Hạt giống đỏ tại Việt Nam và không đỏ tại Mỹ

Jackhammer Nguyễn

21-7-2019

Tác giả Hồng Hà, trong bài viết về ông Trần Bắc Hà trên báo Tiếng Dân, cho biết rằng, ông ta là con của một liệt sĩ cách mạng cộng sản tên là Trần Đình Châu, có tên đường ở Bình Định.

Ông Hà mất vào ngày 19/7/2019 khi được chuyển từ trại tù vào bệnh viện. Vụ án Trần Bắc Hà là một vụ án lớn, có thể đánh động cả guồng máy tài phiệt, chính trị Việt Nam hiện nay.

Nhìn vào lý lịch ông Hà, người sống lâu năm tại Việt Nam đều hiểu rằng, chính cái nguồn gốc liệt sĩ cách mạng cộng sản của ông đã đưa ông nhanh chóng thăng tiến trên con đường hoạn lộ, đứng đầu những định chế tài chính đồ sộ của nhà nước Việt Nam, tay hòm chìa khóa của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, theo như một số nguồn tin thông thạo. Trên con đường hoạn lộ ấy ông đã làm tổn hại tài sản quốc gia Việt Nam như thế nào, chúng ta sẽ tiếp tục khám phá ra trong loạt bài của tác giả Hồng Hà.

Điều tôi muốn nói là: ông Trần Bắc Hà là một hạt giống đỏ. Khái niệm hạt giống đỏ được chính những người cộng sản đưa ra trong những văn liệu của họ, để ám chỉ con cái các vị tiền bối cách mạng, các liệt sĩ đã hy sinh trong các cuộc chiến tranh của họ.

Với phương tiện thông tin nhanh chóng và rộng mở như hiện nay, người ta có thể dễ dàng thấy chính trường Việt Nam hiện nay đầy các hạt giống đỏ.

Xin điểm qua những trường hợp nổi tiếng nhất: Đương kim Bộ trưởng Trần Tuấn Anh là con trai nguyên chủ tịch Trần Đức Lương, Đại tá Phùng Quang Hải (được dư luận bàn đến nhiều trong những vụ án tham nhũng của quân đội) là con trai tướng Phùng Quang Thanh, cựu Bộ trưởng Quốc phòng, ông Nguyễn Thanh Nghị đương kim bí thư tỉnh Kiên Giang, là con trai cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (ông Nghị còn một ông em nữa là Nguyễn Minh Triết, được đưa vào tỉnh ủy Bình Định khi còn rất trẻ),…

Đó là chỉ mới nói trong lĩnh vực chính trị. Trong lĩnh vực kinh tế, con số hạt giống đỏ chắc còn nhiều hơn nữa, mà có thể tác giả cũng không biết nhiều hơn bạn đọc của báo Tiếng Dân.

Đứng trước dư luận chỉ trích về việc các hạt giống đỏ được đưa vào guồng máy kinh tế chính trị của quốc gia quá nhiều, một vị chức sắc của Thành phố Hồ Chí Minh là bà Nguyễn Thị Quyết Tâm (cũng là một hạt giống đỏ) lên tiếng bênh vực, nói rằng, nếu con cái các vị tiền bối cách mạng trở thành lãnh đạo, là hồng phúc cho dân tộc.

Đương nhiên các món nợ của Trần Bắc Hà để lại không phải là hồng phúc chút nào.

Chuyện hạt giống đỏ không phải riêng của Việt Nam mà là của cả thế giới cộng sản, mà nổi tiếng nhất là gia tộc họ Kim đã ba đời cầm quyền tại Bắc Triều Tiên.

Nhưng các độc giả cũng đừng cho rằng chuyện hạt giống đỏ chỉ gói gọn trong thế giới cộng sản.

Nó không có màu đỏ cộng sản nữa, nhưng nó vẫn đầy rẫy trong những nhà nước không cộng sản.

Hai trường hợp gần gũi với chúng ta nhất là gia tộc họ Ngô Đình nắm quyền tại miền Nam Việt Nam từ năm 1955 đến 1963, và gia tộc Suharto nắm quyền tại Indonesia trong cả chục năm trời.

