14-7-2018
Trộm cắp ở Nhật rất dễ, vì xã hội Nhật xây dựng hoàn toàn trên sự lương thiện. Ít người nghĩ tới chuyện gian lận, ít thương gia nghĩ tới chuyện đề phòng trộm cắp. Những người quen chụp giựt ở VN rơi vào xã hội Nhật như chuột sa chĩnh gạo.
Vào một nhà hàng hay một siêu thị ở Nhật, khách mua hàng vứt ngay biên lai trả tiền trong sọt rác, vác hàng hóa đi ra. Khó biết ai đã trả tiền, ai… quên thanh toán.
Vào một tiệm ăn Nhật, ăn xong, ra trả tiền ở quầy ở một góc kín đáo. Cứ hiên ngang ra đi, quên thanh toán, cũng chẳng ai hay. Không ai rình mò xem khách đã trả tiền chưa: ngay cái ý nghĩ nghi kỵ đó đã là một điều bất nhã với khách, với người khác.
Ăn ở một tiệm ăn ở Mỹ, phải trả thêm 15% tiền “tip”. Nhiều tiệm ăn Tàu, ở New York chẳng hạn, đòi như đòi nợ nếu bạn cho dưới 15%. Ở Pháp, mặc dầu 15% cho nhân viên nhà hàng đã tính trong hóa đơn, thêm một chút “pourboire” sẽ vui vẻ hơn. Ở Nhật, nếu bạn để lại tiền “tip”, chủ quán chạy theo, hốt hoảng: “ông bà để quên tiền!” Cho “pourboire” là một sự xúc phạm đối với họ.
Những năm sau này, người Việt sang Nhật càng ngày càng đông, người Nhật khám phá ra hiện tượng ăn cắp, ăn trộm, từ ăn cắp vặt tới chuyện bất lương đại quy mô, từ những anh nghèo đói tới các quan lớn đi công vụ, các viên chức ngoại giao, các nhân viên hàng không. Từ những vụ cầm nhầm trong siêu thị, tới chuyện cướp của giết người, buôn lậu, thanh toán giết nhau…
Ăn cắp ở Nhật dễ quá, các anh Việt Nam nghĩ không cầm nhầm cũng phí của trời. Những tấm bảng viết bằng tiếng Việt “ăn cắp là tội phạm” treo ở trường học, ở những nơi đông người Việt không phải là chuyện hiếm.
Mỗi lần báo chí, TV loan tin trộm cắp của một nhóm di dân, người ta nghĩ ngay tới người Việt, vì người Việt đứng đầu về tội phạm trong số di dân ở Nhật Bản.
Chính phủ Nhật những năm gần đây đã không ngớt trục xuất người VN vì những hành động phi pháp, làm ô nhiễm xã hội của họ, mặc dầu Nhật Bản càng ngày càng thiếu người.
Dân Nhật đẻ ít, sống lâu, xã hội Nhật thiếu tay chân, người già nhiều hơn người trẻ. Nếu sống tử tế, chịu khó học tập, khởi đầu là học tiếng Nhật, đó có thể là nơi sinh nhai, làm việc cho nhiều người VN thất nghiệp.
Nhưng cuộc chung sống không đơn giản. Hai thế giới, hai nhân sinh quan hoàn toàn trái ngược nhau đụng độ. Một bên là xã hội Nhật, xây dựng trên sự lương thiện; một bên là Việt Nam XHCN, xây dựng trên sự dối trá, lừa lọc, trộm cướp. Từ trên xuống dưới. Nhất là từ trên. Nhà dột từ nóc dột xuống. Triết lý sống là ăn cướp, hay ăn trộm, nếu không có quyền hành để ăn cướp.
Không ăn cắp sao được, nếu thấy ăn cắp dễ quá, trong khi phải trầy vẩy lo lót các cấp mới được đi “lao động tốt” ở nước ngoài, khi đi “du học” không biết vài chữ Nhật làm vốn.
Ai cũng biết cái đức tính lương thiện của người Nhật. Một lần, tôi bỏ quên trên bàn một tiệm ăn đông người ở Kyoto ví tiền, camréra, iPhone. Về tới Tokyo mấy giờ sau, gọi lại. Chủ quán cho hay đã có người mang lại tất cả, đang giữ chờ người bỏ quên tới lấy. Hẹn với ông ta hôm sau, vì Tokyo cách Kyoto trên 400 km. Ông ta nói đừng chơi dại, giá vé xe lửa ở Nhật rất đắt, ông ta sẽ gởi qua bưu điện. Bưu điện Nhật không có ai tò mò mở ra, tịch thu vài món làm kỷ niệm.
Vài năm trước, một người Nhật giầu có, bày ra một trò chơi: bỏ một số tiền lớn vào những phong bì, đặt ở ghế công viên, ngoài chợ, trên xe bus, với hàng chữ: ”hy vọng số tiền này sẽ giúp bạn thực hiện được những mơ ước của bạn”. Rất nhiều người lượm được phong bì đã mang nộp cảnh sát.
Cách đây 20 năm, một ký giả Mỹ, làm việc ở Tokyo, mua một chiếc xe đạp “tout-terrain” (chạy trên đủ loại mặt đường), thứ đắt tiền, hỏi mua khoá xe. Người bán cho biết không có, hỏi lại: mua khóa để làm gì? Đáp: để khỏi bị ăn trộm. Người bán xe cười: “không ai lấy trộm xe của ông, tôi sẽ làm cho ông một bảng nhỏ, ghi tên, địa chỉ, số phone, để nếu ông để quên, người ta sẽ gọi lại”.
Một anh VN mới qua, thấy cái xe đạp giá hàng trăm, hàng ngàn dollars dựng khơi khơi ngoài đường, anh ta nghĩ: thằng nào ngu quá, đúng là của trời cho.
Ngày nay, đã thấy nhiều nơi ở Nhật người ta khóa xe đạp. Dân Việt ta chắc chắn có đóng góp cho kỹ nghệ khoá xe, cài cửa.
Nhờ người Việt, kỹ nghệ sản xuất caméra an ninh đã phát triển mạnh, nhiều nhà hàng, dinh cơ đã trang bị máy quay phim.
Phải đụng chạm với thiên hạ, mới ý thức được con người VN, trước kia vốn thuần hậu, tự trọng, ngày nay đã bệ rạc tới độ nào.
văn hoá dân tộc ngàn đời nay vậy rồi. Chưa bao giờ người Việt là lương thiện cả. Thể chế nào cũng thế thôi.
Sau khi cướp được miền Nam, một số những con người đói khổ mù mờ được mở mắt, thoát khỏi thế giới ‘đảng bác đói khát và….nợ cứt XHCN” ! Họ đồng loạt choáng ngợp vì nhận ra , trên đời quả thật có những xã hội thịnh vượng no đủ , dư thừa vật chất đến như thế ! Điều mà các cuộc đời Sửu dân chốn ao làng “đảng bác mác lê”chưa từng dám mơ đến , không bao giờ nghĩ đó là có thật.
Giất mơ cao xa nhất của nhiều thế hệ Sửu dân là ‘thiên đường Tem phiếu Liên xô ngày ấy’…lạnh giá buồn bã và cũng rất nghèo túng… Sự sung túc no đủ ấy, thật ra cũng không đáng kể, nhưng chính cuộc sống tinh thần và thái độ người dân mới đáng nói. Họ sống cởi mở, hòa ái, hầu hết xem thường những tiện nghi vật chất, coi trọng Tự do , Nhân phẩm và chuộng những thú vụi tinh thần …hơn là ‘khoe mẽ’ sự ‘thành đạt của trọc phú ,một cách lố lăng vô vị…chính những điều ấy mới thực sự gậy shock nặng nề đối với những ai có tâm hồn nhạy cảm, sâu sắt… Dương Thu Hương khụy xuống bật khóc bên đường, Nguyễn Khải tự xấu hổ nhìn những nhà văn đồng nghiệp miền Nam tự do phóng khoáng trong một nỗi niềm chua cay, nghẹn ngào …
——-
Rồi khi ‘đảng ta anh minh thần thánh’ bỏ cái mới để trở về cái cũ , mở còng’kinh tế’ ra, VN XHCN thoát ‘đại nạn Tem phiếu XHCN’, một bước họ thoát khỏi sự ám ảnh nhiều đời của cái Đói, có cơ hội bước chân ra thế giới rộng lớn bên ngoài…
Họ không kịp hỏi tại sao và cố học hỏi những thái độ sống chân chính cao đẹp, có ích lợi cho nhân quần…vv, ngược lại, họ tận dụng lòng mến khách, lòng tin và những thái độ đối xử văn minh người dành cho người nước ngoài để…ăn cắp ! Nỗi sợ đói khát kinh niên trong lòng, tánh tình hung bạo và tinh ranh vặt vãnh, luôn thúc đẩy họ vơ vét tích trữ, bất kể liêm sĩ, nhục nhã…. Đám Sửu nhi mặc áo ‘Cờ đỏ sao vàng’ bị còng tay khắp nơi ấy, chúng lớn lên trong mội trường như thế, không được ai dạy cho thế nào là một cuộc sống văn minh lương thiện , chúng chỉ được dạy về căm thù và vâng phục ‘đảng bác mác lê” –
Bọn như thế , lớn lên có gốc rễ thì lại được cơ cấu thành “quan” , tất nhiên hoàn toàn xa lạ với Lễ Nghĩa Liêm Sĩ…tất cả đều trở nên tham làm một cách hoang dại và bất chấp, chúng hóa thành ‘cẩu quan’ !
Bọn Cẩu quan Việt cộng, phá hoại hình ảnh dân tộc không còn ai hơn bọn khốn nạn (xin được các ‘suất’) ở ‘Bộ Ngoại giao’, ở các ‘Đại Sứ quán’ Việt cộng ,là bọn thất học và dơ bẩn nhất – Bọn như thế , bản thân chúng bốc mùi hôi hám thối rữa, sang đến các quốc gia khác, khiến quốc gia người ta bị ô nhiễm , mất vệ sinh …Cẩu quan là vì dụ và là ‘tấm gương’ thực tế của những kẻ tham lam trộm vặt trong dân . Chúng săn trộm thú quí hiếm, chúng buôn lậu hàng cấm , bắt cóc khủng bố, ăn bẩn thỉu tiền lo Visa, Passport, và ăn cắp vặt khắp nơi. c1c quốc gia phát hoảng vì đại nạn ‘cẩu quan Việt cộng” , họ buộc phải có biện pháp…
Vừa rồi, có nước bắt bọn ‘nhà ngoại giao ăn cắp của Việt cộng’ không được miễn thị thực nhập cảnh…Người ta cần lục soát các ‘nhà Ngoại giao ăn cắp XHCN’ ấy thật kỹ. ( Với các nước, đó là một ‘cái tát vào quốc sĩ “- thế nhưng Cẩu quan Việt cộng thì không hề biết nhục – có khi chúng vẫn tiếp tục ,cố nhét hàng cấm vào quần lót…! )
———
Hic! Bọn ấy thì không thể nói hết, chỉ xin mời chúng đọc các thông tin ‘khách quan sau” :
Thống kê quốc tế cho thấy, sau khi bãi bỏ Hiệp ước miễn thị thực ngoại giao đối với quan chức CH XHCN VN tại liên Âu : Tình hình Khủng bố giãm 60 % , tình hình Buôn lậu hàng cấm giãm 37.5 % , nạn Buôn người giãm 80% , nạn làm Giấy tờ Hộ chiếu giả chỉ chỉ giãm 5.7 % (vì hầu hết giấy tờ giả được “sản xuất” bên trong tòa Đại sứ VN XHCN ở Đức )…nạn bặng đảng đâm chém, nạn mua bán và tiêu thụ thuốc lắc, ma túy đá…giãm hơn 80% – Riêng tình hình ăn cắp vặt trong siêu thị gần như không còn !
Việc bãi bỏ Hiệp ước miễn thị thực ngoại giao đối với quan chức CH XHCN VN tại các quốc gia châu Phi , cũng thế nhưng ngoài ra còn mang lại niềm vui to lớn cho Hội bảo vệ động vật hoang dã. Số lượng Tê giác tăng đột biết trong vài khu vực …Bầy voi cũng tăng lên.
Tin cũng cho hay, giới chính trị gia ở các quốc gia châu Á, đang quan sát và sử dụng biện pháp “hủy bỏ miễn thị thực ngoại giao đối với quan chức CH XHCN VN” để kiếm phiếu trong các cuộc bầu cử tới đây, lý do nêu ra là, không chỉ giúp giãm nhanh các tệ nạn, mà chắc chắn việc ấy còn cải thiện đáng kể môi trường Kinh tế, Văn hóa , Xã hội của họ ( Như ăn cắp vặt ở Siêu thị, xả rác, khạc nhổ nơi công cộng, lấy và bỏ thừa thức ăn ở các trung tâm buffer, cải thiện văn minh giao thông đô thị …vv- Xã hội của họ thoát khỏi mối đe dọa bị “lưu manh hóa”…)
Cho ý kiến về vấn đề này, một quan chức VN XHCN giấu tên , nói : “Chúng tôi là Thực quan XHCN – do đó rất cần “thị thực”, vì thực quan hay thị thực , thực nào cũng là thực …Thực là ăn, ăn mới sống được, nên ‘thực’ là rất cần ! –Quan chức ấy còn cho hay : “… VN XHCN sẽ thành lập ‘viện Đạo Đức học’ ngay tại các quốc gia nói trên, vừa để hổ trợ nâng cao Nhận thức Đạo đức của giới chức và nhân dân các quốc gia ấy, vừa tạo cầu nối để có thêm sự hiểu biết sâu sắt về phẫm chất cách mạng ưu việt của quan chức VN XHCN chúng tôi !“
Tuy thế, cuối buổi phỏng vấn, quan chức này bỗng thầm thì như nhắn nhủ , rằng -“ …chúng tôi cũng hy vọng và…năn nỉ các quốc gia bạn, hãy chừa cho chúng tôi một…con đường sống với ! Trong nước đang cạn tiền, cắt giãm dã man hàng loạt công chức- Đồng thời, đợt Tổng ngữa tay ăn mày , xin hoãn nợ ở APEC vừa qua, nước chủ nhà chúng tôi chắc cũng không xin xỏ được gì nhiều …, chẳng hy vọng gì , Hu hu ! Không ăn cắp thì bọn quan chúng tôi biết làm gì mà sống đây…”
Noi loe ban nói sao khi người việt ở my tôi phạm đầy day bị trục xuất về việc nam.đấy là bản trat người việt. ở đâu cũng vậy thôi.
Nghe nổi chõ rồi phán y như thánh.
Đúng là có chuyện dân vượt biên qua Mỹ phạm luật bị trục xuất về Việt Nam , nhưng chả phải tất cả bọn họ đều ào cắp , giết người hoặc lừa đảo.
Thành phần bị trục xuất đã về Việt Nam đều không phải đi Vượt Biển nhé, họ đi bằng máy bay và chưa có quốc tịch vì đi lậu , vì ko chịu hoặc chưa thi , vì phạm luật nặng bị cặm thi quốc tịch.
Thành phần vượt biên trước 95 chưa bị trục xuất về Việt Nam. Vì vượt biển nên được mọi thành phần , ở mấy chục năm rồi mà ko thi hoặc bị cấm thi thì cũng biết thuộc thành phần nào rồi .
Mà ko phải họ đều phạm tội ăn cắp , ăn cướp v.v..v mà đơn giản ở thời Trump mà chưa có quổc tịch thêm vi phạm ất ơ gì cũng có nguy cơ bị trục xuất , chỉ là nguy cơ thôi nhé.
Có người chỉ vi phạm luật giao Thông cá chục năm trước hoặc cãi nhau bị kiện ….. Công với chưa quốc tịch là có nguy cơ .
So sánh khập khiển thế mà cũng nghĩ ra thì thánh thật
Vừa rồi tôi có việc giao dịch ở một ngân hàng lớn nhất nước. Lỡ quên lấy lại CMND vào buổi sáng, đến đầu giờ chiều tôi vào hỏi lại thì NV bảo không hề cầm CMND của tôi, rồi còn chứng minh bằng cách trích xuất camera cho xem lại. Nhưng cô ta đã múa rìu qua mắt thợ. Tôi định làm lớn chuyện nhưng thấy tội nghiệp nên còn lưỡng lự, muốn bỏ qua. Tôi có thể hình dung những chiêu trò họ có thể làm khi cầm CMND của thân chủ trong tay. Tôi nghĩ đó cũng là một trong những nguyên nhân mà các thân chủ ngân hàng bị mất tiền trong tài khoản dạo gần đây.
Người Việt bây giờ sao gian tham quá. Rất buồn!
Mẹ kiếp, cở bọn Trọng Lú, Phúc Niểng, Quang cần sa, Ngân cá tra còn là một lủ trộm cướp thì dân đen ăn cắp nhầm nhò gì.
Đó là sự “thay da đổi thịt” của “tổ quốc ta” sau 43 năm đạo quân viễn chinh cộng sản VNDCCH phục vụ “trung quốc vỹ đại” của hồ chí minh, phủ lá cờ búa liềm tội ác lên VN,
Đó là “thành quả cách mạng” sau (20 + 43) năm từ khi hồ chí minh, sau khi phản bội Hoàng ĐẾ Quang Trung, đánh trận đống đa ngược 7-5-1954, mở đường cho giặc tàu tiến vào VN, kế tiếp, ngày 1-1-1955, Minh diễn lại tấn tuồng “Lê Chiêu Thống & Tôn Sĩ Nghị tại Thăng Long 1788”, sánh vai cố vấn Trung quốc vỹ đại tiến vào Thăng Long cắm cờ búa liềm, đặt “cờ tổ quốc” xuống dưới đít cờ búa liềm mở ra một thời kỳ bắc thuộc mới, thời kỳ bắc thuộc đỏ, cố vấn trung quốc vỹ đại chống lưng đỡ đầu Minh ly khai QGVN, dựng nên trên miền bắc, vùng lãnh thổ của Quốc Gia Việt Nam ở phía bắc vỹ tuyến 17, nhà nước tổ quốc xã hội chủ nghĩa tội ác, mệnh danh “VNDCCH” độc tài toàn trị tàn ác tay sai giặc tàu là chính chủ, dân chủ cộng hoà là bìm bịp