Thảo Ngọc
30-4-2020
Lại nói về ngày 30 tháng Tư, mà nhiều người vẫn gọi là Tháng Tư Đen, được mệnh danh là ngày Giải phóng miền Nam.
Bản chất của ngày 30/4 chỉ là ngày chấm dứt cuộc nội chiến “huynh đệ tương tàn”, “nồi da xảo thịt” mà thôi. Nghĩa là anh em trong một nhà bắn giết lẫn nhau. Vì trước đó Mỹ đã rút hết quân ra khỏi Việt Nam, hòa bình được ký kết theo Hiệp định Paris năm 1973. Vậy thì có gì đáng tự hào để khoe khoang rùm beng hết năm này đến năm khác về cuộc anh em tàn sát lẫn nhau ấy?
Nhìn về hoàn cảnh lịch sử của cuộc chiến tại Việt Nam từ sau Hiệp định Paris năm 1973. Mỹ đã hoàn toàn cắt đứt mọi nguồn viện trợ cho VNCH, họ đã phải đơn thương độc mã chiến đấu với cả phe XHCN viện trợ và hậu thuẫn cho miền Bắc, thì không thua mới lạ.
Còn miền Bắc thì sao? Từ các loại vũ khí tối tân nhất của Liên Xô và Trung Quốc liên tục rót vào như máy bay, xe tăng, súng to súng nhỏ và đạn dược các loại, cho đến quân trang quân dụng và nhu yếu phẩm, đều được phe XHCN viện trợ và trang bị tận răng.
Bên cạnh đó có hàng ngàn cố vấn quân sự của Liên Xô về điều khiển tên lửa và lái máy bay sang Việt Nam hỗ trợ, cùng với hàng chục ngàn binh lính Trung Quốc đến bảo vệ những khu vực trọng yếu và làm đường sá, để cho miền Bắc dồn hết quân lực vào đánh nhau với miền Nam.
Có thể nói Việt Nam lúc đó đã trở thành bãi chiến trường để thử vũ khí cho các cường quốc, trong đó lấy sinh mạng người Việt làm vật hy sinh. Quá đau đớn.
Nhìn vào lịch sử của các cuộc nội chiến, như cuộc nội chiến Nam-Bắc nước Mỹ 1861–1865, sau khi các bang miền Bắc chiến thắng, hai bên bắt tay giải hòa, và “bên thắng cuộc” sau đó không hề tổ chức mừng chiến thắng rầm rộ như Việt Nam mấy chục năm nay.
Cộng sản Trung Quốc sau khi chiến thắng Quôc Dân đảng của Tưởng Giới Thạch năm 1949, buộc quân Tưởng phải chạy ra trú ngụ tại Đài Loan. Nhưng sau đó hàng năm phía Trung Quốc cũng không tổ chức mừng chiến thắng.
Trước đây Nhà Nguyễn cũng không kỷ niệm ngày chiến thắng quân Tây Sơn, mặc dù họ cũng thống nhất đất nước, thu giang sơn về một mối.
Hàng năm “Bên thắng cuộc” càng tổ chức mừng chiến thắng để khoe khoang thành tích chém giết đồng bào mình bao nhiêu thì càng khoét sâu nỗi đau của hàng triệu người bấy nhiêu. Điều đó càng đi ngược lai chủ trương hòa hợp và hòa giải dân tộc mà đảng và nhà nước vẫn tuyên truyền và rêu rao lâu nay.
Trong khi hàng chục vạn sinh mạng binh lính đôi bên còn phơi xác đâu đó trên các bãi chiến trường xưa mà chưa được hồi hương với gia đình và thân nhân. Trong khi hàng triệu người dân bị tàn phế và mang trong mình những vết thương do hậu quả chiến tranh không thể lấy gì bù đắp được. Vậy thì chiến thắng và vinh quang nỗi gì?
Trong khi nhân dân miền Nam đang sống hạnh phúc, tự do thanh bình, từ thành thị đến nông thôn đang hưởng không khí hòa bình và xây dựng đất nước, thì bỗng dưng chiến tranh ập đến với tên gọi là “giải phóng”. Nhà cửa bị đốt cháy, làng mạc bị trở thành bãi chiến trường, cầu cống đường sá bị phá sập, cảnh đầu rơi máu chảy lại diễn ra. Thì đó là giải phóng cái gì?
Có một bài thơ gửi mẹ, được cho là của một người lính miền Bắc tử trận tại chiến trường miền Nam, được phía đối phương nhặt được, có những câu như sau:
Và tác giả bài thơ kết thúc với nỗi niềm day dứt khôn nguôi:
“Đêm hôm ấy mắt con tràn lệ
Ác mộng về con trằn trọc thâu canh”.
Lũ ăn mày Quá khứ trên máu xương khủng bố
*************************************************
https://www.youtube.com/watch?v=0okigcgcVWQ
Phim tài liệu Biệt Động Sài Gòn –
Lũ ‘Biệt Động Sài Gòn’ chỉ là bọn khủng bố
Đâm cha giết chú cho ma qủy Mao-Hồ
Ném lựu đạn đánh bom trong đô thị
Lũ ác ôn gian ác thất học tú bà ma cô
Lựu đạn vung giữa chợ gọi là vô diện
Bàn tay nhúng máu đồng bào vẫn ơ thờ
Bọn Nguyễn Hữu Thái + Châu + Hùng tàn ác
Giết hại Giáo sư Nguyễn Văn Bông không hẹn giờ
Chúng còn bậc thầy bọn khủng bố Ả Rập
Siêu đại trùm Bin La Đèn còn thua xa cơ !
Sau ‘Đại thắng Mùa Xuân’ vắt chanh bỏ vỏ
Khủng bố ‘biệt động thành’ nghèo xác nghèo xơ
Ít thằng ít con còn Lương tâm ăn năn hối lỗi
Vì đâm cha giết chú cho ma qủy Mao-Hồ
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT nhân đọc
Những người giết Giáo sư Nguyễn văn Bông bây giờ ở đâu?
https://phanba.wordpress.com/2019/08/27/nhung-nguoi-giet-giao-su-nguyen-van-bong-bay-gio-
o-dau/
Tháng Tám 27, 2019 by Phan Ba
Khánh Linh
Vụ ám sát GS Nguyễn Văn Bông: Cái kết được báo trước của VNCH
https://viettudomunich.org/2019/11/13/vu-am-sat-gs-nguyen-van-bong-cai-ket-duoc-bao-truoc-cua-vnch/
Cù Huy Hà Vũ
11.11.2019
Nhờ có giải phóng nên con cháu và các vị nhân sĩ, trí thức Bắc kì mới định cư xứ tư bản giãy chết. Các Gà sống Thiến sót mới tập tễnh khai trí đành đạch
Chúng tớ đi từ nòng yêu quý, tôn thờ Bác, đến vói Đảng wang zinh để thực hiện hoài bão ước mơ, và nay đậu bến bờ Tư bản để tiêu tiền, hưởng sái dân chủ tư bản và ngoái đầu nhìn lại để thỏ thẻ nền dân chủ đành đạch.
Em nói như thế này:
Theo người Bắc thắng cuộc: giải phóng miền Nam;
Theo người Nam thua cuộc: miền Nam bị phỏng giái,
Các Bác có đồng ý với em không ?
Giải phóng là khi nào một thế lực có chính nghĩa đi giải thoát một ai hay một nhóm nào đó đúng theo ước nguyện của người ta. Cả hai điều này hoàn toàn trái ngược với cái gọi là “giải phóng miền nam”.
Một lần nữa xin gởi đến những người trong nước một bài viết vạch trắng sự thật cái gọi là chính nghĩa của chế dộ cộng sản Việt Nam: https://lsvn101.blogspot.com/2019/12/viet-lai-nhung-dong-lich-su.html