Lại trả lời bạn Dư luận viên

FB Mạc Văn Trang

5-1-2018

Ảnh: internet

Trước đây có mấy bạn DLV gọi mình là “thằng già”, chửi mình đủ kiểu. Mình bảo, các cậu cứ chửi thoải mãi, có từ nào tục tĩu nhất dùng hết đi! Chỉ yêu cầu các bạn công khai danh tính, cho địa chỉ gia đình, để mình sao chép những câu chửi đó, gửi cho ông bà, bố mẹ các bạn thưởng lãm và tự hào! Trong số ông bà, bố mẹ các bạn có khi có người là học trò của mình đấy. Mình đi dạy học từ năm 1959 -1960, mới 21 – 22 tuổi, nhiều học sinh lớp 5 lớp 6 lúc ấy còn nhiều tuổi hơn thầy, có cậu đã có vợ con. Nay gặp mình, họ đầu râu, tóc bạc, vẫn ôm chầm lấy mình, thày trò vui như trẻ chăn trâu! Ấy thế mà các “cụ học sinh” này chẳng may, có con cháu là DLV chửi thầy cũ của mình, khi biết ra thì làm sao đây?

Giờ có bạn (chắc được phân công phụ trách mình) không chửi tục nữa, mà rất lịch sự, hay nhắn tin nhắc nhở, hôm nọ bạn bảo: Bác là nhà giáo uy tín mà toàn nói những chuyện tiêu cực, mặt trái xã hội, ảnh hưởng xấu đến lớp trẻ. Là nhà giáo chân chính phải truyền đạt những giá trị Chân, Thiện, Mỹ cho giới trẻ chứ! Xin thưa lại mấy ý:

1/ “Lớp trẻ” mà lại nghe người ta nói “tốt”, tin ngay là “tốt”, nói “xấu” tin ngay là “xấu”, không biết phân tích phê phán nhận ra cái đúng, cái sai, cái thật, cái giả, để tiếp nhận điều hay, lẽ phải, thì hạng người ấy nuôi tốn cơm làm gì!

2/ Hơn 800 tờ báo cách mạng, hàng trăm đài truyền hình, phát thanh của Đảng, bao nhiêu cán bộ tuyên huấn, đoàn thể, 10.000 “LL47” và bao nhiêu DLV cùng với gần một triệu giáo viên đứng lớp, suốt ngày nêu gương người tốt, việc tốt, thi đua học tập làm theo các tấm gương thì còn sợ gì? Các bạn đọc báo toàn tin tốt đẹp phi thường, như: “Khép lại năm 2017: Bộ Y Tế không phát hiện cán bộ nào THAM NHŨNG, nhận tiền của bệnh nhân”… (Báo Gia đình cuộc sống info, ngày 5/1/2018), thế thì còn chỗ nào để tôi nói tốt hơn được nữa!

3/ Tôi rất quan tâm truyền bá các giá trị Chân, Thiện, Mỹ, Ích, nhưng không phải cứ nhét vào đầu người ta, thế này là “tốt”, thế này là “đúng”…(cái đó, đã nói ở mục 2 bên trên rồi). Có một cách tốt hơn, là:

– Cho người ta thấy đâu là sai lầm, hư vô, phi lý, lừa đảo, ngụy biện, hình thức giả tạo… người ta sẽ nhận ra đâu là Sự thật, biết cách tiếp cận Chân lý…;

– Chỉ cho người ta thấy đâu là cái ác: Những luận điểm, âm mưu nham hiểm, những lời nói độc ác; những chuyện cướp bóc tàn bạo, những cách ứng xử bất nhân, bất nghĩa, vô pháp, vô đạo; những thù đoạn hủy diệt môi trường sống của dân tộc, đầu độc cả giống nòi… Khi người ta nhận diện được những cái ác đó và dám mạnh mẽ lên án chúng, thì cái Thiện đã thành hình trong con người…;

– Chỉ cho người ta biết những “truyền thống văn hóa” nhưng đã lỗi thời thành xấu (như đâm trâu, chém lợn, cướp lộc, mê tín…); những thói hư tật xấu (ăn cắp, tham nhũng, mưu hèn, kế bẩn, dối trá, vô cảm…); những hành vi kém văn hóa: “Trưởng giả học làm sang”, quan liệu, kệch cỡm, phát ngôn bừa bãi, ăn mặc lỗ lăng… là giúp người ta phân biệt Cái xấu, Cái đẹp, là góp phần hình thành nhận thức, thái độ, hành vi Thẩm mỹ trong đời sống thực tế;

– Lên án tội lãng phí, bệnh thi đua hình thức, những việc làm phô trương vô nghĩa; phê phán những sự ngu dốt tiêu hủy không biết bao nhiêu tiền của, vật tư, thời gian, sức người vào những chuyện vô tích sự, vô ích… là để giúp người ta nhận ra giá trị của Ích, biết thế nào là có ích và vô ích. Ngô Bảo Châu có câu nói hay: “Bạn muốn sống có ích, hãy bớt những việc vô ích đi”!

Bây giờ, bạn hãy tự hỏi, việc làm của DLV liệu có đem lại giá trị Chân, Thiện, Mỹ, Ích cho bạn và cho mọi người không?

Mong nhận được phản hồi của bạn với đầy đủ họ tên thật, hình ảnh thật, địa chỉ thật, nhé.

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Tiên Sinh Thái Bá Tân
    1
    Tôi nghe nói nhà nước
    Có các “dư luận viên”.
    Con số này lớn lắm.
    Tất nhiên phải chi tiền.

    Hệt như ở Trung Quốc,
    Trên blog, trên Phây,
    Có nhiều người giấu mặt,
    Cứ chọc phá suốt ngày.

    Quả thật tôi không biết
    Họ là ai, làm gì.
    Nhưng cách họ chửi mắng
    Thì thô bỉ cực kỳ.

    Hơn cả bọn cặn bã
    Vô học và vô nghề.
    Còn nói bảo vệ đảng
    Và nhà nước, thật ghê.

    Không lẽ chính nhà nước
    Dùng tiền thuế của dân
    Thuê bọn này cặn bã
    Cắn, chửi chính người dân?

    Nếu quả đúng như vậy,
    Các bác ạ, thực tình,
    Tôi buồn và thất vọng
    Với nhà nước của mình.
    2
    Không ai khổ suốt đời.
    Không ai sướng suốt đời.
    Nhưng ngu thì có đấy.
    Nhiều người ngu suốt đời.

    Trong số những người ấy
    Có bọn dư luận viên.
    Cả hai loại – cuồng tín
    Và “dư luận” vì tiền.

    Chúng, một lũ vô học,
    Không suy nghĩ bằng đầu,
    Làm những điều thất đức,
    Đơn giản vì ngu lâu.
    3
    Nhà nước mình, thật lạ.
    Học toàn cái đâu đâu.
    Cái hay ho không học,
    Lại học của thằng Tàu.

    Nguồn Mạng.

  2. Việc các dư luận viên mặc dù ở vào vị thế của “phe thắng cuộc”, phe có quyền lấy thịt đè người (nghĩa đen lẫn bóng) nếu chẳng may đối tượng mà họ đeo theo chửi rủa miệt thị chẳng may bị sa vòng an ninh mật vụ…mà sao họ vẫn không dám xưng danh tính thật? Nếu là người quang minh chính đại, đi làm công tác giáo dục, chính đốn tư tưởng sai trái, phản động thì có gì mà phải giấu diếm hay sợ hãi? Hay chính họ cũng biết việc mình làm là trái đạo lý, lương tâm, làm chỉ vì miếng cơm manh áo?
    Với những tên DLV cuồng đảng thì không thể nói chuyện Chân, Thiện, Mỹ như bác Mạc Văn Trang với chúng được đâu. Nhưng với những DLV còn có chút lương tri, có giáo dục gia đình, và đức độ của ông bà để lại thì cần phải biết rằng luật Nhân Quả là việc có thật ở trên đời mà các em có lẽ chưa sống đủ dài như bác Trang để trải nghiệm mà kết luận được. Nếu không tin những người như chúng tôi, hãy về nhà hỏi ông bà, cha mẹ hay một vị tu hành…xem có thật rằng những việc làm (dù lời nói hay hành động) nào xúc phạm đến sự an nguy, danh dự, cảm xúc, nói chung là sự thật, mình có bị ảnh hưởng tiêu cực (cái gọi là nhân quả) về sau hay không. Hãy tự nghĩ ở đời ai cứ mãi giữ được quyền & tiền? Hay chỉ có câu “không ai giàu ba họ, khó ba đời” ? Vậy cái gì có thể giữ cho một người được hưởng an nhàn hay tiền & quyền lâu hơn thế? Sức mạnh của họng súng? Giá trị của đồng tiền? Hay còn một cái gì khác với sức mạnh vạn năng hơn thế, thí dụ như ân đức của một đấng thiêng liêng ban phát? Hay chính những giá trị đạo đức mà ông bà, cha mẹ mình truyền dạy cho con cháu còn sót lại, rồi con cháu cũng cứ truyền thống ấy mà tiếp nối, đổi lại là một cảm giác thoả mãn với lương tâm và lý trí, rằng mình đã làm việc phải, việc thiện nên được quý trọng, yêu mến và nhớ ơn.
    Trong cuốn “Hành Trình Về Phương Đông” của tác giả Baird Spalding (dịch giả là Nguyên Phong) có bán đầy rẫy ở các nhà sách, tôi mua đọc vì tò mò sao nó lại được bình chọn là “cuốn sách hay nhất mọi thời đại”, tuy chưa đọc hết nhưng tôi thấy trong đó chỉ có một ý chính ngay từ đầu, và trong mọi trang sách là khuyên con người nên “làm lành, tránh dữ” để sau này không lãnh nhận mọi hậu quả bất lợi, bởi vì tất cả những gì chúng ta làm đều trở thành di chứng cho những đời sau mà ai cũng phải trải qua. Theo tác già người Anh -một người thuộc phái đoàn khoa học gia của Hoàng Gia Anh được phái đến Ấn Độ đề tìm hiểu văn hoá huyền bí của Đông Phương sau đó quyết định ở lại tu học luôn không về – con người tồn tại mãi từ kiếp này sang kiếp khác, chỉ thay hình đổi dạng. Và cái gọi là số mệnh của mỗi người đều là hậu quả trực tiếp của những gì chúng ta làm ở kiếp trước. Những hậu quả này nằm ở các vì sao chiếu mệnh và chúng sẽ theo ta mãi để gây ảnh hưởng. Nếu ai đó làm việc thiện thì những ảnh hưởng xấu sẽ lu mờ dần và hậu quả cũng bớt nặng nề. Và vì thế phải tin rằng càng sống lâu, chúng ta mới hiểu đời nhiều hơn là lũ trẻ ngựa non háu đá, để biết rằng còn có một lề luật thiêng liêng nào đó chúng ta vẫn phải tuân thủ trong lời nói, hành dù không ai người trần mắt thịt chứng kiến việc ta làm. Bởi nếu không hậu quả sẽ đến hoặc như một tia chớp, hoặc chậm chạp bi thảm như căn bệnh mãn tính quái ác, hay một gia đình đổ vỡ đầy đau khổ v.v… Khi ấy sẽ quá muộn, đôi khi cũng chẳng hiểu tại sao mình lại cứ mãi gặp những đau khổ triền miên như thế mà không nghĩ rằng đó chính là luật Nhân Quả đang áp dụng triệt để trên số phận của (gia đình) mình!

Comments are closed.