13-7-2021
Tôi vừa đọc lướt báo sáng nay, cũng là cách “ăn điểm tâm” trong cơn đại dịch. Mấy hôm trước họ đặt hàng rào dây thép gai chắn hết lối ra vào, nhà còn vài gói mì ăn liền nên dùng tạm. Hôm nay hết cảnh “dây thép gai đâm nát trời chiều” xách xe chạy một vòng, bị mấy chú dân phòng chặn lại hỏi đi đâu, mình bảo tao đi mua bánh mì, nó thấy lý do chính đáng nên cho đi. Tất cả những chỗ bán bánh mì đều đóng cửa, cả 5 lò bánh mì mà mình biết cũng đóng lò. Đành về không.
Ở Sài Gòn, không được ăn bánh mì cũng chẳng khác gì bị tước đoạt mất thú ẩm thực hàng đầu. Người ta hay nói “bánh mì và hoa hồng”, lúc này có ai cho một nghìn bó hồng cũng không bằng cho ổ bánh mì. Chỉ bánh mì thôi, chứ chưa dám mộng mơ ước mong cơm tấm sườn bì.
Thôi, chuyện ấy còn dài, để kể sau. Giờ quay lại chuyện… người chết. Chú bộ đội trẻ bị chết. Năm cơ quan xúm vào điều tra, cuối cùng đã ra kết luận. Thực ra không cần điều tra cũng ra được kết luận như thế. Năm chứ 500 cũng sẽ thế. Tội nghiệp cháu Đô, Trần Đức Đô.
Lạ là tờ báo Người lao động, “cơ quan trực thuộc Thành ủy TP.HCM” đăng cái kết luận dĩ lẽ tất ngẫu kia, đến cả cái tên của người chết cũng không dám viết. Buồn cười nhất là tên thì viết tắt lấp lửng nhưng ảnh lại rõ mồn một (coi ảnh kèm). Chắc có nhiều lý do: hèn, theo chỉ đạo, sợ liên lụy, thói làm báo cẩu thả… Tuy nhiên, dù gì đi chăng nữa thì cũng bi hài kịch.
Vụ chú bộ đội trẻ Trần Đức Đô bị chết, ngoài sự cảm thương, hầu hết dư luận đều dự báo được cái kết cục cuối cùng về nguyên nhân tử vong sẽ như thế. Còn nó (kết luận ấy) sẽ gây ra những hệ lụy về sau ghê gớm như thế nào, chưa thể biết được.
Vấn đề còn lại từ chính gia đình người chết, quân nhân Trần Đức Đô. Nếu họ chấp nhận kết luận con trai họ tự treo cổ, tự tử thì mọi người cũng không nên nói làm chi nữa. Lý do gì, chỉ có trời và họ biết. Xót con, đau lòng phải chính từ cha mẹ trước hết chứ không phải ở người ngoài.
Còn tôi, thương chú bộ đội Đô ấy vô cùng, bởi vẫn chắc khừ niềm tin rằng một người trẻ không có bất cứ lỗi gì hệ trọng, đang tuổi yêu đời phơi phới như thế, lại tự tử.
Hãy đọc BÀI ĐỊA CHỦ ÁC GHÊ của tác giả CB ( Hồ chủ tịch?) đăng trên báo Nhân dân liệt kê bà Nguyễn thị Năm bao nhiêu tội trong khi thực tế bà là ân NHÂN của Đảng chớ không phải tội phạm! Đó. Là truyền thống báo chí Cách mang!
Nhận thức của tôi là mọi sinh vật, đơn giản như cây cỏ cũng níu bám, vươn lên để sống bằng mọi cách, chứ chả có loài nào lại muốn hủy hoại đời mình. Loài người xem ra cũng vậy – nếu đầu óc không u mê, hoang tưởng, tóm lại vẫn làm chủ được suy nghĩ của mình, thì cũng chả ai lại muốn chết. Đọc một đoạn văn sau đây cũng thấy lãnh tụ cộng sản cũng yêu quý cuộc sống không thua kém ai – chưa nói có khi còn hơn nhiều người: „Điều đáng lưu ý trong căn phòng này là 2 cuốn sách “Hội nghị lần thứ 13 Đảng Cộng sản Nga” và cuốn truyện “Tình yêu cuộc sống” của nhà văn Mỹ Jack London mà Người được vợ đọc cho trong những ngày cuối cùng của cuộc đời.“. https://baotintuc.vn/the-gioi/tham-noi-luu-giu-nhung-ky-vat-cuoi-cung-cua-lanh-tu-lenin-20191107155547360.htm
Còn nếu ở Việt Nam quân nhân (đặc biệt người bị tạm giam trong đồn công an) đột nhiên lại muốn tự tử, để không còn gặp lại bố mẹ, anh em, gia đình, bạn bè, người bạn gái thân thương … thì chứng tỏ xã hội không còn là bình thường, và môi trường nạn nhân sống lúc đó cực kỳ tồi tệ, – nếu không hành hạ về thân thể người ta đến chết, thì cũng hành hạ về mặt tâm hồn, thần kinh để nạn nhân không còn làm chủ được bản thân, điên loạn, hoang tưởng, thất vọng không lối thoát… Tóm lại dù người lính này có tự treo cổ, thì lỗi cũng hoàn toàn do môi trường xung quanh tạo ra, chứ tuyệt nhiên anh ta không có lỗi, – nếu khi nhập vào quân đội anh ta hoàn toàn khỏe mạnh!
Báo lề đảng đã chính thức thông báo rồi bác ạ : Bộ quốc phòng kết luận cháu Đô tự treo cổ chết . Bác nghĩ thế nào ? ( chưa thấy các nhà bình luận trên mạng xã hội bày tỏ ý kiến gì ) .
Phát ngôn nhân của quân đội cũng rất dốt và khốn nạn như phát ngôn nhân bên côn an Tô Ân Xô, 2 con lợn này nay mai ung thư vì thói khốn nạn xảo trá biến nạn nhân thành tội phạm.
“hèn, theo chỉ đạo, sợ liên lụy, thói làm báo cẩu thả…”
Ah, tất cả những đặc tính làm nên báo chí cách mạng .
Đọc bài này mới biết Thân mẫu ca sĩ Ngọc Sơn vừa qua đời . Xin ké bài này để chia buồn cùng ca sĩ Ngọc Sơn .