Hai câu, 77 chữ

Phạm Thị Hoài

12-5-2022

Sau 47 năm, bên thắng trận đã hoàn thành đáp án cho câu hỏi còn bỏ ngỏ, liên quan đến sự kiện kết thúc cuộc chiến tranh định mệnh ở Việt Nam. Ngày 14 tháng Ba vừa rồi, cơ quan lãnh đạo cao nhất trong quân đội, gồm Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước, Thủ tướng Chính phủ và 20 vị tướng, ra Kết luận số 974-KL/QUTW về việc “Ai soạn thảo lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh”, “khẳng định tính khách quan và sự thật lịch sử” rằng cả ông đại úy Phạm Xuân Thệ đến trước lẫn ông trung tá Bùi Văn Tùng đến sau đều là đồng tác giả. Không có Thạch Sanh Lý Thông nào cả. Chấm dứt cãi cọ. Chuyện nhân sự đến đây là hết.

Hàng chục năm sau ngày 30 tháng Tư vang dội ấy, năm nào cũng được lịch sử đến hẹn lại ủy nhiệm, năm nào phe chiến thắng cũng tranh cãi – ít nhiều dữ dội và thậm chí nhuốm màu “phản động” ngoài ý muốn – về những chi tiết tưởng như quá dễ xác định: xe tăng nào tiến vào Dinh Độc lập đầu tiên, chiến sĩ nào lao lên nóc dinh cắm cờ giải phóng, và như nêu trên, ai soạn thảo lời tuyên bố đầu hàng. Nghe như đùa, song thực ra dễ hiểu và có truyền thống. 55 năm sau Chiến thắng Điện Biên Phủ, người cắm cờ trên cứ điểm Him Lam mới được xác nhận đúng danh tính, trước đó hoặc một anh hùng khác hoặc một nhân vật “dâu ông nọ chăn tằm bà kia” được gọi tên. Rồi lá cờ trên nóc hầm de Castries ngày 7/5/1954 có thực hay chỉ là cảnh dàn dựng trong bộ phim của đạo diễn Liên Sô Roman Karmen? Toàn những chuyện không khiến tôi phải nhảy vội lên chuyến tàu về một ga lẻ của quá khứ. Lịch sử tự nó có một lớp patina quyến rũ, cho các thế hệ sau. Song nó mệt mỏi nhạt phèo, nếu các thế hệ trước vẫn múa may mãi trên sân khấu của dĩ vãng. Có gì lạ đâu. Rốt cuộc thì hạ sĩ Meliton Kantaria người Gruzia, đồng hương của Stalin, vẫn chính thức là nhân vật cắm cờ trên nóc Nhà Quốc hội Đức ngày 2/5/1945, nhận Huân chương Lenin và danh hiệu Anh hùng Liên bang Sô-viết, cả đời hưởng lộc của chế độ, trong khi tác giả của bức ảnh dàn dựng lừng lẫy ấy cho biết một sự thật hoàn toàn khác – kể cả việc ông phải dùng kim để tẩy chiếc đồng hồ ở cổ tay phải của người lính đứng yểm trợ cho đồng đội cắm cờ: chiến sĩ Hồng quân này đeo mỗi tay một chiếc đồng hồ, chiến lợi phẩm mà lính Nga ham sưu tập, trước khi biết cướp bóc điện thoại, TV, máy giặt, tủ lạnh, bồn cầu và dâu tây như bây giờ ở Ukraine. Tuy nhiên đó vẫn chưa là sự thật nguyên thủy. 50 năm sau, khi Liên bang Sô-viết đã là quá khứ, trung sĩ Mikhail Minin chẳng ai biết đến mới được ghi nhận là người đầu tiên cắm cờ chiến thắng đêm 30/4/1945 ở Berlin.

Song điều tôi quan tâm là nội dung lời tuyên bố đầu hàng ấy. Một văn bản lịch sử trọng đại đánh dấu một thời khắc lịch sử trọng đại, khiến các phe phải khốc liệt tranh giành bản quyền soạn thảo và giới lãnh đạo cao nhất của quốc gia phải vào cuộc. Công phu “soạn thảo” nó như thế nào?

Toàn văn lời tuyên bố ấy như sau: “Tôi, Đại tướng Dương Văn Minh, Tổng thống chính quyền Sài Gòn, kêu gọi Quân lực Việt Nam Cộng hòa hạ vũ khí đầu hàng không điều kiện quân Giải phóng Miền Nam Việt Nam. Tôi tuyên bố chính quyền Sài Gòn từ trung ương đến địa phương phải giải tán hoàn toàn, giao toàn chính quyền từ trung ương đến địa phương lại cho Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam.”[1]

Hai câu, 77 chữ, một bình diện ngôn ngữ bất cập và những lỗi nhẹ ra phải gọi là ngớ ngẩn.