Điều đáng ngạc nhiên nhất cho chúng ta trong thời buổi hiện nay chính là chuyện đó cũng xảy ra trong một thể chế dân chủ hùng mạnh nhất thế giới hiện nay là nước Mỹ, và ở tầng mức cao nhất, ngay trong Tòa Bạch Ốc.

Sau khi Donald Trump lên cầm quyền vào năm 2017, ông ta bổ nhiệm ngay con gái là bà Ivanka Kushner và chồng là ông Jared Kushner làm cố vấn ngay trong Tòa Bạch Ốc.

Các bạn có thể dễ dàng kiểm chứng những chỉ trích việc bà Ivanka xuất hiện những nơi cơ mật như khi Tổng thống bàn luận với ông Abe Thủ tướng Nhật, hoặc khi bà ta xuất hiện ở những chỗ tập trung giới quyền lực nhất trên thế giới, nhưng không phải của bà ta, như việc gặp gỡ chính thức của các nguyên thủ G20.

Đã có những chỉ trích trên báo chí, nói rằng Tổng thống đã bổ nhiệm người nhà không đúng những qui trình an ninh nghiêm ngặt của Tòa Bạch Ốc bấy lâu nay.

Trong một công ty tư nhân, tại Việt Nam, hay ở Mỹ và bất cứ nơi nào khác, nếu chủ nhân bổ nhiệm người nhà, bạn bè cánh hẩu của mình vào những chức vụ quan trọng thì không sao cả, vì đó là tiền bạc tài sản của họ, họ muốn làm gì thì làm.

Nhưng nếu liên quan đến nhà nước quốc gia thì là chuyện khác, vì đó là tài sản của cả quốc gia, phục vụ những lợi ích chung. Những người bà con họ hàng với nhau sẽ dễ dàng kết phe kết cánh đưa ra những quyết định chỉ có lợi cho họ, làm hại cái chung. Đó là một lý lẽ rất thông thường, người có suy nghĩ bình thường cũng hiểu ra.

Vì lẽ đó, trong các nền dân chủ phát triển người ta đều có đưa ra những nguyên tắc để hạn chế việc bổ nhiệm người thân vào các chức vụ nhà nước.

Những nguyên tắc đó có khi thành luật, có khi không, và đó là kẽ hở để cho Donald Trump bổ nhiệm con cái mình vào Tòa Bạch Ốc.

Chuyện đưa người nhà vào làm việc trong các định chế liên quan đến nhà nước thực ra cũng không phải không xảy ra trước Donald Trump, nhưng ở những tầm mức thấp hơn. Bạn đọc ở Mỹ lâu cũng có thể chứng kiến những trường hợp như vậy. Một vị giám đốc đưa họ hàng bên vợ, con cái bạn bè, hay một ông bác, một bà dì, vào sở làm của mình không phải là điều hiếm.

Tai hại của việc bổ nhiệm hạt giống đỏ như Trần Bắc Hà đã rất là rõ ràng tại Việt Nam. Tai hại của gia tộc họ Kim tại Triều Tiên, gia tộc Suharto tại Indonesia, gia tộc Ngô Đình tại miền Nam Việt Nam, cũng rất rõ ràng.

Thế vợ chồng ông bà Kushner, hạt giống đỏ của Tổng thống Trump thì sao?

Những nguy hại tiềm năng đã bắt đầu hiện ra. Ông Jared Kushner là một người Do Thái và là bạn bè thân mật với hoàng thân Ả Rập Saudi, Mohammad Bin Salman. Những quan hệ này của ông đã đưa nước Mỹ thay đổi hoàn toàn chính sách về Trung Đông.

Nước Mỹ từ bỏ vai trò trung gian trong xung đột Do Thái Palestine, loại bỏ Iran như là một quốc gia hợp tác có thiện chí.

Nước Mỹ nhắm mắt làm ngơ chuyện mật vụ Saudi thảm sát một nhà báo của nước này.

Những chính sách này làm cho nước Mỹ có nhiều kẻ thù hơn ở Trung Đông, hút hết tiềm lực quân sự về vùng này trong cuộc xung đột với Iran, để ra một khoảng trống tại Đông Á cho Bắc Kinh tha hồ tung hoành.

Hạt giống đỏ là một căn bệnh ung thư tại Việt Nam, nó có thể chưa phải là ung thư tại Mỹ, nhưng như một người bạn có nói với tác giả: việc bổ nhiệm con cái của Donald Trump đang trở thành một truyền thống quốc gia.

Tôi hy vọng người bạn này nói sai. Tôi vẫn tin ở định chế Mỹ.

Hạt giống đỏ là nguy hiểm tại Việt Nam. Nó có thể đổi màu nhưng vẫn nguy hiểm cho các thể chế dân chủ, nhất là trong giai đoạn các thể chế dân chủ bị thoái trào vì chủ nghĩa dân túy như hiện nay.

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Gã DƯ LỢN VIÊN Jackhammer Nguyễn này không biết được bọn chủ bố thí cho bao nhiêu xu, nhưng viết bài thế này thì quá kém. Đúng là não trạng của LỢN VIÊN (!)

  2. Các anh em của ông Ngô Đình Diệm có đúng vói định nghĩa “hạt giống” hay không? Tác giả cần phải có cái nhìn biện biệt hơn nữa. Theo tôi thấy, chính quyền của ông Diệm có thể bị gọi là “gia đình trị” nhưng những người anh và em của ông Diệm không thể được coi là “hạt giống” — cùng lắm họ là “cành” hay “cột trụ” gì đó mà thôi.

    Một chí sĩ như ông Diệm khi nắm quyền buộc phải lựa người từ chỗ thân tín của mình, vì ông ta không xuất thân từ một chính đảng. Một tài phiệt như ông Donald Trump, tôi nghĩ, cũng phần nào như thế. Ông ta không có đủ vây cánh trong chính trường, thành ra buộc phải triệu tập bạn hữu và con cái vào giúp chấp chính.

    Tác giả cũng còn phải bàn tới chừng mực mà các thiết chế của nhà nước Mỹ cho phép “cha truyền con nối” hay “gia đình trị”. Chắc chắn không có chuyện con cái ông Trump được bổ nhiệm làm bộ trưởng rồi anh hay chị ta tiếp tục làm bộ trưởng tới đời tổng thống sau. Cũng vậy, sẽ không có hậu duệ nào của ông Trump được “cơ cấu” làm lãnh đạo tại địa phương để rồi anh hay chị ta mời cả họ vào làm trong tòa thị chính hay văn phòng thống đốc. Tất cả các chức vụ lãnh đạo địa phương hay tiểu bang đều do hoạt động chính trị tại chỗ tiến cử ra.

    Thật ra, chuyện “hạt giống” trong chính trị là bình thường, nếu một người muốn nối nghiệp tiền nhân đi vào chính trường. Các con của ông Joe Biden là ví dụ. Nhưng chính ông Biden không có quyền hạn gì trong việc đặt để các con mình, mà họ phải tự mình xây dựng một tiểu sử chính trị và ra tranh cử. Tiếng tăm của ông bố có thể giúp cử tri nhận ra họ, nhưng ảnh hưởng này đến đó là hết. Ngay cả trường hợp gia đình Bush, với hai tổng thống và một thống đốc, cũng không phải là gia đình trị, bởi vì mỗi ông Bush đều có quá trình thăng tiến riêng và ở những tiểu bang khác nhau.

