Cộng sản Việt Nam đã chọn ô nhục, rồi họ sẽ nhận chiến tranh

Trung Nguyễn

2-11-2019

Các “đại biểu quốc hội”, các “tướng quân” do giới lãnh đạo cộng sản “cơ cấu”, “quy hoạch” vẫn tiếp tục là đề tài đàm tiếu và phẫn nộ của người dân khi không dám nhắc tên kẻ xâm lược là Cộng sản Trung Quốc tại diễn đàn Quốc hội.

Trung Quốc là cha mẹ của lãnh đạo cộng sản hay sao mà phải kị húy?

Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa cũng nói chung chung y như Tổng bí thư đảng Cộng sản kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng là không nhân nhượng về chủ quyền lãnh thổ. Dân Việt Nam không hiểu được là “thế lực thù địch” nào đang xâm phạm chủ quyền lãnh thổ Việt Nam. Còn Cộng sản Trung Quốc và người dân Trung Quốc cũng không hiểu chuyện gì.

Trung tướng Trần Việt Khoa còn gây phẫn nộ hơn khi chỉ dám nói “nước ngoài” mang tàu thăm dò và hàng chục tàu hộ tống vào vùng biển Việt Nam. Có lẽ từ “Trung Quốc” đã trở thành một từ cấm kị đối với giới lãnh đạo cộng sản?

Còn nhớ mục 4 điều 54 của dự thảo Luật Đặc khu, viết: “Công dân của nước láng giềng có chung đường biên giới với Việt Nam tại tỉnh Quảng Ninh sử dụng giấy thông hành hợp lệ nhập cảnh vào đặc khu Vân Đồn với mục đích du lịch được miễn thị thực với thời hạn xác định.”

Ngay cả một dự luật cực kì quan trọng, toàn dân chú ý, mà giới lãnh đạo cộng sản cũng không dám viết thẳng tên Trung Quốc, cũng cho thấy họ vừa sợ Cộng sản Trung Quốc, lại vừa sợ lòng dân căm ghét Cộng sản Trung Quốc như thế nào.

Vẫn còn những “đại biểu quốc hội” biết sợ lòng dân

Cũng may là có đại biểu quốc hội Nguyễn Lân Hiếu đề xuất công khai vi phạm của Cộng sản Trung Quốc ở biển Đông và kiện Cộng sản Trung Quốc xâm phạm lãnh hải ra tòa quốc tế. Còn đại biểu Dương Trung Quốc cũng đã đặt câu hỏi thẳng thừng là tại sao báo cáo trước Quốc hội lại phải né tránh gọi tên Trung Quốc.

Có lẽ hai đại biểu Quốc hội trên cũng biết là họ cũng sẽ nằm trên bia miệng của nhân dân muôn đời cùng với giới lãnh đạo cộng sản khi hèn nhát không dám nêu tên kẻ thù là Cộng sản Trung Quốc, do đó họ đã phải lên tiếng để người dân hiểu rằng, họ không nằm trong nhóm Việt gian bán nước.

“Coi chừng chúng nó bán rẻ Tổ quốc ta cho phương Bắc”

Đọc bài viết “Trao đổi tiếp về chuyện biển Đông” của ông Vũ Ngọc Hoàng, cựu Ủy viên Trung ương đảng Cộng sản, cựu Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương đảng Cộng sản, người dân cũng có thể thấy có “một bộ phận không nhỏ” đảng viên cộng sản cao cấp sợ hãi, hèn nhát trước Cộng sản Trung Quốc. Chính ông Vũ Ngọc Hoàng nhận định: “… Và cần phải chống ‘nhóm lợi ích’ thân Tàu, coi chừng chúng nó bán rẻ Tổ Quốc ta cho phương Bắc.”

Kế sách mà “nhóm lợi ích thân Tàu” do ông Vũ Ngọc Hoàng nêu ra là tiếp tục cầu hòa với Cộng sản Trung Quốc, không kiện Cộng sản Trung Quốc ra tòa quốc tế, với hy vọng rằng Cộng sản Trung Quốc sau khi chiếm Hoàng Sa và một số đảo thuộc Trường Sa của Việt Nam đã cảm thấy thỏa mãn rồi và không chiếm thêm nữa.

