24-7-2018
Khi đói khát triền miên, còn người sẽ bới rác tìm thức ăn. Đó là sự nghèo nàn, muốn làm gì to lớn cũng không ngoài đống rác. Trong khi đó kẻ giàu thì tôm hùm cua hoàng đế ăn không hết, thì việc to lớn của họ là những thứ khác.
Khi nói đến xã hội Việt Nam, chúng ta thấy bề nổi là dân tình đói rách về vật chất, kẻ ăn xin đầy đường, dân nghèo thì còn đó rất đông và đang bị chính quyền ngó lơ. Dân Việt còn rất nhiều cái nghèo nữa đáng nói hơn, những cái nghèo đó nó làm cho dân tộc này chẳng có thành quả gì và còn bị khinh khi khắp năm châu. Đó là nghèo nhân cách và đói rách trí tuệ.
Trong một đất nước dù nghèo đến đâu vẫn có kẻ giàu. Thế nhưng dù là trung lưu hay giàu có, thì Việt Nam đang là đất nước có cuộc sống thấp kém vừa sai lạc. Ở đất nước Hàn Quốc, người ta ta đang nghiên cứu để cho ra đời những smartphone hiện đại bậc nhất để canh tranh với iPhone Mỹ. Hay Huyndai luôn nghiên cứu cho ra những chiến ô tô tốt và hiện đại cạnh tranh với Toyota Nhật Bản. Hay Pháp nghiên cứu và ứng dụng những công nghệ mới để những chiếc Bugatti luôn đạt kỷ lục thế giới về sức mạnh và tốc độ v.v… Đấy là những giá trị mà những đất nước đó hướng đến. Thì ở Việt Nam người ta mải mê lập những kỷ lục về miếng ăn.
Những đồ ăn, sứ mạng của nó là làm cho người ta ngon miệng và no bụng để duy trì năng lượng trong 1 ngày. Món nào rồi cũng thành cứt sau nửa ngày cho vào bụng. Đã thế kỷ 21 rồi, xứ người ta nghĩ đến tiện nghi và giá trị cống hiến, thì Việt Nam chỉ nghĩ tới miếng ăn bỏ miệng cho thỏa cơn thèm. Quán nhậu mọc lên như nấm và lúc nào cũng đông như ngày hội.
Khi trong đầu mình nghĩ gì thì hành động sẽ hướng về suy nghĩ ấy. Người ta nghĩ về công nghệ thì họ tập trung nghiên cứu và sáng tạo. Người ta nghĩ đến miếng ăn thì tập trung vào nhậu nhẹt và lập những kỷ lục quái gở kiểu chiếc bánh chưng lớn nhất thế giới. Ở Pháp, người ta đang đầu tư những công nghệ đỉnh cao để tìm kiếm kỷ lục thế giới cho chiếc Bugatti, thì ở Việt Nam, người ta tìm kiếm kỷ lục cho tô phở. Hết thuốc chữa!
Thật là một sự nhục nhã cho một nỗ lực tìm kiếm những kỷ lục. Nó chứa đựng tư tưởng ham ăn chứ không chứa đựng tư tưởng ham nghiên cứu của xứ người ta. Việt Nam nghèo toàn diện, về kinh tế khỏi nói, về giá trị đạo đức cũng rất nghèo nàn, về giá trị chất xám thì cũng rất nghèo. Như kẻ ăn mày không có giá trị cao sang nào để tự hào, nay người Việt vơ lấy những giá trị thấp hèn để lập những kỷ lục. Thật, nhìn cảnh này thấy mà xót xa.
Ai đã tước bỏ những giá trị đạo đức xã hội, những giá trị chất xám mà lẽ dân tộc này phải có? Chính ĐCS là thủ phạm. Những giá trị khoa học, những giá trị nhân bản đã biến đi khỏi đất nước này từ khi ĐCS nắm quyền cai trị. Và giờ chúng ta còn lại gì? Chả còn gì ngoài những giá trị thấp hèn mà bọn chúng thi nhau lập kỷ lục. Đã bao năm rồi, giáo dục cứ ngày càng xuống cấp, tiêu cực năm sau cao hơn năm trước. Về phía chính quyền cũng thế, tham nhũng năm sau cao hơn năm thước, nợ cũng năm sau cao hơn năm trước v.v…
Đấy! Những giá trị mà “bên thắng cuộc” đã đem đến “giải phóng” cho miền nam tự do. Ngày nay, câu hỏi được đặt ra là bao giờ dân tộc này tống cổ CS để thực hiện cuộc giải phóng thực sự cho mình? Câu trả lời là ở hàng triệu dân Việt.
Tôi thích những bài viết thẳng như thế này…Bravo tác giả Đỗ Ngà!
Ngày xưa CS nắm cái bao tử người dân để làm cách mạng (?) cướp chính quyền. Len lỏi vào từng gia đình trồng hạt giống Đỏ. Tuyên truyền nhồi sọ. Chia rẽ Bắc Nam. Đánh lận con đen. Trà trộn vào từng ngõ ngách của lương tri dân Việt, xây niềm tin bằng xảo trá và khủng bố. Điều này ai cũng đã rõ…
Ngày nay nó đổi màu. Nó cho người dân làm giàu bằng cách tao ăn bảy mày ăn ba, hoặc 6-4…cốt để ngụy tạo khả năng làm kinh tế ăn hại của nó, khả năng điều hành quốc gia các mặt như quân độ, giáo dục, y tế, lương bổng, dân sinh, môi trường…you name it! Một thằng đảng viên trưởng phòng có hai ba thằng phó phòng ăn theo. Làm con tính nhân thấy ngay 4 triệu + 8 triệu = 12 triệu cán bộ nhà nước ăn hại.
Tác giả nhận định đúng về 12 triệu cái mồm ăn hại, không màng đến lương tri dân tộc và danh dự của quốc gia!!
Cái ĐẮT nhất là lương tri Việt Nam sau hòa bình(?) đã xuống giá và bị vùi xuống bùn đen. Believe it or not, nó đang xảy ra từng giờ trước mắt chúng ta- khi mà cả cán bộ lẫn thường dân đang làm chuyện thu gom để chạy trốn khỏi bãi rác thúi! Lời thật mất lòng…
Người tài VN không thiếu.Tại sao vẫn để cho bọn bất tài phá hoại đục nát nước Mẹ thân yêu?!
Tôi muốn để ngỏ cho các cây bút trong đây suy nghĩ và trả lời………
Thời gian không còn nhiều cho vận mệnh nước ta,những bài viết thẳng thắn,
minh bạch và dứt khoát như thế này là rất cần thiết để thức tỉnh trước thảm
họs Hàn hoá đang đến gần,thậm chí đang ra đòn tối hậu vào nước Việt.