Cuộc chiến biên giới phía Bắc theo tư liệu từ nhiều phía

FB Dương Quốc Chính

17-2-2019

Mấy hôm nay báo chí CM đăng nhiều rồi, nhưng là 1 chiều thôi. Có 2 nội dung anh em cần hiểu cho rõ.

1 là không phải 600ng quân TQ ào hết cả sang VN đánh đâu, tổng cộng có 150 ngàn thôi, bọn còn lại là trù bị chưa sang. Vụ này giống sách sử VN hay chém có 20 vạn quân Thanh bị Quang Trung đánh bại! Thực tế bọn bị đánh bại khoảng 5 ngàn, bọn còn lại là trù bị hoặc đang trên đường sang Vn theo hướng Sơn Tây. Biết tin Tôn Sỹ Nghị chạy rồi nên quay đầu về luôn. Theo Nguyễn Duy Chính, tất nhiên có tư liệu.

Ai chịu trách nhiệm cho nạn diệt chủng khiến mấy triệu người chết ở Campuchia?

FB Châu Đoàn

17-2-2019

Hôm nay là ngày 17.2.2019, ngày “người anh em môi hở răng lạnh” Trung Cộng mở cuộc chiến dạy cho người anh em cùng lý tưởng cộng sản một bài học. Tôi đã viết về nguyên nhân cuộc chiến này nên không viết lại, trong bài này tôi muốn mở rộng hơn về những bài học người Việt Nam cần nhớ thông qua những gì xảy ra ở Campuchia, một đất nước xinh đẹp với những di sản văn hoá, tôn giáo lâu đời và lộng lẫy.

Kẻ thù ở sau lưng!

FB Lưu Trọng Văn

17-2-2019

Gã tính viết một bài về việc bác cả bật đèn xanh cho báo chí viết về sự kiện 17.2.1979 đã dẫn đến thế giới mạng có một không khí Dân với chính quyền lắng dịu rất đáng khích lệ.

Thì, giời ạ, đột nhiên sáng nay, đúng ngày 17.2 lịch sử tại SG diễn ra việc cần cẩu, cẩu đi Đỉnh lư hương dưới chân tượng Trần Hưng Đạo, thế là có cớ nổi sóng, Dân lại ào ào chửi chính quyền.

Tháng 2 chưa qua, tháng 3 đã tới

FB Nguyễn Văn Phước

17-2-2019

Trong lịch sử, có cuốn sách mà sự ra đời là cả cuộc đấu tranh dài gay cấn.

Tròn đúng 30 năm sau sự kiện Trung Quốc giết hại 64 chiến sĩ Hải quân chiếm đảo Gạc Ma của Việt Nam ngày 14-3-1988, tác phẩm ’Gạc Ma – Vòng Tròn Bất Tử’ do Chuẩn Đô Đốc Lê Kế Lâm, Anh hùng LLVT Lê Mã Lương cố vấn, chủ biên được chính thức xuất bản dù đã gặp rất nhiều gian truân, thử thách. Vì sau năm 1990, đề cập đầy đủ sự kiện Gạc Ma trên truyền thông là cấm kỵ, chưa nói đến làm sách còn khó hơn rất nhiều.

Trọng không lú, mà là láu!

Nguyên Đại

17-2-2019

Ngày này, 17-2, đúng 40 năm trước, năm 1979, Trung Cộng tấn công Việt Cộng trên toàn tuyến biên giới phía Bắc. Hệ thống tuyên truyền của ĐCS VN hoạt động với công suất tối đa, khuyếch đại lòng yêu nước của thanh niên Việt Nam. Lúc đó không ai dám hát “Việt Nam Trung Hoa núi liền núi sông liền sông, ôi tình hữu nghị sáng như biển Đông…”. Bài ca con cá này VC đã hát suốt thời kỳ nhận viện trợ toàn diện của Trung Cộng để tấn công chính quyền Miền Nam Việt Nam.

Vạch mặt những kẻ cung cấp “thuốc phiện” cho nhân dân

Trung Nguyễn

17-2-2019

Tết này tôi cũng đi chùa, nhưng tôi lựa những chùa nghèo ít khách tới viếng để vào, vì ở đó tôi cảm thấy lòng mình bình yên hơn là những nơi tấp nập người tới khói hương. Hơn nữa, chùa nghèo thường là những chùa thuộc … Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. An ninh vẫn hay canh gác, đe dọa những Phật tử đi chùa để không còn ai dám tới những chùa đó nữa. Đó là lý do khiến các chùa đó … nghèo.

Thư của 100 nhân sĩ, trí thức và các tổ chức XHDS gửi Tổng thống Mỹ

17-2-2019

Thư của 100 nhân sĩ, trí thức, nhà hoạt động xã hội và tổ chức xã hội dân sự người Việt gửi Tổng thống Mỹ Donald Trump nhân dịp ông tới Hà Nội dự họp Thượng đỉnh Mỹ – Triều

Kính thưa Ngài Donald Trump, Tổng thống Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ

Sòng phẳng với lịch sử: Bạch hóa Hiệp ước Thành Đô

FB Nguyễn Ngọc Chu

17-2-2019

1. Tập Cận Bình và lãnh đạo Trung Quốc hiện nay không biết về Hiệp ước Thành Đô, càng không được can dự việc ký kết. Phía Việt Nam cũng vậy. Hiệp ước ký kết giữa hai quốc gia thì phải công khai, sao lại dấu diếm? Điều gì cản trở Bạch hóa Hiệp ước Thành Đô?

Máu người không phải nước lã

FB Hoàng Hải Vân

17-2-2019

Ngày này 40 năm trước , lợi dụng nước ta cạn kiệt sau chiến tranh và ngặt nghèo trong vòng bao vây cấm vận, nhà cầm quyền Trung Quốc đã huy động một đội quân xâm lược hùng hậu nhất trong lịch sử với 60 vạn quân cùng pháo binh và thiết giáp với sự hỗ trợ của không quân và hải quân, đồng loạt tấn công toàn tuyến biên giới phía bắc nước ta. Dù kẻ xâm lược bị quân và dân ta đánh bại phải rút về nước, nhưng hàng vạn đồng bào ta đã bị chúng sát hại vô cùng man rợ. hàng triệu gia đình tan nhà nát cửa rơi vào cảnh lầm than, hàng vạn chiến sĩ ta đã anh dũng hy sinh. Để giữ được nước, máu của chiến sĩ và đồng bào ta đã nhuộm đỏ cả một vùng biên giới, hàng ngàn liệt sĩ đến giờ vẫn chưa tìm được hài cốt.

Hồi tưởng của nhà báo Hungary nhân 40 năm cuộc chiến biên giới 1979

Nhịp cầu thế giới

16-2-2019

“Hà Nội là chuyến tác nghiệp dài đầu tiên ở nước ngoài của tôi, và Việt Nam từ ấy vẫn có vị trí đặc biệt trong trái tim tôi” – ký giả cựu trào Hungary, ông Dunai Péter chia sẻ trong bài viết dành riêng cho NCTG nhân 40 năm sự kiện 17-2-1979. Ông là một trong số ít ỏi các nhân chứng quốc tế có dịp chứng kiến những hậu quả của cuộc chiến biên giới 1979.

Cuộc chiến 40 năm trước và bây giờ?

FB Vũ Kim Hạnh

17-2-2019

Hôm nay ngày 17 tháng 2. Tôi nhìn đồng hồ. Đúng vào giờ này, 3 giờ sáng ngày 17/2/2019, 40 năm trước, biển người lính Trung quốc tràn sang tấn công tàn sát dân biên giới… Tờ báo Tuổi Trẻ đầu tiên ngay sau ngày 17/2, tôi nhớ, có một bài xã luận dài của ông Trần Bạch Đằng, tựa vỏn vẹn một chữ: “Đánh!”. Giờ nhớ lại, quá bất ngờ không tin “đồng chí mình” phản bội, mà bất ngờ nhất là thời điểm và qui mô.

