24-6-2018
Đi tìm sự tự do là một nhu cầu tất yếu do sự ngột ngạt ở Việt Nam đã bóp chết những cơ hội muốn vươn lên sống đúng phẩm giá của một con người tự do đúng nghĩa. Phải nói khi người yêu nước dám bước chân xuống đường biểu thị thái độ phản đối của mình, giây phút đó họ đã trở nên thật sự tự do với chính họ, tự do với chính suy nghĩ của họ. Giây phút đó họ đã cho phép mình tự cởi trói khỏi những xiềng xích sợ hãi vô hình bấy lâu nay.
Trên thực tế, bắt bớ, đàn áp sẽ là những chính sách đường lối thất bại vì nó chẳng thu phục nhân tâm mà luôn tìm cách dựng nên những hàng rào kẽm gai ngăn chặn tự do của Dân chúng. Để dẫn đến những cái sai trái, dối trá khác như phải tạo ra những làn sóng thông tin giả hòng đánh lừa người dân như dàn dựng, tuyên truyền và bịa đặt để biến nhân dân thành kẻ bạo động để rồi đàn áp mọi tiếng nói ôn hòa khác. Điều đó chứng tỏ họ không có năng lực và khả năng để lãnh đạo đất nước.
Con đường tự do, dân chủ, nhân quyền là nỗi khát vọng, là ước mơ của người Việt. Và cái giá của nó là chịu đàn áp, bỏ tù, đánh đập, trục xuất, và bị gọi là “phản động”. Những điều đó không làm nhụt chí, mà càng tạo ra sức mạnh để chúng ta cùng nhau xuyên qua nó.
“Dây kẽm gai đâm nát trời chiều” sẽ không còn là vấn đề của con người gây ra tổn thương với con người nữa, mà đã trở thành vấn đề con người xúc phạm trực tiếp đến Đấng Tạo Hóa, Đấng đã kêu gọi con người để phục vụ chứ không phải cai trị bằng sự áp đặt với mọi thủ đoạn, Đấng có quyền trên tất cả nhưng vẫn để con người sống có tự do, sống có phẩm giá chỉ để con người bắt chước và làm theo bài học đó.
Thương những anh em đã bị bắt bớ đánh đập chỉ vì biểu tình, ngoài những tổn thương về thể xác, biết khi nào những tổn thương về tinh thần của họ sẽ vơi đi? Hay là giống như mình, mỗi khi nghĩ về nó, cảm thấy tê dại và xót xa như xát phải muối ớt, gợi nhớ về một màn hành hung tập thể thời đêm trường nô lệ. Dẫu sao xin anh em cũng hãy vui lên, vì “Phúc thay ai bị bách hại vì sự công chính, vì Nước Trời là của họ”.
Nếu không tha thứ được cho kẻ gây ra nỗi đau cho mình, thì chúng ta đang uống chén độc của người cộng sản: chính là gieo rắc sự căm thù, và bạn sẽ chết vì nọc độc đó trước khi người cộng sản chết, bạn phải mạnh mẽ hơn họ ở trái tim bao dung, yêu cho đến khi họ trở về với nhân dân. Có nhiều anh chị em dân chủ, vẫn đấu tố người cùng chiến tuyến, vẫn miệt mài khinh miệt và chửi rủa đòi chém giết người cộng sản. Nghĩa là vẫn uống chén của người cộng sản, vậy làm sao thay đổi được cộng sản?
Nếu có dịp ngang qua đây, xin hãy dừng lại để lại trên những hàng rào kẽm gai những bông hoa với thông điệp muốn nói của mình, và có thể lưu giữ nó bằng những hình ảnh đẹp, để ai đó muốn bắt bớ ngăn cản chúng ta xuống đường cũng ý thức một điều rằng, chính là những bông hoa màu nhiệm chứ không phải điều gì khác, mới hồi phục lại một xã hội văn minh tình thương.
Bạn MM và bạn MG đã nói hết, tôi chỉ khuyên tác giả một câu: Đừng thỏa hiệp với tội ác và quỷ dữ.Tổng lãnh Thiên thần Michael được Chúa nâng lên hàng cao trọng bởi vì dám can đảm cầm gươm chém Satan. Hoa hồng không thể tươi đẹp nếu mọc trong bóng đêm của tội ác.
Chỉ có tự do, công lý và sự thật những giá trị đời đời được Thiên Chúa chúc phúc và ban cho sức mạnh- mới có thể đưa dân tộc này thoát khỏi nô lệ và u mê….! Hãy đứng thẳng nói KHÔNG với CS!!
Xin được góp ý :
+ Ý tưởng ‘Hoa hồng trên dây kẽm gai’ là rất đẹp, nó tôn cao nhân tính và giúp con người hướng thiện ! Nó có đầy đủ nét đẹp tình thương của các… “bà má Hậu Giang”,’mẹ Suốt” …vv. Nó rất lãng mạn, rất phù hợp để đăng tải lên facebook và nhận được vô vàn những fan cuồng ái mộ . ( Nên chăng, nghiên cứu thêm về các loại hoa, chi tiết y phục, nụ cười , ánh mắt , làn da …ánh sáng, màu sắt phối trộn cho ăn ảnh… vv ).Nếu trong thời bình, ở một đất nước phát triển , trong một xã hội no đủ & văn minh, giàu tri thức , nơi mà người người chán ghét chính trị ,một lòng mên chuộng giáo nghĩa tôn giáo…vv, đây sẽ là điều rất đáng làm !
Nó chứa đựng mọi lý tưởng sống Cao & Đẹp. Cái duy nhất mà nó đang thiếu là :….xã hội VN hiện tại !
+ Ta sẽ cài hoa và tha thứ cho cái ác chăng ,nếu hàng rào ấy là của an ninh Trung cộng dựng lên trên đất Việt ?( chẳng bao lâu nữa, đó sẽ là một hiện thực ) . Ta có nên dành một ít ‘hoa hồng’ ấy để đặt lên mộ của những người yêu nước VN đã nằm xuống vì bị tra tấn ,đánh đập đến chết ? Hay có nên, dành ra một vài bó hồng , để mang vào bệnh viện ,thăm hỏi an ủi những nạn nhân bị đàn áp, khảo cung đến tàn phế, đang nằm chịu đựng nơi ấy trong đau đớn & cô đơn ?Và…tiền bạc , thời gian dành cho việc làm ‘lãng mạn’ & cao đẹp ấy, có nên giữ lại ‘một ít’ để gởi đến những dân oan mấy mươi năm mất đất đội đơn đi kêu cứu chăng ?
Cuối cùng…vị nào muốn học cái đẹp ‘cài hoa hồng lên hàng rào, lên họng súng của ‘người nước ngoài’ vào lúc này, cũng nên cẩn thận một tí . Tốt nhất nên chọn lúc vắng vẻ…,’cài’ xong thì rút nhanh ra khỏi ‘hiện trường’…kẻo hoa hồng trở thành ‘vật chứng’ ! Tuy ‘cài hoa’ trong lén lút và lo sợ hãi hùng như thế, sẽ thiếu chút ít ‘lãng mạn, cao thượng’ ,nhưng nó sẽ giúp ta tránh được …dùi cui, thoát khỏi những cú đấm,đá, thúc chỏ vào chổ hiểm…
Nếu không cẩn thận, khi bạn …hộc máu ra cạnh hàng rào , thì máu đỏ ấy rất khó phân biệt với màu của hoa hồng ! Hoa hồng trong ‘thế giới Ảo’ chính là Máu trong thế giới Thực ! ( Không tin, hãy hỏi các ‘bà mẹ VN anh hùng’ ngày xưa – nhưng chỉ khi nào họ rãnh , không bận đội đơn đi van xin lại mảnh đất trồng rau )
—–
Có những lúc tỉnh…
còn đáng sợ hơn những cơn say túy lúy !
Nhưng vẫn có những ‘cơn say’…
làm điên dại và hủy diệt bất kỳ ai đang tỉnh…
…
Nhân loại chìm trong tuyệt vọng…
họ đang khóc…nước mắt tràn ra như máu…
Và Thượng đế đâu ?
Thưa …Ngài vẫn ở mãi tít trên cao
muôn ngàn năm nay, ngài vẫn nói vọng xuống…
… những khuyên nhủ tốt lành…
nhưng nếu đã không thể mang tôi lên đó cùng ngài
thì xin ngài hãy xuống đây cùng tôi !
…..
Có một thời tao loạn, người dân đen dắt vợ bồng con, chạy tránh cái đói và cái chết, họ đói lả bên đường , hát lên một bài vè…” Ông Trời ! Ông sống lâu, ông đã già…nhưng có mắt như đui, có tai như điếc, …Ông không biết làm Trời, thì đổ sụp xuống đi cho xong !…không biết làm Trời , thì đổ sụp xuống đi cho xong..! “
ất hay! Đây là những đề nghị của tớ góp phần làm đẹp hàng rào kẽm gai bằng những bông hồng xinh tươi
1- Tay công tước Pháp Marquis de Sade chắc đang tiếc, bố khỉ, mình sinh sớm 300 năm & lộn quốc gia
2- Rất khâm phục ý tưởng “Nếu không tha thứ được cho kẻ gây ra nỗi đau cho mình, thì chúng ta đang uống chén độc của người cộng sản”. Tha thứ cho người Cộng Sản, chúng ta nên ngừng tường thuật lại những ngôn ngữ & hành động cụ thể của công an -lực lượng vẫn là hình ảnh thiêng liêng đ/v những người như nhà báo Mai Quốc Ấn- đ/v những người được “tạm giữ” -từ của Tiến Sĩ Phạm Chí Dũng . Hay tốt hơn, chúng ta nên ca tụng những hành động & ngôn ngữ của họ đã tạo 1 niềm tin vững chắc nơi trí thức nước nhà về khả năng bảo vệ Đảng .
3- Nên học các nhà báo xã hội chủ nghĩa được vinh hạnh va mặt vào nắm đấm của công an, lên án những con chó nào dám ẳng là cực đoan, là uống thuốc độc của cộng sản .
4- Không hoàn toàn đồng ý “chính là những bông hoa màu nhiệm chứ không phải điều gì khác, mới hồi phục lại một xã hội văn minh tình thương”. Theo thiển ý của tớ, “chính là những bông hoa màu nhiệm trang điểm cho cái ác chứ không phải điều gì khác, mới hồi phục lại một xã hội văn minh tình thương (tớ thêm) rất xã hội chủ nghĩa”.
5- Alas, tất cả chúng ta nên học cách làm đẹp cái ác . ISIS không có nghệ sĩ nên chưa có trường phái nghệ thuật nào khủng khiếp đến thế . Có thể đây sẽ là nét dân tộc đáng tự hào của Việt Nam mình chăng ?