17-11-2017
Sáng hôm qua, 15/11, tôi có hẹn với Tường Thuỵ, Hà Thanh đi thăm TNLT Nguyễn Văn Điển tại trại giam số 1.
7h30 tôi rời khỏi hàng nước gần nhà, đi được 3 bước thì lực lượng an ninh quận và thành phố ập đến xông vào đánh và bắt tôi lên xe ô tô 7 chỗ, đi thẳng về CQANĐT thành phố, 89 Trần Hưng Đạo.
Tại phòng làm việc có viên trung tá Phạm Hồng Hải Ninh và nữ đại uý Lê Phương Hồ Lưu Ly tươi cười chào tôi và tự giới thiệu tên tuổi và bảo sẽ trực tiếp làm việc với tôi. Vừa lúc đó có tên AN mặc thường phục đi vào ngồi chễm chệ trước mặt tôi.
Tôi hỏi trung tá Ninh:
– Người này là ai?
– Đây là đồng chí Khương đội phó AN đống đa.
– Tôi không làm việc với CA mặc thường phục, đề nghị mời ra ngoài! Tôi lên tiếng.
– Có gì đâu anh, đồng chí ấy kết hợp làm việc với em, sao anh nặng nề thế?
– Đây là nguyên tắc nhé. Nếu anh không mời ra tôi sẽ không làm việc!
(Bất đắc dĩ) Trung tá Ninh mời hắn ra ngoài. Mắt long sòng sọc, hắn tiến về phía tôi gầm gừ một lúc mới đi ra rõ ràng vẻ cay cú.
Trước khi làm việc, trung tá Ninh giải thích cho tôi:
– 1) anh hợp tác thành khẩn khai báo với CQĐT
– 2) anh có quyền bày tỏ quan điểm sự việc…
Tôi xen vào:
– Còn điểm thứ 3 là tôi có quyền im lặng!
– Đúng rồi. Hắn trả lời vẻ bối rối.
– Tôi sẽ chọn cách thứ 3, im lặng. Tôi nói dứt khoát.
Cuộc đấu trí bắt đầu. đại uý Lưu Ly lập trực tiếp hỏi tôi:
– Anh cho biết họ và tên
Tôi giữ quyền im lặng, không trả lời.
– Bọn em biết hết rồi
– Anh có tham gia HAEDC không?
– Im lặng
– Anh có quen biết LS Nguyễn Văn Đài, Phạm Văn Trội, Nguyễn Trung Tôn, Nguyễn Bắc Truyển, Lê Thu Hà, Trương Minh Đức không?
– Có
– Anh quen vào hoàn cảnh nào?
– Đó là chuyện cá nhân, tôi không nói.
– Anh có sử dụng fb không?
– Có!
– Nick của anh là gì?
– Của cá nhân tôi không nói
– Tại sao nick Truong Dung có ảnh đại diện của anh?
– Kể cả ảnh của em anh cũng làm đại diện được nhé! Tôi bảo.
– Thế tại sao nick Trương Dũng lại có giấy triệu tập của anh?
– Có lẽ nick đó của AN, bởi vì họ hack vào máy của tôi và dán vào nick Trương Dũng thì sao?
– Khiếp, anh cứ làm như an ninh quá siêu.
– À thì trước diễn đàn quốc hội ông Nguyễn Đình Quyền chả bảo: “An ninh Việt Nam giỏi nhất thế giới” đó sao. Tôi đáp.
– Anh có biết quan hệ với HAEDC là phản động không?
– À, hoá ra Nông Đức Mạnh chụp ảnh với Cù Huy Hà Vũ thì cũng là phản động rồi! Tôi đáp.
– Anh còn nhớ thập niên 70 và 80 anh đã vi phạm pháp luật không?
Sau đó ả đọc vanh vánh tất cả các tiền án và tiền sự của tôi. Tôi bảo với ả:
– Việc vi phạm pháp luật của tôi muốn nói gì thì nói tôi cũng chỉ là dân đen. Thằng Trần Đại Quang và Phạm Quí ngọ trộm cắp trong vụ Vinaline sao không xử lý đi?
– Anh không được xúc phạm đến lãnh đạo! Cô ta dằn giọng.
– Tôi nói cho chị biết, tôi cũng là công dân, nó cũng vậy, tất cả đều bình đẳng trước pháp luật!
– Anh có biết tội lật đổ chính quyền nhân dân án phạt là bao nhiêu không?
– Tôi không biết, vậy chị đọc cho tôi nghe.
Ả đọc một số khung hình phạt, tội cao nhất là tử hình.
– Tôi chưa biết về khái niệm tội lật đổ. Tôi hỏi.
– Những đối tượng lôi kéo, kích động, xuyên tạc, tuyên truyền, bôi nhọ lãnh đạo đều bị xử lý.
– Nếu phản đối Lê Đức Anh bán nước trong vụ Gạc Ma hy sinh 64 chiến sĩ, hoặc biểu tình chống Trung Quốc có bị phạm tội không?
Ả trả lời tỉnh queo:
– Đều phạm tội. Nếu anh có đủ bằng chứng việc anh vừa nêu , thì làm đơn gửi tới cơ quan công an sẽ xem xét nghiên cứu giải quyết!
– À ra thế.
– Từ sáng tới giờ việc lập biên bản với anh rất khó khăn. Bây giờ em sẽ lập theo cách nhanh gọn nhất rồi đi về, thí dụ: Anh có tham gia HAEDC không? Chỉ cần trả lời có hay không. Em sẽ ghi vào và một loạt câu khác nữa. sau đó anh ký và đi về.
– Tôi đã nói rồi, tôi sẽ im lặng không ký gì hết.
Ả ta nổi xung lên: “Anh đừng có chống đối!”.
– Chị đừng có nặng lời với tôi, nếu còn nặng lời hoặc xúc phạm không làm việc được với tôi đâu. Tính tôi thích nhẹ nhàng. Tôi nhắc nhở.
– Em nói cho anh biết trong HAEDC cứng đầu nhất Lê Thu Hà bây giờ đã khai thành khẩn hết, em đã làm việc với Hà nhiều lần rồi, hiện nay trong số những người đang tạm giữ, họ đã khai anh là cộng tác viên.
– Kể cả họ khai ra tôi là chủ tịch HAEDC tôi cũng không quan tâm, đấy là việc của họ!
– Anh có biết nếu không thành khẩn khai báo sẽ phạm tội không, việc này đã qui định trong BLHS.
– Bây giờ tôi có sáng kiến, lập biên bản ghi rõ tôi im lặng, không ký, sau đó chị nhờ người dân vào làm chứng, được chưa? Tôi bảo.
– Đây là CQĐT, không cần anh phải dạy! Cô ta nói.
Tôi tươi cười bảo ả, “em lại nổi nóng rồi”.
Ả nhẹ giọng nài nỉ tôi không được, cuối cùng phải nhờ một đôi nam nữ vào làm chứng việc tôi không ký.
Tôi tươi cười bảo ả:
– Đấy, tôi nói có sai đâu, đây là sáng kiến của tôi nhé!
Trước khi họ ký, tôi hỏi 2 nhân chứng:
– Bọn em có biết vụ của anh không?
Trung tá Ninh nói xen vào:
– Họ chỉ vào đây làm chứng anh không hợp tác với CQCA, không cần thiết phải cho họ biết!
Tôi chủ động nói với 2 nhân chứng:
– Đây là vụ án lật đổ chính quyền nhân dân đấy!
Ả Lưu Ly giãy nảy:
– Đây là vụ án trong quá trình điều tra, phải giữ bí mật quốc gia.
Tôi bảo:
– Đây là sự thật, nếu không nói ra họ tưởng tôi phạm tội ma tuý, mãi dâm thì sao?
* Đến đây đã kết thúc phần hỏi cung buổi sáng, sau đó họ mang cơm trưa đến cho tôi, tôi từ chối bảo với họ: “Tôi chỉ ăn cơm ở nhà, hãy gọi điện bảo vợ tôi đem cơm đến, nếu không tôi sẽ nhịn”. Cuối cùng tôi nhịn cả bữa sáng và bữa trưa.
____
Phần 2: Hỏi cung buổi chiều.
1h30 chiều, cuộc hỏi cung lại tiếp tục, 3 an ninh (2 trung tá và 1 đại uý) được tăng cường thêm, trong đó có tên trung tá Lương Văn Công từng có mặt các buổi biểu tình. Tôi và hắn không lạ gì nhau, lần đầu tiên thấy hắn mặc sắc phục.
Trước khi vào làm việc, tôi hỏi họ:
– Tưởng buổi sáng làm việc xong rồi?
– Xong là xong thế nào, tiếp tục cho đến khi nào anh thành khẩn mới thôi nhé.
Họ đưa cho tôi giấy triệu tập lần thứ 4 và bảo tôi ký nhận.
– Tôi không ký nhận gì hết.
– Lý do?
– Nếu tôi mà ký nhận thì các anh bảo tôi tự nguyện đến làm việc. Các anh sẽ chối bỏ việc bắt cóc tôi, kiểu như vụ Trịnh Xuân Thanh ấy.
– Anh không ký nhận thì thôi, tôi không ép.
Sau đó cả 5 tên lần lượt thẩm vấn tôi. Tôi cảm tưởng như bị “đánh hội đồng”. Khoảng hơn một tiếng sau tên AN nữ ra khỏi phòng.
Lúc này đầu óc tôi khá căng thẳng, phải đối đáp với 5 tên. Để giảm bớt căng thẳng, tôi hỏi:
– Em Lưu Ly về trước rồi hả?
– Đồng chí ấy đi công việc anh ạ.
– Tôi thích làm việc với Lưu Ly hơn với các anh.
– Vì sao?
– Trẻ đẹp duyên dáng và quyến rũ.
Tất cả cười ồ.
Ngay sau đó họ rút ra 1 tập ảnh, đưa cho tôi 1 tấm có biểu ngữ “Thuý Nga Vô Tội” tôi chụp giữa đường phố, hỏi:
– Đây có phải anh không? Nếu phải thì anh bảo phải, không thì bảo không. Trả lời tất cả các bức ảnh và ký biên bản, sau đó mời anh về.
– Tôi không trả lời và không ký gì hết.
– Anh có nhận ra người cầm biểu ngữ “Thuý Nga Vô Tội ” đứng tại ngã 5 ô chợ dừa này không?
– Tôi không chối, tôi không nhận, tôi im lặng, đấy là quyền của tôi.
– Có gan làm, phải có gan phải nhận chứ!
– Tôi sợ chết, sợ đi tù, tôi nhát lắm!
– Không hiểu sao họ phong anh là “trương tráng sĩ”, chúng tôi thấy buồn cười.
– Khổ tôi có tự xưng đâu, tự họ phong đấy chứ, cũng giống như Thủ Tướng Phúc dân họ gọi là “Phúc Ngẹo” đấy, ông ấy có tự xưng đâu.
Họ nhìn tôi mỉm cười.
– Chúng tôi thấy anh tham gia các cuộc biểu tình, tinh thần anh hăng lắm, mà khi làm việc với chúng tôi bản lĩnh anh quá kém!
– Chính bản thân tôi thấy đấy là điều bất thường, thế mới thú vị, chứ khai báo thành khẩn với các anh lại là điều bình thường.
– Thôi bây giờ chúng tôi không hỏi anh về các tấm ảnh nữa, chỉ hỏi anh 3 điều:
1. Anh có tham gia HAEDC không?
2. Có quen biết Trang Huỳnh đảng Việt Tân không.
3. Có tham gia hội nhóm nào không?
Kể cả anh trả lời không biết cũng được, ký biên bản rồi về.
– Tôi đã nói với các anh, quan điểm của tôi trước sau như một, không thay đổi. Tôi có ý này với các anh: Các anh tự lập biên bản, tự ký với nhau, sau đó gửi lên toà. Khi xử toà sẽ tuyên: “Đã có đầy đủ tài liệu của CQĐT chứng minh tên Dũng phạm tội, vì vậy toà xử đúng người, đúng tội, đúng pháp luật, được nhân dân đồng tình ủng hộ”. Đơn giản thế thôi có gì phức tạp đâu.
Nét mặt cau có, họ nói với tôi:
– Anh phải hiểu rằng mục đích CQĐT làm việc phải có lời khai và chữ ký của anh. Làm như anh nói thì hoá ra chúng tôi làm việc công cốc à?
– Rõ khổ, sao lại công cốc. Từ sáng đến giờ tôi làm việc với các anh có nhiều thú vị đấy chứ, hiểu nhau và vui vẻ với nhau, có to tiếng với nhau đâu. Tôi nghĩ các anh làm việc với tôi cũng chỉ mang tính thủ tục, còn việc làm của tôi các anh biết hết cả rồi.
– Sao anh lại nói thế?
– AN việt nam giỏi nhất thế giới mà. Tôi đi đâu, làm gì, ăn uống gì các anh đều biết. Có những cái các anh làm ngơ. Qua bộ phim “ván bài lật ngửa”, trình độ bắn súng của các anh quá siêu, bắn vào lưỡi dao, chẻ đôi viên đạn, vỡ 2 quả bóng, thán phục, thán phục. Không những thế các anh còn biết tư tưởng của tôi yêu CS hay ghét CS nữa. Nói tóm lại cái gì các anh cũng siêu.
Hắn cau có:
– Anh nói cứ như chúng tôi là Thánh ấy.
– Còn hơn cả Thánh nhé! Mà anh có biết không, chữ ký của tôi quan trọng lắm.
– Quan trọng như thế nào?
– Ai gửi tiền cho tôi, tôi ký hết, kể cả các anh gửi tôi cũng ký, đấy là điều tôi thích nhất. Chứ ký vào biên bản của các anh lợi chẳng thấy đâu chỉ thấy hại, ký làm gì.
– Sao anh khôn thế?
– Con người sinh ra phải biết cái lợi và cái hại.
– Bây giờ cho anh về và đề nghị anh không được đăng thông tin cuộc làm việc ngày hôm nay.
– Tôi sẽ đăng, kể cả các anh bỏ tù tôi!
– Biết đâu anh đăng sai sự thật thì sao?
– Có camera ở đây chứng giám rồi.
Họ đưa tôi lên xe 7 chỗ chở về nhà lúc 4h30p ngày 15/11.
* Nhận xét một ngày làm việc với CQANĐT:
– Tại phòng làm việc: Không bức cung, không đánh đập. Có 1 lần đại uý Lưu Ly hơi gay gắt với tôi nhưng tôi đã nhắc nhở, và ngay sau đó ả đã điều chỉnh hành vi, và vui vẻ với tôi. Họ làm việc rất mẫn cán, tôi đánh giá rất cao về trình độ nghiệp vụ của họ. Có những lúc thấy họ căng thẳng, tôi nói một số câu khôi hài cho không khí trở lại vui vẻ.
Buổi thẩm vấn này đã cho tôi nhiều kinh nghiệm, và cũng hiểu họ hơn.