100 năm quái vật hành tinh

Nguyễn Ngọc Chu

7-7-2021

I. MƯỢN BÓNG NHÂN DÂN

Theo tin được xác minh về sau, thì Đại hội lần thứ nhất Đảng Cộng sản (ĐCS) Trung Quốc (TQ) diễn ra từ 23 – 31/7/1921. Nhưng không biết từ đâu, lại lấy ngày 1/7/1921 làm ngày thành lập?

Như vua chúa TQ thời xưa bịa ra thần thoại xuất hiện rồng rắn báo hiệu sự lên ngôi, ở mặt khác như thừa nhận của Tổng Bí thư ĐCS Liên Xô Gorbachev lúc đương nhiệm – “Cả đời các bạn chỉ được nghe những điều giả dối” – thì có quyền hoài nghi cả 2 cột mốc về sự ra đời của ĐCS TQ.

Nhưng cần gì thời điểm chính xác. Sau 100 năm, hay xấp xỉ 100 năm thì các loài vật đều “thành tinh”. Đứng xếp hàng rồng rắn cách nhau 1m, thì ĐCSTQ với 95 triệu đảng viên sẽ là “con rắn khổng lồ dài 95.000 km”, 15 lần dài hơn Vạn Lý Trường Thành (6.259km).

Đứng đầu “con rắn khổng lồ dài 95.000 km” là ông Tập Cận Bình. Ngày 1/7/2021 ông Tập đã có bài phát biểu tại Thiên An Môn về sự “thượng thọ” 100 năm của ĐCS TQ. Trong đó có 4 điểm cần để ý.

1. Xây đựng Quân đội Trung Quốc hùng mạnh.

Minh chứng là cuộc trình diễn khai mạc với các phi cơ bay theo hình con số 100. Ông Tập khẳng định quyết tâm đẩy nhanh quá trình hiện đại hóa quốc phòng và các lực lượng vũ trang.

Ngân sách quốc phòng TQ năm 2020 đạt 252 tỷ USD, đứng thứ 2 thế giới sau Hoa Kỳ (772 tỷ USD), vượt xa ngân sách quốc phòng Nga (61,2 tỷ USD), và sẽ tăng đến 6,8% trong năm 2021. Trung Quốc đang xây hàng trăm hầm ngầm chứa tên lửa đạn đạo ở Tân Cương. Số lượng đầu đạn hạt nhân của TQ (350) đã vượt qua Pháp (290) lên vị trí thứ 3 thế giới. TQ đặt mục tiêu rút ngắn khoảng cách với Nga (6.500) và Mỹ (6.185). Riêng về số lượng tàu chiến (777) và tàu ngầm (79) thì Trung Quốc đã vượt qua Mỹ (490 – 69) và Nga (605 – 64). Quân đội TQ về thực lực đang xếp vị trí thứ 3 thế giới. Về số lượng quân số và binh khí thông thường – đang chiếm ngôi số 1 thế giới.

Một trong các mục tiêu lớn của Trung Quốc trong thời gian tới là hiện đại hoá lực lượng hải quân. Trung Quốc đang gấp rút đóng các tàu sân bay cỡ lớn ngang Mỹ với lượng dãn nước từ 90.000 – 100.000 tấn cùng các tàu ngầm hạt nhân. Mục tiêu không chối cãi là thống trị biển, trước hết là biển Đông.

2. Duy trì chinh sách 1 quốc gia 2 chế độ. Đây là sách lược trấn an dân chúng sau những bạo lực đẫm máu căng thẳng ở Hongkong trong các năm gần đây.

3. Thống nhất Đài loan. Về điểm này, cần khẳng định là chưa thể xẩy ra, mà chỉ là môn võ mồm của ông Tập. Cũng giống như các lãnh đạo TQ tiền nhiệm.

4. Không cho phép thế lực nước ngoài bắt nạt. Là cách nói ngoại giao của ông Tập. Phải hiểu câu nói của ông Tập là chỉ có TQ đi bắt nạt nước khác, chứ không có nước nào có thể bắt nạt được TQ.

