14-6-2021
1. “Quyền tự do ngôn luận và quyền được bảo vệ danh dự, nhân phẩm, uy tín của công dân được pháp luật Việt Nam bảo hộ ra sao?”
Hiến pháp và pháp luật quy định quyền tự do ngôn luận là một trong những quyền cơ bản của công dân được hiến pháp và pháp luật bảo đảm, có nghĩa công dân có quyền phát ngôn, bàn luận, nêu ý kiến của mình về các vấn đề của đất nước, xã hội, con người… Bên cạnh đó, Hiến pháp và pháp luật cũng quy định công dân có quyền được pháp luật bảo vệ danh dự, uy tín, nhân phẩm…
Tuy nhiên, công dân có quyền tự do ngôn luận nhưng không được sử dụng quyền đó để xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín của “người khác”. Tôi là một người thường có những nhận xét, phê phán rất mạnh mẽ, quyết liệt, sâu cay đối với cái ác, cái xấu trong xã hội trên không gian mạng nhưng khi nói, khi viết luôn phải cân nhắc để đảm bảo độ chính xác, tránh xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín… của “người khác”; tuy vậy, cũng có thể có ngày tôi cũng bị xử lý.
Trường hợp của bà Nguyễn Phương Hằng, tôi nhận thấy bà ấy đã sử dụng quyền tự do ngôn luận của mình phát ngôn trên mạng nhằm tố cáo, làm rõ, phê phán hành vi của một số người đó là quyền của bà ấy và tôi cũng thừa nhận mặt tích cực này. Tuy nhiên, khi phát ngôn trong một số video bà ấy đã dùng những lời lẽ có tính chất xúc phạm, miệt thị, chụp mũ… người khác, có dấu hiệu làm dụng quyền tự do ngôn luận để xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín… của người khác.
Nói cách khác, pháp luật quy định công dân có quyền được nói, được tố cáo, khiếu nại, nêu ý kiến, đánh giá, phê phán… nhưng không phải muốn nói gì là nói mà phải có giới hạn, phải bảo đảm quyền của nhà nước, tố chức và cá nhân. Mặt khác, việc phát ngôn trên mạng là quyền của công dân; tuy nhiên, khi công dân phát ngôn ở mội trường này cần phải chính xác vì sức lan toả, hiệu ứng, hậu quả của nó rất rộng. Trước đó bà Hằng Livestream rất nhiều, đề cập đến rất nhiều người và tôi cũng chỉ có thời gian xem vài ba đoạn và nhận thấy bà ấy dùng những lời lẽ rất nặng nề để nhận xét, đánh giá họ nhưng tôi không có thời gian để nêu ra hết ở đây.
Trong phạm vi bài viết này tôi chỉ nêu và nhận định sơ lược về những lời nhận xét, đánh giá của bà ấy đối với 2 người, đó là bà Lê Thị Giàu và ca sĩ Phi Nhung trong phần đầu buổi livestream được gọi là “Đại hội vạch mặt” ngày 10/06/2021 và chúng ta hãy bình tĩnh nhận xét nhé.
Thứ nhất, khi đánh giá về Phi Nhung trong khoảng thời gian 30 phút đầu bà Hằng cho rằng Phi Nhung là “con rắn độc”, “có quan hệ chằng chịt dơ dáy”, “con quỷ đội lốt người”, “liên minh ma quỷ”, “mấy ô để che, mấy dù để núp”, “chăn dắt”… Đặc biệt trong đoạn phát ngôn này bà Hằng còn có ý cho rằng ca sĩ Phi Nhung đã có quan hệ, cấu kết với một số nhân vật, quan chức, thậm chí là quan chức chính phủ để chèn ép, trù dập, đánh sập một số trang mạng cá nhân nhằm đối chọi với bà ấy. Đây là những nội dung được bà Hằng nhắc đi, nhắc lại rất nhiều lần bằng giọng điệu hết sức nặng nề.
