Ở đâu mà dân chủ và quyền con người bị chà đạp như ở Việt Nam?

Nguyễn Tiến Trung

3-11-2019

“Tiến sĩ” Cao Đức Thái, cựu Viện trưởng Viện Nghiên cứu Quyền con người, vừa có bài viết với tựa đề là “Ở đâu mà dân chủ và quyền con người được đảm bảo hơn Việt Nam?“. Bài viết ca ngợi đảng Cộng sản Việt Nam đã bảo đảm quyền con người rất tốt.

Xin chú thích là tôi để chữ “tiến sĩ” trong ngoặc kép vì tôi không tin vào các chức danh và học vấn thật sự của chế độ xã hội chủ nghĩa. Nhưng dù sao tôi cũng cảm ơn ông Cao Đức Thái vì nhờ có ông mà tôi mới biết ở Việt Nam có hẳn một Viện nghiên cứu về quyền con người. Tôi lấy làm lạ vì sau bao nhiêu năm chứng kiến tình trạng vi phạm nhân quyền nhan nhản ở Việt Nam tôi không hề thấy các “giáo sư”, “tiến sĩ” ở Viện này lên tiếng.

Trong khuôn khổ bài viết này, tôi sẽ chỉ tập trung phân tích các yếu tố của một chế độ được gọi là dân chủ do chính ông Thái nêu ra để xem xét xem chế độ dân chủ mà ông gọi là “dân chủ xã hội chủ nghĩa” có thực là một chế độ do người dân làm chủ hay không.

1. Sự bình đẳng về quyền và nghĩa vụ của công dân (bao gồm tất cả các thành viên xã hội)

Người dân Việt Nam cũng như cộng đồng quốc tế dễ dàng nhận ra công dân cộng sản và công dân không cộng sản không hề bình đẳng. Ngay trong điều 4 Hiến pháp do giới lãnh đạo cộng sản ban hành đã cho phép các công dân cộng sản có quyền lập đảng, quyền “lãnh đạo nhà nước và xã hội” mà không cần thông qua lá phiếu của dân. Công dân không cộng sản bị bắt buộc phải phục tùng sự lãnh đạo của công dân cộng sản.

Công dân cộng sản có quyền thành lập các hội như Công đoàn Việt Nam, Hội nông dân Việt Nam, Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh, Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam, Hội cựu chiến binh Việt Nam nằm trong Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Trong khi công dân không cộng sản hoàn toàn không có quyền tự do lập hội. Đến giờ này Quốc hội do giới lãnh đạo cộng sản “cơ cấu”, “quy hoạch” vẫn không ban hành Luật về quyền tự do lập hội, tước đoạt quyền tự do lập hội của nhân dân Việt Nam.

Ví dụ về sự bất bình đẳng trong quyền lãnh đạo quốc gia, quyền tự do lập đảng, lập hội cũng cho thấy là giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam nói riêng, các công dân là đảng viên cộng sản nói chung, đang vi phạm nghiêm trọng điều 16 Hiến pháp: “1. Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật 2. Không ai bị phân biệt đối xử trong đời sống chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội”.

Theo điều 47 Hiến pháp, “mọi người có nghĩa vụ nộp thuế theo luật định”. Tuy nhiên, công dân cộng sản có quyền sử dụng tiền thuế của công dân không cộng sản. Trong Điều lệ đảng Cộng sản Việt Nam, Điều 46 có nêu: “Tài chính của Đảng gồm đảng phí do đảng viên đóng, thu từ các doanh nghiệp, đơn vị sự nghiệp của Đảng, ngân sách nhà nước và các khoản thu khác”.

Tại sao các công dân cộng sản có quyền sử dụng ngân sách nhà nước tạo thành từ tiền thuế của các công dân khác? Tại sao điều lệ của một đảng, không phải là luật do Quốc hội ban hành, lại có hiệu lực với cả ngân sách nhà nước? Rõ ràng là không hề có sự bình đẳng trong việc đóng thuế và sử dụng tiền thuế giữa công dân cộng sản và không cộng sản.