“Nhóm lợi ích thân Tàu” đó lấy cớ rằng, nếu cộng sản Việt Nam dám kiện hoặc dùng sức mạnh quân sự đẩy lui các tàu Trung Quốc đang xâm chiếm biển Việt Nam thì Cộng sản Trung Quốc sẽ có cớ để sử dụng sức mạnh quân sự vượt trội của họ chiếm nốt Trường Sa và thềm lục địa Việt Nam.

Trên thực tế thì người dân Việt Nam cũng đoán được là ở hậu trường, Cộng sản Trung Quốc đe dọa cộng sản Việt Nam nghiêm trọng như thế nào vì kinh tế Việt Nam phụ thuộc rất lớn vào Trung Quốc, Trung Quốc cũng có thể quyết định việc cấp nước cho Việt Nam hay không qua hệ thống đập thủy điện xây dựng trên dòng chính sông Mekong,…

Trong bài viết mang tên “Chủ nghĩa cộng sản ở Trung Quốc và chủ nghĩa phát xít ở Đức là một”, tác giả Nguyễn Tiến Trung đã nêu lên sự tương đồng đáng kinh ngạc giữa đảng, hai chủ nghĩa đã và đang là mối đe dọa cho toàn nhân loại. Tuy nhiên, việc đối phó với chủ nghĩa phát xít Đức trước đây sẽ là gợi ý để người dân Việt Nam và giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam biết được phương cách đúng đắn để đối phó với sự hiếu chiến xâm lược của Cộng sản Trung Quốc.

Lịch sử luôn đưa ra những bài học tuyệt vời vì tâm lý con người thời đại nào cũng như nhau, có lòng tham lam, có nỗi sợ hãi,…

Lãnh đạo nhu nhược thì có là cường quốc cũng mất nước

Trong cuộc Đại suy thoái toàn cầu bắt đầu từ năm 1929 đến đầu thập niên 1940, lợi dụng tâm lý giận dữ của người Đức vì thua trận ở Thế chiến thứ nhất, Hitler đã leo lên đỉnh cao quyền lực vào năm 1933. Lúc này, cả hai nước Anh và Pháp vẫn đang cố gắng phục hồi sau Thế chiến I và phải trải dài nguồn lực quân sự của mình trên khắp các thuộc địa. Do đó, các nhà lãnh đạo của Anh và Pháp thời kỳ này đều từ chối đối đầu với Hitler. Họ cho rằng xoa dịu gã độc tài phát xít Hitler với sức mạnh đang lên là một chính sách khôn khéo, mềm dẻo, thực tế.

Nhìn thấy được sự nhu nhược của giới lãnh đạo Anh, Pháp, Hitler đã hủy bỏ Hòa ước Versailles được ký kết vào cuối Thế chiến I, tăng cường xây dựng quân đội Đức. Năm 1936, Hitler chiếm Rhineland vốn được quy định trong Hòa ước Versailles là không thuộc Đức. Năm 1938, hắn sát nhập Áo vào Đức.

Ý đồ của Hitler đã lộ rõ nhưng lãnh đạo Anh, Pháp vẫn mê muội đi ký Hiệp ước Munich vào tháng 9/1938 với mong muốn rằng sau khi công nhận các vùng đất đã bị Đức chiếm thì Đức sẽ đồng ý không tiến hành chiến tranh với Anh, Pháp ở châu Âu.

Kinh ngạc vì dễ dàng có được mọi thứ, Hitler đã tấn công Tiệp Khắc vào tháng 9/1938. Anh, Pháp vẫn không có phản ứng gì. Được thế, tháng 4/1940, Hitler xua quân đánh chiếm Đan Mạch, Na Uy. Tháng 5/1940, hắn chiếm Hà Lan, Bỉ, Luxembourg.

Điều gì đến đã phải đến, tháng 6/1940, một cường quốc như Pháp cũng phải đầu hàng Đức. Liên quân Anh – Pháp đại bại. Sau đó Hitler tiến hành chiến tranh trên không và trên biển với nước Anh.