Vậy thì chúng ta thử xét xem ca sĩ Phi Nhung là người như thế nào mà bị bà Hằng đánh giá như vậy? Theo tôi được biết thì từ trước tới nay Phi Nhung là một ca sĩ có tiếng và hay làm từ thiện cũng giống như vợ chồng bà Hằng. Mặt khác, sự việc xẩy ra trong gia đình Phi Nhung đó là chuyện nội bộ, chuyện mẹ con và trong một gia đình nếu có xẩy ra bất đồng quan điểm, cách nhìn nhận một sự việc thì cũng chưa có gì là lớn, chưa có gì là xấu xa; Phi Nhung có đánh con, có giữ tiền của con thì cũng có cái lý của chị ấy và cũng có thể thông cảm được; ngay cả con tôi 17 tuổi mà tôi còn đánh dù cho một số người can ngăn và cho rằng tôi dạy con như vậy không đúng (ở đời ai cũng có cái hay, cái dỡ). Ngoài ra, tôi cũng chưa rõ có chuyện gì khác nữa không, ai có xin bổ sung nhé.
Tuy nhiên, cho dù Phi Nhung có dấu hiệu là người xấu đi chăng nữa thì về mặt văn hoá, đạo đức và cả pháp luật bà Hằng cũng chưa và không được phép dùng một hệ thống ngôn từ nặng nề, miệt thị và mang tính chụp mũ như vậy vì những từ “rắn độc, quỷ, dĩ dãng dơ dáy” chỉ nên dùng cho những tội phạm nguy hiểm, những người không còn đạo đức, lương tâm. Điều đáng chú ý là trong livestream này bà Hằng chỉ đưa ra những lời nhận định, đánh giá, chưa thấy đưa ra chứng cứ để chứng minh cho những lời nhận định trên.
Mặt khác, dù bà Hằng có lấy lí do nằm mơ thấy vậy và kể lại thì khi nói ra trước xã hội, trước đám đông cũng phải giữ lời, cũng phải có chứng cứ chứng minh, không phải cứ mơ thấy là nói vì nó ảnh hưởng, xâm phạm đến quyền của người khác. Đồng thời, điều đáng chú ý hơn đó là trong đoạn lvestream này bà hằng nhắc đi nhắc lại nhiều lần nội dung Phi Nhung có quan hệ ô dù, cấu kết với một số cán bộ, thậm chí là quan chức chính phủ để trù dập, để đánh sập một số trang cá nhân nhưng chưa đưa ra được chứng cứ chứng minh. Như vậy, xét về phạm vi ảnh hưởng, xâm phạm tôi nhận thấy đã ảnh hưởng, xâm phạm đến cả uy tín của một số cán bộ nhà nước, đến cả nhà nước chứ không riêng gì Phi Nhung.
Thứ hai, trong livestream này bà Hằng còn nhắc đến hai nhân vật đó là doanh nhân Lê Thị Giàu và một thầy tu bằng những lời lẽ hết sức nặng nề. Khi đánh giá bà Hằng cho rằng bà Giàu là kẻ lừa, bán phân bón giả, dĩ vãng dơ dáy, chăn dắt cả nhà sư. Khi đánh giá thầy tu thì bà Hằng cho là một ông sư bị con đàn bà xỏ mũi, chăn dắt, tu gì mà bá đạo như vậy, một con quỷ phá nhà chay…
Thực sự thì tôi cũng chưa hiểu nội tình quan hệ khúc mắc và bản chất của sự việc này, cũng có thể là họ xấu vì trên thực tế doanh nhân cũng như nhà sư có nhiều người bản chất cũng không ra gì. Tuy nhiên, nếu có mâu thuẫn, bức xúc, nghi ngờ, nhận định thì chỉ nên đánh giá, đấu khẩu trong một môi trường nhỏ hẹp, hoàn toàn không nên và không được nêu lên ở môi trường này vì hiện chưa có kết luận của cơ quan chức năng.
Trên đây là 2 trường hợp để mọi người nhìn nhận để đánh giá. Đây cũng chỉ là quan điểm riêng của cá nhân tôi và tôi cũng rất cần góp ý, bổ sung.
2. Trong tâm thư mới nhất ngày 12/6 được đăng tải trên facebook, bà Hằng đưa ra ý kiến: “yêu cầu ra văn bản cấm tôi livestream”, “Đừng phạt tôi nữa, hãy cấm tôi nói”, “tha thiết yêu cầu có một văn bản cấm toàn bộ những ai livestream tục tĩu thóa mạ người khác, cầm luôn những ai lên tiếng nói vì lẽ phải hoặc để ủng hộ người khác. Cấm hết, như vậy mới công bằng”.
