Việt Nam cần một thái độ khác

Nguyễn Anh Tuấn

26-7-2019

Trong bối cảnh hội nhập hôm nay, bất luận tình hình chính trị có biến chuyển thế nào thì hướng phát triển của Việt Nam vẫn là hướng biển, tức hướng Đông. Ngay cả Chiến lược Kinh tế Biển của Đảng Cộng sản Việt Nam cũng đã xác định tới năm 2020 kinh tế biển sẽ góp hơn 50% GDP cả nước, và con số này còn tăng lên nữa theo thời gian.

Trong khi đó, hướng bành trướng chính của Trung Quốc, ngày nào nó còn là một đế chế như hiện nay, vẫn luôn là hướng Nam, nhằm khống chế tuyến giao thương hàng hải quan trọng bậc nhất đi qua nơi đây.

Biển Đông, như góc ngã ba đường, trở thành điểm đụng nhau giữa “hướng phát triển của Việt Nam” và “hướng bành trướng của Trung Quốc”, nên xung đột là không thể tránh khỏi, chỉ chưa biết khi nào và mức độ ra sao.

Những nhà lãnh đạo cộng sản Trung Quốc và Việt Nam ý thức rõ điều này, nhưng đều cố tình trì hoãn xung đột vì những toan tính của mỗi bên.

Lãnh đạo Trung Cộng hiểu rõ xung đột sẽ đẩy Việt Nam gần với phương Tây hơn – một điều mà họ không hề mong muốn, vì:

(1) Sẽ khiến họ mất đi một đàn em ý thức hệ và làm họ trở nên cô độc hơn trong mô hình phát triển của mình;

(2) Tạo ra một đồng minh của Mỹ và Tây phương ngay vùng phên giậu.

Họ thích kịch bản một Việt Nam thần phục không tiếng súng hơn. Nhưng vấn đề là Bắc Kinh không tin Hà Nội, vì nếu như trong thời chiến trước đây họ là nhà tài trợ chính cho Hà Nội thì nay Hà Nội có thể tự sống bằng nguồn thu nội địa, không còn quá nhiều lý do để thần phục họ nữa. Bởi vậy, trong ngắn hạn có thể họ chấp nhận tình trạng quy phục giả hiện nay, nhưng trong dài hạn, để nắm phần chắc trong tay, họ phải xuống tay. Đó là còn chưa kể đến nhu cầu của Bắc Kinh đưa xung đột ra ngoài biên giới mỗi khi nội trị rối ren, kèm thúc bách của Giải phóng Quân Trung Quốc phải nâng cao kinh nghiệm tác chiến của không quân và hải quân hòng chuẩn bị cho những cuộc đụng độ lớn hơn với những đối thủ mạnh hơn sau này – tất cả sẽ còn đặt toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam vào thế chỉ mành treo chuông trong một thời gian dài nữa.

Phía lãnh đạo cộng sản Việt Nam, vốn dĩ xây dựng tính chính danh dựa trên thành tích bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ và phái sinh của nó là một thứ chủ nghĩa dân tộc bài Tàu thường xuyên được mài giũa, lại đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan nguy ngập hơn. Vừa phải tỏ vẻ thần phục Trung Cộng để mua thời gian, vừa phải tìm mọi cách chứng tỏ với quốc dân rằng sự thần phục đấy chỉ là hình thức, là chiến thuật ngoại giao khôn khéo để cho thấy là họ vẫn xứng đáng nắm quyền. Họ kỳ thực rất sợ kịch bản bị đánh chiếm đảo, hoặc ngay cả là mất dàn khoan, bởi nó sẽ khiến:

(1) Quét sạch tính chính danh cầm quyền của họ chính trên nền tảng mà họ xây dựng; con dao chủ nghĩa dân tộc bài Tàu mà họ mài dũa lâu nay rất có thể sẽ “cắt” họ bằng cái lưỡi thứ hai của nó;

(2) Không để cho họ lựa chọn nào khác ngoài việc phải sát lại với Mỹ và Tây phương và chịu mọi áp lực cải cách chính trị từ đó – đồng nghĩa với việc quyền lực độc tôn của họ sẽ bị đe dọa;

Tình thế lưỡng nan này giải thích cho thái độ bất nhất thể hiện qua cả phát ngôn lẫn hành động của giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam: Khi thì cho phép biểu tình, khi thì ngăn cấm, lúc thì phê phán tình “hữu nghị viển vông”, lúc thì ca ngợi “4 tốt, 16 chữ vàng”. Tất cả những sự bất nhất này thể hiện sự lúng túng của những người lãnh đạo mang tư duy nhiệm kỳ, chỉ nhằm mục đích mua thêm thời gian, trì hoãn một cuộc xung đột không sớm thì muộn sẽ đến. Họ chỉ mong cuộc xung đột ấy không đến trong nhiệm kỳ của mình, để trốn tránh trách nhiệm với quốc gia, với lịch sử.

Việt Nam cần một thái độ khác. Một thái độ dám nhìn thấy “cơ” (cơ hội) trong “nguy cơ” hiển hiện ở Biển Đông. Một thái độ của Minh Trị và quốc dân Nhật Bản bừng tỉnh trước loạt đại bác từ tàu Mỹ; hay của Tưởng Kinh Quốc, Lý Đăng Huy và quốc dân Đài Loan trước dàn tên lửa Đại lục ngay bờ bên kia eo biển, nhất quyết tận dụng tình thế cạnh tranh giữa các siêu cường để thu nhận hỗ trợ từ các bên nhằm cải cách sâu rộng quốc gia, đứng về phía văn minh, phía hiện đại nhất của nhân loại. Khe cửa tuy hẹp nhưng là duy nhất, cần những nhà lãnh đạo dám sống dám chết đi đến cùng nhằm tìm lối thoát cho quốc gia trong một tình thế nguy ngập.

Những người lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã bỏ lỡ cơ hội nhiều năm qua, khi Mỹ lãnh đạo Tây phương xoay trục về châu Á, chỉ vì luyến tiếc thứ quyền lực độc tôn cho cá nhân, gia đình và đảng phái của họ. Nếu tiếp tục những giải pháp tình thế nhằm kéo dài thời gian như lâu nay, mà không có bất kỳ ý hướng cải cách sâu rộng quốc gia nào, họ chỉ có thể chuốc lấy thất bại nhục nhã và ghi tên mình trên những dòng ô danh của lịch sử nước nhà.

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Trích dẫn vài dòng trong bài viết:
    “nên xung đột là không thể tránh khỏi, chỉ chưa biết khi nào và mức độ ra sao”.
    “nhưng trong dài hạn, để nắm phần chắc trong tay, họ phải xuống tay”.
    “đưa xung đột ra ngoài biên giới mỗi khi nội trị rối ren, kèm thúc bách của Giải phóng Quân Trung Quốc phải nâng cao kinh nghiệm tác chiến của không quân và hải quân hòng chuẩn bị cho những cuộc đụng độ lớn hơn với những đối thủ mạnh hơn sau này”.
    -Việc TQ chiếm đóng HS & 01 phần TS của VN rồi xây dựng các căn cứ quân sự trên các đảo này ngoài việc răn đe còn nhằm chuẩn bị sẵn cho kịch bản khi xảy ra chiến tranh với VN. Khi nào chiến tranh xảy ra? Có lẽ là tổng hợp nhiều yếu tố khi:
    *Các căn cứ quân sự trên các đảo đã đủ nguồn lực cho 01 cuộc chiến kéo dài ít nhất 01 tháng? (như cuộc chiến biên giới phía Bắc 1979)
    *Niềm tin dân Việt với Đảng, Nhà nc giảm sút, đời sống khó khăn hơn dẫn đến bất mãn trong nc dâng cao?
    *Kinh tế Mỹ có chiều hướng đi xuống do ảnh hưởng chiến tranh thương mại Mỹ-Trung? Cũng như kinh tế TQ đi xuống.
    *Khi tình hình Trung đông căng thẳng với việc leo thang khiêu khích về kinh tế hay quân sự của Iran?
    *…….
    -VN cần chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến có thể xảy ra và để ko lâm vào thế bị động thì việc quan trọng hiện nay là kiện TQ ra Tòa án Quốc tế về vấn đề Biển Đông. Có thể là 02 bước kiện như sau:
    1/Bước 1: Kện TQ về việc đơn phương tuyên bố chủ quyền “Đường lưỡi bò” đối với Biển Đông.
    Nội dung kiện giống 100% như Philippines kiện TQ ra Tòa án Trọng tài thường trực (PCA). Tòa PCA đã xử Philippines thắng kiện TQ thì cũng căn cứ theo nội dung phán quyết này xử VN thắng kiện TQ thôi. VN phải kiện, vì nếu VN ko kiện TQ về “Đường lưỡi bò” đối với Biển Đông, thì vô tình VN chứng tỏ cho Quốc tế hiểu rằng “Đường lưỡi bò” đối với Biển Đông của TQ chắc cũng có lý phần nào nên VN ko đi kiện?
    (anh thấy “Đường lưỡi bò” đối với Biển Đông của TQ là vô lý thì kiện đi; anh đi giải thích, chứng minh với các học giả Quốc tế hay với dân Việt trong & ngoài nc chỉ là biết với nhau thôi; chỉ là công tác ngoại giao, thu thập, củng cố tư liệu; chưa có giá trị pháp lý Quốc tế công nhận; TQ thấy VN ko kiện là cứ lấn tới từ từ, dại gì ko lấn; có bao giờ nc nhỏ nói nc lớn nó nghe đâu ngoài việc nc nhỏ phải đi kiện nc lớn ra Quốc tế).
    2/Bước 2: Nếu bước 1 thành công thì làm tiếp bước 2 là kiện TQ xâm phạm lãnh hãi VN trong vùng đặc quyền 200 hải lý với 02 vụ vi phạm:
    *Ngày 02/5/2014, Trung Quốc đặt giàn khoan Hải Dương 981 nằm hoàn toàn trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý và thềm lục địa của Việt Nam từ ngày 2/5 đến ngày 15/7/2014.
    *Ngày 03/7/2019, Trung Quốc tàu đưa Hải Dương Địa Chất 8 hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam từ ngày 3/7 đến nay.

    P/s: Với nhân dân TQ & những nc trên thế giới chưa hiểu rõ vấn để Biển Đông thì việc Trung Quốc tàu đưa Hải Dương Địa Chất 8 hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam từ ngày 3/7 đến nay là điều bình thường giữa 02 nước. Vì trong những ngày này họ thấy lãnh đạo cấp cao 02 bên vẫn gặp nhau trao đổi, có gì đâu mà ầm ĩ? Cụ thể:
    -Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân đã dẫn đầu Đoàn đại biểu cấp cao Quốc hội thăm chính thức Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa từ ngày 8/7 đến 12/7/2019 theo lời mời của Ủy viên trưởng Đại hội Đại biểu Nhân dân toàn quốc (Nhân Đại) Trung Quốc Lật Chiến Thư.
    -Ngày 21/7/2019, tại thành phố Quý Dương (tỉnh Quý Châu, Trung Quốc), hội thảo lý luận lần thứ XV giữa ĐCS Việt Nam và ĐCS Trung Quốc với chủ đề “Một số vấn đề có tính quy luật trong quá trình hiện đại hóa xã hội chủ nghĩa” đã được tổ chức. Đoàn đại biểu Đảng Cộng sản (ĐCS) Việt Nam do Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Võ Văn Thưởng làm Trưởng đoàn. Đoàn đại biểu ĐCS Trung Quốc do Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Ban Bí thư, Trưởng Ban Tuyên truyền Trung ương Hoàng Khôn Minh làm Trưởng đoàn.
    -Từ ngày 22/7 đến 26/7/2019, đại diện lực lượng Cảnh sát biển Trung Quốc và CS Việt Nam đã có cuộc gặp song phương tại Hàng Châu, Trung Quốc. http://www.xinhuanet.com/english/2019-07/26/c_138260804.htm

  2. Cần thêm những bài viết lật tẩy cái chính quyền và quân đội hèn hạ để người dân Việt Nam ý thức rằng nếu cứ để mặc cho đảng chó độc quyền mãi thì…đất cũng không còn để cạp ăn. Đảng chó thủ đoạn và bất nhất trong mọi chính sách điều hành, quản trị, và bảo vệ đất nước. Tất cả chỉ vì đại cục . Trong cái đại cục này, mọi thứ quyền đều là rác và nylon, chỉ có quyền lực CS cai trị và quyền vắt kiệt sức nhân dân là kiên định đời đời…
    Mất đảo mất đất mất biển mất ngành nghề mất tự chủ mất tài nguyên…sẽ dẫn tới MẤT NƯỚC!
    Trong thì nó cướp. Ngoài thì nó dâng. Đích nhắm của đảng chó là làm thái thú cho thiên triều. Làm gì mà có thứ ” chủ nghĩa dân tộc bài Tàu” ở đâu trưng ra thế? Góp ý, chỉ vẽ, mách đường cho cái thằng siêu “đóng kịch” khác gì nước đổ lá môn?

    Tác giả dùng chữ ” để cho thấy là họ vẫn xứng đáng nắm quyền”. Phải. Họ đang đóng kịch đấy. Chừng nào thì trí thức Việt mới hiểu ra CSVN chơi trò mềm nắn rắn buông, lấy đất nước và dân tộc Việt nhốt làm Con Tin để đổi chác lợi ích của đảng chó chúng nó với quốc tế đây?? Hãy tỉnh dậy!

  3. Trích: “tình trạng quy phục giả hiện nay”

    – Việt cộng “giả” (vờ) quy phục Trung cộng ? Một cách “chạy tội” hơi bị ….khéo.

    Trích: “con dao chủ nghĩa dân tộc bài Tàu mà họ mài dũa lâu nay”

    – Oh! Té ra cái “chủ nghĩa dân tộc bài Tàu” của người Việt Nam là do đảng và bác “mài dũa lâu nay” ???
    Thế thì các Bà Trưng, Bà Triệu…Các ngài Lê-Lý-Trần-Nguyễn…..từng đánh đuổi quân Tàu nhờ vào tinh thần “dân tộc bài tầu” nhất định phải cám ơn “con dao” của đảng ta rồi.

    Trích: “Khi thì cho phép biểu tình, khi thì ngăn cấm,”

    – Có lần nào mà dân biểu tình chống Tàu không bị côn an, côn đồ bắt bớ, đánh đập tàn nhẫn đến Má nhận cũng không ra? Mịa – chỉ cần mặc cái áo No-U thôi cũng ốm đòn với chúng nó rồi, nói chi đến việc đi…biểu tình chống Trung Cuốc?!

    Còn nhiều cục sạn to đùng nữa ở trong bài, nhưng thôi…..mỏi mắt rồi!

    Chả biết là anh ngây thơ hay anh là một DLV trung cao cấp ? Ôi ! Vàng thau lẫn lộn.

    Rõ chán !!!!

Leave a Reply to vdk1509 Hủy trả lời

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây