24-5-2018
Cho đến bây giờ, dẫu vẫn luôn hô hào cải cách tư pháp, dẫu vẫn luôn khẳng định pháp luật nghiêm minh và công bằng, dẫu vẫn luôn giương cao ngọn cờ được người ta gọi bằng cái tên mĩ miều là công lý… thì thực tế vẫn có quá nhiều án oan đổ xuống phận người. Đã có quá nhiều cuộc đời bị chìm vào bóng tối, quá nhiều lương dân bị gông cùm xiềng xích lao tù đày ải. Đã có quá nhiều thân phận lẻ loi và yếu thế bị tước đoạt tự do…
Tất cả là bởi những cáo buộc sai trái, những quyết tâm buộc tội bất chấp sự thật, bất chấp chứng lý. Là bởi những phán quyết ở toà đã lố bịch, kệch cỡm, bất công và vô lý đến mức những người đi tìm công lý lại trở thành kẻ hồ nghi.
Là bởi, có đôi khi, mặt trời vẫn sáng, nhưng lại có những bàn tay bẩn thỉu muốn che mắt cả thế gian này. Vì điều gì nếu không phải là bởi trong đội ngũ những người thực thi công lý vẫn đang tồn tại ít nhiều kẻ thiếu thốn lương tâm mà lại thừa thãi lọc lừa?
Toà sơ thẩm vụ án chạy thận làm thiệt mạng 9 bệnh nhân ở Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hoà Bình đang diễn ra. Bác sĩ Hoàng Công Lương bị Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Hoà Bình cáo buộc tội danh thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng và đề nghị mức án 30-36 tháng tù treo.
Cáo buộc của bên công tố và những gì diễn ra tại phiên toà những ngày qua khiến nhiều người, trong đó có tôi, thực sự phẫn nộ về một màn kịch vụng về mà nhóm người nào đó đã dựng lên nhằm đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu một bác sĩ trẻ tuổi.
Càng phẫn nộ hơn khi tất cả những trò bẩn thỉu, những thủ đoạn có dấu hiệu nguỵ tạo chứng cứ, cố tình ghi thêm vào biên bản họp nội dung phân công trách nhiệm cho bác sĩ Hoàng Công Lương chịu trách nhiệm Đơn nguyên thận nhân tạo, đã được phơi bày giữa thanh thiên bạch nhật, giữa pháp đình nghiêm minh, nhưng lại chẳng tác động được đến quyết tâm buộc tội của kiểm sát viên giữ quyền công tố.
Bác sĩ Lương bị khởi tố tội danh thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng. Nhưng, tại toà, lời khai mới, chứng cứ mới đã cho thấy bác sĩ Lương không được phân công phụ trách Đơn nguyên thận nhân tạo, tức không có trách nhiệm, thì làm sao có thể khởi tố tội danh thiếu trách nhiệm? Vậy mà Viện kiểm sát vẫn một mực cáo buộc tội lỗi của vị bác sĩ ấy.
Dù chỉ qua facebook cá nhân nhưng tôi mong bài viết này sẽ đến tay ông Lê Minh Trí, Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao. Tôi cũng đồng thời muốn gửi đến ông Nguyễn Hoà Bình, chánh án Toà án nhân dân tối cao.
Tôi không thể hi vọng vào ngành tư pháp Hoà Bình khi Viện kiểm sát tỉnh này cố tình buộc tội bác sĩ Lương, bỏ qua dấu hiệu phạm tội của ông Trương Quý Dương, giám đốc bệnh viện Hoà Bình, ông Hoàng Đình Khiếu, phó giám đốc bệnh viện và cả ban giám đốc Công ty Thiên Sơn. Trong khi đó, cá nhân tôi cho rằng, chính những kẻ này mới thực sự có tội. Chính họ là những kẻ phải chịu trách nhiệm cho cái chết oan uổng của 9 người bệnh vô tội. Chính họ mới thực sự là nhóm lợi ích kiếm ăn trên 9 xác người!
Toà sơ thẩm ở Hoà Bình, tôi cũng chẳng có hi vọng gì hơn cái viện kiểm sát kia. Tôi có cảm giác họ vỗ tay cùng một nhịp. Nói như các luật sư, đó là toà đang xét xử theo hướng tìm cách buộc tội bác sĩ Lương.
Tôi mong hai ông Trí và ông Bình hãy quan sát thực tế phiên toà bằng đôi mắt mở đủ lớn thay vì chỉ đọc báo cáo của cấp dưới.
Tôi mong hai ông sẽ lắng nghe bằng một đôi tai mở rộng, đủ để nghe tiếng nói của viện kiểm sát, toà án Hoà Bình, của người nhà những nạn nhân khốn khổ.
Tôi mong hai ông lắng nghe tiếng kêu cứu của bác sĩ Lương, nghe những phân tích có lý có tình của các luật sư biện hộ.
Tôi mong hai ông hãy nghe các bác sĩ chuyên môn nói về quy trình chạy thận, trách nhiệm của bác sĩ đến đâu, trách nhiệm của phòng vật tư, kĩ thuật đến đâu và trên hết là trách nhiệm của người đứng đầu.