Theo quy định không ai có quyền ra một văn bản cấm đoán như vậy vì quyền tự do ngôn luận là quyền thiêng liêng, cao cả của một công dân đã được hiến pháp và pháp luật quy định. Nếu bà Hằng phát ngôn xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín của người khác đã được pháp luật xử lý bằng các quy định cụ thể tại Luật an ninh mạng, Nghị định 15/2020, Bộ luật dân sự và cả BLHS tuỳ theo hành vi và mức độ khác nhau, pháp luật không xử lý bằng hình thức cấm phát ngôn. Mặt khác, nếu có vi phạm thì pháp luật sẽ xử lý, có xin đừng phạt thì cũng không được chấp thuận.
Đồng thời, pháp luật cũng không cho phép ban hành thêm một văn bản cấm những người khác phát ngôn tục tỉu, thoá mạ người khác hoặc cấm đoán việc phát ngôn vì lẽ phải vì pháp luật đã có các quy định điều chỉnh; đặc biệt, việc phát ngôn vì lẽ phải, vì công lý luôn được pháp luật cho phép, bảo vệ, không ai có quyền cấm. Bà ấy cho rằng cấm hết mới công bằng cũng không chính xác, pháp luật cấm là cấm những những hành vi vi phạm chứ không ai cấm những hành vi hợp pháp.
3. Có ý kiến cho rằng: “giữa tháng 4 bà Hằng từng bị Sở Thông tin và truyền thông TPHCM xử phạt do thông tin sai sự thật xúc phạm uy tín của UBND tỉnh Bình Thuận và danh dự của Chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận. Liên quan đến những livestream gây bão dư luận, liên quan đến những tên nghệ sĩ cụ thể, đầu tháng 6, trong buổi làm việc với Sở này, bà Hằng cam kết sẽ rút kinh nghiệm, sẽ cẩn trọng trong phát ngôn, không livestream có nội dung hay phát ngôn xúc phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín của người khác, cũng như những ngôn từ gây phản cảm…
Tuy nhiên trong livestream “Đại hội vạch mặt” vào ngày 10/6, bà lại tiếp tục sử dụng những ngôn từ như “con quỷ đội lột người”, “con rắn độc”, “sát thủ không hề tầm thường”… khi nói về người khác. Phải chăng, đó là hệ quả của việc xử lí chưa nghiêm và riết róng ?”
Nói là xử lý chưa nghiêm và rốt ráo thì cũng chưa chính xác vì mỗi hành vi vi phạm, mỗi lần vi phạm ở các thời gian và các địa phương khác nhau. Lần trước bà ấy vi phạm tại Tp.HCM thì Tp.HCM xử lý, lần này vi phạm ở Bình Dương thì sẽ do bình Dương xử lý. Mặt khác, lần trước ngoài việc xử phạt thì cơ quan chức năng còn áp dụng biện pháp thuyết phục, vận động để bà ấy hiểu và cam kết, đó là một biện pháp tích cực nhằm để công dân tránh lặp lại hành vi vi phạm.
Đồng thời, theo quy định nếu hành vi vi phạm như vu khống, xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín, làm nhục được tiếp diễn nhiều lần, gây hậu quả nghiêm trọng thì lần xử lý tiếp theo có thể áp dụng biện pháp xử lý hình sự theo điều 331 về “tội lợi dụng quyền tự do, dân chủ” hoặc điều 156 về “tội vu khống” hoặc điều 155 về “tội làm nhục” người khác tại BLHS. Tuy nhiên, xử lý bằng biện pháp hành chính hay hình sự nào thì cũng phải xem xét mức độ nghiêm trọng của hành vi.
Hiện các điều luật nêu trên còn quy định chung chung, chưa có định lượng cụ thể nên việc hình sự hoá quan hệ hành chính có thể xẩy ra và đó là một tiền lệ khá nguy hiểm. Mặt khác, tôi nhận thấy cơ quan chức năng cần xem xét tất cả các Livestream của bà Hằng để xác định những nội dung bà Hằng nói đúng, những điều bà Hằng làm được để có hướng xử lý thích hợp. Quan điểm cá nhân tôi nhận thấy dù bà Hằng có dấu hiệu vi phạm pháp luật nhưng chưa đến mức phải xử lý hình sự.