Như thế, điều kiện số 1 của một nền dân chủ là sự bình đẳng giữa các công dân không hề tồn tại tại Việt Nam. Công dân cộng sản là công dân hạng nhất, là giai cấp thống trị, có quyền lãnh đạo không cần qua bầu cử, có quyền sử dụng tiền thuế của dân, có quyền vi phạm Hiến pháp và pháp luật mà không sợ bị trừng phạt.

2. Bầu cử tự do và theo nhiệm kỳ bầu ra các cơ quan, người lãnh đạo nhà nước

Có thể khẳng định, ngay ở Việt Nam không hề có bầu cử tự do và công bằng. Các khâu đưa người ra ứng cử, đếm phiếu và công bố kết quả bầu cử đều do Mặt trận Tổ quốc, cánh tay nối dài của đảng Cộng sản thực hiện, nên chắc chắn không thể có công bằng với các ứng cử viên không cộng sản.

Điều 4 của luật Mặt trận Tổ quốc ghi rõ: “Đảng Cộng sản Việt Nam vừa là tổ chức thành viên, vừa lãnh đạo Mặt trận Tổ quốc Việt Nam”. Đương nhiên Mặt trận Tổ quốc phải làm tốt việc là chỉ đưa những người được giới lãnh đạo cộng sản chuẩn thuận vào Quốc hội.

Trong lần bầu cử Quốc hội gần đây nhất, tiến sĩ Nguyễn Quang A và nhiều trí thức không cộng sản khác có uy tín với dân như chị Nguyễn Trang Nhung đã ra ứng cử, nhưng bị an ninh hăm dọa, và kết quả hiệp thương rất dễ đoán là các ứng viên không có ý thức hệ cộng sản đều rớt.

Ngày 14/9/2019 mới đây, Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính – ngân sách Nguyễn Đức Hải đã nói thật: “…Tại sao khi quy hoạch người ở các cơ quan khác về làm phó chủ nhiệm, ủy viên thường trực các ủy ban của Quốc hội họ thường từ chối. Phần lớn những cán bộ khi đề nghị quy hoạch về Quốc hội thì họ đều ‘xin đừng đưa em vào quy hoạch’.

Chủ nhiệm Uỷ ban Tư pháp Lê Thị Nga cũng đồng ý: “Có những cán bộ ở cơ quan khác, khi chúng tôi làm việc với tổ chức để quy hoạch họ về làm đại biểu chuyên trách ở Quốc hội thì họ thường xin đừng cho em vào, nếu chị cho em vào quy hoạch sang Quốc hội thì sẽ ảnh hưởng đến công việc hiện tại của em nên em xin rút”.

Qua lời phát biểu công khai của hai quan chức trên, rõ ràng là bầu cử Quốc hội ở Việt Nam cũng không có tự do khi chính những quan chức, cán bộ đảng viên cộng sản cũng bị cưỡng ép phải đóng vai “đại biểu nhân dân”, cũng có nghĩa là lá phiếu của dân chỉ là mớ giấy lộn. Tôi dám chắc là từ trước đến nay không có ai rỗi hơi đi ngồi đếm phiếu của dân cả. Kết quả bỏ phiếu đều phải đi theo “cơ cấu”, “quy hoạch” của giới lãnh đạo cộng sản.

Từ đó, chúng ta có thể khẳng định rằng ở Việt Nam không hề có bầu cử tự do và công bằng. Tất cả chỉ là trò diễn hề của đảng Cộng sản Việt Nam nhằm tạo tính chính danh cho chế độ.

Bầu cử là sự lựa chọn. Bầu cử độc đảng nghĩa là dân Việt Nam hoàn toàn không có bất kỳ lựa chọn nào. Bầu cử độc đảng là thủ đoạn tước đoạt quyền làm chủ của nhân dân Việt Nam.

Bầu cử độc đảng như vậy đã vi phạm nghiêm trọng điều 2 Hiến pháp: “Tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân”, điều 3 “nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của nhân dân”, điều 7 nhấn mạnh bầu cử phải theo nguyên tắc “phổ thông, bình đẳng, trực tiếp và bỏ phiếu kín”,… Tức là điều kiện số 2 của một nền dân chủ không có ở Việt Nam.

3. Quyền lực của nhà nước được chia ra làm ba nhánh: lập pháp, hành pháp và tư pháp. Mỗi cơ quan trên có một chức năng riêng.

Điều 69 Hiến pháp ghi rõ: Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của Nhân dân, cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất của nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Quốc hội thực hiện quyền lập hiến, quyền lập pháp, quyết định các vấn đề quan trọng của đất nước và giám sát tối cao đối với hoạt động của Nhà nước.

Thế nhưng bà Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân, trong phiên họp Quốc hội bàn về dự luật Đặc khu ngày 16/4/2019, lại “hồn nhiên” phát biểu: “Bộ Chính trị đã kết luận rồi, dự thảo luật không trái Hiến pháp, phải bàn để ra luật chứ không không thể không ra luật”.

Bất kỳ ai hiểu biết về luật Hiến pháp sẽ phải phì cười vì trong Hiến pháp do chính các lãnh đạo cộng sản ban hành hoàn toàn không hề có dòng nào quy định “Bộ Chính trị” là cơ quan quyền lực nhà nước nào, quyền hạn và trách nhiệm tới đâu, do ai bầu ra. Quốc hội là “cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất” rồi thì “Bộ chính trị” là cái gì mà dám ra lệnh cho Quốc hội, nhánh Lập pháp? Người dân có bầu ra cái gọi là “Bộ chính trị” hay không?

Ngày 6/8/2018, ông Phan Bá, Vụ trưởng Vụ địa phương – Ban Nội chính Trung ương, cho biết về chỉ thị 15 như sau: “Đối với cán bộ thuộc diện Bộ Chính trị quản lý, khi bị khởi tố thì cơ quan chức năng phải báo cáo, xin ý kiến của Bộ Chính trị còn đảng viên các cấp khác không phải xin ý kiến mà chỉ có quy định khi khởi tố đồng thời báo cho cấp ủy mà đảng viên đó sinh hoạt để cấp ủy biết và tạm đình chỉ sinh hoạt Đảng”.

Như thế, cái gọi là “Bộ Chính trị” cũng đứng trên nhánh Hành pháp, đứng trên công an. Nếu công an muốn bắt công dân là “cán bộ” do “Bộ chính trị” quản lý thì phải “báo cáo”, “xin ý kiến”. Cái gọi là “Bộ chính trị” đó có quyền lực đứng trên mọi quyền lực, đứng trên cả Tòa án là nhánh Tư pháp khi cho phép công an bắt ai thì mới được bắt.

Tức là trên thực tế, cái gọi là “Bộ chính trị” đứng trên tất cả các nhánh quyền lực nhà nước là Hành pháp, Lập pháp và Tư pháp. Điều này khiến sự phân chia các nhánh quyền lực nhà nước trở nên vô nghĩa vì không có ai hay cơ quan nào có thể giám sát quyền lực bất hợp pháp của cái gọi là “Bộ chính trị”.

Quyền lực của “Bộ chính trị” như vậy là đã vi phạm điều 69 Hiến pháp về quyền lực của Quốc hội, điều 94 Hiến pháp về quyền lực của chính phủ, và vi phạm đặc biệt nghiêm trọng khoản 2 điều 103 Hiến pháp: “Thẩm phán, Hội thẩm xét xử độc lập và chỉ tuân theo pháp luật; nghiêm cấm cơ quan, tổ chức, cá nhân can thiệp vào việc xét xử của Thẩm phán, Hội thẩm”.

Như thế, điều kiện thứ 3 của một nền dân chủ thực sự không hề có ở Việt Nam.

4. Hiến pháp và pháp luật được xem là tối thượng

Qua các phân tích ở các tiêu chí 1, 2, 3 thì chúng ta cũng thấy, giới lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam vi phạm Hiến pháp và pháp luật một cách nghiêm trọng và có hệ thống. Thực tế, cái gọi là “Bộ chính trị” mới là “tối thượng” ở đất nước Việt Nam này chứ không phải là Hiến pháp và pháp luật, dù Hiến pháp và pháp luật được làm ra bởi chính các đảng viên cộng sản trong Quốc hội.

Chính Tổng bí thư đảng Cộng sản kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định, Hiến pháp là “văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng [cộng sản]”. Tức là cương lĩnh của đảng Cộng sản còn có giá trị cao hơn Hiến pháp. Nếu đảng viên cộng sản, Bộ chính trị vi phạm Hiến pháp như đã chỉ ra ở trên mà vẫn đúng cương lĩnh của đảng Cộng sản thì vẫn không bị coi là có tội?