Ông Dương Văn Minh không phải là “Tổng thống chính quyền Sài Gòn” mà Tổng thống Việt Nam Cộng hòa, cũng như ông Hồ Chí Minh không phải là Chủ tịch chính quyền Hà Nội mà Chủ tịch Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Bà Thái Anh Văn trong ngôn ngữ của dư luận viên Hoa lục có thể là “Tổng thống chính quyền Đài Bắc”, nhưng danh xưng chính thức và chính xác của bà chỉ có thể là Tổng thống Trung Hoa Dân quốc. Một tuyên bố đầu hàng không phải là một lời kêu gọi hay yêu cầu. Khi đầu hàng, Tổng thống đồng thời là Tổng Tư lệnh quân đội ở cương vị phải tuyên bố rõ ràng lệnh ngưng bắn và giải tán chính quyền chứ không thể “kêu gọi” quân đội hạ vũ khí và yêu cầu chính quyền “phải giải tán“. Và làm thế nào để giao một chính quyền vừa bị giải tán cho một chính quyền khác, nhất là khi ngay trước đó Quân Giải phóng đã từ chối không nhận bàn giao, vì “Các ông không còn có gì để bàn giao“.[2]

Phần lớn các cuộc chiến hay xung đột vũ trang chậm nhất từ thời cận hiện đại đến nay thường kết thúc bằng những cam kết đình chiến và đàm phán về hậu chiến; tuyên bố đầu hàng rất ít xảy ra và đầu hàng vô điều kiện càng hiếm; song hình thức nào cũng phải được chuẩn bị kĩ lưỡng, diễn đạt thận trọng, từ những cấp quyết định cao nhất và ở bình diện ngôn ngữ cao nhất: bình diện quốc gia. Song đó chỉ là phần mở đầu của một quá trình với những thủ tục phức tạp, có thể kèm theo cả nghi thức trang trọng, như trong lễ ký kết văn kiện đầu hàng của Nhật ngày 02/9/1945 trên Chiến hạm USS Missouri. Các khía cạnh pháp lý và chính trị liên quan lại càng phức tạp. Quân Pháp đầu hàng ở Điện Biên Phủ, song Cộng hòa Pháp (Đệ Tứ) lại tham gia quyết định số phận của Việt Nam trong Hội nghị Ngoại trưởng Berlin 1954 và Hiệp định Genève cùng năm. Sự đầu hàng vô điều kiện của Đức trong Thế chiến II không phải là hành vi của Deutsches Reich, Đế chế Đức với tư cách quốc gia, mà là hành vi của Wehrmacht, quân đội Đức Quốc xã. Vì thế, trừ những điều luật mang tính chính trị, Bộ Luật Hình sự của Đế chế Đức vẫn tiếp tục có hiệu lực một thời gian dài, hiện nay Đức còn áp dụng trên 20 điều luật từ thời Quốc xã. Quân đội có thể ngưng bắn, song những hoạt động mà phần lớn là dân sự của một bộ máy nhà nước không thể ngay lập tức bị đình chỉ, chưa kể thời gian cần thiết để giải quyết các hệ lụy với những bên thứ ba liên quan. Cả phía Miền Nam Quốc gia (Việt Nam Cộng hòa) lẫn Miền Nam Việt cộng (Cộng hòa Miền Nam Việt Nam) và Miền Bắc Cộng sản (Việt Nam Dân chủ Cộng hòa) rõ ràng đều không có những chuẩn bị nhất định cho các vấn đề này. Hoặc không thấy có gì cần chuẩn bị. “Chính quyền Sài Gòn” đơn giản bị xóa sổ là xong.

Thế là rất đặc trưng Việt Nam, văn kiện lịch sử trọng đại đánh dấu thời khắc lịch sử trọng đại lúc 13:30 giờ ngày 30/4/1975 cuối cùng do một – hoặc hai? – sĩ quan cấp úy và cấp tá ít nhiều vô danh của bên thắng trận chấp bút, ở tình thế gấp gáp thiếu thốn và có phần lúng túng, phải nhanh trí ứng biến tại chỗ[3], thậm chí phải nhờ vào chiếc máy ghi âm duy nhất dùng được của nhà báo phương Tây duy nhất chứng kiến và ngẫu nhiên trở thành thư ký của sự kiện ấy. Nhà báo Börries Gallasch của tờ Spiegel thuật lại: “Chính ủy Tùng dùng một tờ giấy màu xanh đặt lên đầu gối, thảo lời tuyên bố để Tướng Minh đọc trên đài. Thỉnh thoảng ông nghĩ ngợi xem nên viết thế nào, gạch chữ này, thêm chữ kia. Mặt ông không hề biểu lộ một cảm xúc. Vậy là giờ đây, ở phút giây chiến thắng, những con người đã chiến đấu cả 30 năm để giải phóng đất nước lại không biết diễn đạt lời tuyên bố đầu hàng ra sao.” Tướng Minh đọc xong, chính ủy Tùng vò bản thảo và đút vào túi quần. Chiến tranh thế là kết thúc.

Tôi thật sự thông cảm với chính ủy Tùng. Ông chỉ là một sĩ quan bậc trung, thấm nhuần một ngôn ngữ và tư duy chính trị mà trong đó Miền Nam không bao giờ hiện ra như một quốc gia riêng, có tên gọi riêng với những chủ quyền riêng, mà chỉ là phần lãnh thổ Việt Nam bị chia cắt và bị “chính quyền Sài Gòn“, “tay sai của đế quốc Mỹ”, cai trị. Có lẽ ông cũng không biết đến tên gọi chính thức của quốc gia này. Người lính chất phác trong ông không được huấn luyện cho những việc nằm ngoài tầm đạn pháo[4]. Có lẽ ông đã hình dung rất giản dị sáng tỏ về việc đánh đổ cái “chính quyền Sài Gòn” của “địch” ấy và thay thế bằng chính quyền mới của “ta“; song tư duy và ngôn ngữ của ông không cho phép phân biệt giữa chính quyền, một chủ thể cụ thể, và quyền lực nhà nước, một chủ thể trừu tượng[5], nên cuối cùng chỉ thành tựu trong một câu vừa luộm thuộm với cụm “từ trung ương đến địa phương“ lặp lại như để chắc ăn – một trong những đặc điểm nổi bật của ngôn ngữ chính thống ở Việt Nam là lặp lại lặp lại vô tội vạ, tôi xin trở lại đề tài này ở dịp khác – vừa lộn xộn kỳ quặc về nghĩa lý. Với tất cả lòng tôn trọng, tôi phải tiếc rằng ông đã không đủ tầm vóc để diễn đạt một tuyên bố đầu hàng cho tổng thống một quốc gia và tổng tư lệnh một quân đội với nội dung và ngôn ngữ thích đáng.

Lời tuyên bố ấy có thể sửa lại không quá khó khăn, chẳng hạn: “Tôi, Đại tướng Dương Văn Minh, Tổng thống Việt Nam Cộng hòa, tuyên bố: Một, từ giờ phút này Quân lực Việt Nam Cộng hòa ngưng bắn, hạ vũ khí đầu hàng không điều kiện quân Giải phóng Miền Nam Việt Nam. Hai, giải tán chính quyền Việt Nam Cộng hòa từ trung ương đến địa phương. Ba, giao quyền lực nhà nước trên toàn bộ lãnh thổ Việt Nam Cộng hòa cho Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam.

Tôi có mười lăm năm gắn bó với ngành sử, ở Đông Đức cũ và Việt Nam, để hiểu phát ngôn khô khốc của Lenin khi từ chối thỉnh cầu của Maxim Gorky xin tha mạng sống cho sử gia Nicholas Mikhailovich Romanov, Chủ tịch Hội Sử học Nga, đồng thời là một Đại Công tước thuộc dòng họ Nga hoàng cuối cùng: “Cách mạng không cần đến sử gia“. Song có lẽ cách mạng cần người biết soạn thảo một văn kiện lịch sử.

_____

[1] Khi ghi âm, ông Dương Văn Minh đã đọc câu thứ hai hơi khác, còn tối nghĩa hơn, như sau: “Tôi tuyên bố chính quyền Sài Gòn từ trung ương đến địa phương phải giải tán hoàn toàn, từ trung ương đến địa phương giao lại cho Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam.

[2] Ít nhất 4 nhân vật đã khẳng định chính mình nói câu đó ở Dinh Độc lập: đại tá Bùi Tínđại tá Lê Văn Minhtrung tá Bùi Văn Tùng và đại úy Phạm Xuân Thệ.