4. Có ý kiến hỏi rằng: “Gây nên “bão” mạng bởi các phát ngôn có phần mạnh bạo (có cả đúng lẫn chưa, có cả cần xác minh làm rõ), có những nội dung bà Hằng nhận được sự ủng hộ từ một bộ phận đông đảo người dân khi dám vạch trần những điều xấu xa trong xã hội. Tuy nhiên, bên cạnh đó, cũng có những trường hợp thông tin đưa ra thiếu cơ sở, nhận định thiếu chính xác. Quan điểm của một công dân về tâm thế của người “phản biện” trên mạng xã hội lẫn tâm thế đón nhận của công chúng trước một hiện tượng mạng ồn ào?”
Quyền phản biện – quyền tự do ngôn luận là quyền cơ bản của công dân; phản biện là một hành vi tốt nhằm góp phần xây dựng một đất nước, một xã hội tốt đẹp. Một công dân suốt đời không phản biện, không đấu tranh trước cái xấu, cái ác là một công dân có phần vô cảm, thiếu trách nhiệm đối với đất nước và xã hội. Tuy nhiên, bên cạnh việc ủng hộ quyền phản biện thì mỗi công dân đều có trách nhiệm phân lọc những phản biện của chính mình và của người khác, xác định đúng, sai rõ ràng, xác định mặt tích cực và mặt tiêu cực.
Tôi nhận thấy một bộ phận cộng đồng mạng còn thiếu đi sự tỉnh táo khi ủng hộ, tung hô bà ấy, họ xem bà ấy là thần tượng khi dám vạch ra cái xấu của một số nghệ sĩ, thầy lang nhưng họ quên đi những lời lẽ thiếu chuẩn mực, những nhận định thiếu chính xác của bà ấy và vô hình dung đã cổ suý cho hành vi thiếu văn hoá, vi phạm pháp luật.
Tuy nhiên, tôi cũng đồng tình với một số ý kiến cho rằng đã xử lý thì phải xử lý tất cả những người đã chửi, xúc bà ấy, tùy theo mức độ xâm phạm. Đặc biệt, nhiều người còn cho rằng Trang Phạm, Ba Giai cũng phải bị xử và đó là một quan điểm rất đúng.
Đoạn thứ 3 của phần 1 Duy Bình đã chia xẻ với “Tiếng Dân” về cách phản biện mang tính ‘mẫu mực của bản thân nhưng vẫn có thể bị xử lý, tại sao? Có phải “luật rừng” được áp dụng thay cho luật pháp? Duy Bình viết, “Tôi là một người thường có những nhận xét, phê phán rất mạnh mẽ, quyết liệt, sâu cay đối với cái ác, cái xấu trong xã hội trên không gian mạng nhưng khi nói, khi viết luôn phải cân nhắc để đảm bảo độ chính xác, tránh xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín… của “người khác”; tuy vậy, cũng có thể có ngày tôi cũng bị xử lý.” ???
Duy Bình đã lấy một số Dẫn chứng trong livestream “Đại hội vạch mặt” vào ngày 10/6, bà lại tiếp tục sử dụng những ngôn từ như “con quỷ đội lột người”, “con rắn độc”, “sát thủ không hề tầm thường” để ‘kết án’ Phương Hằng nhưng, không thuyết phục đâu bởi lẽ, Duy Bình tách những từ trên ra khỏi những câu nói hoàn chỉnh của PHương Hằng thì NGHĨA của từ đó sẽ không giống như khi từ đó được nằm ở vị trí ban đầu. Nếu không tin, Duy Bình nên hỏi thầy cô giáo (có bằng thật) xem.
Đọc bài viết của “Nguyễn Duy Bình” mà cứ ngỡ mình đang đọc bài báo “lề đảng”. Bài viết dài, nhưng có 2 phần tôi muốn chia xẻ mang tính cá nhân với bạn đọc “Tiếng Dân”: thế nên, khó tránh khỏi việc không cùng quan điểm; âu cũng bình thường miễn sao, chúng ta tôn trọng nhau là đủ. Trân trọng.
Tự do ngôn luận không có nghỉa là mạ lỵ người khác.Tuy nhiên nếu đó là người của công chúng (pubic figures) thì lại khác ,nhất là những lời nói của bà Phương H, ; VHY ,PN hay HL đều là những khuôn măt công chúng .Họ có quyền kiện bà Hằng nhưng phần lớn ,như ở Mỹ ,ít khi tòa xử.
Ngoài ra bà H. phải có một số chứng cớ “cứng (hard proof) nào đó bà ta mới mạnh miệng tố cáo các việc làm khuất tất đằng sau những hành động có vẻ đẹp đẽ mà người ta nhìn thấy và những mỹ từ ca ngợi các nghỉa cử hành động trưng ra ánh sáng ,và dâu kín khóc khuất của NÓ. Nghỉa là chỉ thấy phần trắng của v/đ mà khong thấy phần đen ,Bà Hằng đã đưa ra cho công chúng phần đen ,hạ bệ thần tượng (chiếc mề đay nào cũng có 2 mặt ).Cố nhiên là có một số fan của kẻ bị tố cáo ra sức bênh vực như một số bài viết trên đây ,hoạc còn có vẻ tỏ ra công bằng ,hoặc về phe bọn bị bà Hằng tố cáo .Như bài này nói về tu do ngôn luận và những hạn chế của nó,nhưng quên một điều là quyền ngôn luận có thể nói lên vói những khuôn mạt công chúng ,cã những góc khuất. Nếu thấy bị xúc phạm thì chỉ có cách là đem ra pháp luật như có bà tỷ phú đã làm vói bà Hằng …Hoài Linh thanh minh ,Phi Nhung thanh minh nhưng những gì họ nói ,họ giải bày đều chưng minh lời bà Hằng không sai .Còn VH Yên cung đã bị vạch mặt bịp bợm .làm tiền đến nổi v/v qua Mỹ chưa bênh của hắn ,nay bị tố cáo ,những kẻ mời hắn qua cung thanh minh và ông thầy tu có chút tiêng tăm vì có duyên thuyết giảng TPH cũng thanh minh là không dính gì tới vụ này …
Theo thiển ý thì bà Hằng không phải tố cáo vô bằng cớ,bia ra để nói “xấu” về các nhân vật của dân chúng này .Phải tố cáo (J’accuse-một phim Pháp chiếu tại SG năm xưa khá hay/nghỉa là dám tố cáo…dù bị phản đòn,nhưng chánh nghỉa vẫn luôn ở phía kẻ tố cáo (cố nhiên tố cáo xác đáng ,có “cầu chứng “)
Tuy nhiên có lẻ sau khi bị bà tỷ phú khác kiện đòi bồi thường cả ngàn triệu tiền VN$ ,bà P.Hằng sẻ phải cẩn thận hơn…(mong như vậy)
Bài viết hay.Nói theo cố học giả Nguyễn Trần Bạt thì bà Hằng “nhiễm độc tư do”
như người dân Mỹ ? Bà ta đã sa đà đi đến cực đoan vì lạm dụng quyền tự do ngôn
luận.Nếu bà ta đã làm đúng khi chỉ trích “thần y” VHY thì đã sai lầm trong những
lời lẽ xúc phạm qúa nặng nề đối với nữ ca sĩ PN. !
về Dân Chủ Tự Do.
khi nói thật,
vãn phải ngoái đầu nhìn lại.
đất nước mình không có Tự Do.
Trích: “Hãy Ngẩng Mặt” Người thơ Nguyễn Đắc Kiên.
Bài này đúng ra nó phải đc đăng trên báo lề phải. ” Luận điệu” này báo đài lề phải đã đăng. Đây có lẽ là tín hiệu cho bầy kền kền chuản bị mổ thịt bà Phương Hằng, người đã dũng cảm lên tiếng phơi bày sự dối trá lừa bịp của bọn văn nghệ sĩ táng tận lương tâm, sâu xa hơn là bà Hằng đang ” có vẻ” tố cáo chế độ thông qua việc bóc phốt bọn tà y, bọn lừa đảo trong giới văn nghệ sĩ. Hãy chờ xem bọn nhân danh luật chxhcnvn giở thủ đoạn để cướp, hiếp bà Hằng
Rất hoan nghênh tác giả bài này . Chỉ muốn bổ xung, phát triển & hoàn thiện vài điều .