Để né tránh sự cô lập của thế giới đối với ĐCS TQ, ông Tập đã mượn bóng nhân dân TQ che cho chính quyền của ông Tập, rằng “Người dân TQ sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ thế lực nước ngoài nào bắt nạt, đàn áp hoặc khuất phục”.

Các chính khách Hoa Kỳ và châu Âu gần đây gọi đích danh ĐCSTQ thay vì TQ – để tách biệt với nhân dân TQ. Nên ông Tập khéo léo mượn bóng người dân.

II. MỘT SỐ ĐẶC TRƯNG CỦA LÃNH ĐẠO ĐCS TRUNG QUỐC SAU 100 NĂM

Không thể khắc hoạ được lãnh đạo ĐCS TQ qua vài trang. Nhưng nhân “100 năm thượng thọ” của ĐCS TQ, xin tạm nêu 3 đặc trưng nổi trội dưới đây từ chính lịch sử của ĐCS TQ.

1. Tranh dành quyền lực tàn khốc và đàn áp đẫm máu mọi phản kháng

Các Đại hội I (1921), II (1922), III (1923), IV (1925), V (1927) của ĐCS TQ đều đậm đặc những tranh đấu với sự ra đi của TBT Trần Độc Tú vào tháng 7/1927. Sau đó là sự đổi ngôi từ Đại hội VI (1928) của Lý Lập Tam, Cù Thu Bạch, Vương Minh, Trương Văn Thiên để cuối cùng Mao Trạch Đông soán ngôi độc tôn bắt đầu từ hội nghị Tuân Nghĩa tháng 1/1935.

Tháng 3/1943 tại Diên An, Mao trở thành chủ tịch ĐCS TQ cho đến cuối đời ngày 9/9/1976, trải qua các Đại hội VII (1945), VIII (1956), IX 1969), X (1974). Thời kỳ của Mao là thời kỳ tàn sát đẫm máu các đối thủ chính trị với đỉnh cao là hàng triệu sinh mạng trong Cách mạng Văn hoá cùng với cái chết của Lưu Thiếu Kỳ, Lâm Bưu và nhiều đối thủ chính trị và quân sự cao cấp.

Sau cái chết của Mao là cuộc tranh dành quyền lực giữ Hoa Quốc Phong và Đặng Tiểu Bình, với phần thắng thuộc về Đặng. Giai đoạn Đại hội XI (1977), XII (1982), XII (1987) là thời kỳ cai trị của Đặng. Trong giai đoạn này, lịch sử không bao giờ quên tội ác của Đặng vào ngày 04/6/1989 khi lệnh cho 20 vạn quân với hàng trăm xe tăng tiến vào quảng trường Thiên An Môn – đang có hàng chục vạn thanh niên sinh viên ngồi biểu tình, rồi thảm sát cả hàng chục ngàn sinh mạng.

Giống như vụ chính quyền Stalin thảm sát 22.000 người Ba Lan tại Katyn năm 1940, lại đổ tội cho Đức Quốc xã, nhưng cuối cùng đã phải thừa nhận sự thật (1990 Gorbachev, 2010 Putin), thì sự kiện Thiên An Môn chắc chắn sẽ bị phanh phui dù phải chờ thêm nhiều năm nữa, trong khi vẫn phải tiếp tục “cả đời nghe nói dối” từ chính quyền Bắc Kinh.

Tiếp đến là thanh trừng các TBT Hồ Diệu Bang, Triệu Tử Dương để cuối cùng Giang Trạch Dân lên cầm quyền với sự tàn sát đẫm máu nhiều vạn nhân mạng người Duy Ngô Nhĩ và Pháp Luân Công. Qua thời Hồ Cẩm Đào cho đến Tập Cận Bình, người Duy Ngô Nhĩ, người Tây Tạng tiếp tục bị truy sát và giam cầm. Các chiến dịch thanh trừng nội bộ để củng cố quyền lực độc tôn thời Tập Cận Bình lên đến cao độ dưới vỏ bọc chống tham nhũng.

Lịch sử 100 năm ĐCS TQ là lịch sử của chuỗi dài các cuộc thanh trừng và đàn áp đẫm máu mà toàn bộ sự thật chỉ có thể được bạch hoá sau sự cáo chung của ĐCS TQ.

2. Mưu toan vĩnh cửu hoá tư tưởng cá nhân

Lên cầm quyền, Mao Trạch Đông đưa “Tư tưởng Mao Trạch Đông” vào Điều lệ ĐCS TQ. Đến thời Đặng thì Đặng đưa “Lý thuyết Đặng Tiểu Bình” vào Điều lệ ĐCS TQ. Đến thời Giang Trạch Dân (1992-2002) thì Giang đưa “Ba đại diện” của Giang vào Điều lệ ĐCS TQ. Đến khi Hồ Cẩm Đào lên cầm quyền (2002-2012) thì Hồ đưa “Quan điểm phát triển khoa học” của Hồ vào hệ thống lý luận của ĐCS TQ. Và đến thời Tập Cận Bình thì Tập đưa “Tư tưởng Tập Cận Bình về chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc cho kỷ nguyên mới” vào Điều lệ ĐCS TQ.

Tóm lại, các lãnh đạo tối cao của ĐCS TQ xem Điều lệ ĐCS TQ như là cái thùng rác cá nhân của họ, để họ bỏ vào đó những điều tuỳ ý. Và họ toan “vĩnh cửu hoá” tư tưởng của họ qua Điều lệ ĐCS TQ. Dẫu tất cả họ đã biết trước, rằng đến một ngày hậu thế sẽ vứt tất cả vào thùng rác.

3. Sùng bái cá nhân và kéo dài quyền lực

Thể chế CHND Trung hoa là một biến thể của nhà nước phong kiến. Sùng bái cá nhân là thuộc tính. Kéo dài quyền lực là thuộc tính. Lịch sử thể chế CHND Trung hoa từ Mao Trạch Đông cho đến Tập Cận Bình chứng minh các khẳng định đó. Tập Cận Bình đang tìm cách phá bỏ quy định 2 nhiệm kỳ để ngồi trên ghế quyền lực cho đến lúc chết. Sùng bái cá nhân và kéo dài quyền lực là thuộc tính của dòng họ các thể chế độc tài. Nhà nước phong kiến thuộc vào dòng họ các thể chế độc tài.

III. QUÁI VẬT ĐỘI LỐT MINH CHỦ

Thảm hoạ Covid – 19 xuất phát từ Vũ Hán đang mang đến cho loài người những mất mát vô cùng to lớn. Cả thế giới bị cách ly trong suốt gần 2 năm qua kể thừ tháng 1/2020 và chưa biết đến khi nào được trở lại cuộc sống bình thường. Cho đến thời điểm hiện tại, trên toàn thế giới có hơn 185 triệu người mắc bệnh và hơn 4 triệu người chết vì Covid -19. Tổn thất kinh tế trên toàn thế giới ước tính lên đến hàng chục ngàn tỷ USD mà chưa có hồi kết. Đây là thảm hoạ dịch bệnh mang lại tổn thất lớn nhất về tài chính trong lịch sử nhân loại.

Các nhà khoa học thế giớ đang đòi hỏi tìm rõ nguồn gốc xuất phát của Covid – 19 từ thiên nhiên hay từ phòng thí nghiệm để có biện pháp đối phó thích hợp. Đã có một số dữ liệu dẫn đến dấu hỏi nghi ngờ về khả năng dò rỉ Covid – 19 từ phòng thí nghiệm. Sự thật cuối cùng sẽ được làm sáng tỏ dù phải đợi chờ nhiều năm.

Điều trớ trêu, trong bối cảnh thảm hoạ Covid -19 chặn hết mọi đường đi của loài người, từ ngõ nhà ra ngõ xóm, cho đến mọi nẻo đường làng, xã, huyện, thị, tỉnh, thành, quốc gia, châu lục, thì hôm 06/6/2021, ông Tập Cận Bình bằng tiền bạc và ảnh hưởng mời chào cho được khoảng 500 đảng phái từ khắp các châu lục tham dự qua internet:

“Hội nghị thượng đỉnh giữa Đảng Cộng sản Trung Quốc và các chính đảng trên thế giới”.

Ông Tập Cận Bình làm như thảm hoạ Covid -19 xuất hiện từ Nam Cực hay một nơi nào đó, chứ không phải từ Vũ Hán.

TQ bằng sức mạnh tiền bạc và thực lực quân sự đã mua chuộc, dụ dỗ, ép buộc được nhiều thế lực. Ông Tập tin tưởng rằng ông sẽ buộc mọi người phải im lặng mà đi theo Trung Quốc. Cũng như cả 1,4 tỷ người dân Trung Quốc từng phải im lặng trước tù tội của một triệu người Duy Ngô Nhĩ, cũng như 800 triệu người dân Trung Quốc im lặng trong sự kiện Thiên An Môn ngày 04/6/1989, hay như 600 trăm triệu người dân TQ thời Mao Trạch Đông luôn miệng hô Mao Chủ tịch muôn năm – dù người thân và gia đình bị tang thương trong Cách mạng Văn hoá, bị cơ cực đói rách trong “Đại nhảy vọt”.

ĐCS TQ đã tranh dành vị trí dẫn đầu Phong trào cộng sản thế giới với ĐCS Liên xô ngay từ sau khi Stalin chết. Sau khi ĐCS Liên xô tan rã năm 1991, lãnh đạo ĐCS TQ vẫn không ngừng mơ về vị trí dẫn đầu duy nhất. Và ở thập niên thứ 3 của thế kỷ 21, khi TQ vươn lên thành quốc gia có tổng sản phẩm quốc nội đứng thứ 2 thế giới chỉ sau Hoa Kỳ, thì ĐCS TQ càng thêm duy ý chí vào vị trí dẫn đầu Phong trào cộng sản quốc tế.

Trừ vài quốc gia đếm không hết ngón tay trên một bàn tay, gần 500 đảng phái có đại diện họp trực tuyến hôm 06/6/2021 với lãnh dạo ĐCS TQ – hầu hết là những đảng phái thất thế ở quốc gia của họ. ĐCS TQ làm bạn với bất cứ nhóm, phái, băng đảng nào, dù chỉ vài chục người, để khoác cho họ vị trí một đảng chính trị – tập hợp dưới ngọn cờ của ĐCS TQ, miễn là có lợi cho ĐCS TQ.

Sau 100 năm, ĐCS TQ đã diễn biến xa lạ với mục đích ban đầu. Không còn “giai cấp vô sản đoàn kết lại”, không còn chung lý tưởng, không còn tình đồng chí… Như việc làm của Mao Trạch Đông: đánh nhau với Liên Xô, chiếm Hoàng Sa của Việt Nam. Như lời nói của Đặng Tiểu Bình: “mèo trắng hay đen, miễn là bắt được chuột”.

Lãnh đạo ĐCS TQ có một mục đích duy nhất là cai trị TQ và thống trị thế giới. Mọi hành động của lãnh đạo ĐCS TQ trong bang giao quốc tế chỉ vì mục đích thống trị thê giới trong “một vành đai, một con đường”. Không có ai có thể đồng chí hướng với lãnh đạo ĐCS TQ. Thật ngây thơ khi có ý định đi cùng đường với lãnh đạo ĐCS TQ. Vì sẽ bị con quái vật đội lốt “minh chủ” nuốt gọn.

Về “con quái vật ĐCS TQ”, không có cuốn sách nào viết tốt hơn cuốn sách

“Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua” – một văn kiện quan trọng của Bộ Ngoại giao nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam được công bố ngày 4 tháng 10 năm 1979.

Chẳng có động vật hay tổ chức nào sống muôn năm. ĐCS TQ dù có “thượng thọ 100 năm” cũng sẽ đến ngày hết số. Bất kể diễn văn gào thét muôn năm.

Bình Luận từ Facebook

5 BÌNH LUẬN

  1. “23 – 31/7”, tại sao đổi thành 1/7?