[3] Ông Bùi Văn Tùng kể lại: “Sẵn tập pơ-luya xanh nhạt để trên bàn, tôi lấy một tờ. Tôi lấy bút ra rồi nhưng mà tôi cũng chưa nghĩ ra điều kiện (đầu hàng) thế nào. Nhưng vài phút suy nghĩ thì té ra vấn đề nó dễ òm, có khó gì đâu. Cách mạng đề ra vấn đề cơ bản, quân đội và chính quyền. Thế là tôi thảo ra cho ông Minh. Thảo vài phút thì xong.”

[4] Con gái ông kể: Sau khi tôi đã sang sinh sống ở nước ngoài, mỗi lần về Việt Nam thăm ba, những lúc tinh thần minh mẫn ba đều hỏi thăm tôi người Việt mình sống ở bên đó thế nào, có thành công và thích nghi với nước sở tại hay không? Và cuối câu chuyện bao giờ ba cũng thắc mắc hỏi tôi mỗi một câu: “Ti sao M lđánh nhau vi mình thế h con?”

[5] Bảo Đại không mắc lỗi ấy. Ông tuyên bố trong Lễ Thoái vị ngày 30/8/1945: “Trẫm cũng quả quyết thoái vị nhường quyền điều khiển quốc dân cho một chính phủ dân chủ cộng hòa.” Song dĩ nhiên ông không bị địch thủ nhét chữ vào mồm ở phút nước đã dâng đến cổ, và người thảo Chiếu thoái vị cho ông là vị đổng lý ngự tiền văn phòng triều đình, luật sư danh tiếng Phạm Khắc Hòe.

Bình Luận từ Facebook

8 BÌNH LUẬN

  1. “dâu ông nọ chăn tằm bà kia”
    NGUOI BẮC ĐỌC “RỜ” LÀ “DỜ” NHƯNG viết NHƯ TRÊN LÀ KHO6NG THỂ CHẤP NHẬN ĐƯỢC

    MIỀN ĐẤT CÓ – LÃNH THỔ-NHÂN DÂN-CHÍNH QUYỀN ĐƯỢC QUỐC TẾ CÔNG NHẬN LÀ MỘT

    QUỐC GIA CÓ CHỦ QUYỀN

    NƯỚC VNDCCH XÉ BỎ HIỆP ĐỊNH PARIS VỀ VN LÙA QUÂN xâm lược NƯỚC VNCH VÀ ĐÃ CHIÊN THẮNG

    DƯỚI HỌNG SÚNG CỦA QUÂN XÂM LƯỢC PHẢI NÓI THEO CHÚNG MUỐN, THẾ THÔI LỊC SỬ SẼ GHI LẠI TOÀN BỘ SỰ KIỆN MỘT CÁCH CÔNG BẰNG

  2. Dựa trên các bài phân tích của trí thức các bác về bản công hàm mang tên người thầy đáng kính của gs Tương Lai, ta có thể kết luận bản tuyên bố đầu hàng của Tướng Dương Văn Minh vi phạm tất cả các chuẩn mực pháp lý của Việt Nam Cộng Hòa, chính ô Dương Văn Minh cũng không phải là 1 người do dân bầu ra để làm lãnh đạo tối cao, let alone vị chỉ huy tối cao của quân đội VNCH, vì vậy, không có đủ thẩm quyền tuyên bố đầu hàng hay chấm dứt chiến tranh . Vì vậy, lời tuyên bố đầu hàng của tướng Dương Văn Minh không có giá trị về pháp lý . Có nghĩa Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã cưỡng chiếm VNCH, và vì vậy, mang rõ ý nghĩa & nội dung xâm lược . Về mặt pháp lý, công pháp quốc tế, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đang chiếm đóng 1 cách phi pháp VNCH, và Cộng Hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam hoàn toàn không có chính danh về pháp lý để hiện diện . Sinh con rùi mới sinh cha, sinh cháu giữ nhà rùi mới sinh ông .

  3. -DV Minh là học trò của TV Hương.TVH phê:học dốt.
    -DVM rong chiến dịch dẹp các “sứ quân ” đã lậy hai “phuy “vàng và tiền bạc ,quý kim nhưng không khai báo.Sau này chp QG truy ra ,DVM nộp một “phuy” (ít giá trj hơn ). AN NINH điều tra ,Cụ Diệm làm ngơ ,không try cứu vì “dù sao cũng có công dẹp loan đảng ”
    -Bất mãn vì ngồi làm việc trong vp thủ tướng ,bên cạnh cụ .
    -Câu kết vói bọn tướng tá phản loạn khác GIẾT N Đ DIỆM theo lệnh Mỹ cung là một cách trả thù ,cũng là sợ .
    -Em của DVDDức chống D. bị điên và anh của DV N.tr/ta CS .Công tác SG ở trong nhà DVM hàng tuần lể, đi xe jeep có gắn sao (xe của cấp tướng)không anninh nào khám xét” . Ngoai ra còn chứa chấp bon HT Nẫm cs trong nhà.
    -Nghe lời sư Công Trí Quang làm TT đẻ ĐẦU HÀNG VC ….Lênh buông Súng do DVM kêu gọi QLVNCH
    -Nịnh VC ,tuyen bố ca ngơi vc khi cầm phiếu CDVN CS đi bầu (b/c CS)trong lúc toàn thể chiến hữu bị VC cho đi cải tạo .Nếu không đói qua và Mỹ sẵn sàng trả tiền RƯỚC tù nhân (QLVNCH) theo diện HO thì họ đã bị đày lê rừng núi ,kể cả vọ con như áp dụng 54 cho dân tư sản Hà Nội còn ở lại !(họ đã tự làm nha tranh ,chia từng căn và mãnh vườn …ở trong khu đất và CA VC ở ngoài ks ddis lại !)
    -Qua Pháp vì Mỹ không cho vào .cuối cùng qua Mỹở vói con gái (coi như BHP)
    -chét CÔ ĐƠN…

  4. Điện biên phủ : Đúng là đưa Đất Nước vào Đường Âm phủ !
    *****************************

    https://www.youtube.com/watch?v=oz0Adk2OUAM&t=114s

    DIEN BIEN PHU (1992) Trailer Bande annonce VF

    Nước Pháp sau Thế chiến Hai yếu
    Chọn Hòa bình Đuề huề thắng nhiều
    Nghe lời Mao đánh Pháp cho Khựa !
    Rồi đụng Mỹ cứu Tàu chắc tiêu !!!
    Mao dạy Hồ “bơm chích” Tình ‘ái c..uốc’
    Hàng triệu lượt Thanh niên dụ chiêu
    Đốt Trường Sơn đánh đến Người Việt cuối
    Chống Mỹ giúp Chệt thực hiện mục tiêu
    Giúp 4 Hiện đại đấm bể đầu thằng Vệ
    Xương máu hàng chục triệu tiêu điều
    Hàng trăm triệu Biệt ly chia cắt

    https://www.youtube.com/watch?v=dkbOw3GleN8
    Pierre SCHOENDOERFFER / se souvenir

    77 năm toàn Xương máu Hồ tiêu
    Giúp sư tổ hắn là Mao Xếnh Xáng
    Nước Vệ trinh sát thay hy sinh thân thiêu
    Bọn Ngô Cẩu đúng loài thâm hiểm
    Cho Tề trỗi dậy ‘hoà bình’ võ chiêu
    Biển Đồng ao nhà vườn hoang múa gậy
    Thương thương binh bạc đãi đời xế chiều
    Tuổi trẻ yêu Nước chân tình lường gạt !
    Đánh Pháp chống Mỹ cứu Tàu nay tiêu
    Cửu vạn thân lừa cõng hàng giả dỏm
    Cửa khẩu tha về giết vạn thương yêu
    Con gái thành cô dâu về xứ Hán ngữ
    Con giai hóa trí nô lao nô phận đực Kiều !

    https://www.youtube.com/watch?v=fuaSi-H0oGY
    We Were Soldiers – Final Battle Scene

    Thương thương binh bạc đãi đời xế chiều
    Tuổi trẻ yêu Nước chân tình lường gạt !
    Đánh Pháp chống Mỹ cứu Tàu nay tiêu
    Cửu vạn thân lừa cõng hàng giả dỏm
    Cửa khẩu tha về giết vạn thương yêu
    Đầu độc giết nền sản xuất non trẻ
    Xem phim ‘thực dân đế c..uốc’ lệ nhiều
    ‘Chúng’ vinh danh cả Hai bên vào trận
    Chiến binh Vệ ơi ! Có thấu lừa chiêu ????

    Paris – 07/5/1954 – 07/5/2022 : từ Điện biên phủ đến Điên Âm phủ thật quá là gần !!! Điện biên phủ : Đúng là đưa Đất Nước vào Đường Âm phủ !

    http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

    Cần vài ghi chú về Ý kiến trên đây tránh HIỂU LẦM…. ngay thân thích nhất đời của tôi cũng bị lường gạt nói chi Nhà thơ QUANG DŨNG ….

    Bác ruột và Bố tôi ngay sau Paris giải phóng đã về Cố hương sau khi tham dự các chiến trường Miền Đông Pháp ….riêng Bác tôi còn viễn chinh đến tận các thuộc địa tại Phi châu qua Alger, Algerie nên gặp Vua Hàm Nghi và được Người xem như cận thần … Đầu năm 1947 cả hai lần lượt Bố tôi về trước bị tóm vào Hỏa Lò dù đã có Dân Tây !!! Bác tôi về sau chỉ đâu tuần sau Mẹ tôi nhận tin được đi thăm Người tù số 2 tức anh ruột cũng bị cùm Hỏa Lò … Cả hai đều bị án binh tử hình vì đều là quân nhân Pháp thời Chiến giao du và hoạt động theo giặc (Việt minh – VM hay VẹM) …Bố tôi chuyển về nhà tù Đoạn Xá, Hải Phòng sau khi giảm án tù xuống còn chung thân nhờ có Quốc tịch Pháp và có công trong kháng chiến chống Đức quốc xã của quân nhân họ Gaston có tên không nhầm là Robert chẳng có gìa là Nguyễn Hữu S… cả !! (có lần Mẹ chọc ghẹo là “Robert chỉa” như các đồng chí sau 1954 vẫn liệt Bố tôi vào danh sách “lính tẩy” nên vậy sau khi ra tù hơn 7 năm gỡ lịch Bố tôi vào Nam … còn Bác tôi nguyên quân hàm sĩ quan cấp uý may mắn vượt ngục thoát tử hình ra bưng biền Việt Bắc vào các chiến dịch lẫn cuối là Điện Biên Phủ…. về hưu quân hàm QĐNDVN cũng cấp Đại uý !!!! Bác chẳng thèm vào ĐẢNG và có muốn cũng không được vì sơ yếu lý lịch ‘LÍNH TẨY’ nhưng Bác chẳng cần
    Hai anh em gặp nhau năm Xuân 1976 lần đầu sau khi gặp nhau trên ĐẤT PHÁP năm 1947 vui mừng …và cả hai đều ngán ngẩm về sự lường gạt và bạc đãi của bọn VC !!
    Theo tôi, Lão Tướng De Gaulle trao trả độc lập cho Việt Nam như cho không Algeria vì Nước Pháp suy yếu và Tướng De Gaulle nhìn xa thấy rộng nhận thỏa hiệp Pháp-Việt đuề huề trong Liên Hiệp Pháp thì cả 2 Nước đỡ chiến tranh mất mát !!! Nhưng MAO + Chu muốn hất cẳng Pháp ra khỏi Đông Dương và sai học trò Hồ quyết kháng chiến CỨU Tàu !!!

    Nhìn cặp vợ chồng nhà văn NGUYÊN NGỌC mà buồn hận cho bao thế hệ YÊU NƯỚC NHIỆT TÌNH đã bị bọn MAO-Hồ đưa vào LÒ SÁT SINH …chớ nếu như thế hệ NGUYÊN NGỌC hay vợ không đổi từ họ TÔN (hoàng tộc !! Tôn Thị Tĩnh, sinh năm 1941, quê ở xã Tam Quan Bắc, huyện Hoài Nhơn, tỉnh Bình Định, trong một gia đình nghèo, có người cha tên là Tôn Chất, đổi tên là Hồ Thanh Tâm. https://www.diendan.org/viet-nam/dieu-van như bác André Menras, Hồ Bất Khuất cả đời NHIỆT TÌNH VÌ VIỆT NAM giờ chắc cũng ngán ngẩm khi nhìn người trao VIỆT TỊCH lấy tên họ HỒ là chú chí phèo NGUYỄN MINH TRIẾT vua hề quảng cáo (chưa kể CU BA ngủ CU MÁ thức !!!) nhưng dù gì cũng thấy André Menras dồn hết NỔ LỰC CÁ NHÂN vì HOÀNG SA TRƯỜNG SA …. thân thăm ANH những ngày hưu trí tại MONTPELLIER

    https://www.youtube.com/watch?v=gGhS2HceriU
    Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết “chém gió” tại Cuba

    như MÃ GIÁM SINH mời chào du lịch dục tình đến Việt Nam vì GÁI ĐẸP đúng là đàn anh đại ca nằm vùng Sài Gòn còn MÃ GIÁM SINH Nguyễn Công Khế DUYÊN DÁNG QUẢNG NÔM nằm vùng ĐÈ NẼNG !!!