Điều đáng nói ở đây là lực lượng của liên quân Anh – Pháp không thua kém Đức. Tuy nhiên, chính não trạng chủ bại, cho rằng quân đội của Hitler mạnh hơn của giới lãnh đạo Anh – Pháp đã khiến Anh – Pháp liên tục nhượng bộ Hitler và đã nhận phải những thất bại đau đớn trong nửa đầu của Thế chiến 2.

Cuối cùng, phải đến khi Winston Churchill lên làm Thủ tướng nước Anh, còn Charles de Gaulle ẩn náu ở Anh nhưng liên tục động viên, kêu gọi dân Pháp nổi dậy chống Đức, thì thế cờ mới bị lật ngược. Tức là chỉ đến khi có những người quyết tâm chiến đấu chống ngoại xâm đến cùng lên lãnh đạo quốc gia thì quốc gia mới có thể giành thắng lợi trước ngoại xâm.

Bài học đắt giá cho cả cộng sản và nhân dân

Bài học rút ra ở đây là càng nhượng bộ với hi vọng tránh chiến tranh thì nước bị xâm lược càng yếu đi, còn kẻ xâm lược sẽ càng mạnh lên và hung hăng hơn. Winston Churchill đã nói một câu rất chí lý là: “Kẻ nhượng bộ là kẻ cho cá sấu ăn và hi vọng nó sẽ ăn hắn sau cùng”.

Ở đây, giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã làm ngơ để Cộng sản Trung Quốc chiếm quần đảo Hoàng Sa năm 1974, không cho lính nổ súng chống Cộng sản Trung Quốc xâm lược Gạc Ma năm 1988, các tướng lãnh thì không dám gọi thẳng tên kẻ thù xâm lược là Cộng sản Trung Quốc, không kiện Cộng sản Trung Quốc xâm phạm lãnh hải ra Tòa quốc tế… Có lẽ giới lãnh đạo Cộng sản Việt Nam cũng đang hy vọng là với sự nhượng bộ của mình thì Cộng sản Trung Quốc sẽ “làm thịt” Đài Loan, Hongkong, Philippines,… trước rồi từ từ mới tới Việt Nam.

Winston Churchill có để lại một lời khuyên chí lý cho các lãnh đạo Cộng sản Việt Nam: “Chính quyền phải lựa chọn giữa chiến tranh và ô nhục. Họ đã chọn ô nhục. Rồi họ cũng sẽ nhận được chiến tranh”.

Ngoài những việc ô nhục kể trên, còn một việc ô nhục nữa phải kể đến là giới lãnh đạo Cộng sản Việt Nam đã ra lệnh cho an ninh Việt Nam đánh đập người Việt Nam biểu tình phản đối Cộng sản Trung Quốc xâm lược, lột áo những ai dám mặc áo “Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam”,… Họ đã bị ghi danh vào sử sách là chế độ duy nhất trong lịch sử Việt Nam dám đàn áp người dân Việt Nam yêu nước thương nòi, phản đối Cộng sản Trung Quốc xâm lược.

Nếu tiếp tục lựa chọn ô nhục, đảng Cộng sản Việt Nam sẽ nhận được chiến tranh, không chỉ chiến tranh với Cộng sản Trung Quốc, mà là chiến tranh với cả chính nhân dân Việt Nam. Giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam không nên trông mong có một tương lai tốt đẹp dành cho họ.

Đứng lên!

Riêng với người dân Việt Nam, chúng ta cần phải đứng lên giành lại quyền làm chủ đất nước của mình, trong đó quyền làm chủ quan trọng nhất là quyền tự do ứng cử, tự do bầu cử để bầu ra các lãnh đạo dũng cảm, thông minh dẫn dắt đất nước vượt qua chiến tranh và xây dựng đất nước thành một quốc gia thịnh vượng, để không còn ai phải liều mình bỏ nước ra đi, như 39 người Việt mới đây đã bỏ mạng trên một xe container ở nước Anh.

Bình Luận từ Facebook

17 BÌNH LUẬN

  1. Bài của Trung Nguyễn không dính dáng chút nào tới Đoan Trang và Phạm Toàn.
    Mà hai người này cũng không “đào mồ, cuốc mả” nhà ai.

    Sao muỗi bàn về bài của Trung Nguyễn lại cứ chửi (vắng mặt) hai người này?
    Sao muỗi cứ chửi như hai người này, cứ như họ đã “đào mồ, cuốc mả” nhà muỗi?

    • Tôi sẽ thay Montauk trả lời cho Công Anh, Duc Thang, Dan Thuong..
      Nếu có sai thì Montauk sẽ chỉnh lại

      Trước khi trả lời thì tôi khẳng định các anh là người sống trong nước CH XHCN VN nên các anh không hiểu. Chỉ thế mà thôi.

      Montauk viết thế vì “quyền tự do ngôn luận” của him. Nếu anh viết bài đăng lên báo thì tất cả mọi người đều có quyền phản bác. Đó gọi là quyền tự do ngôn luận.
      Các anh ở trong nước CH XHCN VN nên không quen với quyền này.
      Nếu đã viết đăng báo thì đừng sợ bị phản bác, còn nếu o muốn bị phản bác thì đừng đăng bài nữa.
      OK ?
      Trí thức xhcn

      • Bingo!
        Đồng ý với LMHT (khiếp, cái nick nghe đáng sợ làm sao, giống như một Tit 4 Tat của bài Tiến Quân Ca)
        Đã là sân chơi mở, không phải diễn đàn độc tài đảng trị, phải để cho thiên hạ phản biện tự do. Nếu bị Muỗi chích oan chỗ nào, phản chứng chỗ đó, không nên vu cáo người ta là cộng sản, hay tệ hơn nữa “tay sai cộng sản”. Bạn đọc biết phân biệt đâu là đâu, ai là ai, khỏi cần chỉ mặt đặt tên.
        Theo tôi, Muỗi là thành phần chống cộng nhà nòi, từ đời cha ông đến đời con, từ trong trứng nước.
        Theo tôi, Muỗi chỉ mai mỉa chỉ trích những người chống cộng nửa vời vừa thò vừa thụt, đấu tranh theo kiểu xin-cho mà thôi.
        Muỗi thỉnh thoảng bị mỉa mai vì thả tiếng tây. Người nào không hiểu thì thấy nó vớ vẩn, có vẻ ta đây. Nhưng thật sự đó là những sound-byte độc đáo và tiêu biểu Muỗi muốn chia xẻ với những thành phần bạn đọc khác, những người đọc, hiểu và cười thấm thía vì chúng là những câu khôi hài đen của người bình dân nhưng chất chứa nhiều ý nghĩa thâm thuý trong đó, không vớ vẩn đâu. Nếu là “đối tượng” thì tốt hơn là đừng hiểu, vì hiểu sẽ càng đau/tức hơn.
        Bless your little tongue for speaking the truth, snipe! But you should tone down your language when you see fit, dude. Let’s live and let live.

  2. – Cái tên bài của tác giả Trung Nguyễn là cái tát trực diện vào MẶT ĐCS bán nước và hèn hạ. Đó là:
    CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐÃ CHỌN Ô NHỤC, RỒI HỌ SẼ NHẬN CHIẾN TRANH.

    – Chỉ có thể phân biệt 2 thái độ đối nghịch ở các comments.
    – Comments nào cùng chiều với quan điểm của tác giả Trung Nguyễn, đó là thái độ yêu nước, căm ghét CS.
    – Comments nào ngược chiều, hoặc là tìm cách làm giảm hiệu quả của bài viết, lạc đề… thì đó là thái độ về hùa với CS, là tay sai hèn hạ của chúng.

  3. Không có nhà nước Trung cộng do Mao Trạch Đông thành lập tại lục địa Trung hoa từ 1–10-1949, chẳng bao giờ có nhà nước tổ quốc xã hội chủ nghĩa tội ác & dân chủ cộng hoà bìm bịp, aka VNDCCH,

    chẳng bao giờ an nam quốc vương hồ chí minh/Trần Ích Tắc 1950 & bọn mao ít “lao động” & trí thức Hà Nội sĩ phu Bắc Hà các loại như Nguyễn Trung, Nguyên Ngọc, Khắc Mai, Thanh Vân…, có thể tiến hành tội ác, tội phản quốc mang tên “kháng chiến thần thánh giành độc nập giải phóng thống nhất” thực chất là tội Trần ích tắc mãi quốc cầu vinh bán nước cho Tàu

