Không chỉ dừng ở đây

Đoàn Bảo Châu

16-5-2019

Thấy bọn củi vào lò, tôi chẳng thấy vui mừng gì, chỉ thấy lo lắng. Chính cơ chế này là một bộ máy sinh ra củi. Lò có đốt mãi cũng không bao giờ hết củi. Củi ông, củi bố sẽ sinh củi con, củi cháu, củi chắt.

Chỉ có điều là vào một ngày nào đấy mà cái lò bị tắt thì củi sẽ không còn được gọi là củi, mà chúng sẽ là một thế lực cai trị rộng khắp và xã hội sẽ lao xuống dốc như một chiếc xe không phanh. Mọi mặt đời sống về môi trường, y tế, giáo dục, môi trường kinh doanh sẽ trở nên thảm hại hơn cả bây giờ.

Vậy nguyên nhân là ở đâu? Bộ máy này không thể tạo ra được những cán bộ có năng lực tốt và có lý tưởng. Giả sử có một người như vậy, nhưng để leo lên được vị trí có thể thay đổi được xã hội thì đa phần họ đã đã bị nhuộm đen bởi những mối quan hệ trong bộ máy.

Còn ai vẫn giữ được phẩm chất của mình thì sẽ bị cô lập, không có thực quyền và sẽ chỉ có tiếng nói yếu ớt, không đóng góp đáng kể được cho xã hội.

Trong khi ấy thì những người nằm ngoài bộ máy, nếu có tư tưởng cách tân, cất tiếng nói phản biện hay muốn cải tạo xã hội thì thường là bị bóp chết trong trứng nước. Những vụ án của Trần Huỳnh Duy Thức, Anh Ba Sàm là những ví dụ điển hình.

Một cơ chế không trọng dụng người hiền tài, chỉ theo xu hướng thân hữu thì không thể tiến bộ được.

Đừng mang cái luận điệu đất nước chưa bao giờ được như thế này ra để mà tự hào. Rồi lại mang cái thời bóp mồm bóp miệng gần bờ vực của chết đói của thời bao cấp mấy chục năm trước ra để so sánh. Vài con đường cao tốc, vài toà nhà chọc trời và thu nhập tăng lên nhưng hãy nhìn vị thế đất nước so với thế giới. Cụ thể là so với thằng bạn vàng. Hàng nghìn năm trong lịch sử, ông cha ta luôn cứng cỏi và kiên cường chống lại sự xâm lược của chúng. Giờ đây, sự chênh lệch về quân sự quá lớn, sự chênh lệch về sức mạnh kinh tế còn lớn hơn nữa.

Biển mất, đảo mất mà vẫn phải cắn răng chịu đựng. Cứ ngồi đấy mà mơ màng sẽ có lúc con cháu đòi lại giúp. Làm mất biển đảo là mang tội với tiền nhân.

Vậy tại sao không so sánh tương quan giữa Việt Nam với Hàn Quốc, Singapore, Đài Loan, Thái Lan để xem họ đã làm được những gì mấy chục năm qua và vị thế của họ trên trường quốc tế ra sao.

Điều nguy hại là cơ chế này đã tạo ra những mẫu người XHCN vô cảm, ích kỉ và thấp kém về văn hoá. Tôi thường mang câu chuyện của Jack London ra để nói về con người Việt Nam thời nay. Trong truyện ngắn Tình Yêu Cuộc Sống, thằng người đói khát sau khi đã được cứu lên tầu, sống giữa xã hội văn minh nhưng cuộc sống khốn khổ vẫn ám ảnh tâm trí nên khiến hắn ta cứ giấu dưới đệm những bánh quy khô.

Qua thời bao cấp đói khát, giờ quan chức và nói chung con người Việt Nam bị ám ảnh về những giá trị sờ mó được như tiền bạc, nhà cửa và xe, sự lóng lánh về quần áo, địa vị mà quên đi những cái đẹp của tâm hồn, của lý tưởng, sự cao thượng trong tính cách.

Một không khí bẩn thỉu đang lan toả trong bầu không khí của đất Việt và đặc biệt là trong những cái đầu của người Việt, đặc biệt là trong những cái đầu quan chức.

Hãy mở to mắt để nhìn bộ mặt đất nước của Hàn Quốc, Singapore, Đài Loan… để nhìn thấy sự khác biệt, để thấy xấu hổ và định vị chính xác đất nước này đang ở đâu. Đừng tự hào vớ vẩn trước khi quá muộn.

Tôi sợ rằng những gì tồi tệ nhất vẫn còn đang chờ đợi chúng ta ở phía trước, sự tồi tệ sẽ không chỉ dừng ở đây.

Bình Luận từ Facebook

5 BÌNH LUẬN

  1. Tác giả nói nhiều cái đúng. Nhưng tác giả còn đôi chút hời hợt và hơi lo xa.
    Ví dụ một vài “thanh củi” gần đây như việc bắt Phạm Nhật Vũ, nhiều người chỉ nghĩ đến cô quận chúa nhà 3X, mà không mấy ai để ý Đại gia tỷ phú Phạm Nhật Vương, một thứ tay sai của TQ , làm ăn có tiền nhờ mấy gói mỳ ăn liền nhưng từ khi về nước đến nay, anh ta dựa vào thế lực, nuốt gọn hầu hết các khu đất vàng của Thủ đô để đầu tư phá nát thủ đô, như khu Giảng Võ chẳng hạn, để chiếm siêu lãi có thể tính theo từng phút, với khẩu hiệu sẽ “Nuốt gọn thành phố Hà Nội”
    Một “Thanh củi” nữa là công ty Nhật Cường 33 Lý Quốc Sư và hàng loạt cửa hàng khắp phố phường Hà Nội và cả sào huyệt của ông chủ nữa.
    Tác giả có biết đó là gì không?
    Là ổ tay sai gián điệp TQ đưới sự chỉ huy của bí thư thành ủy Hoàng Trung Hải.
    Người ta đồn lên công ty này buôn lậu, không đúng
    Công ty này là sân sau của chủ tụich UBND Nguyễn Đức Chung, không không đúng luôn
    Phải hiểu công ty này là tay chân tình báo của bọn TQ do HTH chỉ huy để chiếm trọn thủ đô và để nuốt đất nước ta…

    Vậy là ông chủ lò này đã bắt đầu tuyên chiến với TQ rồi sao?
    Vậy tai họa vứa qua chính là một đòn “trừng phạt” của TQ đó sao?
    Tôi cho rằng ông ta hiêu và những người thân cận với ông ta đều hiểu
    Những ngày tới họ phải làm gì
    Tôi đoán được, nhưng chưa đến lúc nói ra

  2. Ngày xưa,vì phải chiến đấu chống chế độ CS.miền Bắc gây ra cuộc
    chiến huynh đệ tương tàn,VNCH.phải hạn chế một số quyền tự do
    mà không dám cấm đoán mọi thứ quyên thì CS.hô hoán chưởi bới
    rằng thì là mà chế độ miền Nam độc tài,thối nát v.v.và v.v.
    Còn bây giờ CS.thống trị cả nước thì người dân mất hết cả quyền tự
    do cơ bản về dân quyền cũng như nhân quyền,thế mà chúng vẫn cứ
    huyênh hoang khoác lác chế độ ta dân chủ gấp triệu lần !!!
    Bịp bợm đến thế là cùng !

  3. „Lò“ ông Tổng Tịch đã nhóm mấy năm nghe nói đến củi tươi cũng cháy mà kết quả quốc tế khách quan đã cung cấp tin sau và được đăng cả trên báo chí lề phải Việt Nam: „Trước đó, năm 2017, Việt Nam đạt 35/100 điểm, xếp hạng 107/180 toàn cầu. Như vậy là chỉ sau 1 năm, Việt Nam đã tụt 10 hạng và trở thành quốc gia có chỉ số cảm nhận tham nhũng đứng thứ 117 trong tổng số 180 nước trên toàn cầu và có dấu hiệu đi xuống sau 2 năm thăng hạng.“. Với tôi kiểu lôi ra 1 số trường hợp hiện nay thì so số sâu mọt phát triển tiếp thì như vậy số sâu bị diệt luôn ít hơn số sâu mới nẩy nở – và chỉ số tham nhũng trên theo tôi hiểu cũng chưa nói rõ hết tình hình Việt Nam hiện nay. Tóm lại đồng ý với tác giả là cơ chế (phản biện mạnh mẽ ở ngay hệ thống chính trị như các nước – và tất nhiên chỉ có cách đa đảng, vì 1 đảng thì tất nhiên sẽ „dao sắc không gọt được chuôi“ …) với hệ thống pháp luật thực sự nghiêm minh, chứ không chỉ nghiêm minh trên giấy tờ và lời nói như hiện nay, báo chí tự do thực sự (không được đứng cuối bảng về tự do như hiện nay), dân chủ thực sự (dễ dàng tố cáo tham nhũng khắp mọi nơi, chứ hiện nay dân không biết tố cáo ở đâu và tố cáo phải có danh tính là điều dân Việt nhát không dám vì Mafia hiện quá ghê gớm – chưa kể tố cáo cũng im lặng triền miên vì đụng vào nhóm lợi ích, lắm tiền …) và cả hệ thống chống tham nhũng phải vận hành độc lập cao, chấp hành pháp luật như các nước, và làm toàn diện chứ chỉ nhìn vào cái lò của ông Trọng thì quá buồn, và chưa kể ai được ông ta ủng hộ (nhắc tới bài thơ của Tổng bí thư Trọng ca ngợi tập đoàn Mường Thanh – điều kiêng kỵ mà các nguyên thủ quốc gia không nên làm khi tiếp xúc doanh nghiệp!) thì chắc khỏi lo bị sờ gáy ở Việt Nam!

  4. Tôi cho rằng không có chuyện Thanh hóa có một nhiệm kỳ bí thư và dự án sửa đường 217 là để trả ơn trong chiến dịch Đ biên phủ

  5. Tác giả nói đúng. Những cái tồi tệ nó chưa dừng ở đây, dù lò có to thì củi cũng không khi nào hết.
    Tôi không thích chuyện củi lửa. Củi lửa là chuyện ở trong bếp, là chuyện nồi cơm. Cơm cho ai chẳng phải là lo bò trắng răng đó sao? Chỉ có một giai cấp được NO, dân khỏi cần NO…ai cũng hiểu cả.
    Gọi là chuột sinh sôi nảy nở theo cấp số nhân, đỡ đầu bằng chính cái đảng chó bán nước giết dân ăn cướp…là đúng nhất. Nếu đúng thế, thì không ngạc nhiên những tồi tệ bẩn thỉu và ăn cắp sẽ không dừng lại.
    Mẫt nước đến nơi, hỏi nhà có còn không?
    Sao còn ngồi đó hóng chuyện củi lửa??

Comments are closed.