22-8-2019
Họ quên mất một điều giản đơn, rằng kẻ đã vượt qua biên giới để liên kết nhằm giành quyền lực trong nước, thì tất sẽ vượt qua biên giới để giành quyền lực ngoài quốc gia của mình.
1. Ông Duterte tổng thống Philippines đang ngậm bồ hòn làm ngọt. Khi mới lên nhận chức, ông Duterte ảo tưởng ông là người gốc Hoa, nên Tập Cận Bình vì dòng máu Hoa mà nương tay.
Xuất phát từ đó, ông Duterte nhún nhường Tập Cận Bình. Nghĩ rằng tình máu mủ gốc Hoa sẽ làm cho con hổ Tập Cận Bình đi ăn thịt giống loài khác trước, chứ không động đến đến con thỏ gốc Hoa Duterte. Cho nên, ông Duterte định ăn chia dầu khí với Tập cận Bình ở biển Tây Philippines. Và ông Duterte sẵn sàng nhường cho Tập cận Bình phần hơn.
Nhưng ông Duterte quên mất Trung Quốc Cộng sản còn ăn thịt cả người Hoa Bắc Kinh, đến nỗi người Hoa Đài Loan và người Hoa Hong Kong kiên quyết không cùng chung sống, thì người gốc Hoa như ông Duterte chẳng có nghĩa lý gì. Cho nên Trung Quốc Cộng sản đã không chừa cho ông Duterte một mẩu nào trong phần ăn chia ở vùng thềm lục địa, mà còn nhảy sâu vào muốn chiếm trọn hết biển của Philippines.
Người tiền nhiệm của ông Duterte là Aquino đã làm được điều vẻ vang là kiện Trung Quốc ra Tòa án Quốc tế, và đường lưỡi bò của Trung Quốc đã bị bác bỏ. Ông Duterte hãy học ông Aquino trong quan hệ với Trung quốc thì may ra mới ngăn chặn được phần nào lòng tham vô độ của Trung Quốc mà bảo vệ được quyền lợi của Philippines.
Tuy vậy, người như ông Duterte khó mà thay đổi bản chất. Philippines cần một tổng thống khác để thay thế ông Duterte hết nhiệm kỳ vào ngày 30/6/2022.
2. Nhưng không chỉ ông Duterte ngậm bồ hòn làm ngọt. Ở Việt Nam cũng có một số người tin vào “tình đồng chí” với Cộng hòa Nhân dân Trung hoa hơn cả tình máu mủ của tổ tiên truyền lại.
Họ tưởng “tình đồng chí” có thể phá bỏ biên giới mà liên kết với nhau để giữ quyền lực của giai cấp cầm quyền, nên cao rộng hơn biên giới quốc gia mà tổ tiên dành cho. Từ đó họ nghĩ rằng biên giới quốc gia không bao giờ bị các “đồng chí” ngoài biên giới xâm phạm.
Họ quên mất một điều giản đơn, rằng kẻ đã vượt qua biên giới để liên kết nhằm giành quyền lực trong nước, thì tất sẽ vượt qua biên giới để giành quyền lực ngoài quốc gia của mình.
Sau bao nhiêu lần bị Cộng hòa Nhân dân Trung hoa xâm chiếm lãnh thổ và biển đảo đến mức gây cả chiến tranh tổng lực mà họ vẫn tin vào “bảo bối đồng chí”. Ngay cả bây giờ, khi Trung Quốc đã nhảy vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam ở Bãi Tư Chính để tuyên bố chủ quyền mà họ vẫn trông cậy vào “tình đồng chí” để mong Trung Quốc nhân nhượng, chứ không chịu nhờ vào Luật pháp Quốc tế để khẳng định chủ quyền và vạch mặt Trung Quốc ngang ngược vô độ. Họ sợ mất “tình đồng chí” với Cộng hòa Nhân dân Trung hoa.
Cũng giống như ông Duterte, số người này ở Việt Nam không thể giác ngộ mà phải thay thế. Có điều Philippines may mắn hơn là biết giới hạn đến ngày 30/6/2022 khi ông Duterte hết nhiệm kỳ. Còn Việt Nam thì chưa biết đến bao giờ!
“số người này ở Việt Nam không thể giác ngộ mà phải thay thế. Có điều Philippines may mắn hơn là biết giới hạn đến ngày 30/6/2022 khi ông Duterte hết nhiệm kỳ. Còn Việt Nam thì chưa biết đến bao giờ!”
“Còn Việt Nam thì chưa biết đến bao giờ!”. Tớ nghĩ không nên quá bi quan . Chiện nhân sự lãnh đạo Việt Nam thường do Trung Quốc quyết định, & chắc chắn kỳ này Trung Quốc sẽ có những quyết định làm dân Việt hài lòng như bao kỳ trước . Nếu tớ đoán không lầm, chị Ngân & anh Thưởng sẽ nắm những chức vụ quan trọng hơn trong kỳ tới. Nhưng deep down, tớ vẫn mong muốn ô Fook lên làm xếp xòng . Cứ thử tưởng tượng Fook ngoẹo làm tổng-chủ Đông Lào, OMG! Tha hồ mà cười bể bụng từ sáng đến tối .
Nhưng tớ tin 1 điều, bất kỳ ai được Trung Quốc chọn, dân ta sẽ ủng hộ hết mình như đã ủng hộ biết bao lần trước . Bác tổng-chủ Nguyễn Phú Trọng lên tỏ rõ ý thân Trung Quốc, nhưng dân ta vẫn hồ hởi phấn khởi vì cái lò tham nhũng đấy thôi . Có vẻ vấn đề Trung Quốc đứng thứ yếu so với tham nhũng . Nếu thế thì dân ta nên cầu cho Chủ tịch Tập Cận Bình đem chiến dịch chống tham nhũng qua Việt Nam . Dân mình, những ai đã & đang ủng hộ cái lò của bác tổng-chủ, tớ tin, sẽ chào mừng đại diện của Chủ tịch Tập Cận Bình như Lê Chiêu Thống vậy đó . Đây mới chính là cốt lõi của tư tưởng Hồ Chí Minh .