    là tội dựa vào giặc Tàu chống lưng đỡ đầu tranh quyền đoạt chức cai trị Việt Nam,

    là tội dựa vào giặc Tàu chống lưng đỡ đầu đánh phá nền Độc Lập Thống Nhất của Việt Nam, đánh phá con đường ”cách Trung gần Tây” của Quốc Gia Việt Nam, con đường xây dựng phát triển đất nước theo khuynh hướng dân chủ tự do Tây phương, thay vào đó bằng con đường cộng sản tàn ác tay sai giặc Tàu đói khổ nghèo hèn

    là tội rước giặc Tàu vào Việt Nam chia cắt VN, cắm cờ búa liềm lên Hà Nội mở ra một thời kỳ Bắc thuộc mới chống lưng đỡ đầu an nam quốc vương đỏ ly khai Quốc Gia Việt Nam dựng nên nhà nước tổ quốc xã hội chủ nghĩa tội ác & dân chủ cộng hoà bìm bịp,

    là tội dựa vào giặc Tàu chống lưng đỡ đầu bủa vây miền Bắc với bức màn sắt cộng sản tàn ác,

    bên trong bức màn sắt đó an nam quốc vương hồ chí minh & bọn Mao ít “lao động” & trí thức Hà Nội đỏ sĩ phu Bắc Hà xã nghĩa múa gậy cộng sản khủng bố nhân dân, bưng bít thông tin & cưỡng bức thông tin & nhồi sọ thông tin, cách ly người dân miền Bắc với thế giới bên ngoài,

    áp đặt chế độ cộng sản Nga Tàu tàn ác ngu tối sống theo bản năng súc vật lên người dân, xô đẩy nhân dân miền Bắc đi làm công cụ chiến tranh đánh thuê cho giặc Tàu phủ lá cờ búa liềm tội ác lên Hòn Ngọc Viễn Đông

  4. Cái tên là do cha mẹ đặt.
    Không phải ai có tên “Trunq Quốc” là chúng ta có quyền đem ra để châm biếm, mỉa mai… như bác Muỗi đã viết.
    Dù nặc danh, vẫn nên thể hiện một font văn hóa tối thiểu.
    Đừng mua vui kiểu ấy.

  5. – Tác giả (Trung Nguyễn) viết rất chặt chẽ, nêu đủ bằng chứng với kết luận chắc nịch.
    – Ông Dương Trung Quốc nói thẳng tại QH CS rằng “chính Trung Quốc là kẻ xâm lược” rất được sự đồng tình của dân ta.
    – Tiên sư quân khốn kiếp, đê hèn. Tại sao mày dám đưa tên ông (Dương) Trung Quốc ra để so sánh với (nước) Trung Quốc xâm lược?

    • luận điệu vẫn cũ rích
      (Công Anh 03/11/2019 at 9:32 am)

      Có mấy bài cũ rích ấy mà học mãi vẫn chưa xong, mà đòi học bài mới sao được !

      Học trò chưa học xong mấy chữ a,b, c … cũ rích, tất ông thầy phải lập lại bài học a,b, c… cũ rích cho học trò hiểu được mới thôi!

      khi nào học trò hiểu được mấy chữ, mấy bài a,b,c cũ rích, không nói năng bậy bạ ngọng nghịu nữa, thầy sẽ dạy cho bài d, e, f mới, hiểu chưa trí thức xã hội chủ nghĩa!

  6. Các tựa đề tác giả đưa ra, không còn là câu hỏi nữa, mà thưvj tế nó đã là như vậy từ lâu rồi, từ hồi tôi còn chưa được làm kiếp người.
    CÁI ĐÁMĐƯỢC GỌI NHÂN SĨ TRÍ THỨC DO ĐẢNG VÀ BÁC ĐẺ RA, NAY CHÚNG BÉO TỐT, HỒNG HÀO, NHÀ CAO CỬA RỘNG, CON CHÁU SUM VẦY BÊN XỨ TƯ BẢN , MỒM KHẮM GIAO GIẢNG NHẢM NHÍ, THÌ VẪN ĐANG “TÂM TƯ” GIỮA DÂN TỘC VÀ ĐẢNG. NAY ĐÁM NÀY CỨ Ỉ THẾ VÀO TUỔI CAO ĐỂ TRÁNH CÁI HÈN, NUÔI CÁI DANH HÃO.
    SAO KHÔNG RA HỒ GƯƠM MÀ SOI BÓNG

  7. Cho tớ phản biện vài điều .

    “Cộng sản Việt Nam đã chọn ô nhục”

    Thật ra Đảng của các bác chọn phương pháp ôn hòa, bất bạo động đ/v Đảng của Đảng của các bác . Nếu bác Trung Nguyễn gọi ôn hòa, bất bạo động là ô nhục … who am i to disagree.

    “Còn đại biểu Dương Trung Quốc cũng đã đặt câu hỏi thẳng thừng là tại sao … lại phải né tránh gọi tên Trung Quốc”

    Tớ không tin lắm điều này . Tớ đoán chắc những vị tướng bị bêu tên đã/sẽ không ngần ngại gọi tên cúng cơm của đại biểu Dương Trung Quốc khi cần . Nhưng có thể vì lý do xã giao, lịch sự nên kêu chức danh, hay thân mật thì “ông, tôi”. Tên cúng cơm của ô Dương Trung Quốc đâu có đáng giá tới mức phải tránh né .

    “cũng cho thấy họ vừa sợ Cộng sản Trung Quốc, lại vừa sợ lòng dân căm ghét Cộng sản Trung Quốc như thế nào”

    Thời buổi tự do luyến ái, Đảng Cộng Sản làm thế là rất phải đạo, tức là rất lễ độ, ráng thuyết phục mấy ông bà bô khó tính như quỷ của mình . Bây giờ, thường thì con gái nhà mình mà yêu phải thằng tướng cướp thì 2 ông bà bô cũng ngậm bồ hòn làm ngọt . Thui thì tớ khuyên điều này, thời buổi này rùi đừng khó tính quá . Thằng rể tương lai cũng được chứ không phải không . Đại gia đứng thứ II thế giới, tiền nhiều như quân Nguyên . Chính thằng số 1 còn nợ đầm nợ đìa ý trung nhân của Đảng của các bác đới .

    “Coi chừng chúng nó bán rẻ Tổ quốc ta cho phương Bắc”

    Not much of a choice. Nói thiệt với các bác, Vương Đình Huệ mới bị cả Nigeria cũng tẩy chay thì Trung Quốc trả thế là quá hời .

    “Trong bài viết mang tên “Chủ nghĩa cộng sản ở Trung Quốc và chủ nghĩa phát xít ở Đức là một”, tác giả Nguyễn Tiến Trung đã nêu lên sự tương đồng đáng kinh ngạc giữa đảng, hai chủ nghĩa”

    Và Nguyễn Tiến Trung nên lấy vợ & đi nuôi heo . Anh chàng ta quýnh quáng thế nào mà quên mất chủ nghĩa Cộng sản ở Việt Nam . Chắc lon cô ca nó ám . Lấy vợ & nuôi heo đi .

    “Do đó, các nhà lãnh đạo của Anh và Pháp thời kỳ này đều từ chối đối đầu với Hitler”

    Không đúng . Trong thâm tâm, Anh & Pháp đồng ý với chủ nghĩa bài Do Thái của Đức, do đó, không phải nhượng bộ mà làm ngơ . Petain của Pháp là 1 người như vậy . Anh thì tuy là trước đó đồng ý, nhưng sau khi thấy rõ ý đồ thống trị thế giới của bác Hồ Ít Le thì tỉnh ngộ ra . Không có liên quân Anh-Pháp vì sau WWI Anh & Pháp khá chia rẽ trên nhiều vấn đề .

    “còn Charles de Gaulle ẩn náu ở Anh nhưng liên tục động viên, kêu gọi dân Pháp nổi dậy chống Đức”

    Phạm Đoan Trang xem cái lày là nghe lời bọn Việt Kiều cực đoan, mang nhiều thù hận . Một từ nữa “yêu nước bằng máu của dân”.

    “Bài học rút ra ở đây là càng nhượng bộ với hi vọng tránh chiến tranh thì nước bị xâm lược càng yếu đi, còn kẻ xâm lược sẽ càng mạnh lên và hung hăng hơn”

    Ở Việt Nam thì càng ôn hòa, bất bạo động, tìm mọi cách tránh bạo động thì càng có chính nghĩa, càng được ủng hộ & càng mạnh lên . Ngược lại, kẻ dùng bạo lực chứng tỏ mình đang yếu đi . Well, we already know VN hổng phải thế giới .

    “giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã làm ngơ để Cộng sản Trung Quốc chiếm quần đảo Hoàng Sa năm 1974”

    Không dám làm ngơ đâu . Đó là 1 trận đánh đẹp có thể viết thành sách được, nhờ sự phối hợp ăn ý nhịp nhàng của bộ đội Cụ Mao ta đó chính là Cụ Hồ & bộ đội Cụ Hồ ta đó chính là Cụ Mao . Bộ đội giải phóng quân Trung Quốc giải phóng đảo, & bộ đội Cụ Hồ mở tiến công trên toàn mặt trận để ngăn bọn Ngụy ra chiếm lại đảo . Làm ngơ thế lào mà làm ngơ cơ chứ ?

    1988 cũng là 1 tấm gương đẹp & cao quý của bộ đội Cụ Hồ làm nghĩa vụ quốc tế Cộng Sản -khác với tư bẩn, for those who dont know/care- làm bia tập bắn miễn phí . Cao quý đến nỗi Phấc Niu làm thành sách & khoe mãi .

    “Nếu tiếp tục lựa chọn ô nhục, đảng Cộng sản Việt Nam sẽ nhận được chiến tranh, không chỉ chiến tranh với Cộng sản Trung Quốc, mà là chiến tranh với cả chính nhân dân Việt Nam”

    Cho phép tớ nghĩ điều này sai hoàn toàn. ĐCSVN chọn con đường ôn hòa, bất bạo động, chiến tranh với Trung Quốc chắc chắn sẽ không xảy ra . Dân mềnh thì đã đồng thuận ôn hòa, có học & bất bạo động rùi . Vả lại họ đâu có nhu cầu chống đối Đảng Cộng Sản đâu . Không chống đối, không đòi lật đổ, chỉ ôn hòa, bất bạo động & có học, dân mềnh sẽ không bao giờ cho phép bạo động xảy ra mà mục tiêu là Đảng Cộng Sản cả .

    “chúng ta cần phải đứng lên giành lại quyền làm chủ đất nước của mình, trong đó quyền làm chủ quan trọng nhất là quyền tự do ứng cử, tự do bầu cử”

    Bác Trung Nguyễn trích ô Vũ Ngọc Hoàng ở trên, ở dưới lại đá đít ông VNH thế này … trí thức xã hội chủ nghĩa cũng đá giò lái nhau tận tình nhẩy . Ô Vũ Ngọc Hoàng kiến nghị Đảng mở rộng dân chủ nhưng cái dân chủ của ông ta là dân chủ với Đảng Cộng Sản vẫn ở vị trí lãnh đạo . Bác kiu dân mềnh phải đứng lên đòi quyền tự do ứng cử bầu cử, Đảng của ô VNH sẽ cầm chắc phần thua . Thế có phải nhổ vào miệng ô Vũ Ngọc Hoàng không ?

    Nói chứ, làm gì thì làm, dân mình không nên có nhu cầu lật đổ Đảng . Muốn vậy 100 triệu người Việt hãy ngưỡng vọng chờ 1 người nào đó lật đổ Cộng sản để mọi người cám ơn . Hiện thời cứ chờ dài cổ đã .

  8. Hoàn toàn ủng hộ bác Trung Nguyễn.
    Đòi quyền làm người, đơn giản nhất là tẩy chay cái trò hề “bầu cử” của lũ lợn CSVN.
    Ngày ấy, nếu ai còn có lòng tự trọng – không đi bầu!
    Khi ra đường đeo một ruybăng mầu vàng – như dân Hong Kong!

Leave a Reply to Nghiemnv Hủy trả lời

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây