Bộ trưởng, hãy nhìn cao hơn cây lúa

Trương Châu Hữu Danh

11-3-2020

14 năm trước, khi tôi mới vô nghề báo thì tòa soạn phân công đi làm một vụ cưỡng chế.

Anh nông dân nọ đi làm công nhân, hai vợ chồng “ra riêng” được cha mẹ cho 1.000m2 đất lúa. Anh xin lên thổ cư 300m2 cất nhà làm sân. Còn lại 700m2, hai vợ chồng anh chiều đi làm về đào lên đắp đâu 50 – 60 cái mô trồng xoài. Đến khi xoài có trái, thì trong xóm có người thưa ra xã “thằng này nó phá chính sách an ninh lương thực”.

Rồi xã báo về huyện. Huyện cho cưỡng chế, đem máy đào Kobe xuống phá tan hoang vườn xoài đang cho trái chiến.

Anh mếu máo: “Có 700m2 thì làm sao trồng lúa”. Nhưng luật là luật. Cuối cùng anh phải bỏ hoang đất.

Câu chuyện ép dân trồng lúa, là để bảo đảm an ninh lương thực. Xa hơn, là để có cái mà tự hào, ít ra nước tao cũng vô địch xuất khẩu gạo. Sau này, là vô địch cá tra (dĩ nhiên, vì có nước nào nuôi đâu!).

Mỗi năm VN xuất 6 – 7 triệu tấn gạo, giá cực bèo, chưa đến 0,4 đô la một kg. Tổng thu không tới 3 tỷ đô la. Và người làm lúa thì gần như 100% giấy đỏ nằm ngân hàng. Chưa tới mùa đã bán lúa non. Nghèo khổ, thất học, bệnh tật do hít phân thuốc. Chất lượng sống của nông dân trồng lúa vô cùng tệ hại. Nếu mỗi gia đình có 0,5ha đất lúa, thì thu lãi mỗi năm chưa đến 20 triệu đồng. Để cho người như Thuấn mua thẻ hội viên chơi golf thì gia đình nông dân phải trồng lúa 150 năm – với điều kiện không ăn gì!

Giá gạo bèo bọt như thế, nhưng chính phủ phải chi rất khủng khiếp cho đê điều, thủy lợi, rồi hỗ trợ lãi suất tạm trữ, rồi hỗ trợ người trồng lúa 500.000 đồng/ha… Đó là chưa kể tài nguyên đất và nước đang ngày càng bị bào mòn, thủy sản cạn kiệt do nguồn nước nhiễm phân bón thuốc trừ sâu Trung Quốc…

Cái giá xuất khẩu chưa tới 0,4 đô la một ký, có bao nhiêu là tiền của chính phủ chưa tính vào giá thành hạt lúa. Nếu tính đúng tính đủ, thì cái giá này không thể có lời.

Hạn mặn bủa vây, chính phủ phải chi tiền để tiếp nước cho người ở miền Tây sông nước có nước để uống. Tôi tự hỏi, chúng ta đang an ninh lương thực cho ai? Nước uống còn không đủ thì sao cứ phải nhất quyết trồng lúa nước để xuất khẩu?

Hơn lúc nào hết, Bộ trưởng Nông nghiệp cần phải rời phòng máy lạnh, đứng cạnh nông dân và hãy nhìn cao hơn cây lúa.

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. “Bộ trưởng Nông nghiệp cần phải rời phòng máy lạnh, đứng cạnh nông dân và hãy nhìn cao hơn cây lúa.”
    Ôi, mấy trò mèo đó thì cứ đến dịp là các cấp lãnh đạo lượn ra làm màu đủ thể loại (ví dụ như vớt bèo nhặt rác) cho đám lề Đ* chụp hình viết bài tâng bốc mà, không cần yêu cầu thêm đâu, nhìn rác mắt lắm.
    Với cơ chế quy trình chia ghế như hiện nay, cho dù là có vị nào thực tâm đeo bám hiện trường đi sâu đi sát nhân dân đi nữa, e là (trí) lực bất tòng tâm, cũng chẳng nghĩ ra được gì hay hơn khi ngồi phòng máy lạnh đâu.
    Cứ giả sử tiếp là vị ấy được nhân dân hiến cho nhiều kế sách hay và có ý định thực thi các kế sách ấy đi nữa, nhắm thử coi loại quyết sách “ích nước lợi dân mà méo ăn được miếng nào” có lọt qua nổi vòng gửi xe của cái hệ thống này không.
    Sẽ có ý kiến dạng như fan Nguyễn Bá Thanh “thôi thì chấp nhận cho ăn 1 ít, miễn sao ăn được làm được”, hahaha ai thích xem drama “hùa nhau nâng bi, hùa nhau vùi dập” thì cứ dồn tiền vào cửa này nhé.

  2. Dân gian nói “phụ nữ đái không cao hơn ngọn cỏ” ( thế nên mới có chuyện chị Út Tịch leo lên ngọn dừa đái xuống xem nó cao bi nhiêu – Truyện NMCS của nhà văn Anh Đức ) . Ông bộ trưởng mà có tầm nhìn không cao hơn cây lúa thì có khác nào hình ảnh ở câu thứ nhất !

  3. Bộ nông nghiệp VN không cần có tầm nhìn.
    Chỉ Đảng ta là có tầm nhìn. Nó đương nhiên là phải cao hơn cây lúa, vì nó nhìn đến tận Bắc Kinh. VN không cần phải lo “an ninh lương thực” cho 90 triệu dân VN, mà nỗi lo chính là “an ninh lương thực” cho cả 1,3 tỷ dân Trung Quốc. Định hướng nông nghiệp – đúng theo các “thỏa thuận” với bạn.

Comments are closed.