“Đạo quân thứ 5” và…

FB Trần Đức Anh Sơn

16-2-2019

Trong cuộc chiến tranh xâm lược các tỉnh biên giới phía bắc Việt Nam, Trung cộng đã sử dụng “đạo quân thứ 5”, là những người Việt gốc Hoa nằm vùng để làm nội ứng. Chính “đạo quân thứ 5” này đã gây hoạt động phá hoại từ bên trong lãnh thổ Việt Nam, dẫn đường cho “đội quân sơn cước” của Trung cộng xâm nhập lãnh thổ Việt Nam trước, dò đường đi nước bước cho quân chính quy của Trung cộng tấn công xâm lược nước ta sau.

Tháng hai của sự thật

FB Nguyễn Tiến Tường

16-2-2019

40 năm trôi qua từ cuộc chiến tranh vệ quốc. Một cuộc chiến mà chúng ta đã gọi bằng những cái tên khác nhau để né tránh sự thật: Trung Quốc xua 60 vạn quân tràn qua biên giới. Đó là một cuộc xâm lược.

40 năm, hàng vạn con người nằm xuống, hàng triệu con người đang sống vẫn rấm rức về sự định danh cuộc chiến. Những chứng tích, những bia đá bị đập bỏ trong uất ức.

Vấn đề “nạn kiều”: Bài học về sự “bội ước” và hệ quả việc giết chết “con gà đẻ trứng vàng” (Kỳ 3)

FB Trương Nhân Tuấn

16-2-2019

Tiếp theo Kỳ 1 Kỳ 2

Theo tác giả François Joyaux, trong tập “La Tentation Impériale – politique extérieure de la Chine depuis 1949” (Paris 1994), đến năm 1975 người Hoa ở miền Nam Việt Nam khoảng 1.200.000 người, phần lớn ở Chợ Lớn (800.000). Những người này kiểm soát huyết mạch kinh tế miền Nam. Thời tổng thống Ngô Đình Diệm đã có những chính sách hạn chế sinh hoạt kinh tế của ngoại kiều, như người nước ngoài không được làm một số ngành nghề, việc cấp Visa hạn chế. Điều này cũng áp dụng cho Hoa Kiều, khiến lớp người này hầu hết nhập tịch Việt Nam. Qua nhiều thế hệ lớp người “gốc Hoa” này không bị xã hội phân biệt hay kỳ thị. Họ trở thành người Việt, có đủ quyền lợi và nghĩa vụ không khác những người dân khác.

Báo cáo đánh giá tác động môi trường (ĐTM) của dự án Tam Đảo II đang ở đâu?

FB Save Tam Đảo

16-2-2019

Dự án khu du lich sinh thái Tam Đảo hay còn gọi là “Dự án tam Đảo II” với tổng diện tích lên tới 300 ha, tuy nhiên theo số liệu của Sun Group thì con số có thể lên đến hơn 500ha nằm ngay giữa vườn quốc Tam Đảo với tổng mức đầu tư nên tới 25 nghìn tỷ đồng, riêng giai đoạn một cho các hạng mục mở đường, cáp treo là gần 3 nghìn tỷ đồng (1).

Tại sao vẫn còn kỳ thị?

Nguyễn Nguyên Bình

16-2-2019

Nhóm chúng tôi hẹn nhau cùng lên Vị Xuyên viếng liệt sĩ và nhân dân đã hi sinh ở mặt trận Vì Xuyên trong những năm chiến đấu chống xâm lược Trung Quốc bảo vệ biên giới.

Cuộc chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược đã rất đẫm máu, suýt còn đẫm máu hơn!

FB Hồ Bất Khuất

16-2-2019

Kỷ niệm 10 năm cuộc chiến vệ quốc 1979, tôi được cử lên Lạng Sơn 1 tháng. Ở đó tôi nghe được những câu chuyện mà báo chí chưa bao giờ viết. Xin kể lại để chúng ta biết và suy ngẫm.

Tháng 12/1988, tôi được báo là chuẩn bị đi công tác Lạng Sơn. Trước ngày lên đường, lại được báo là cần gặp ông Đinh Nho Liêm – Ủy viên trung ương Đảng, Thứ trưởng thứ nhất Bộ Ngoại giao.

Tôi đến nhà ông ấy ở số 3 Cao Bá Quát (Ba Đình, Hà Nội). Nhìn thấy tôi, ông Đinh Nho Liêm thất vọng (hay ít ra cũng không hài lòng) nhưng rồi ông vẫn mời tôi vào nhà. Khi đã ngồi xuống ghế, ông Đinh Nho Liêm hỏi tôi: “Cậu làm việc ở Tạp chí Cộng sản được bao lâu rồi?”/ “Dạ, 6 năm ạ.”/ “Học ở đâu ra?”/ “Ở Liên Xô về ạ”/ “Quê ở đâu?”/ “ Quỳnh Lưu, Nghệ An ạ”…

Sau khi “hỏi ngắn, đáp gọn” như vậy, ông Đinh Nho Liêm có vẻ vui tươi hơn một chút nhưng lại hỏi rất nghiêm trang: “Cậu biết rõ nhiệm vụ đi Lạng Sơn của mình lần này rồi chứ?”/ “Dạ, việc của nhà báo thì chỉ viết thôi chứ còn làm gì nữa ạ?!”/ “Đúng là viết nhưng không phải viết bình thường, mà cậu chắp bút cho Bí thư Tỉnh ủy Lạng Sơn La Thăng (1922 -2014) một để bài kỷ niệm 10 năm chiến tranh biên giới với Trung Quốc để đăng vào số tháng 2/1989 của Tạp chí Cộng sản. Tinh thần là kỷ niệm 10 năm cuộc chiến đẫm máu nhưng không phải gây thù hận, mà là bắt tay giảng hòa. Chắc cậu hiểu rõ ý nghĩa của việc này rồi…”.

Sau đó, Thứ trưởng thứ nhất Bộ Ngoại giao Đinh Nho Liêm nói về sự cần thiết phải bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc; sự lắt léo, khó khăn, phức tạp của việc này. Tôi ngồi nghe chăm chú nhưng chưa hình dung được mình sẽ viết ra sao, mặc dù việc chắp bút (viết cho người khác đứng tên) tôi cũng đã làm khá nhiều.

Đoàn công tác của Tạp chí Cộng sản do Vụ trưởng Vụ Quốc tế Nguyễn Trọng Thụ dẫn đầu được Tỉnh ủy Lạng Sơn tiếp đón rất trọng thị. Bí thư La Thăng tin tưởng là sắp tới, quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc sẽ có bước chuyển biến tích cực. Sau 5 ngày, đoàn trở về Hà Nội, riêng tôi ở lại. Nhiệm vụ của tôi là trong một tháng phải viết xong bài báo dài cỡ 3 – 4 ngàn chữ để kỷ niệm 10 năm cuộc chiến với Trung Quốc trên biên giới phía Bắc với tinh thần hòa giải.

Để nắm được tình hình cuộc chiến 10 năm về trước, tôi được tiếp cận với mọi tài liệu mật, được lên các đồn biên phòng, được hỏi Bí thư La Thăng. Tuy nhiên, người luôn luôn trò chuyện với tôi, cung cấp nhiều thông tin và nhiều nhận định có giá trị là ông Trần Rỹ – Trưởng Ban Tuyên huấn (ngày đó chưa gọi là Tuyên giáo) Tỉnh ủy Lạng Sơn. Ông Trần Rỹ người Hà Tây, trong chiến tranh biên giới 10 năm về trước, ông mang quân hàm đại tá và giữ chức Phó Tư lệnh mặt trận Lạng Sơn.

Sau khi bài báo đã được hình thành, chỉ chờ Ban thường vụ Tỉnh ủy có ý kiến, Bí thư chỉnh sửa nữa là xong; ông Trần Rỹ nói với tôi: “Tớ kể chuyện này cho cậu, nghe để biết thôi chứ không phải để viết báo đâu nhé!”. Tôi hứa với ông là sẽ không viết báo về chuyện này trong thời gian sắp tới. Nếu chúng ta có luật giải mật, chuyện ông Rỹ kể chắc cũng được giải mật rồi. Hơn nữa, đây không phải là viết báo, mà chỉ viết trên facebook – “nhà” của tôi.

Theo ông Trần Rỹ, khi chiến tranh xẩy ra, trên mặt trận Lạng Sơn, phía ta có khoảng 50.000 quân, kể cả bộ đội địa phương. Trung Quốc dồn vào hướng Lạng Sơn tới 180.000 quân. Vì vậy, dù chiến đấu rất dũng cảm nhưng quân ta vẫn phải vừa đánh, vừa rút lui và chịu tổn thất khá nặng. Trước tình thế khó khăn, ngày 24/2/1979, Quân khu I quyết định thành lập Mặt Trận Lạng Sơn do Thiếu tướng Hoàng Đan làm Tư lệnh. Ông từ Hà Nội lên nhận nhiệm vụ và ra chiến trường khảo sát ngay. Không may, chiếc xe bọc thép ông đi bị trúng đạn, nổ tung. Tất cả những người trong xe đều hi sinh, riêng ông Hoàng Đan không hề hấn gì. Tuy nhiên, ông biết rằng quân ta sẽ không thể giữ được thị xã Lạng Sơn. Đồng Bành (cách thị xã Lạng Sơn khoảng 18 km) được chọn làm “Đại bản doanh” của quân ta để củng cố lực lượng và chờ cơ hội phản công.

Đúng như nhận định của Thiếu tướng Hoàng Đan, ngày 3/3/1979, quân Trung Quốc chiếm được Lạng Sơn. Ngay trong đêm hôm đó, Tổng Bí thư Lê Duẩn có mặt ở Đồng Bành, ông tỏ ra rất tức giận vì mất Lạng Sơn, đến nỗi ông văng tục: “Các cậu đánh đấm như con c.., mất mẹ nó Lạng Sơn!”. Ông họp với Bộ Tư lệnh Mặt trận Lạng Sơn và đưa ra một quyết định ghê gớm: Phải san phẳng thành phố Bằng Tường để trả đũa việc Trung Quốc chiếm thị xã Lạng Sơn.

Lúc này, với sự trợ giúp về vận tải của Liên Xô, quân chính quy của chúng ta đã có mặt ở Bắc Giang với nhiều vũ khí, khí tài hiện đại. Thực hiện chỉ đạo của Tổng bí thư Lê Duẩn, dưới sự chỉ huy của Tướng Hoàng Đan, chỉ trong một thời gian ngắn (chủ yếu là đêm ngày 4/3/1979), ta đã đưa vào vị trí chiến đấu hàng chục dàn hỏa tiễn “Cachiusa”. Đây là loại vũ khí nhiều nòng có thể bắn hàng loạt đạn tới thành phố Bằng Tường của Trung Quốc; chỉ còn chờ lệnh khai hỏa là thành phố này bị xóa sổ. Tướng Hoàng Đan là người chủ trương “đánh cho Trung Quốc hiểu rằng, họ sẽ phải trả giá không chịu đựng nổi” nên chuyện ta phản công mạnh mẽ là điều không tránh khỏi. (Nghe đến đây, tôi dựng tóc gáy vì năm 1976, tôi qua lại thành phố Bằng Tường 3 lần và biết đây là thành phố xinh đẹp, đông dân, có đường sắt hữu nghị Hà Nội – Bắc Kinh chạy qua. Nếu ta trang bằng thành phố này, Trung Quốc sẽ không ngồi im. Và thế là cuộc chiến tranh càng đẫm máu thêm).

Nhưng sáng ngày 5/3/1979, Trung Quốc bất ngờ tuyên bố rút quân. Nhận được tin này, Bộ Tư lệnh Mặt trận Lạng Sơn hội ý và thảo luận là có phản công và “san phẳng” thành phố Bằng Tường nữa hay không? Tất cả nhất trí là phải hỏi ý kiến Tổng bí thư Lê Duẩn vì chính ông ra lệnh san phẳng Bằng Tường để trả đũa việc Trung Quốc chiếm và tàn phá thị xã Lạng Sơn. Dù là người chủ trương “san phẳng” Bằng Tường nhưng khi Trung Quốc tuyên bố rút quân, ông Lê Duẩn cũng nguôi giận và cho rằng, không cần phải đổ máu thêm nữa.

Tướng Hoàng Đan tuy tiếc công đã đưa được vũ khí, khí tài vào vị trí chiến đấu rồi nhưng vẫn đồng tình với chủ trương không phản công, không truy kích khi Trung Quốc rút quân.
Nếu Trung Quốc không tuyên bố rút quân vào ngày 5/3/1979 thì trên mặt trận Lạng Sơn chắc chắn hai bên sẽ còn mất nhiều sinh mạng hơn nữa, thù hận sẽ còn sâu sắc hơn nữa. Nay, kỷ niệm 40 năm cuộc chiến đẫm máu với người láng giềng Trung Quốc, tôi kể lại chuyện được nghe để thấy chúng ta không hề sợ Trung Quốc, dù họ đông, họ mạnh hơn.

Chiến tranh Việt-Trung 1979: Các bài học (Kỳ 4)

Nghiên cứu quốc tế

Việt Long

16-2-2019

Tiếp theo Kỳ 1 – Kỳ 2 Kỳ 3 

Mục tiêu tuyên bố của cuộc “phản kích tự vệ” là để dạy cho Việt Nam một bài học. Giới phân tích nhận định, thay vì dạy cho Việt Nam một bài học, Trung Quốc đã học được bài học quân sự đắt giá của chính mình.[1] Đánh giá về hệ quả cuộc chiến tranh biên giới Việt – Trung 1979 cần đối chiếu với các mục tiêu của các bên đề ra trước cuộc chiến.

Não trạng nhược tiểu của giới sử học Việt Nam

FB Hoàng Hải Vân

15-2-2019

Nhân một cơ quan ngôn luận của Bộ Thông tin và Truyền thông dẫn lời một giáo sư sử học đề nghị : “Cuộc chiến tranh năm 1979 đã lùi xa 40 năm. Bây giờ chính là lúc giới sử học của hai nước nên ngồi lại, thảo luận những nguyên tắc cơ bản để dạy về những vấn đề liên quan đến lịch sử hai nước”, tôi thấy không cần phải tranh cãi về não trạng nhược tiểu đó. Chỉ xin nói lại nguồn gốc của não trạng này, một não trạng đã thành thâm căn cố đế trong giới sử học nước nhà, không chỉ bây giờ mà từ mấy trăm năm trước khi các sử quan đặt bút viết chính sử.

Mật ước Thành Đô: Đập như thế là… tan?

Blog VOA

Trân Văn

15-2-2019

Người Việt ở cả trong lẫn ngoài Việt Nam đang cố gắng xác định xem tại sao hệ thống truyền thông chính thức lại đồng loạt đề cập đến cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược biên giới phía Bắc Việt Nam cách nay 40 năm (17/02/1979 – 17/02/2019). Rõ ràng là hệ thống đèn tín hiệu trong tuyên truyền về quan hệ Việt – Trung đã chuyển từ đỏ sang xanh nhưng cho đến giờ, vì sao thì chỉ là những… đồn đoán!

Từ Sa Huỳnh đến… Lộc Hưng!

Đỗ Thành Nhân

16-2-2019

Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Mai Tiến Dũng từng nói “Nếu chúng ta sai, chúng ta nhận lỗi trước dân. Nếu dân sai thì dân phải chịu trách nhiệm trước pháp luật” (“chúng ta” trong ngữ cảnh này được hiểu là quan chức).

Sự xâm lăng lãnh thổ mềm này tác hại gấp nhiều lần cuộc xâm lăng lãnh thổ cứng đấy!

FB Lưu Trọng Văn

16-2-2019

Trong khi các báo và cộng đồng mạng đồng loạt lên án Trung cộng xua 600.000 quân cùng hàng ngàn xe tăng, đại pháo tấn công nước gã 40 năm trước thì báo Thời báo Kinh tế SG có bài tuyệt hay cảnh báo cuộc xâm lăng của Tập đoàn Hoawei Trung cộng trên toàn lãnh thổ nước gã không trừ bất cứ ngóc ngách, không gian gia đình, góc riêng tư nào nếu phủ sóng 5G bằng thiết bị của chúng.

Sự kiện và nhà báo

FB Mai Quốc Ấn

16-2-2019

Năm nay, cuộc chiến tranh biên giới tháng 2/1979 được nhắc nhiều trên báo chí. Nhưng 10 năm trước, đó chỉ là cuộc “xé rào” bởi khi đó nhà báo Huy Đức (báo Sài Gòn Tiếp Thị bản cũ) viết bài Biên giới tháng Hai là bài báo duy nhất của cả làng báo khi ấy. Cũng là bài báo đầu tiên trong 10 năm nay trước khi cuộc chiến tranh biên giới được “bật đèn xanh” nhắc lại vào 2019.

40 năm nhìn lại Chiến Tranh Biên Giới tháng hai: Nguyên nhân chiến tranh (Kỳ 2)

FB Trương Nhân Tuấn

15-2-2019

Tiếp theo Kỳ 1

Phía TQ đưa nhiều lý do để biện hộ cho cuộc chiến biên giới tháng Hai năm 1979.

Trang BBC ngày 17 tháng Hai 2006 dẫn hồi ký của Zhou Deli (Châu Đức Lễ), vốn tham mưu trưởng của Quân khu Quảng Châu. Ông này cho biết từ tháng Chín năm 1978 văn phòng tham mưu trưởng quân đội nhân dân Trung Quốc đã có những cuộc họp mục đích tìm phương pháp “giải quyết vấn đề lãnh thổ bị quân Việt Nam chiếm đóng”:

Xóm chài Vĩnh Tân ngày cuối năm: Có một cơn gió rất buồn thổi qua

Bùi Kiều Trang

15-2-2019

Có lẽ ít người hiểu được đằng sau mỗi chuyến đi biển của những người ngư dân trong cái xóm chài nghèo có tên xóm 7 này là cơm áo, là nợ nần, là hình ảnh mẹ già ngồi ngóng, vợ trông chồng, con nhớ cha từ mái nhà các làng chài ven chân sóng ở xóm 7, thuộc xã Vĩnh Tân, huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận.

Nhọc nhằn biển mùa gió Bắc, gió Nam

Làm sao phải run sợ đến nỗi như vậy, không thấy nhục à?

FB Đặng Bích Phượng

15-2-2019

Đó là câu hỏi cậu chiến sĩ quản trang, nghĩa trang liệt sĩ Vị Xuyên của một bác trong đoàn. Giọng bác ấy run lên vì giận dữ, còn cậu chiến sĩ chỉ nhếch miệng cười.

Ý tưởng lên Vị Xuyên thắp hương, tưởng niệm những liệt sĩ trong cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ Quốc, chống quân xâm lược Trung Quốc, là của cụ Nguyễn Khắc Mai – giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Văn hóa Minh triết và đồng sự.

Giáo sư say ngất ngư!

FB Chất lượng cuộc sống

15-2-2019

Là nói tới giáo sư Phạm Hồng Tung ở ĐHQG Hà Nội – chủ biên chương trình sử học phổ thông. Tôi nghĩ có lẽ ông đang say rượu khi trả lời phỏng vấn, nên ông có quan điểm cho rằng đưa trận chiến biên giới phía Bắc vào sách giáo khoa cần tránh những từ “giặc”, “địch”, “tàn bạo”, “khát máu”,… thêm nữa, ông lại cho rằng phải biết ơn người bạn “vàng” khi họ giúp ta chống Pháp, chống Mỹ,… 

Chiến tranh Việt-Trung 1979: Diễn biến và hậu quả (Kỳ 3)

Nghiên cứu quốc tế

Việt Long

15-2-2019

Tiếp theo Kỳ 1Kỳ 2

Diễn biến chiến tranh 1979

Cuộc tấn công được bắt đầu vào 3 giờ sáng ngày 17/2/1979. Trung Quốc bất ngờ đưa quân tràn qua biên giới, đồng loạt tấn công 6 tỉnh biên giới lãnh thổ Việt Nam từ Pa Nậm Cúm (Lai Châu) đến Pò Hèn (Quảng Ninh) với chiều dài 1.200 km. Từ đêm 16/2, các tổ thám báo Trung Quốc đã mang theo bộc phá luồn sâu vào nội địa Việt Nam móc nối với “lực lượng thứ năm” bí mật cắt các đường dây điện thoại, phục sẵn các ngã ba đường, bờ suối, cây cầu, khai quật các hầm vũ khí đã được chôn lấp chuẩn bị trước. Được sự dẫn đường của lính sơn cước và đạo quân thứ năm, quân Trung Quốc vòng qua các vị trí đồn công an vũ trang Việt Nam, thọc sâu, đánh chiếm các vị trí huyện lỵ quan trọng.[1] Có thể nói Trung Quốc đã hoàn toàn giữ được yếu tố bất ngờ và chủ động trong dụng binh.

Sau biên giới tháng hai

FB Mai Quốc Ấn

15-2-2019

Sau biên giới tháng 2/1979, quyền lợi quốc gia mới là quan trọng. Đừng bao giờ ngây ngô tin rằng anh cả Liên Xô sẽ cứu đứa em Việt Nam, dù cũng cùng ý thức hệ. Một giáp sau đó, Liên Xô tan rã…

Sau biên giới tháng 2/1979, kẻ thù ngàn năm vẫn là kẻ thù ngàn năm. Một dân tộc ba lần chặn vó ngựa Nguyên Mông đã bị Đặng Tiểu Bình gọi là “đồ chó đẻ” trong cuộc gặp Mỹ – Trung trước khi xua quân tràn qua biên giới phía Bắc.

Start up chùa

FB Dương Quốc Chính

14-2-2019

Đầu tư xây chùa giờ dễ ợt. Toàn thấy anh em sư tự tìm vốn xây chùa rồi xin được làm trụ trì, đại khái cũng như start up vậy. Phải làm thế vì các chùa có sẵn thì kín chỗ rồi, phấn đấu lên trụ trì là hơi bị khó, vì tuổi hưu của sư lại quá cao, chờ đến khi sư huynh nghỉ hưu để mình lên chức thì ốm. Hơn nữa, cạnh tranh bây giờ quá khốc liệt, vì còn phải đấu với anh em sư định hướng XHCN, có bảo kê, quan hệ. Không biết trong ngành có phải chạy chức không? E là có.