Cần khẳng định dứt khoát rằng, đã vi phạm Hiến pháp và pháp luật thì đó là tội phạm và hành vi phạm tội phải lập tức chấm dứt ngay. Thực ra, giới lãnh đạo cộng sản thừa biết họ vi phạm Hiến pháp nên mới cương quyết không cho thành lập Tòa bảo hiến. Nếu có Tòa bảo hiến thì tôi và các công dân Việt Nam khác sẽ ngay lập tức kiện họ ra tòa.

5. Các quyền con người, quyền và nghĩa vụ công dân được tôn trọng và bảo đảm

Điều 25 Hiến pháp ghi: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.

Thế nhưng đến giờ phút này người dân Việt Nam chưa có quyền ra báo chí tư nhân, các quyền hội họp, lập hội, biểu tình cũng không có. Quốc hội của đảng Cộng sản Việt Nam không thèm ra các bộ luật bảo đảm quyền tự do báo chí, tự do lập hội, tự do biểu tình của người dân. Trong khi lực lượng công an thì vịn vào cớ đó để đàn áp các cuộc biểu tình do nhân dân phản đối cộng sản Trung Quốc xâm lược, phản đối dự luật Đặc khu, dự luật An ninh mạng,…

Trong bài viết của mình, ông Cao Đức Thái “khoe” là ở Việt Nam có tổng cộng hơn một ngàn cơ quan báo chí các loại. Tuy nhiên, con số đó không nói lên gì cả khi ở Việt Nam chưa có một tờ báo tư nhân. Công dân có quyền tự do báo chí tức là công dân không cộng sản cũng phải có quyền ra báo. Việc khoe Việt Nam có nhiều cơ quan báo chí chỉ là ngụy biện, lảng tránh vấn đề.

Khoản 1, điều 28 Hiến pháp, ghi: “Công dân có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận và kiến nghị với cơ quan nhà nước về các vấn đề của cơ sở, địa phương và cả nước”.

Tôi đố các lãnh đạo cộng sản có thể chỉ ra cho tôi cán bộ từ cấp trung trở lên trong bộ máy nhà nước không phải là đảng viên cộng sản. Thực tế rành rành là công dân không cộng sản hoàn toàn không có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội như Hiến pháp quy định.

Như thế, ở Việt Nam, quyền con người, quyền và nghĩa vụ công dân không hề được tôn trọng và bảo đảm. Thực tế là, chỉ có quyền của đảng viên cộng sản, nhất là quyền của cái gọi là “Bộ chính trị” mới được bảo đảm.

Kết luận

Sau khi điểm qua 5 tiêu chí để đánh giá một chế độ dân chủ do “tiến sĩ” xã hội chủ nghĩa Cao Đức Thái đưa ra, người dân Việt Nam có thể thấy rất rõ là “chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa” hiện nay ở Việt Nam hoàn toàn không hề thỏa mãn bất kỳ một tiêu chí nào. Nói thẳng ra, ở Việt Nam không hề có dân chủ mà chỉ có “đảng chủ”, “đảng trị”.

“Tiến sĩ” Cao Đức Thái đã khái quát “đảng chủ” ở Việt Nam như thế này: “Nền dân chủ ở Việt Nam là chế độ dân chủ do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo và cầm quyền”. Điều này chẳng khác gì chế độ phong kiến vì vua cũng có thể nói “chế độ phong kiến là chế độ dân chủ do vua và con cháu vua lãnh đạo và cầm quyền”.

Trình độ ngụy biện của “tiến sĩ” Cao Đức Thái quả là mạt hạng (chứ không phải siêu hạng).

Tôi xin mời “tiến sĩ” Cao Đức Thái nói riêng, các “giáo sư”, “tiến sĩ” xã hội chủ nghĩa tranh luận, viết bài phản biện lại bài viết này của tôi, để nhân dân Việt Nam tiếp tục được “sáng mắt, sáng lòng” về tính ưu việt của chế độ xã hội chủ nghĩa.

Nếu các vị không dám ra tranh luận, tức là các vị thừa nhận giới lãnh đạo cộng sản đang vi phạm Hiến pháp và pháp luật nghiêm trọng, thừa nhận không có dân chủ, không có quyền con người và quyền công dân ở Việt Nam.

Bình Luận từ Facebook

18 BÌNH LUẬN

  1. *“Tiến sĩ” Cao Đức Thái đã khái quát “đảng chủ” ở Việt Nam như thế này: “Nền dân chủ ở Việt Nam là chế độ dân chủ do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo và cầm quyền”. Ơ đù!!!???. “Tiến sĩ” Cao Đức Thái coi thường dân trí dân Việt như ko biết gì, thật quá đáng. “Tiến sĩ” Cao Đức Thái ăn nói quá “ngược ngạo”.
    -Bác Nguyễn Tiến Trung có bài viết hay, chất lượng, cám ơn Bác nhiều. Bộ ba Trần Huỳnh Duy Thức – LS Lê Công Định – Nguyễn Tiến Trung theo thời gian tinh thần, tư tưởng mài dũa ngày càng bén. Chúc các Bác khỏe & có thêm nhiều bài viết chất lượng.

  2. Nói thêm cho rõ là bài này có gốc từ trang báo hại “QĐND” (Không thể phủ nhận thành quả dân chủ và quyền con người của Việt Nam – 28/10/2019).

    Ông giaoducnetvn thấy vậy cho là chưa thực sự nổ lớn nên khiêng về nhà và đặt lại tên cho quả mìn (Ở đâu mà dân chủ và quyền con người được đảm bảo hơn Việt Nam? – 30-10-2019)

    Sau vụ 39 người VN chết thảm tại xứ người thì 7 ngày sau quả mìn của ông viện sĩ Cao đái Thức phát nổ kinh hoàng.

    Dân trí của trí thức, cán bộ đảng HCM là như vậy đó! (Dân đen cũng nên tự hào vì dân trí của ông viện sỹ này thấp hơn mình quá nhiều.)

    • Đúng vậy. Nhưng tôi cũng nghĩ tuy là cùng làm báo lề đảng, nhưng báo Giáo Dục cũng không ngửi nỗi mùi khắm phát ra từ Cao đức Thái cho nên người nào đó trong báo GD bèn có cái nhan đề mang tính cách mỉa mai, xỏ lá cái bài của Thái. Hihi !

      • Nếu đúng vậy thì đây là một …siêu phẩm của báo GD mà Võ văn Thưởng cũng chỉ biết nhìn để ngọng.

  3. Nếu Tàu cộng thuê mặt dầy Cao đức Thái thì Thái cũng có thể nói :”Ở đâu mà Thái bình dương được thanh bình, yên ổn như ở Biển Đông ?”
    Nếu được Tất thành Kang, Lê thanh Hải thuê thì Thái mặt da trâu cũng sẽ viết bài :”Ở đâu mà dân VN được hạnh phúc, bình an hơn ở Thủ Thiêm ?”
    Nếu được ăn cướp, ăn trộm, côn đồ thuê thì Thái cũng sẽ nói :”Còn hạnh phúc nào hơn hạnh phúc của những người dân được giật túi xách, giật đồng hồ, được cướp xe, được đâm, được chém …”

    Có ai hạnh phúc hơn được làm con bọ hung ăn cứt 2 triệu mỗi tháng của đảng như Cao dức Thái mặt da trâu ?

  4. Qua đây mới thấy rằng “trí thức” xhcn.như lão này là đồ mat hạng,chỉ
    biết “săm soi bộ lông của mình mà quay lưng với đồng loại” (phải mượn
    câu nói được nhất này của Mác vì thích hợp nhất với lão ta).
    “Người người nói láo,nhà nhà nói láo” là nguyên tắc căn bản hay cốt lõi
    của tuyên truyền CS.moị người từ quan đến dân phải lặp đi lặp lại nhiều
    lần lời nói láo qúa cỡ như thế này thì người ta mới tưởng là…thật !

  5. Trích: “Tôi đố các lãnh đạo cộng sản có thể chỉ ra cho tôi cán bộ từ cấp trung trở lên trong bộ máy nhà nước không phải là đảng viên cộng sản. Thực tế rành rành là công dân không cộng sản hoàn toàn không có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội như Hiến pháp quy định.“.