    ) thành họ HỒ mà có hợp tác HOÀ BÌNH đuề huề KHOA HỌC KỸ THUẬT với PHÁP nếu ………………. Chí Phèo Hồ Chí Meo không bưng bô ống nhổ cho MAO-Chu ..thì bà HỒ…vợ bác nguyên ngốc đã là nhà Hóa học tài ba như Bửu Hội hay cũng same same même NEM như cái bác VÕ QUANG YẾN dở hơi Phó chủ tịT Người IÊU Huế Mậu Thân

    http://huehoc.com/hoi-vien/cac-nha-nghien-cuu-qua-cac-thoi-ky/tieu-su-vo-quang-yen/

    như thằng đồ tể NGUYỄN ĐẮC XUÂN

    Ông Nguyễn Đắc Xuân nói về sự ra đời của Hội Nghiên cứu & Phát triển Di sản văn hóa Huế
    Một Thế Giới Online · 29 Thg11, 2020 · SỰ KIỆN CỦA HỘI

    http://huehoc.com/thoi-su/su-kien-cua-hoi/ong-nguyen-dac-xuan-noi-ve-su-ra-doi-cua-hoi-nghien-cuu-phat-trien-di-san-van-hoa-hue/

    … vì nền KHOA HỌC CƠ BẢN và Khoa học kỹ thuật ứng dụng PHÁP cực kỳ sáng lạng cho đến nay NGAY NHƯ Vũ Hán thành phố kết nghĩa với PARIS đã rút ruột moi gan bao Khoa học kỹ thuật ứng dụng PHÁP từ XE HƠI, hàng không, công nghệ hạch tâm hạt nhân …cho đến công nghệ vi sinh học với Phòng thí nghiệm P4 và cả đám chuyên gia tầm quốc tế của Viện Siêu vi Vũ Hán đều do PHÁP đào tạo từ người dơi CÁI như mụ Thạch Chính Lệ, Phó Giám đốc Viện Virus học Vũ Hán đến người dơi ĐỰC trong cả Viện đều xuất thân từ LÒ ẤP TIẾN SĨ tại Montpellier (nơi đó bác CHU PHẠM NGỌC SƠN đến tu nghiệp cuối năm 1991), tại Lyon d ưới sự chỉ đạo của GS Bruno L. chuyên gia hàng đầu thế giới của Pháp
    Cứ nhìn công nghệ chip chip của Đài Loan ngày đầu cũng học từ Pháp qua Matra rồi qua INTEL mà buồn cho Việt Nam mà ngay bác CHU HẢO đã tâm sự não nùng từng học VI ĐIỆN TỬ

    Chuyện bây giờ mới kể

    NGHIÊN CỨU CHẾ TẠO CHIP Ở VIỆT NAM
    https://www.diendan.org/viet-nam/nghien-cuu-che-tao-chip-o-viet-nam
    Chu Hảo

    NHƯNG BUỒN LÀ Chu Hảo vẫn NGÂY THƠ hay CỐ Ý …vì chính HỒNG VỆ BINH CÁI nguyễn thị trâu sa NGUYỄN THỊ BÌNH từng là Bộ CHưởng giáo dục đã làm suy đồi nhiều thế hệ trẻ CHƯA KỂ đóng cửa QUỸ PHAN CHÂU TRINH có khác nào BẾ QUAN TỎA CẢNG vào Thời Mở cửa … Theo tôi, chắc CHÍ SĨ chắc buồn bên kia Thế giới vì 2 tên CHÁU NGOẠI Phan Tứ (sống bê tha tha hóa sau khi về Đà Nẵng) + nguyễn thị trâu sa
    Chưa kể là cái HỒ TƯ TƯỞNG IDE cũng cạn nước TỰ ĐÓNG CỬA ThinkTank IDE bác Nguyễn ..A việt kiều Tiệp Khắc .. trong khi Việt Nam cực hiếm có chưa đến 5 NGO như Quỹ Phan Châu Trinh và ThinkTank IDE !!!!!

    Nguyễn IDE Vietnam

    TRÍCH Y HỆT NGUYÊN CON
    https://www.diendan.org/nhung-con-nguoi/nguyen-ngoc-van-vung-buoc-tren-duong-xa

    Lúc mời bà làm Chủ tịch Quỹ, nhà văn Nguyên Ngọc bảo tôi đi theo đến số nhà 70 Trần Hưng Đạo Hà Nội, nơi bà luôn thân mật đón tiếp chúng tôi như “bọn Quảng Nam cứng đầu”. Ban đầu bà từ chối với lý do: “Chị đang có nhiều việc quá, nào là Quỹ Hòa bình và Phát triển, Quỹ Bảo trợ trẻ em…, ‘tha’ cho Chị nhé!”. Nhưng Nguyên Ngọc cười hiền lành: “Chị à, nếu chị không phải là cháu ngoại cụ Phan thì chúng em đến đây làm gì?”. “Bọn này ghê nhỉ! Các em đã nói thế thì chị từ chối làm sao nữa?”. Bà bảo: “Chị sẽ làm Chủ tịch thật sự chứ không làm Chủ tịch danh dự đâu nhé!”. Và bà đã làm đúng như vậy trong suốt 11 năm.

    Rồi vào một ngày đầu thu se lạnh năm 2019, bà gọi chúng tôi đến nhà. Lúc ấy sức khỏe đã yếu, bà khoan thai nói với chúng tôi: “Giờ vì điều kiện sức khỏe chị không thể tiếp tục công việc được nữa, các em phải đảm đương lấy thôi!”. Nguyên Ngọc giãy nảy: “Chị quên mất là em và Chu Hảo đã tự nguyện ‘rời bỏ…’ rồi à?”. “Ừ nhỉ? Vậy các em tính sao?”. Sau một hồi thảo luận, bà đưa ra quyết định mà chúng tôi đã không lường trước: “Vậy ta phải làm thủ tục giải thể thôi!”. Đấy, Tuyên bố Giải thể của Quỹ ra đời trong hoàn cảnh ấy và đơn giản có thế, chứ không “nặng nề” như đã được một số anh chị em quan tâm đến hoạt động của Quỹ suy luận.

    https://www.diendan.org/nhung-con-nguoi/nguyen-ngoc-van-vung-buoc-tren-duong-xa
    HẾT TRÍCH Y HỆT NGUYÊN CON

    và làm thực tập sinh tại MATRA mà ngày nay Việt Nam VẪN LÀ con số KHÔNG lỗi cũng vì quyết định chiến lược cứ đọc bài viết cách đây nhiều năm khi ANH VŨ DUY MẪN tiến sĩ tin học từ Pháp

    https://duymanvu.wordpress.com/2010/01/21/cu%E1%BB%99c-tro-chuy%E1%BB%87n-t%E1%BB%AB-new-york/

    về trình đề án microprocessor trước bác VÕ VĂN KIỆT ‘đúng là cũng chẳng nhìn về TƯƠNG N…AI như vị GS nào đó vẫn thần thánh hóa VVK cho dù sao nữa theo tôi VVK vẫn có tiến bộ hơn nhiều !!!) người được cho là CỞI MỞ NHẤT mà cũng ngán ngẩm như cái THỜI Nguyễn Trường Tộ về thuyết trình CÁI ĐÈN DẦU TREO NGƯỢC chẳng chạy bằng dầu hỏa dầu HÔI bến xứ sở ĐẠI PHÁP trước Tể tướng VVK ngay cũng là NGÁO NGỐ !!!!

    https://www.youtube.com/watch?v=2j302RPcZqM
    WE WERE SOLDIERS Trailer (2002) | War, Mel Gibson

    Nhớ có lần đọc nếu không lầm bác THẠN NHIÊN du Tây tham dự duyệt binh Lễ Quốc Khánh PHÁP vui hả hê thấy Lữ đoàn xe tăng mang tên ĐIỆN BIÊN PHỦ…. Chỉ có Pháp và Mỹ mới làm phim thật hay như DIEN BIEN PHU hoặc WE WERE SOLDIERS

  5. Không phải ngẫu nhiên mà DVM .không dám nhận mình là TT.của quốc gia VNCH.
    vì chính phủ ông có “người lái” là đám VC.và tay sai nên ông ta bị buộc phải ăn nói
    theo ngôn từ tuyên truyền nhắm nhục mạ VNCH. của VC.
    Tiếc là miền Nam vào những năm cuối cùng không còn có nhân tài gánh vác việc
    quốc gia đại sự mà lại giao cho ông tướng “hữu dõng vô mưu” và một đám trí thức
    CHỒN LÙI chỉ giỏi lý thuyết mà NGU NGƠ trong hoạt động chính trị !

  6. Pig Minh sau khi làm “anh hùng” khi giết anh em ông Diệm thì tài cán của hắn chỉ biết đến đầu hàng, hàng tướng và hèn tướng.

  7. Trình độ quốc dân chỉ có thế, thuớ đó ai…. cao đến đâu soạn cũng thế thôi ! Tranh cãi hay tranh ăn cũng thế !

Leave a Reply to montaukmosquito Hủy trả lời

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây