Cuộc triệt thoái Cao nguyên

Việt Lê

19-3-2020

17 tháng 3 là ngày Pleiku và Kontum thất thủ, theo tư liệu Bên thắng cuộc. Tuy nhiên, một số đơn vị không quân VNCH vẫn kiểm soát nhiều nơi ở phi trường Pleiku cho đến trưa ngày 18. Dù sao đi nữa, từ 17 đến 18 tháng 3 Pleiku và Kontum 2 tỉnh lỵ nơi tuyến đầu của Vùng 2 Chiến thuật đã thất thủ mà bên chiến thắng không phải tốn viên đạn nào. Hơn một ngày trước, các lực lượng chính quy của Quân đoàn II VNCH đã lần lượt rút bỏ khỏi 2 nơi này, mở đầu cho cuộc triệt thoái khỏi Cao nguyên Trung phần.

Cuộc triệt thoái này trực tiếp gây ra sự sụp đổ dây chuyền của VNCH. Chưa đến mười ngày sau, Vùng 1 Chiến thuật hỗn loạn trong một cuộc rút quân khác. Phần đất đai rộng lớn của Vùng 1 và Vùng 2 từ sông Thạch Hãn xuống đến Nha Trang hoàn toàn rơi vào kiểm soát của quân Bắc Việt. Nhiều đơn vị tinh nhuệ và kỳ cựu như Sư đoàn Thủy quân lục chiến, Sư đoàn 1 Bộ binh tan hàng sau hỗn loạn ở Huế và Đà Nẵng.

Tuy sau đó quân lực VNCH vớt vát bằng trận tử thủ để đời ở Xuân Lộc, nhưng vẫn không ngăn được đà sụp đổ chóng vánh của toàn miền Nam và kết thúc vào 30 tháng 4 năm 1975. Đó là một cái kết bất ngờ cho cả phía bên kia. Nên biết rằng Hà Nội dự liệu chiến tranh kéo dài đến sau năm 1976.

Trở về cuộc triệt thoái. Đương nhiên, chỉ huy cao nhất là Tư lệnh Quân đoàn II Thiếu tướng Phạm Văn Phú. Trước đó, từ 10 đến 11 tháng 3, tướng Phú đã mất Ban Mê Thuột. Do Ban Mê Thuột thất thủ, sáng 11 tháng 3, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu họp khẩn ở lầu 3 Dinh Độc Lập với 3 cố vấn là các ông Viên, Khiêm, và Quang. Cuộc họp quyết định rút bỏ toàn bộ Quân đoàn II khỏi Pleiku và Kontum, tái phối trí về vùng duyên hải để chiếm lại Ban Mê Thuột. Thật ra, đây là chiến lược đã được bàn đến và đáng lẽ ra phải được triển khai sớm hơn.

3 ngày sau đó, ông Thiệu và 3 vị trên tổ chức một cuộc họp lịch sử ở Cam Ranh. Trong cuộc họp này, tướng Phú chính thức nhận lệnh triệt thoái. Ông có 72 tiếng để thi hành và hoàn tất cuộc triệt thoái! Bên cạnh việc tái phối trí toàn bộ quân chính quy, tướng Phú phải để lại các lực lượng địa phương quân, nghĩa quân của hai tiểu khu Pleiku và Kontum để cầm chân địch. Người Mỹ cũng không được biết về toàn bộ cuộc chuyển quân.

Để đi từ Cao nguyên về vùng duyên hải, tướng Phú có 3 lựa chọn. Thứ nhất, Quốc lộ 19 từ Pleiku chạy về Quy Nhơn là con đường ngắn nhất thì đã bị cắt ít nhất 2 nơi ở 2 bên đèo An Khê. Thứ hai, Quốc lộ 21 từ Ban Mê Thuột về Nha Trang thì chắc chắn là không dùng được. Vì để chuyển quân từ Pleiku đến đường 21 phải theo Quốc lộ 14 xuống Ban Mê Thuột trước. Mà Quốc lộ 14 đã bị Sư đoàn 320 Bắc Việt đóng chốt nhiều nơi. Phương án cuối cùng là dùng Liên tỉnh lộ 7B từ Pleiku qua Phú Bổn xuống Phú Yên. Đây là con đường hẹp, rất xấu, đoạn cuối gần đến Tuy Hòa còn bị quân Nam Hàn gài mìn. Chưa kể đường 7B có hơn 10 cây cầu phải sửa chữa, đặc biệt có một đoạn qua sông Ba phải bắt lại cầu dài gần 600m. Nhưng tướng Phú đề xuất với TT Thiệu chọn con đường này để gây bất ngờ cho địch quân.

Đây là một phương án hợp lý của tướng Phú, cũng như tái phối trí khỏi Cao nguyên là một chiến lược hợp lý của Tổng thống Thiệu (mà dịp khác sẽ bàn). Đại tá Lê Khắc Lý, Tham mưu trưởng Quân đoàn đã cùng tướng Phú hoàn thành kế hoạch triệt thoái ngay trong đêm 14. Kế hoạch chia làm 3 giai đoạn rất rõ ràng. Tuy nhiên, việc thực thi kế hoạch thiếu tổ chức và sự bằng mặt mà không bằng lòng giữa các cấp chỉ huy trực tiếp đã gây nên một thất bại thảm hại. Việc này sẽ bàn ở bài sau.

Ngày 15 tháng 3, các đơn vị Công binh xuất phát trước để lo việc cầu đường. Tiếp theo các đơn vị Biệt động quân và Thiết giáp di chuyển đến Cheo Reo, tỉnh lỵ của Phú Bổn, chờ xong cầu. Đáng tiếc trong 2 ngày từ 15 đến 17, dân thường ở Pleiku và Kontum đều biết kế hoạch triệt thoái đáng lý ra phải được giữ tuyệt mật. Do đó, hàng chục ngàn dân với hàng trăm xe cộ bỏ nhà cửa chạy theo đoàn quân, gây nên cảnh tắc nghẽn từ Pleiku đến Cheo Reo.

Trong khi chờ xong cầu, đoàn chiến xa của Quân đoàn II bị phục kích ở đèo Tuna (hiện nay là đèo Tô Na) trong đêm tối. Trên đoạn đường đèo hẹp và hiểm trở, xe tăng và thiết vận xa không có bộ binh tùng thiết trở thành mồi ngon cho B-40. Khi trận chiến đang diễn ra, đoàn xe thường dân liều lĩnh vượt đèo gây thêm hỗn loạn, khiến chiến xa phải bật đèn để không cán trúng xe dân. Việc này càng làm tổn thất nặng nề hơn. Phải đến ngày hôm sau, Biệt động quân phối hợp với chiến xa phản công giải tỏa được đèo Tuna. Nhưng do sự thiếu phối hợp trong chuyển quân, đoàn xe và người càng ngày càng ùn đến và tắc nghẽn ở Cheo Reo, trong khi cầu chưa xong.

Thấy được sự chuyển quân của VNCH, Sư đoàn 320 từ phía Bắc Ban Mê Thuột truy kích đến Cheo Reo (Hậu Bổn) trong ngày 18. Lúc đó, đoàn quân và dân thường bị mắc kẹt ở tỉnh lỵ heo hút miền núi này đã lên đến hàng chục ngàn. Pháo binh Sư đoàn 320 tác xạ vào đoàn người, gây nên cảnh hỗn loạn, hàng trăm dân thường tử thương. Thêm vào đó, lính địa phương quân người Thượng nổi loạn cướp phá khiến tình hình càng thêm rối bời. Các chỉ huy hoàn toàn mất kiểm soát binh sĩ của mình.

Đến giữa trưa ngày 19, hầu như toàn bộ các đơn vị của Quân đoàn II bị mắc kẹt và tan hàng ở Cheo Reo. Con số của phe thắng cuộc cung cấp là 20 ngàn dân thường chạy nạn bị giữ lại ở Cheo Reo. Quân VNCH bị tiêu diệt, bị bắt và đầu hàng ở đây lên đến khoảng 15 ngàn. Chỉ có 1/3 chiến xa và một ít Biệt động quân vượt thoát khỏi đèo Tuna và đến được Củng Sơn, cùng hàng chục ngàn thường dân. 4 Liên đoàn Biệt động quân, nhiều đơn vị của Sư đoàn 23 Bộ binh, Lữ đoàn 2 Thiết kỵ và toàn bộ pháo binh của Quân đoàn II xem như bị xóa sổ. Đây là thất bại nặng nề nhất của quân đội VNCH cho đến thời điểm đó trong cuộc chiến.

Bình Luận từ Facebook

6 BÌNH LUẬN

  1. S’il n’y avait pas eu cette Seconde Guerre Civile .. ..
    **********************

    Thân tặng các Anh NGUYÊN NỘC, CHU HẢO, TƯƠNG LAI, NGUYÊN BÌNH, + hàng triệu Tâm hồn tự diễn biến …

    https://www.youtube.com/watch?v=Rj_owDoZJNg
    Бьют тревожные ливни.Неуловимые мстители.

    Même avant la réunion familiale en Avril Noir, 1975
    Nous avons été les deux frères séparés
    Par les deux côtés idéologiques différentes
    Le Sud Vietnam et le Nord Vietnam !

    Mais pourtant, un Sudiste – je rêve
    Et pense toujours de toi, mon frère aîné
    Aurions-nous vraiment vécu l’un sans l’autre ?
    Comme j’ai eu une Education Humaniste du Sud Vietnam
    S’il n’y avait pas eu cette Seconde Guerre Civile
    Dans le Contexte de la Guerre Froide !
    Du 20ème Siècle .. ..

    Mon cher frère aîné communiste !
    S’il n’y avait pas eu cette sale guerre ?
    Mon cher frère aîné communiste !
    Oh ! Camarade Commissaire de l’Armée du Peuple Vietnamien !
    Mon cher frère aîné communiste !
    Le produit pur de «Comment l’acier fut trempé »
    De l’écrivain soviétique
    Nikolaï Ostrovski écrit en 1932.

    Tu as quitté ‘tậpKết’ pour rejoindre ton Oncle Ho
    Dès l’Accord de Genève en 1954
    Et tu as retourné ‘hồiKết’ à QuảngNam en 1965
    « Pour combattre contre l’Empire Américain
    Et sauver le camarade Chine Rouge .. .. »
    Comme tu m’as dit en pleurant
    Comme un petit bébé innocent et naif
    Comme notre chère Maman m’a raconté de toi
    Avec tendresse et tellement d’amour
    Quand Maman a pensé de toi à Hanoi en 1960

    « Pour combattre contre le Coloniste Française
    Et sauver le camarade Chine Rouge .. .. »
    Pour combattre contre l’Empire Américain
    Et sauver le camarade Chine Rouge .. ..
    Putaine ! Le salopard ‘Oncle Hồ Chí Meo aka Chí Phèo
    C’est un serviteur absolument fidèle à son maître Mao Xếnh Xáng !»
    Comme tu m’as dit la grande confession en pleurant
    Comme un petit bébé innocent et naif
    En visite à Little Saigon en Californie en 1995
    20 ans après la Chute Libre de Saigon
    Ce jour-là je n’ai pas cru à mes oreilles
    Et j’ai cru le ciel tombé sur ma tête à Little Saigon
    C’est une version complètement opposée
    Avec celle tu m’as intoxiqué en Avril Noir, 1975
    Mon cher frère aîné communiste !
    S’il n’y avait pas eu cette sale guerre ?
    Mon cher frère aîné communiste !
    Oh ! Camarade Commissaire de l’Armée du Peuple Vietnamien !
    Mon cher frère aîné communiste !
    Le produit pur de «Et l’Acier fut trempé »
    De l’écrivain soviétique
    Nikolaï Ostrovski écrit en 1932.

    Tu as quitté ‘tậpKết’ pour rejoindre ton Oncle Ho
    Dès l’Accord de Genève en 1954
    Et tu as retourné ‘hồiKết’ à Quảng Nam en 1965
    « Pour combattre contre l’Empire Américain
    Et sauver le camarade Chine Rouge .. .. »

    Mon cher frère aîné communiste !
    Oh ! Camarade Commissaire de l’Armée du Peuple Vietnamien !
    S’il n’y avait pas eu la Seconde Guerre Civile …
    Dans le Contexte de la Guerre Froide !
    Du 20ième Siècle .. ..

    Il est probable que j’ai été prisonier en camp de concentration
    Et exilé comme un Vieux Soldat Patriotique
    A Little Saigon en Californie

    Oui, seulement ce n’est pas ta faute !
    C’est la folie et l’enthousiasme d’une Epoque
    Appelée «La Révolution d’Août » inspirée
    De «La Révolution d’Octobre » en Russie

    Quelle Histoire Vietnamienne Contemporaine nous aurions formé !
    Mon cher frère aîné d’un autre Front une fois !
    S’il n’y avait pas eu cette Seconde Guerre Civile
    Dans le Contexte de la Guerre Froide !
    Du 20ième Siècle .. ..

    Mon cher frère aîné d’une autre Côté une fois !
    S’il n’y avait pas eu cette Seconde Guerre Civile
    Dans le Contexte de la Guerre Froide !
    Du 20ième Siècle au Vietnam .. ..
    S’il n’y avait pas eu cette Seconde Guerre Civile
    Au Vietnam en 20ième Siècle ! .. ..

    MILLIONS DE GENS HONNËTES VIETNAMIENS – TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT


    If there hadn’t been this Second Civil War n Vietnam .. ..
    ***********************

    https://www.youtube.com/watch?v=w_DNfkTZwX8
    Песня неуловимых мстителей-Неуловимые мстители

    Even before the family reunion in Black Ảpil 1975
    We were the two separated brothers
    By the two different ideological sides
    South Vietnam and North Vietnam !

    But yet a southerner – I dream
    And always think of you, my older brother
    Would we really have lived without each other
    As I had the Humanist Education of South Vietnam
    If it hadn’t been for this Second Civil War
    In the Context of the Cold War!
    From the 20th Century .. ..

    My dear communist older brother!
    What if this dirty war hadn’t happened?
    My dear communist older brother!
    Oh ! Comrade Commissioner of the Vietnamese People’s Army!
    My dear communist older brother!
    The pure product of “How the Steel Was Tempered !”
    From the Soviet writer
    Nikolai Ostrovski wrote in 1932.

    You left ‘tậpKết’ to join your Uncle Ho
    Since the Geneva Accord in 1954
    And you returned ‘hồiKết’ to Quảng Nam in 1965
    “To fight against the American Empire
    And save comrade Red China .. .. ”
    Like you told me in crying
    Like an innocent and naive little baby
    As our dear Mom told me about you
    With so much tenderness and love
    When Mom thought of you in Hanoi in 1960

    “To fight against the French Colonist
    And save comrade Red China .. .. ”
    To fight against the American Empire
    And save comrade Red China .. ..
    Damn! The bastard ‘Uncle Hồ Chí Meo aka Chí Phèo
    He is an absolutely faithful servant of his master Mao Xếnh Xáng ! ”
    As you told me the great confession by crying
    Like an innocent and naive little baby
    Visiting Little Saigon in California in 1995
    20 years after the Free Fall of Saigon
    That day I didn’t believe in my ears
    And I thought the sky fell on my head in Little Saigon
    It’s a completely opposite version
    With that one you intoxicated and poisoned me in April Black, 1975
    My dear communist older brother!
    What if this dirty war hadn’t happened?
    My dear communist older brother!
    Oh ! Comrade Commissioner of the Vietnamese People’s Army!
    My dear communist older brother!
    The pure product of “The Making of a Hero !”
    From the Soviet writer
    Nikolai Ostrovski wrote in 1932.

    You left ‘tậpKết’ to join your Uncle Ho
    From the Geneva Accord in 1954
    And you returned ‘hồiKết’ to Quảng Nam in 1965
    “To fight against the American Empire
    And save comrade Chine Rouge .. .. ”

    My dear communist older brother!
    Oh ! Comrade Commissioner of the Vietnamese People’s Army!
    If it weren’t for the Second Civil War …
    In the Context of the Cold War!
    From the 20th Century .. ..

    It is likely that I had been a prisoner in concentration camp
    And exiled like an Old Patriotic Soldier
    In Little Saigon in California

    Yes, only it’s not your fault !
    It is the madness and the enthusiasm of an Epoch
    Called “The August Revolution” inspired
    From “The October Revolution” in Russia

    What a Contemporary Vietnamese History we would have formed!

    My dear older brother from another Front once!
    If it hadn’t been for this Second Civil War
    In the Context of the Cold War!
    From the 20th Century .. ..

    My dear older brother on the other hand once!
    If it hadn’t been for this Second Civil War
    In the Context of the Cold War!
    From the 20th Century .. ..
    If it hadn’t been for this Second Civil War
    In Vietnam in the 20th Century! .. ..

    MILLIONS OF VIETNAMESE HONEST PEOPLE – TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  2. Hàn Giang khuất bóng sau Sóng Sông Seine
    ****************************

    Bốn chín năm dù hò hẹn Ngàn lần
    Mái trường xưa trong ký ức in hằn
    Bốn chín năm không về Đà Nẵng
    Hồng Đức mỹ miều mãi Thanh Xuân
    Hương thơm Trinh nữ đâu về tà áo ?
    Em từ Hiện thực bước đường trần
    Hàng Phượng vĩ Hồng xưa nhớ quá !
    Trường Bồ Đề đường Quang Trung thân
    Đường Lê Lợi trường Phan Thanh Giản
    Em từ chuyến đò An Hải quen chân
    Chiầu tà võ vàng Cầu Vồng ngũ sắc
    Nhớ bạn xưa sân vận động Chi Lăng
    Ơi Thầy bạn một Thời trong sáng
    Bỗng nghe hung tin tử trận từ trần
    Người Bên này – Người Bên kia ấy !

    Ôi Mái trường xưa đổi đời bao lần !
    Bức tường rêu xanh – Tượng Chí sĩ
    Phố Biển Đà Nẵng Cù lao Chàm
    Nghe sóng Hoang Sa đau vọng lại
    Chân mây uất hận Đại Hán giam cầm
    Khói hoàng hôn lệ mờ đôi mắt
    Người ra Cửa Đại – Người về Hội An
    Người về Thu Bồn – Người ra Huế
    Con vẫn nhớ tiếng còi tầu thủy vọng ngân
    Ra Biển Đông, Bố rời hải cảng Đà Nẵng
    Cùng bao chuyến tầu lửa còi xa gần
    Sân ga Đà Nẵng vẫy tay chào từ biệt
    Chuông gọi Hồn Ai đổ hồi vang âm
    Nhà thờ Tam Tòa hòa cùng Chùa Tĩnh Hội

    Bốn chín năm dù hò hẹn Ngàn lần
    Mái trường xưa trong ký ức in hằn
    Bốn chín năm không về Đà Nẵng
    Hồng Đức mỹ miều mãi Thanh Xuân
    Hương thơm Trinh nữ đâu về tà áo ?
    Em từ Hiện thực bước đường trần

    Bốn mươi năm không về thăm lại
    Sài Gòn ơi ! Khu phố Tự Do tắt dần
    Như Sáu mươi năm xa Hà Nội
    Mối Tình Thủ đô mãi mãi si sân
    Tháp Bút – Hồ Gươm ơi ! Ngàn thương nhớ ! …
    Chưa về dù Ta đã hẹn Vạn lần

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  3. Muốn hiểu rõ tại sao phải rút chạy ở Vùng 3 chiến thuật hay Cao Nguyên thì
    nên đọc “Khi đồng minh tháo chạy” của chính người trọng cuộc là N.T.Hưng
    nhưng ở đây,tôi xin tóm tắt là Quốc Hội Mỹ đã cắt Quân Viện tối đa đến nỗi
    phải tiết kiệm từng viên đạn thì tiếp tục chiến đấu ư ? Điên rồ thì có !