Và tôi mong hai ông hãy nhìn xem, nghe xem dư luận đang dõi theo, đang giám sát, đang phản biện và bất bình trước ứng xử của ngành tư pháp Hoà Bình như thế nào. Làm sao không bất bình khi để xảy ra một thảm hoạ y tế dẫn đến 9 bệnh nhân thiệt mạng, mà họ chỉ nhăm nhăm truy tội những cá nhân có vai trò như con tôm con tép. Trong khi lũ cá mập ăn no phè phỡn lại đang tung tăng, ngạo nghễ bên ngoài tấm lưới pháp luật.
Nếu ông Trí và ông Bình để viện kiểm sát và toà án nhân dân tỉnh Hoà Bình đồng thanh đề nghị và ra phán quyết bác sĩ Lương có tội với tội danh tôi đề cập trên, thì đây sẽ lại là một vết nhơ khó gột rửa của ngành tư pháp.
Đáng lẽ, với tình tiết mới và các lời khai về việc nguỵ tạo chứng cứ, toà án nhân dân tỉnh Hoà Bình phải trả hồ sơ vụ án để điều tra bổ sung. Từ đó, khởi tố bổ sung đối với các bị can là giám đốc, phó giám đốc bệnh viện, cùng với ban giám đốc Công ty Thiên Sơn. Và, với tội danh “thiếu trách nhiệm”, rõ ràng bác sĩ Lương vô tội. Thế nên, cơ quan điều tra cần đình chỉ điều tra với tội danh này của bác sĩ Lương.
Các vấn đề khác trong quy trình chạy thận có liên quan đến vị bác sĩ này, tôi không lạm bàn. Nếu có vấn đề chưa ổn, tôi nghĩ các bác sĩ khác cũng cần nhìn vào như một bài học không được phép quên. Bởi, trong tay bác sĩ là sinh mệnh con người.
Nếu toà tuyên án với trường hợp bác sĩ Hoàng Công Lương theo đề nghị cùa Viện kiểm sát, thì không còn nghi ngờ ghi nữa, chính họ đang tuyên án cho mình. Đó là bản án của kẻ nắm giữ công lý nhưng lại chà đạp công lý.
Ông Lê Minh Trí và ông Nguyễn Hoà Bình, hai ông liệu còn nhớ chiếc dép tổ ong màu tím của người dân uất ức vì oan khiên phải chịu đựng, vì những tiếng kêu thấu trời mà cán bộ vẫn làm lơ như kẻ có tai lành lặn mà vẫn điếc? Lẽ nào, các ông muốn để những chiếc dép tím ấy bay thẳng vào bộ mặt của ngành tư pháp?
Là người đứng đầu, các ông có thấy đau đớn không khi ngay cả nơi thực thi pháp luật bây giờ đã mất có lúc mất đi sự tôn nghiêm? Các ông có thấy hổ thẹn khi niềm tin của người dân dành cho ngành của mình ngày một hao mòn, ngày một mất mát?
Tôi cho rằng, phải có sự chỉ đạo nhằm đảm bảo toà án nhân dân tỉnh Hoà Bình thôi ngay cách xử án kì lạ như hiện nay. Pháp luật là để bảo vệ người vô tội và răn đe, trừng trị kẻ thủ ác.
Làm vậy không chỉ vì một bác sĩ Hoàng Công Lương mà còn vì cả ngành y tế. Làm vậy không chỉ vì giữ gìn hình ảnh của ngành tư pháp, mà còn vì tính tôn nghiêm của pháp luật. Làm vậy, không phải vì sợ hãi sức ép dư luận, mà quan trọng hơn tất cả là để đảm bảo công lý được thực thi.
Bởi vì, công lý là thứ không chỉ bảo vệ người dân mà còn bảo vệ cả chính quyền. Công lý là một giá trị đảm bảo tính chính danh của chính quyền. Một nhà nước không thực thi được công lý đồng nghĩa là một nhà nước chưa có văn minh, nói đúng hơn là nhà nước để cho sức mạnh của cường quyền, bạc tiền ngự trị.
Hãy chấm dứt những phiên toà ngớ ngẩn. Hãy chấm dứt tình trạng án oan chất chồng ai oán. Hãy để công lý thực sự là công lý của muôn dân. Bởi vì, một nhà nước không cam kết bảo vệ và thực thi công lý là một nhà nước phi nghĩa.
Bổ sung cho rõ: Bạn Bạch Hoàn khi cần đối thoại hay phản biện trước một kẻ nào đó thì bạn cần xem xét kỹ xem KẺ ĐÓ CÓ PHẢI LÀ TÀN DƯ CỦA PHAN VĂN VĨNH ĐỂ LẠI HAY KHÔNG NHÉ!?
Khi nhà nước không phải vì dân mà vì bọn con buôn hạng bét, cho dù chúng núp dưới danh nghĩa cực đẹp đẽ nào, thì bạn phải nhớ ngay tới định nghĩa (lời nguyền) của Lưu Quang Vũ: CÔNG LÝ CHỈ LÀ MỘT KÝ LÔNG!