    *Dù tự gọi là xhcn vô thần vì vay mượn học thuyết Mác Lê chính danh vô thần, Mao và đệ tử những ngày đầu cách mạng vô sản vẫn chưa gột rửa được máu duy tâm cha mẹ dạy cho từ thuở nhân chi sơ tánh bổn thiện, kiêng dè phong thuỷ dị đoan.
    Số 23 lọt vào lời cổ nhân răn đe…”mồng 5, 14, 23; đi chơi cũng lỗ lọ là đi buôn”.
    Hơn nữa số dzách vẫn là trong tâm lý ưa chuộng (cùng với các số 8, 9) đối với dân Đông Á chịu ảnh hưởng Nho giáo.
    Người cs đâu cần tôn trọng sự thật khách quan vô tư. Họ không cần sự thật cho nên họ dám phịa, hư cấu anh hùng dũng sĩ, viết lại lịch sử tuỳ ý. Điểm thi cấp quốc gia họ còn sửa được huống hồ ngày thành lập đảng, hay ngày sinh ngày mất của lãnh tụ!
    Với CSTQ, đổi thay nầy cũng là để cứu vớt lại con số 7 định mệnh, quá xui, không thể thay đổi.
    Số 7 là số xui xẻo tận mạng: thất bại, thất điên bát đảo, thất vọng, thất bát, thất sắc, thất kinh…vì thế sinh ra THẤT ĐỨC;
    cũng là tháng Địa Tạng Vương Bồ Tát cho mở cổng địa ngục!

    “Thống nhất Đài loan. Về điểm này, cần khẳng định là chưa thể xẩy ra, mà chỉ là môn võ mồm của ông Tập. Cũng giống như các lãnh đạo TQ tiền nhiệm.”

    *Tôi nghĩ ngược lại. Bây giờ hoặc không bao giờ!

    Bởi bây giờ là thiên thời, địa lợi, nhân hoà!
    -Thiên thời: chưa bao giờ Mỹ hiếu hoà vì yếu đuối với Tàu thế dưới thời một tổng thống “té cầu thang” từng bị truyền thông TQ diễu cợt.
    Chưa bao giờ phương Tây chia rẽ, tan đàn sẻ nghé tiêu điều như thế; Thổ Nhĩ Kỳ một dạ hai lòng; Emmanuel Macron gọi NATO đang bị “chết não”; A. Merkel cố chết làm ăn chung với Nga trong Dòng chảy phương Bắc; Hàn – Nhật hục hặc nhau về nợ xương máu quá khứ; Ấn độ tan tành vì Covid!

    và chưa bao giờ liên minh TQ-Nga chặc chẻ thế, vì Biden căm chuyện Nga can thiệp bầu cử ủng hộ Trump(?)…đã dồn Nga vào tuyệt vọng, đến nổi sau cuộc gặp mặt Biden-Putin, gã cựu trùm KGP nầy phải buông lời than não nề đầy chất thơ hài hước…’Đời chẳng có gì vui’!
    -Địa lợi: TQ hầu như làm chủ biển Đông, ngang nhiên áp sát lãnh hải, xâm nhập ADIZ của Đài loan hằng ngày, 25 chiến cơ bay cùng lúc…
    -Nhân hoà: cùng với uy lực đất nước được nâng cao trên trường quốc tế hơn bao giờ hết dưới thời Tập, chủ nghĩa dân tộc dâng cao trên đại lục làm cho dân Tàu đang phát điên, chỉ muốn thành chiến lang. Thế là nhân hoà cần thiết cho tấn công Đài loan rồi còn gì!

    “Không cho phép thế lực nước ngoài bắt nạt. Là cách nói ngoại giao của ông Tập. Phải hiểu câu nói của ông Tập là chỉ có TQ đi bắt nạt nước khác, chứ không có nước nào có thể bắt nạt được TQ.”

    *”Không cho phép thế lực nước ngoài bắt nạt”:
    Tôi không nghĩ đây là “cách nói ngoại giao của ông Tập”
    Đây là câu thành thật tự đáy lòng của bất cứ lãnh tụ cs Tàu nào ngày nay.
    Lòng tự tôn hiện nay của họ về sự hùng mạnh, giàu có; ngang ngược vênh váo với thế giới yếu đuối ham tiền ham xẩm Tàu – từ góc nhìn phân tâm học, chỉ là phản diện của nổi ấm ức nhục nhã thời sụp đổ của Thái Bình Thiên Quốc đưa tới Trung hoa quì gối trước sức ép của các cường quốc phương Tây.
    Là Mặc cảm Đông Á bệnh phu thôi!
    Họ là con bệnh tâm lý không bao giờ hoà đồng nổi với nhân loại văn minh, mà chỉ muốn bành trướng, xâm lăng để trả thù, rửa nhục!
    Chỉ hơi hám to họng lần đầu tiên của Dương Khiết Trì phả vào mặt Ngoại trưởng Blinken trong cuộc họp tại Anchorage, Alaska, USA; truyền thông TQ đã lập tức rùm beng về sự hả hê “đã rửa được nhục”; người Tàu đã vỗ mặt được Mỹ!
    Bởi hung hăng thế, nên thế giới bắt đầu từ mặt; sẽ đến lúc con quái vật nầy phải đóng cửa tự cách ly, sống riêng mình nó một góc trời;
    nếu định mệnh cho thêm thế kỷ nữa, thì cũng chỉ là trăm năm cô đơn…

    “Để né tránh sự cô lập của thế giới đối với ĐCS TQ, ông Tập đã mượn bóng nhân dân TQ che cho chính quyền của ông Tập, rằng “Người dân TQ sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ thế lực nước ngoài nào bắt nạt, đàn áp hoặc khuất phục”.

    *”Mượn bóng nhân dân” là sự quỉ quyệt không phải độc quyền của họ Xi.
    Các đàn em cũng không vừa, đua nhau mạo nhận “nhân dân” để đặt tên cho các tạng phủ con quái vật của mình…quân đội nhd, công an nhd ( dù có ca dao “cgan với dân như cá với…thớt), toà án nhd, viện ks nhd…vv và vv…
    Thế nhưng động đến của cải tiền bạc, thì liền gấp rút đổi tên lẹ…ngân hàng nhà nước, kho bạc nhà nước!
    Dại gì gọi chỗ này là nhân dân; chúng mà nổi khùng tới đòi hỏi thì chớt mẹ!

    “Điều trớ trêu, trong bối cảnh thảm hoạ Covid -19 chặn hết mọi đường đi của loài người, từ ngõ nhà ra ngõ xóm, cho đến mọi nẻo đường làng, xã, huyện, thị, tỉnh, thành, quốc gia, châu lục, thì hôm 06/6/2021, ông Tập Cận Bình bằng tiền bạc và ảnh hưởng mời chào cho được khoảng 500 đảng phái từ khắp các châu lục tham dự qua internet:
    “Hội nghị thượng đỉnh giữa Đảng Cộng sản Trung Quốc và các chính đảng trên thế giới”.

    *Mốt nhái theo truyện Kim Dung, đại hội võ lâm để vận động giang hòi thừa nhận, bầu ra tổng chưởng môn cái bang thiên hạ…
    Tha hồ loè với đàn em những là Quỳ Hoa Bảo Điển, Hấp Tinh Đại pháp, Tịch tà kiếm pháp…
    …chỉ là trò mèo, khó qua nổi quy luật
    “Còn bạc, còn tiền còn đệ tử
     Hết cơm, hết rượu hết ông tôi.”

  2. Nếu nói lần kỉ niệm 100 năm của đảng CSTq là lễ cuôi cùng thì thật là hoang tưởng của những kẻ bất lực.
    Trung quốc đã ngày càng lớn mạnh với tốc độ ” quá nhanh quá nguy hiểm”m trong khi thế giới văn minh có vẻ đã già nua và xơ cứng, ngày càng bị chia rẽ do quá trình dài ” hợp tác có lợi” với Trung quốc. Chỉ với con Wuhan vi rút mà cả thế giới đã chao đảo.
    Đánh gục Nhật bản, đánh sụp Đức quốc xã nhưng đừng mơ có thể đánh đổ Trung quốc vì Trung quốc tàn bạo gấp trăm lần. Chỉ vidu đơn giản 100 quả tên lửa Trung quốc chỉ cần chúng 10 quả. Số lượng vũ khí khủng của Trung quốc không ai đoán được. Còm này không phải để ủng hộ bọn Tàu mà chỉ nói lên tính cực kỳ nguy hiểm của Trung cộng thời Tập cận Binh. Nên nhớ các lãnh đạo Trung cộng luôn có những câu nói để đời thể hiện ró ý chí và quyết tâm thực hiện đường lối lãnh đạo của mình. Chưa bao giờ thấy họ không thực hiện được.

  3. Tiến sĩ bói toán Nguyễn Ngọc Chu quả danh bất hư truyền . Mấy người thọ hơn 100 tuổi ở VN, ở Nhật có 1 hòn đảo mà 30% dân số đều sống trên 100 tuổi . Thụy Điển, Na Uy … số người sống hơn 100 t bắt đầu tăng . Mấy nước đó sắp thành tinh hết rồi, trong khi ở VN mãi là tinh tinh .

    Trích 1 bài trên tạp hí hí Cộng Sản, có nhắc tới Cụ Hồ Chí Minh

    “Một trăm năm mà Đảng Cộng sản Trung Quốc đã đi qua, là hành trình vẻ vang sát cánh cùng Đảng Cộng sản Việt Nam chống sự xâm lược của đế quốc, thực dân, tích cực tìm kiếm con đường xây dựng chủ nghĩa xã hội. Năm 2021 kỷ niệm 110 năm Chủ tịch Hồ Chí Minh ra đi tìm đường cứu nước và 80 năm Người trở về nước lãnh đạo phong trào cách mạng Việt Nam. Ngay từ năm 1922, khi hoạt động cách mạng tại Pháp, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã quen biết đồng chí Chu Ân Lai và các nhà lãnh đạo tiền bối của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Sau đó, tại thành phố Quảng Châu (Trung Quốc), Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng lập “Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên”, thu hút sự tham gia của đông đảo thanh niên Việt Nam yêu nước, chuẩn bị cho việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam. Trong hơn 10 năm sau khi thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam tại Hồng Công (Trung Quốc) vào năm 1930, Chủ tịch Hồ Chí Minh tiếp tục hoạt động cách mạng tại Trung Quốc. Sau khi nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa được thành lập, Trung Quốc là nước đầu tiên thiết lập quan hệ ngoại giao với Việt Nam và đã khắc phục muôn vàn khó khăn, ủng hộ và viện trợ cho Việt Nam trong hai cuộc đấu tranh chống thực dân Pháp và chống đế quốc Mỹ. Những người cộng sản Việt Nam cũng đã tích cực tham gia vào cuộc đấu tranh cách mạng của Trung Quốc, sát cánh chiến đấu cùng những người cộng sản Trung Quốc. Tớ thêm, đây là những “người Cộng Sản thời kỳ đầu” của Nguyễn Đình Cống .

    Cuối thập niên 80, đầu thập niên 90 của thế kỷ XX, Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng như Đảng Cộng sản Việt Nam sáng suốt phân tích nguyên nhân sâu xa bên trong dẫn đến sự sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và các nước Đông Âu; kiên định tin tưởng sự lựa chọn con đường xã hội chủ nghĩa là đúng; kiên định, tích cực tìm tòi con đường phát triển chủ nghĩa xã hội phù hợp với tình hình của mỗi nước, thúc đẩy công cuộc cải cách, mở cửa và sự nghiệp đổi mới của hai nước có nhiều đột phá và phát triển to lớn. Đứng trước thời điểm chuyển giao thế kỷ, hai bên đã xác định phương châm 16 chữ “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và tinh thần 4 tốt “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”, thiết lập quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện, thúc đẩy quan hệ giữa hai Đảng, hai nước Trung Quốc và Việt Nam phát triển ổn định, lành mạnh và bền vững”

    Để thấy rõ thời hồng hoang đó, 2 đảng Cộng Sản hoàn toàn như lẫn vào nhau . 2 đảng có chung 1 địa chỉ đào tạo cán bộ, Cụ Hồ Chí Minh của Nguyễn Ngọc Chu thường tham dự/gia các lớp huấn luyện cán bộ của Chu Ân Lai, Mao Trạch Đông … và ngược lại .

Leave a Reply to SaKim Hủy trả lời

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây