“Con đã ăn lại chưa?” – “Tôi có quyền được nói”

FB Trịnh Kim Tiến

13-7-2018

Bà Nguyễn Tuyết Lan, thân mẫu của Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Ảnh: FB Trịnh Kim Tiến

“Họ tưởng là con lục đồ ăn đó hả, không có đâu. Con chỉ sắp xếp lại đồ đạc thôi. Tưởng đặt máy quay, quay lén con mà ngon”. Quỳnh nói với mẹ.

Đến hôm nay Quỳnh vẫn đang tuyệt thực.

Lòng tôi mong mọi việc đã được giải quyết và chị đã ăn trở lại. Đi thăm chị, tôi chỉ mong được nghe những tin an lành, muốn cô Lan không khóc. Nhưng điều đó tôi rõ là không thể xảy ra với người như chị trong ngục tù Cộng Sản. Người phụ nữ mạnh mẽ quá thể.

Chị bước từng bước liêu xiêu nhưng ngữ điệu thì vẫn đanh thép đáng nể. Cô Lan nói với tôi chị xanh lắm, gầy rộc đi, hai má hóp lại. Thấy dáng vẻ chị vậy, cô biết là chị chưa ăn lại đâu, nhưng cô tự gạt mình là không phải thế. Cô hỏi chị: “Con à, con đã ăn lại chưa?”. Quỳnh nhìn cô, lắc đầu: “Họ vẫn ngược đãi con mẹ à, con không ăn đâu, con cho hết đồ rồi. Mẹ mang đồ về đi và đừng gửi cho con nữa. Con cũng không ký nhận đồ bưu điện đâu”. “Con mong mọi người tôn trọng ý kiến của con” chị Quỳnh nói với mẹ.

Hộp rau xào, bánh cuốn và cá kho cô chuẩn bị bên ngoài trại giam trước giờ thăm nuôi cô Lan đành tặng lại cho gia đình người tù khác.

“Con vẫn bị cách ly chứ không phải được ở chung phòng với tù khác như mọi người đâu mẹ à!”. Sau lần thăm gặp trước, họ có đáp ứng việc đổi phòng cho Quỳnh, không còn ở gần khu phòng của người nữ tù hay gây sự. Thế nhưng tần suất chị bị gây hấn, chửi bới vẫn tiếp diễn: “Họ chửi bới, đe dọa con trước mặt cán bộ trại giam, nhưng họ làm ngơ, không lập biên bản, hoặc làm thì đổ cho con là người có lỗi”.

“Căn buồng họ đổi cho con còn tệ hơn nhiều so với căn buồng cũ rất nhiều”. Quỳnh tắm rửa, vệ sinh, sinh hoạt ăn ngủ cùng trong một căn phòng nhỏ hở hông hốc. Đứng bên ngoài có thể thấy hết bên trong.

Không tin rằng Quỳnh có thể chịu được cơn đói, họ lén lén đặt máy quay, thường rình mò chị lúc nửa đêm. “Họ tưởng là con lục đồ ăn đó hả, không có đâu. Con chỉ sắp xếp lại đồ đạc thôi. Tưởng đặt máy quay, quay lén con mà ngon”. Quỳnh cười vào mặt họ.

“Chị không được nói những điều ấy ở đây” mấy cô cán bộ trại giam khó chịu hét lên. “Tôi có quyền được nói” Quỳnh cũng nói lớn. Cán bộ trại giam nói nếu chị vẫn tiếp tục nói những chuyện này thì họ sẽ cho dừng cuộc gặp tại đó. Họ tưởng rằng sẽ khiến Quỳnh sợ hãi, nhưng Quỳnh thản nhiên đáp “Tôi cũng không cần gặp gia đình tôi trong lúc này đâu”.

Quỳnh quay ra nhìn cô Lan và cười nhẹ “Mấy người ở đây nói móc, nói nghéo con là tưởng sắp được đi Mỹ mà ngon à? Họ châm chọc trong sự ghen tị. Trong khi những việc này đều do họ tự tưởng tượng ra. Con nói với họ, đi hay không là việc của Mỹ, của chính phủ Việt Nam và hơn hết là ở quyết định của con, họ chẳng có phận sự lẫn tư cách gì để nói những chuyện này với con cả.”

Quỳnh sẽ tiếp tục tuyệt thực cho đến khi phía trại giam giải quyết yêu cầu chính đáng của mình. Lời cuối trước khi kết thúc cuộc thăm gặp, Quỳnh nói với mẹ: “Con cầu nguyện cho mẹ được ơn như Đức Mẹ Maria đã hy sinh vì con mình, vì vậy nếu như lúc này con phải hy sinh để cho cuộc sống của những người tù khác được cải thiện thì mẹ cũng phải chấp nhận nghe mẹ”.

Bình Luận từ Facebook

1 BÌNH LUẬN

  1. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là một trong những phụ nữ Việt Nam đẹp nhất.
    Những kim ngân, bích loan, kiều trinh sẽ điên lên vì ghen tức với Chị.

Comments are closed.