Công an oan

Nguyễn Thông

12-11-2019

Công an Đông Anh – TP Hà Nội trương băng-rôn đòi quyền lợi đất. Ảnh: internet

Tôi là người dễ mủi lòng. Khi các anh chị công an nhưng là đồng nghiệp ở báo Công an đòi nhà suốt 10 năm không được dù đã đóng đủ tiền tỉ; rồi lại cả chục cán bộ chiến sĩ công an huyện Đông Anh (quê cụ chủ tịch nước) hôm qua cực chẳng đã phải ra đường căng biểu ngữ đòi nhà sau 17 năm trời bị lừa đảo, tự dưng tôi thấy thương họ, như thương mọi dân oan khác ở xứ này.

Nói như nhà thơ Dương Tường, tôi đứng về phe nước mắt, bất kể họ có còn đảng còn mình hay không.

Trong vốn từ tiếng Việt, từ “dân oan” có lâu rồi, nhưng ít được dùng, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện trong văn học hiện thực phê phán thời Pháp cai trị. Dân oan hồi đó hiếm lắm, mặc dù người cách mạng tố bọn Pháp rất tàn ác. Dân oan trong đời thực ở xứ này chỉ phổ biến khi chế độ mới vì dân nhưng không vì dân, đại trà nhất là sinh ra từ những vụ cướp đất theo luật đất đai sở hữu toàn dân.

Bây giờ dân oan không đơn độc nữa, bởi có cả công an oan. Biết đâu rồi có ngày sinh thêm cán bộ oan, đảng viên oan, trung ương oan…

Vụ “công an oan” Đông Anh làm tôi nhớ tới ông anh Phạm Chuyên kính mến. Khi ông đóng chức trùm phú lít Hà Nội, thành ủy ra lệnh cho ông kéo quân về dẹp dân oan phản đối dự án sân gôn cướp đất ở Đông Anh. Ông thiếu tướng cùng lính tráng tới nơi, ông trực tiếp hỏi dân oan, tìm hiểu ngọn ngành, biết bản chất sự việc, liền hạ lệnh rút quân về hết, quyết không đàn áp dân oan bị mất đất. Cấp dưới có anh thấy vậy thắc mắc, chần chừ, ổng dứt khoát: “về”. Hôm sau họp, người ta trách ông mềm yếu, thiếu lập trường cách mạng, không kiên quyết, dao động ngả nghiêng này nọ, ông chỉ cười trả lời “thua dân không có gì phải xấu hổ cả”. Một câu nói đã trở thành kinh điển, cần được ghi vào sử biên niên. Điều này tôi được nghe chính thiếu tướng Chuyên và đại tá phú lít Đào Lê Bình kể lại.

Cách đây vài tuần (giữa tháng 10), tôi ra Hà Nội, tranh thủ mò tới thăm ông anh. Vẫn khỏe, sắc sảo, đầy tình người. Mấy anh em, có cả anh họa sĩ Trần Lưu Mỹ con giai họa sĩ Trần Lưu Hậu ngồi nhấm nháp chai rượu ngon mà bác chỉ chờ tôi ra mới khui, cùng trò chuyện. Bác công an gốc Thái Bình ấy bảo em ơi, làm nghề chữ nghĩa, ráng giữ cái ngòi bút cho sắc cho sạch nghe em. Quan năm Bình đùa, viết linh tinh chọc ngoáy, nó bắt bây giờ. Bác Chuyên nhìn tôi, chốt lại “liệu có bắt được hết nhân dân không”, rất tỉnh.

Bình Luận từ Facebook

8 BÌNH LUẬN

  1. Hanoi in whose eyes ?
    **********************************

    My special Love,
    To You, Hanoi
    I get so lost, sometimes
    Years pass
    And even Decades go away !

    And this Exile as an Amptiness fills my Life
    When I want to come back to You, Hanoi
    The Red dictators take off my flight from Paris
    But whichever way I go in this World
    I would like to come back to the place
    Where I was born
    Because Hanoi is my own Hometown
    And all my instincts, I will return there
    As the Sea Turtle 400 years afterwards
    Returns to die at its Birthplace

    In Hanoi’s Eyes
    The Dawn and the Dusk
    Over the Pencil Tower
    In the middle of the Sword Lake

    In Hanoi’s Heart
    I’m perfect and comfortable
    In Hanoi’s Brain
    I am logic and intelligent
    In Hanoi’s Eyes
    I must see the doorway…
    In Hanoi’s Heart
    I can touch Mother Vietnam’s front

    Hanoi in my eyes
    Hanoi in yours
    And Hanoi in ours
    Hanoi in whose eyes ?

    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century slipping away
    I get so tired of dream, hoping
    And longing for our National Reconciliation
    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century flying away
    In the Eyes of Hanoi
    Hà Nội trong mắt AI ?
    Hanoi in whose eyes ?
    And the Future of Vietnam in Whose Eyes ?

    In Hanoi’s Love and Peace
    The Pagoda Guardian of the Nation
    And thousands of pagodas everywhere in Vietnam
    In Hanoi’s Peace and Love
    St. Joseph’s Cathedral
    And thousands of churches everywhere in Vietnam

    In Hanoi’s Heart
    The Nationale Reconciliation…
    In Hanoi’s Heart
    Love overcomes Hate
    In Hanoi’s Brain
    Freedom and Democracy
    In Hanoi’s Brain
    Human Rights and Civil Rights

    In Hanoi’s Eyes
    The Dawn and the Dusk
    Over the Pencil Tower
    In the middle of the Sword Lake

    In Hanoi’s Heart
    I’m perfect and comfortable
    In Hanoi’s Brain
    I am logic and intelligent
    In Hanoi’s Eyes
    I must see the doorway…
    In Hanoi’s Heart
    I can touch Mother Vietnam’s front

    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century slipping away
    I get so tired of dream, hoping
    And longing for our National Reconciliation
    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century flying away
    In the Eyes of Hanoi
    Hà Nội trong mắt AI ?
    Hanoi in whose eyes ?
    And the Future of Vietnam in Whose Eyes ?

    In Hanoi’s Love and Peace
    The Pagoda Guardian of the Nation
    And thousands of pagodas everywhere in Vietnam
    In Hanoi’s Peace and Love
    St. Joseph’s Cathedral
    And thousands of churches everywhere in Vietnam

    In Hanoi’s Heart
    The Nationale Reconciliation…
    In Hanoi’s Heart
    Love overcomes Hate
    In Hanoi’s Brain
    Freedom and Democracy
    In Hanoi’s Brain
    Human Rights and Civil Rights

    In Mother Vietnam’s Eyes
    Oh, I want to witness only the Dawn
    Over the Pencil Tower
    In the middle of the Sword Lake

    In Mother Vietnam’s Heart
    Oh, I want to witness only the National Reconciliation
    To heal the two profoundest Wounds
    From the two banks of Gianh River and Bến Hải River
    In millions of Vietnamese’ s Common Unconsciousness

    In Mother Vietnam’s Brain
    Oh, I want to witness only the Vietnam Spring
    With Freedom and Democracy
    Like the Sunshine and Moonlight
    Everywhere on the Motherland and the Fatherland

    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century slipping away
    I get so tired of dream, hoping
    And longing for our National Reconciliation
    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century flying away
    In the Eyes of Hanoi
    Hà Nội trong mắt AI ?
    Hanoi in whose eyes ?
    And the Future of Vietnam in Whose Eyes ?

    I do believe in Buddha and Jesus
    In Hanoi’s Love and Peace
    The Pagoda Guardian of the Nation
    And thousands of pagodas everywhere in Vietnam
    In Hanoi’s Peace and Love
    St. Joseph’s Cathedral
    And thousands of churches everywhere in Vietnam
    Oh in Your Love and Peace of Hanoi !

    In Hanoi’s Heart
    The Nationale Reconciliation must be realized…
    Oh in Your Heart, Hanoi !
    In Hanoi’s Brain
    Freedom and Democracy overcome dictatorship
    Oh in Your Brain, Hanoi !
    In Hanoi’s Eyes
    Love overcomes Hate
    Oh in Your Eyes, Hanoi !
    In Your Heart, Hanoi !
    In Your Brain, Hanoi !
    In Your Eyes, Hanoi !
    In Your Love, Hanoi !

    MILLIONS OF VIETNAMESE HONEST PEOPLE – TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  2. Hanoi in whose eyes ?
    ****************

    My special Love,
    To You, Hanoi
    I get so lost, sometimes
    Years pass
    And even Decades go away !

    And this Exile as an Amptiness fills my Life
    When I want to come back to You, Hanoi
    The Red dictators take off my flight from Paris
    But whichever way I go in this World
    I would like to come back to the place
    Where I was born
    Because Hanoi is my own Hometown
    And all my instincts, I will return there
    As the Sea Turtle 400 years afterwards
    Returns to die at its Birthplace

    In Hanoi’s Eyes
    The Dawn and the Dusk
    Over the Pencil Tower
    In the middle of the Sword Lake

    In Hanoi’s Heart
    I’m perfect and comfortable
    In Hanoi’s Brain
    I am logic and intelligent
    In Hanoi’s Eyes
    I must see the doorway…
    In Hanoi’s Heart
    I can touch Mother Vietnam’s front

    Hanoi in my eyes
    Hanoi in yours
    And Hanoi in ours
    Hanoi in whose eyes ?

    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century slipping away
    I get so tired of dream, hoping
    And longing for our National Reconciliation
    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century flying away
    In the Eyes of Hanoi
    Hà Nội trong mắt AI ?
    Hanoi in whose eyes ?
    And the Future of Vietnam in Whose Eyes ?

    In Hanoi’s Love and Peace
    The Pagoda Guardian of the Nation
    And thousands of pagodas everywhere in Vietnam
    In Hanoi’s Peace and Love
    St. Joseph’s Cathedral
    And thousands of churches everywhere in Vietnam

    In Hanoi’s Heart
    The Nationale Reconciliation…
    In Hanoi’s Heart
    Love overcomes Hate
    In Hanoi’s Brain
    Freedom and Democracy
    In Hanoi’s Brain
    Human Rights and Civil Rights

    In Hanoi’s Eyes
    The Dawn and the Dusk
    Over the Pencil Tower
    In the middle of the Sword Lake

    In Hanoi’s Heart
    I’m perfect and comfortable
    In Hanoi’s Brain
    I am logic and intelligent
    In Hanoi’s Eyes
    I must see the doorway…
    In Hanoi’s Heart
    I can touch Mother Vietnam’s front

    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century slipping away
    I get so tired of dream, hoping
    And longing for our National Reconciliation
    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century flying away
    In the Eyes of Hanoi
    Hà Nội trong mắt AI ?
    Hanoi in whose eyes ?
    And the Future of Vietnam in Whose Eyes ?

    In Hanoi’s Love and Peace
    The Pagoda Guardian of the Nation
    And thousands of pagodas everywhere in Vietnam
    In Hanoi’s Peace and Love
    St. Joseph’s Cathedral
    And thousands of churches everywhere in Vietnam

    In Hanoi’s Heart
    The Nationale Reconciliation…
    In Hanoi’s Heart
    Love overcomes Hate
    In Hanoi’s Brain
    Freedom and Democracy
    In Hanoi’s Brain
    Human Rights and Civil Rights

    In Mother Vietnam’s Eyes
    Oh, I want to witness only the Dawn
    Over the Pencil Tower
    In the middle of the Sword Lake

    In Mother Vietnam’s Heart
    Oh, I want to witness only the National Reconciliation
    To heal the two profoundest Wounds
    From the two banks of Gianh River and Bến Hải River
    In millions of Vietnamese’ s Common Unconsciousness

    In Mother Vietnam’s Brain
    Oh, I want to witness only the Vietnam Spring
    With Freedom and Democracy
    Like the Sunshine and Moonlight
    Everywhere on the Motherland and the Fatherland

    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century slipping away
    I get so tired of dream, hoping
    And longing for our National Reconciliation
    So much Chance and Opportunity
    For nearly a Century flying away
    In the Eyes of Hanoi
    Hà Nội trong mắt AI ?
    Hanoi in whose eyes ?
    And the Future of Vietnam in Whose Eyes ?

    I do believe in Buddha and Jesus
    In Hanoi’s Love and Peace
    The Pagoda Guardian of the Nation
    And thousands of pagodas everywhere in Vietnam
    In Hanoi’s Peace and Love
    St. Joseph’s Cathedral
    And thousands of churches everywhere in Vietnam
    Oh in Your Love and Peace of Hanoi !

    In Hanoi’s Heart
    The Nationale Reconciliation must be realized…
    Oh in Your Heart, Hanoi !
    In Hanoi’s Brain
    Freedom and Democracy overcome dictatorship
    Oh in Your Brain, Hanoi !
    In Hanoi’s Eyes
    Love overcomes Hate
    Oh in Your Eyes, Hanoi !
    In Your Heart, Hanoi !
    In Your Brain, Hanoi !
    In Your Eyes, Hanoi !
    In Your Love, Hanoi !

    MILLIONS OF VIETNAMESE HONEST PEOPLE – TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  3. Tôi sẽ là người đi đầu về vơ đũa cả bó và cực đoan đây.

    Bất kể đứa nào lừng chừng, đứa nào nhiệt tâm, đứa nào bị bắt buộc… cứ vào mà phục vụ trong các ngành vũ trang của vẹm là nếu giả sử như tôi có quyền thì tôi bắn tất, không xét xử.
    Xin lỗi trước nha, nhân dân của tôi chịu khổ đau nhiều quá rồi.
    Tình thương yêu và lòng trắc ẩn, lòng nhân đạo của tôi đã được dành trọn cho đồng bào tôi, những người VNCH và hậu duệ. Tôi không còn sót lại tý nào để cho kẻ thù.
    Đối với vẹm, tôi chỉ có hận thù.
    Nhiều khi tôi nghĩ là đối với bọn vẹm, chỉ bắn nó chết là đã nhân đạo cho nó lắm rồi.

    • Bác bỏ lọt tội phạm rồi. Đó là những trí thức, nhân sĩ nhà mình BỎ ĐẢNG KỊP THỜI, BẢO TOÀN CẢ VỐN LẪN LỜI, ĐANG VANG DANH PHONG TRÀO ” ĐÀNH ĐẠCH” NỮA. MẤY CHA NÀY MÀ KHÔNG CÓ VÀI TRIỆU US TRUMP TÔI ĐÀNH ĐẠCH

  4. Đừng vơ đũa cả bó. Đó là cái nhìn cực đoan.
    Đảng CS là một đảng phản động. Xin đừng ai cãi với tôi.
    Nhưng mỗi cá nhân đảng viên lại không phải “muôn người như một” (như lãnh tụ mong muốn).
    Công an (nhìn toàn thể) nay có nhiệm vụ đàn áp bất cứ ai nói và làm ngược chủ trương của đảng. Trong số chúng, có người tận tâm, có người lừng chừng, có người bị bắt buộc. Và cũng có người phản đối (dùng cách thích hợp).
    Có công an bậc cao (như Hồng Hà, Thái Kế Toại…)

    Còn loại Ruồi, Muỗi… xin chớ ai quên (tưởng chúng là ngu) rằng đó là tay sai rẻ tiền của CS.

  5. “thua dân không có gì phải xấu hổ cả”

    Ah, hóa ra bộ đội Cụ Hồ bách chiến bách thắng, đi là đến, đánh là thắng chỉ là 1 thứ “sáng tạo” của học trò gs Phan Huy Lê . Đẹp mặt nhẩy!

    “liệu có bắt được hết nhân dân không”

    Không cần bắt hết . Chỉ cần 1 số cho dân đủ sợ . Trong chiến trận, các bác có tận diệt từng thằng giặc Mỹ-Ngụy không ? Oops, you did. Neverfookinmind.

    Vả lại Đảng của các bác đưa hết ngụy quân lẫn ngụy quyền hơn 1 triệu người đi cải tạo . Dân mình 100 tr, bắt chừng tròm trèm 1 triệu là đủ cho 99 tr kia chỉ còn cách phản biện yêu Đảng thui .

    Về từ ngữ, “bởi có cả công an oan. Biết đâu rồi có ngày sinh thêm cán bộ oan, đảng viên oan, trung ương oan…”

    Những loại này thì nên gọi là “đáng đời”. Công an đáng đời, cán bộ đáng đời, đảng viên đáng đời, du kích đáng đời, khăn rằn bà ba đen đáng đời, đảng viên hoạt động nội thành đáng đời …

    Tớ thì là mà cũng đứng ở phe nước mắt, nhưng nước mắt của phe tớ là nước mắt cá sấu .

  6. Tôi nghi đây là ý đồ của Đảng.
    Để cho nhân dân thấy, họ cũng được “bình đẳng” với… các “ách” đang tròng trên cổ họ.

  7. Xét ra họ khổ thật. 17 năm vừa phải căng mình bảo vệ đảng, vừa căng mình nộp tiền. Để đủ tiền chaesc chắn họ phải làm bậy. Xem ra họ rất thiệt thòi so với đám nhân sĩ trí thức BỎ ĐẢNG KỊP THỜI. VỪA CÓ MIẾNGM VỪA ĐƯỢC TIẾNG NHÂN SĨ TRÍ THỨC IU NƯỚC. IU KIỂU NÀY DÂN KHÔNG CÒN XƯƠNG.

Comments are closed.