòng kim cô, cùng chuyện quả trứng-con gà, là dông dài chút để thư giản với bà đầm Hoai cho vui…
Trước khi bắt chước tổng thống Họ Pu ngửa mặt than trời…
“Đời chẳng có gì vui”
” trí thức là con bò sát nhân đi bằng 2 chân”