    Hình như cũng có lọt được 1 hoặc 2 người.

  6. Đọc bài dài của Cao Đức Thái thấy hiện tượng ăn tạp mửa lâu. Ngu và nguy: “Ở nhiều quốc gia phương Tây, dân chủ thường gắn với các hoạt động chống chính phủ của các tổ chức phi chính phủ (NGOs)…”

    Một tiến sĩ mà hiểu sai nghĩa của “phi chính phủ”, tưởng đó là các tổ chửc nhằm xóa bỏ chính phủ. Thật ra, chính tổ sư cộng sản Karl Marx mới đặt ra lý thuyết mọi chính phủ sẽ không còn hiện hữu khi chủ nghĩa cộng sản toàn thắng.

    • Chắc cái ông tiến sĩ XHCN Cao Thái Đức / í lộn…. Cao Đức Thái đã nhầm “Phi Chính Phủ = NGO = Non-governmental organizations tức là các Tổ chức (dân sự) không (lệ thuộc) chính phủ với cái gọi là Chủ nghĩa Anarchism = chủ nghĩa Vô Chính Phủ mà tổ Mác cho rằng xã hội sẽ tự điều hành mà không cần có guồng máy nhà nước….cai trị (thế giới CS hoàn hảo của Mác) ….Cái này thì học sinh cấp ba ở Saigon trước 1975 đã được học thế nào là chủ nghĩa CS vô chính phủ = Anarchist communism trong chương trình “triết học” căn bản rồi

      Thảo nào mà có một số bạn đã mách khóe khi gọi các ông giáo sư, tiến sĩ ….Vẹm là “trí thức (có đuôi) XHCN.

    • Nhìn bản mặt Thái như thằng ăn mày. Đọc lời nó viết như thằng ăn phân ngu dốt. Các tổ chức NGO có làm gì chống chính phủ đâu !
      Ngay cả mấy thằng ngồi trên duyệt bài của Thái cũng bảo nhau :”Đăng bài này được vì cũng lừa được mấy thằng dốt, nhưng phải công nhận thằng Thái này ngu như ccc!”

  7. Bài viết xuất sắc! Không chỉ phản biện “loa sĩ” Cao đức Thái mà còn mạnh dạn đanh thép mời gọi người cộng sản trả lời 5 điểm nhận định của tác giả chung quanh điều lệ CS, Hiến Pháp, và các quyền công dân bịp bợm bấy lâu, thưa quý vị!
    Vì một tiêu chí nâng cao Dân Trí mà Tiếng Dân ấp ủ, tôi có lời đề nghị bổn báo nên đăng lại nhiều lần bài này để bàn dân người Việt khắp nơi tỉnh ngộ mà bắt tay với nhau giải tán cuốc hội và kiến thiết một nước Việt Nam Không cộng sản.
    Một Hiến Pháp dành độc quyền cho đảng chó rõ ràng là một Hiến Pháp mị dân, không minh bạch, chia rẽ và phân biệt giai cấp xã hội. Hiến Pháp này đã TRÓI sức mạnh của dân tộc suốt bấy lâu nay…
    Trong khi chờ đợi, tôi tha thiết xin những cái think tank người Việt nhìn xa trông rộng, những bậc thức giả đáng kính cùng âm thầm vắt óc soạn thảo một bản Hiến Pháp xứng đáng, trong đó Checks and Balance là kim chỉ nam thông suốt để dân Việt từ nay không còn bị Lợi Dụng bởi các quyền lực phe đảng và THẬT SỰ trở thành sức mạnh làm chủ đất nước mìn, trên khắp các chiều kích tự do, nhân bản, dân tộc, phát triển và tiến bộ.
    Còn nữa, các bạn thanh niên thiếu niên VN xin đừng đam mê rạp xiếc và ổ bánh mì. Hãy suy nghĩ…bởi tương lai của chính các bạn và con cháu của các bạn không nằm ở các nghị quyết ăn hại của đẻng và nhà nước, nhưng sẽ nằm trong tay của các bạn đấy!

    Hãy HÀNH ĐỘNG. Bởi Tự Do không đến từ ông Trời và Tương Lai bắt đầu từ ngày hôm nay!

    • Trích: ““loa sĩ” Cao đức Thái“.