  4. Năm 1975, QLVNCH còn nguyên, vũ khí đạn dược cơ bản vẫn còn, gạo cơm không thiếu nhưng thiếu ý chí chiến đấu chống CS tối đa. Nếu TT Thiệu có tài ứng phó, có “bầy tôi” hết lòng giúp đỡ, có tinh thần quả cảm, mạnh mẻ, cương quyết đến giọt máu, đến viên đạn cuối cùng thì chưa chắc CS đã “giải phóng” được miền Nam, VNCH bị xóa tên trên bản đồ thế giới. Cái gương dũng mãnh, can trường ngày nay là nử TT Thái Anh Văn của Trung Hoa dân quốc. Chúng ta hỏi rằng, liệu Tập Cận Bình có dám dùng bạo lực súng đạn với Thái Anh Văn. Nếu Tập dám thì đó là một nước cờ tự sát, phải không ? TT Thiệu và những cánh tay mặt, cánh tay trái của TT Thiệu đã không có dũng cảm, mưu lược như Thái Anh Văn. Về súng đạn, QLVNCH chưa phải cạn kiệt vì sau khi vào miền Nam CS tịch thu rất nhiều khí tài quân dụng để họ sử dụng đánh Khmer đỏ ở phía nam và Trung quốc ở phía bắc.
    Sự việc đã qua, ngày nay ta chỉ còn tắc lưỡi tiếc nuối một VNCH dân chủ, tự do thật sự, thương cho bao người phải chịu tù ngục, đói rét và chết trong rừng sâu.

  5. After CoroChinaVirus, there is no everafter left for Humanity ! .. ..
    **************************************

    Thân gởi Thế Dũng cùng Vợ và con nơi Phố Mèo Buồn, Úc Đợi lại … để nhớ những ngày đầu lưu vong ghé thăm nhà Cậu gần nhà ga Thủ đô Âu châu gọi là Lộ Trấn hay Strasbourg nghe cậu kể Mối tình Trưng Vương & Võ Trường Toản để cảm tác viết nên bài này ! Thế Dũng ơi ! THẾ ĐÃ 40 NĂM !

    Now that you have been living in exile in Wahington
    At the other hemisphere of Hanoi
    When you wanted a change of Era
    In 1954 and the in 1975
    You have prepared 2 long Freedom Journeys
    You came and met me in Free Saigon and Paris
    Around the Liberty Town (Phố Tự Do) in our beloved Saigon
    And around The Eiffel Tower and the romantic Seine
    You came and visited me
    Both in our dear Free Saigon and in the Capital of Light

    There is no everafter left
    And with CoroChinaVirus
    There is no everafter left for Humanity ! .. ..
    There is no everafter left
    Even in my beloved Hometown Hanoi
    No Tomorrow after Today
    No more Dawn and even Dusk
    Only there is just Today morning !

    When I’ll see and meet you again
    In your retirement home in Washington
    Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
    Certainly, it will no longer be you, yourself
    It will no longer be you :
    My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
    With long white dress
    Like a beautiful in the nearby Botany Garden and Zoo
    And certainly, it will no longer be me :
    Myself the lost Võ Trường Toản Highschool’s school-boy
    With an old bicycle
    Like a dirty steel horse
    Galopping nearby your Trưng Vương Highschool
    With the only hope to see you, my Love
    And the old days are gone.
    After CoroChinaVirus
    There is no everafter left for Humanity ! .. ..
    The old days of Hanoi and Saigon are gone
    With Diva Thái Thanh !
    Who has just flied away like a Yellow Crane
    From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

    When I’ll see and meet you again
    In your retirement home in Washington
    Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
    Certainly, it will no longer be you, yourself
    It will no longer be you :
    My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
    With long white dress
    Like a beautiful in the nearby Botany Garden and Zoo
    When I’ll see and meet you again
    You say to me as in Dream :
    “HOW EVERYTHING CHANGES !”
    Because you are a different woman
    And I a a different man.
    We become alianated strangers
    Both in Washington and Paris
    Perhaps that was the VietNam War’s syndrome
    There is no everafter left
    Even in my beloved Hometown Hanoi
    No Tomorrow after Today
    No more Dawn and even Dusk
    Only there is just Today morning !
    When I’ll see you again
    In your retirement home in Washington
    Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali

    It will no longer be you, yourself
    It will no longer be me, myself
    The old days of Hanoi and Saigon are gone
    Living in the sweetest LoveStory
    Would seem everlasting in these back souvenirs
    But as night comes and it is soon over
    This is the Eternity
    And the Immortality of Hanoi and Saigon in our Homeland

    There is no everafter left
    The old days of Hanoi and Saigon are gone
    After CoroChinaVirus
    There is no everafter left for Humanity ! .. ..

    There is no everafter left
    Even in my beloved Hometown Hanoi
    No Tomorrow after Today
    No more Dawn and even Dusk
    Only there is just Today morning !

    When I’ll take a flight from Paris to see you again
    In Washington OR in Little Saigon, Orange County, Cali
    It will no longer be you, yourself
    It will no longer be me, myself
    The old days of Hanoi and Saigon are gone
    With Diva Thái Thanh !
    Who has just flied away like a Yellow Crane
    From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

    When I’ll see and meet you again
    In your retirement home in Washington
    Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
    Certainly, it will no longer be you, yourself
    It will no longer be you :
    My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
    With long white dress
    Like a beautiful in the nearby Botany Garden and Zoo
    And certainly, it will no longer be me :
    Myself the lost Võ Trường Toản Highschool’s school-boy
    With an old bicycle
    Like a dirty steel horse running nearby your Trưng Vương Highschool
    The old days of Hanoi and Saigon are gone
    With Diva Thái Thanh !
    Who has just flied away like a Yellow Crane
    From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown
    After CoroChinaVirus
    There is no everafter left for Humanity ! .. ..
    And the old days are gone.
    It will no longer be you, yourself
    It will no longer be me, myself
    The old days of Hanoi and Saigon are gone
    With Diva Thái Thanh !
    Who has just flied away like a Yellow Crane
    From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

    When I’ll see and meet you again
    In your retirement home in Washington
    Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
    Certainly, it will no longer be you, yourself
    It will no longer be you :
    My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
    With long white dress
    Like a beautiful in the nearby Botany Garden and Zoo
    When I’ll see and meet you again
    You say to me as in Dream :
    “HOW EVERYTHING CHANGES !”

    It will no longer be you, yourself
    It will no longer be me, myself
    The old days of Hanoi and Saigon are gone
    With Diva Thái Thanh !
    Who has just flied away like a Yellow Crane
    From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

    MILLIONS OF VIETNAMESE HONEST PEOPLE – TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

    • Ấn bản đã sửa lại cả 12 lỗi chính tả + văn phạm ….

      After CoroChinaVirus, there is no everafter left for Humanity ! .. ..
      **************************************

      Thân gởi Thế Dũng cùng Vợ và con nơi Phố Mèo Buồn, Úc Đợi
      lại … để nhớ những ngày đầu lưu vong ghé thăm nhà Cậu gần
      nhà ga Thủ đô Âu châu gọi là Lộ Trấn hay Strasbourg nghe cậu
      kể Mối tình Trưng Vương & Võ Trường Toản để cảm tác viết nên
      bài này ! Thế Dũng ơi ! THẾ ĐÃ 40 NĂM !

      Now that you have been living in exile in Washington
      At the other hemisphere of Hanoi
      When you wanted a change of Era
      In 1954 and in 1975
      You have prepared the 2 long Freedom Journeys
      You came and met me in Free Saigon and Paris
      Around the Liberty Town (Phố Tự Do) in our beloved Saigon
      And around The Eiffel Tower and the romantic Seine
      You came and visited me
      Both in our dear Free Saigon and in the Capital of Light

      There is no everafter left
      And with CoroChinaVirus
      There is no everafter left for Humanity ! .. ..
      There is no everafter left
      Even in my beloved Hometown Hanoi
      No Tomorrow after Today
      No more Dawn and even Dusk
      Only there is just Today morning !

      When I’ll see and meet you again
      In your retirement home in Washington
      Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
      Certainly, it will no longer be you, yourself
      It will no longer be you :
      My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
      With long white dress
      Like a beautiful butterfly in the nearby Botany Garden and Zoo
      And certainly, it will no longer be me :
      Myself the lost Võ Trường Toản Highschool’s school-boy
      With an old bicycle
      Like a dirty steel horse
      Galopping nearby your Trưng Vương Highschool
      With the only hope to see you, my Love
      And the old days are gone.
      After CoroChinaVirus
      There is no everafter left for Humanity ! .. ..
      The old days of Hanoi and Saigon are gone
      With Diva Thái Thanh !
      Who has just flied away like a Yellow Crane
      From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

      When I’ll see and meet you again
      In your retirement home in Washington
      Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
      Certainly, it will no longer be you, yourself
      It will no longer be you :
      My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
      With long white dress
      Like a beautiful butterfly in the nearby Botany Garden and Zoo
      When I’ll see and meet you again
      You say to me as in Dream :
      “HOW EVERYTHING CHANGES !”
      Because you are a different woman
      And I am a different man.
      We become alienated strangers
      Both in Washington and Paris
      Perhaps that was the VietNam War’s syndrome
      There is no everafter left
      Even in my beloved Hometown Hanoi
      No Tomorrow after Today
      No more Dawn and even Dusk
      Only there is just Today morning !
      When I’ll see you again
      In your retirement home in Washington
      Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali

      It will no longer be you, yourself
      It will no longer be me, myself
      The old days of Hanoi and Saigon are gone
      Living in the sweetest LoveStory
      Would seem everlasting in these back souvenirs
      But as night comes and it is soon over
      This is the Eternity
      And the Immortality of Hanoi and Saigon in our Homeland

      There is no everafter left
      The old days of Hanoi and Saigon are gone
      After CoroChinaVirus
      There is no everafter left for Humanity ! .. ..

      There is no everafter left
      Even in my beloved Hometown Hanoi
      No Tomorrow after Today
      No more Dawn and even Dusk
      Only there is just Today morning !

      When I’ll take a flight from Paris to see you again
      In Washington OR in Little Saigon, Orange County, Cali
      It will no longer be you, yourself
      It will no longer be me, myself
      The old days of Hanoi and Saigon are gone
      With Diva Thái Thanh !
      Who has just flied away like a Yellow Crane
      From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

      When I’ll see and meet you again
      In your retirement home in Washington
      Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
      Certainly, it will no longer be you, yourself
      It will no longer be you :
      My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
      With long white dress
      Like a beautiful butterfly in the nearby Botany Garden and Zoo
      And certainly, it will no longer be me :
      Myself the lost Võ Trường Toản Highschool’s school-boy
      With an old bicycle
      Like a dirty steel horse running nearby your Trưng Vương Highschool
      The old days of Hanoi and Saigon are gone
      With Diva Thái Thanh !
      Who has just flied away like a Yellow Crane
      From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown
      After CoroChinaVirus
      There is no everafter left for Humanity ! .. ..
      And the old days are gone.
      It will no longer be you, yourself
      It will no longer be me, myself
      The old days of Hanoi and Saigon are gone
      With Diva Thái Thanh !
      Who has just flied away like a Yellow Crane
      From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

      When I’ll see and meet you again
      In your retirement home in Washington
      Or perhaps in yours in Little Saigon, Orange County, Cali
      Certainly, it will no longer be you, yourself
      It will no longer be you :
      My lost Trưng Vương Highschool’s school-girl
      With long white dress
      Like a beautiful butterfly in the nearby Botany Garden and Zoo
      When I’ll see and meet you again
      You say to me as in Dream :
      “HOW EVERYTHING CHANGES !”

      It will no longer be you, yourself
      It will no longer be me, myself
      The old days of Hanoi and Saigon are gone
      With Diva Thái Thanh !
      Who has just flied away like a Yellow Crane
      From Little Saigon, Cali towards Hanoi – my beloved Hometown

      MILLIONS OF VIETNAMESE HONEST PEOPLE – TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

Comments are closed.