Nói chung, rất đồng ý về nhận định “mỗi công dân đều có trách nhiệm phân lọc những phản biện của chính mình và của người khác, xác định đúng, sai rõ ràng, xác định mặt tích cực và mặt tiêu cực”. Chỉ muốn thêm, làm sao để có thể “xác định đúng, sai rõ ràng” khi không ai biết thế nào là đúng-sai vì đã quen tư di xuyên quyền thế không cần phân biệt đúng-sai ? Những gì mình viết tưởng là đúng, hóa ra lại sai bét nhè thì sao ? Hay vì không phân biệt được đúng-sai nên tất cả mọi quan niệm về đúng-sai trong (hầu hết) tất cả các phản biện đều hoàn toàn chủ quan, có nghĩa những gì mình cho là đúng thì nó là đúng, và ngược lại ? Nhưng đến chừng “bị” phiền phức hay có mùi “bị” phiền phức thì lại cãi chày cãi cối, thay vì tự nhận mình đã sai ?
Có 1 ranh giới rất mỏng manh giữa phản biện & phản động, mà nếu không khéo -so far, pretty much everyone- sẽ vượt qua 1 cách dễ dàng . Nên chăng để tránh rơi vào trường hợp “phản động”, có ai đó phải ghi rõ ra dựa theo tư tưởng Hồ Chí Minh -chống lại chủ nghĩa xã hội là phản động- và những tiêu chí khác, để mọi người (hy vọng) có thể tường tận, như 10 điều răn biểu tình của ts Nguyễn Xuân Diện vv … vv … Tất nhiên, chiếu theo pháp luật (or the lack of it), biểu tình chưa được cho phép nên tự bản thân hành động đã trái pháp luật, ie phản động . Nhưng ít ra ts Nguyễn Xuân Diện đã ngửi hơi thời đại để lập ra 10 điều răn biểu tình, coi như 1 guidelines tối thiểu .
Có 1 điều trong 10 điều răn biểu tình có thể áp dụng ngay & luôn cho những người phản biện, in lieu of thiếu 1 bảng chỉ dẫn thế nào là đúng-sai . Tớ muốn nói đến lời khuyên nên báo công an những kẻ cực đoan & vô học . Áp dụng vô phản biện, ên chăng những người tham gia phản biện cũng phải tích cực giúp Đảng trong thanh lọc những phản biện thiếu tích cực, thiếu thiện chí, và báo chúng lên công an ? Để chứng minh tính tích cực, tôn trọng pháp luật, tin vào công lý của mình . Như Mai Quốc Ấn nộp Đặng Văn Hiến đó .
Bài này cũng đề cập tới sự quan trọng của ngôn ngữ, tớ rất đồng ý . Đã quá lâu, & quá nhiều người đã kh/quá cẩu thả trong ngôn ngữ, mà toàn những người mang danh trí thức, khoa bảng không, rồi những S, lộn, KOLs khá bảnh trên các mạng xã hội đen . 1 trong những từ thông dụng là “tàu cộng”, nó vừa mang tính kỳ thị, tự cao, tự ti … đủ cả . Rồi những conspiracy theories dựa theo lời rỉ tai của đám làm cho truyền thông thổ tả … thôi thì đủ cả . Những mặt trái của tư bửn, nước mềnh có hết, cả anti-vaxxers, những tuyên bố “thà chết chứ không tiêm chủng”.
Đó là chưa kể tư di down-rite chống Cộng, tố Cộng, không chịu khép lại quá khứ, còn bới móc ra . Rồi phủ định chủ nghĩa Mác-Lê nên bị Chu Mộng Long mắng cho là “cực đoan, thiếu hiểu biết”, xúc phạm, thậm chí nói xấu, chửi bới lãnh đạo … Thường xuyên nhất là có tư di phò Mỹ bài Trung, phá hoại tình đồng chí anh em giữa Việt Nam & các nước xã hội chủ nghĩa khác, phá hoại “đại cục” vv … vv … Tất cả những điều mà người phản biện viên không nên làm .
Như vậy có trách Đảng được không ?
“tôi cũng đồng tình với một số ý kiến … cho rằng Trang Phạm … cũng phải bị xử và đó là một quan điểm rất đúng”
Cho tớ ké phần này của tác giả .
Ngạn ngữ VN có câu: Đi với bụt mặc áo ca sa đi với ma mặc áo giấy!
Tôi thấy bà Phương Hằng đúng trong trường hợp này, bà đã mặc áo giấy để tiếp ma quỷ. Nếu bà vận áo cà sa thì có hiệu ứng như vậy!