      Phong cho gã này là “loa sĩ” là đánh giá hắn quá cao. Cao đức Thái chỉ đáng gọi là con bọ xít rúc và đống phân đảng một cách VÔ LIÊM SỈ!

  8. “Ở đâu mà dân chủ và quyền con người được đảm bảo hơn Việt Nam?”

    Ha ha ha ha ….cười tóe phở!

    Nhưng mà (xin lỗi), Nhìn mặt ông “tiến sĩ” này sao thấy hơi …quen quen, không biết có phải là cái ông thua cháy túi, mặt nhăn nhăn, nhó nhó mà có lần mình gặp đứng xin tiền để “về xe” ở cửa sòng bài bên Kampuchia ….không nhỉ ? Sao giống quá ! Hay người giống người ?

    Thua cháy túi rồi mà cứ thích….gỡ,

    Chỉ gỡ…ghẻ thôi ông “tiến sĩ” ơi!

  9. Ui lộn, Nguyễn Tiến Trung chứ hổng phải Nguyễn Thị Bích Ngà . Nguyễn Tiến Trung thì nên lấy vợ & nuôi heo, yên ổn với cuộc sống như bạn của Chu Sơn . Nếu chưa lấy vợ thì nên lấy vợ . Nếu lấy rùi thì give it 10 yrs after everything cool down. Hiện giờ NTT vẫn bị lon cô ca ám .

    Só-dzi vì lỗi lầm không thể tha thứ được do quáng gà .

    • Có lẽ bác uống cà phê hút thuốc lá liên miên và quá liều lượng để thức đêm phục kích Tiếng Dân nên mới dẫn đến quáng gà, tôi nghĩ chưa bị mộng du là còn may.

  10. chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa” hiện nay ở Việt Nam hoàn toàn không hề thỏa mãn bất kỳ một tiêu chí nào” (a)

    “Nói thẳng ra, ở Việt Nam không hề có dân chủ” (b)

    Nguyễn Thị Bích Ngà sai sặc sụa . Có phải đây là cô bé đem hoa ra “làm đẹp” công cụ chuyên chính của Đảng là công an không ? If, yes, somehow im not surprised.

    Các “tiêu chí” cô bé dễ thương này đưa ra là của dân chủ tư bẩn, xong cô í phán “chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa” hiện nay ở Việt Nam hoàn toàn không hề thỏa mãn bất kỳ một tiêu chí nào”. Nó tương đương với cô ta đem “tiêu chí” của xe hơi áp dụng cho máy cày, rùi kết luận “máy cày không hề thỏa mãn bất kỳ một tiêu chí nào của xe hơi”. Wishful thinking is the least, anymore than that, its just plain old idiotic. Rùi cô ta kết lựn “Nói thẳng ra, ở Việt Nam không hề có dân chủ”!!!???

    Nói nhỏ cho em bé cài hoa làm đẹp công an, Việt Nam có dân chủ, và dân chủ ở VN là dân chủ xã hội chủ nghĩa . Dân chủ xã hội chủ nghĩa khác với dân chủ tư bẩn thế lào ? Dân chủ tư bẩn thế lào, xã hội chủ nghĩa ngược lại .

    Không hiểu nữa thì đọc Hồ Chí Minh toàn tuyển tập . Không có thì hỏi Chu Mộng Long . Phần “càng dân chủ thì ta càng phải độc tài” í .

    Théc méc tại sao “chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa”, thì đọc lại tên nước mềnh cái . Why do i have to tell people đọc tên nước trước khi đặt bút, và phải hiểu “chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa” khác với tư bẩn ở chỗ nào trước rùi hãy suy nghĩ ?

    Bonus, thời kỳ quá độ lên thời kỳ quá đát, chế độ xã hội chủ nghĩa của Việt Nam giống tư bẩn ở chỗ “bóc lột giá trị thặng dư”. Just in case nobody cares.

  11. Sao bác lại đánh ngoặc kép chữ tiến sĩ. Phải viết hoa nhen ví dụ Giáo sư, Minh triết
    bác lại còn chua thêm xhcn dị ứng chết. Phạm húy trí thức nhân sĩ nhà ta quá

Leave a Reply to Tám Tàng Hủy trả lời

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây