16-1-2019
Tôi đã đến tận nơi, đã tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe thấy tấn bi kịch mang tên Vườn rau Lộc Hưng (Q.Tân Bình, TP.HCM).
Đó là bi kịch của những con người thấp cổ bé họng, một lần nữa bị gạt ra bên lề xã hội. Một lần nữa thân phận của họ, cuộc đời của họ bị rẻ rúng. Một lần nữa, họ bị phủ nhận cả quá khứ, bị cướp cả hiện tại và bị đánh cắp cả tương lai.
Đó là bi kịch của chính quyền, khi bộ phận thừa hành gạt bỏ quyền lợi chính đáng của người dân mà lẽ ra trách nhiệm của họ phải là bảo vệ và phục vụ, để bây giờ, ít nhất trong vụ việc này đang bị gọi là một lũ thảo khấu.
Tôi cũng đã cầm trong tay tất cả những tài liệu cho thấy, đất Vườn rau Lộc Hưng đã được người dân sử dụng suốt từ mấy chục năm qua, đời này qua đời khác. Đó là tài sản, là gốc gác gia đình, là yêu thương và máu mủ.
Người dân đã thực hiện đóng thuế từ 1976 đến 1999. Cho đến khi họ xin cấp giấy chứng nhận quyền sở hữu đất thì chính quyền Tân Bình, TP.HCM không chịu cấp và từ năm 2000 thì ngưng thu thuế, biến đất của dân thành đất công như luận điệu mà các tờ Tuổi Trẻ (tôi rất thất vọng), Pháp luật TP.HCM (vốn quen thói quỳ gối cúi đầu) và Sài Gòn Giải phóng (đương nhiên là cái loa của Thành uỷ TP.HCM) rêu rao trong những ngày qua.
Các anh chị đọc facebook của tôi đã từ lâu. Tôi có niềm tin rằng các anh chị là những người có lương tri, biết trăn trở, biết đớn đau trước những phận người yếu thế. Hãy đọc đơn kêu cứu của người dân Lộc Hưng tôi post kèm status này. Hãy chia sẻ nó. Mỗi lượt share là một cánh tay chìa ra cho người Lộc Hưng một điểm tựa để níu vào.
Các anh chị và tôi có thể không phải người ở khu đất Vườn rau Lộc Hưng. Nhưng, chúng ta có sự liên quan với họ vì đã sinh ra là một con người, đã được dạy dỗ không vô cảm trước nhân gian thế sự, không thờ ơ trước bất công và oan trái.
Các anh chị và tôi không có quyền lợi gì ở Vườn rau Lộc Hưng. Nhưng, chúng ta đã vì thế mà mất mát niềm tin vào lẽ công bình, vào một xã hội nhân bản, xã hội vì con người, lấy con người làm trung tâm của sự phát triển.
Vì lẽ đó, tôi đã viết và hi vọng các anh chị sẽ share. Hãy share, và đừng quên đòi hỏi các báo #TuổiTrẻ, #PhápLuậtTPHCM, #SGGP… phải có bài viết #cảichính về nguồn gốc khu đất Vườn rau Lộc Hưng.
Bởi vì, phản bội Nhân dân thì trời không dung, đất không tha và lòng người nổi giận.
Học Giả Nguyễn Duy
con ơi mẹ dặn câu này
cướp đêm là giặc cướp ngày là quan – (ca dao xưa)
Cướp xưa băng nhóm làng nhàng
cướp nay có đảng có đoàn hẳn hoi
có con dấu đóng đỏ tươi
có còng có súng dùi cui nhà tù
cướp xưa lén lút tù mù
cướp nay gióng trống phất cờ phóng loa
con trời bay lả bay la
cướp trên bàn giấy cướp ra cánh đồng
dân oan tuôn lệ ròng ròng
mất nhà mất đất nát lòng miền quê
tiếng than vang động bốn bề
cướp từ thôn xóm tiến về thành đô
ai qua thành phố Bác Hồ
mà coi cướp đất bên bờ Thủ Thiêm
bây giờ mẹ phải dặn thêm
quan tham là cướp cả đêm lẫn ngày.
Nguồn Mạng
HỌC GIẢ NGUYỄN DUY.
Phúc chu thủy tín dân do thủy (*)
Thượng sách muôn đời lấy dân làm gốc
nhân dân đây
cái gốc quốc gia này.
Bán mặt cho đất
bán lưng cho trời
nhân dân mẹ cha
nhân dân ông bà
nhân dân tổ tiên
nhân dân nguồn cội
hột gạo củ khoai nuôi nấng cả giống nòi.
Mảnh đất truyền đời
chát mồ hôi
đắng máu
lớp lớp anh hùng áo vải
lớp lớp xác người giữ đất
vẫn nhân dân.
Sao nên nỗi người cày không có ruộng
luật hoang vu hoang hóa nhân tình?
Sao có kẻ sống mọt đời vắt vểu
ăn quả trên cành tè axit gốc cây?
Ai ủ cái ung mủ tanh khoang mũi
ngửi hoa hồng sặc một mùi hôi?
Ai nuôi cái mù lòa đáy mắt
nhìn nhân dân ngấp ngoáng bóng thù?
Ai lăm lăm đẩy dân sang phía địch
tự biến thành thù địch trước nhân dân?
Lai tỉnh
hỡi lương tri
lai tỉnh!
(*) Lật thuyền mới biết dân là nước
(Quan hải, Nguyễn Trãi)
Nguồn Mạng.
Học Giả: Thái Bá Tân
Mục đích của cách mạng
Vô sản và công nông
Là thông qua bạo lực
Biến của tư thành công.
Khi cách mạng thắng lợi,
Nhanh chóng hoặc từ từ,
Các quan chức cộng sản
Biến của công thành tư.
Cộng sản gây đau khổ
Cho hàng triệu, triệu người
Rốt cục để mang lợi
Cho một số ít người.
Một sự thật chua xót –
Các vấn đề của ta,
Cách này hay cách nọ,
Từ cộng sản mà ra.
Nguồn Mạng.