  3. Jackhammer Nguyễn ko thể lấy so sánh một vài sự việc rồi đưa ra ý kiến là “Hạt giống đỏ tại Việt Nam và không đỏ tại Mỹ” có phần nào tương tự. Bạn nên biết rằng “Hạt giống đỏ tại Việt Nam” là của Đảng CS, dc nuôi dưỡng để phục vụ sự lãnh đạo của Đảng CS. “và không đỏ tại Mỹ” thì chỉ trong phạm vi gia đình, dòng họ và họ phục vụ Quốc gia, Dân tộc là chính. 02 loại hạt giống đỏ & ko đỏ dc trồng trong 02 môi trường đối nghịch nhau hoàn toàn:
    1/Nc Mỹ có 02 đảng chính là Cộng hòa & Dân chủ cạnh tranh nhau trong cuộc đua vào Nhà trắng, tại VN chỉ có 01 đảng CS và “Đảng lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp, toàn diện”.
    2/Tổng thống Donald Trump thuộc đảng Cộng hòa, bước vào Nhà trắng với khẩu hiệu: “Nước Mỹ trên hết”; “Đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại” có nghĩa là Quốc gia, Dân tộc là trên hết. TBT-CTN Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo với khẩu hiệu: “Đặt lợi ích của Đảng, đất nước và nhân dân lên trên hết” có nghĩa là đặt lợi ích của Đảng trước lợi ích Quốc gia, Dân tộc. “Hiến Pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương Lĩnh của đảng” có nghĩa là Đảng CS đứng trên Hiến pháp, mà đứng trên có nghĩa là ko chịu chi phối bởi Pháp luật.
    3/Xã hội TB trong quá trình vận động phát triển luôn phát sinh mâu thuẫn nhưng có Pháp luật phân chia quyền hành, kiểm soát lẫn nhau giữa: Lập pháp, Hành pháp, Tư pháp dựa trên cơ sở Luật cao nhất là Hiến Pháp/Tu chính án Hiến pháp điều chỉnh. Mâu thuẫn phát sinh sẽ dc các bên giải quyết hài hòa nhất, đảm bảo mục tiêu: Chính phủ phục vụ ng dân. Ko như xã hội CS là ng dân chỉ biết nghe và làm theo những gì Đảng, Nhà nc nói và viết. Nếu nói và làm khác sẽ bị chụp mũ là “thế lực thù địch”; “tuyên truyền, chống phá, xuyên tạc, đến đường lối chủ trương chính sách của Đảng và nhà nước”.
    -“việc bổ nhiệm con cái của Donald Trump đang trở thành một truyền thống quốc gia” nếu nó tốt cho nền dân chủ Mỹ thì cũng chẳng sao, vì sau này nếu nó gây ảnh hưởng xấu đến nền dân chủ Mỹ thì hệ thống Luật pháp Mỹ sẽ hiệu chỉnh, hạn chế việc này lại thôi.
    -Nói chung, xã hội TB là đường 02 chiều, xã hội CS là đường 01 chiều đi “Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.
    P/s: Các “Hạt giống đỏ tại Việt Nam” nếu có mác Đảng viên là dc bảo vệ bởi Chỉ thị 15-CT/TW do Bộ Chính trị ban hành ngày 07/7/2007. Chị thị 15 có quy định: “Các cơ quan bảo vệ pháp luật khi phát hiện có dấu hiệu đảng viên vi phạm đều phải báo cáo bằng văn bản với tổ chức đảng, cấp ủy đảng quản lý trực tiếp đảng viên đó, khi được tổ chức đảng, cấp ủy đảng xem xét đồng ý cho điều tra, khởi tố, bắt… thì cơ quan bảo vệ pháp luật mới được tiến hành các biện pháp tố tụng”. Ko biết bên Mỹ “Hạt giống ko đỏ” có dc bảo vệ bởi 01 điều khoản Luật nào ko?

  4. Zac khơ me nguyễn đang cố gắng chạy tội cho đẻng cộng sản việt cộng. Đảng đang huy động toàn thể đám BÒ ĐỎ trong cuộc trường chinh CHẠY TỘI. BAY CHẠY ĐÂU CHO THOÁT HẢ ĐẢNG. SẮP TỚI LÚC DÂN TÙNG XẺO, TREO CỔ ĐẢNG RỒI

  5. Bài viết nhạt nhẽo, so sành khập khiễng nhằm xí xóa bớt sự nghiêm trọng của việc “cha truyền con nối” quyền lực trong xã hội cs với việc đưa một vài người thân vào guồng máy ở một vài chức vụ không mang tính quyết định như ….cố vấn trong xã hội dân chủ chẳng hạn (*)

    Kiêu nói như anh này là : “Ở đâu mà chả có tham nhũng!”……

    Với tôi, trình độ của anh này chỉ ngang cấp Dư Luận Viên Bậc Trung.

    (*) Cố vấn tại các nước dân chủ thường là những người có trình độ, am hiểu, hoặc chuyên môn về một lãnh vực nào đó mà người lãnh đạo hay chỉ huy cần tham khảo để có đối sách hay chính sách trong lãnh vực đó, tuy nhiên ý kiến của cố vấn không mang tình quyết định – khác hẳn với việc Hồ Chí Minh bị/được các cố vấn Tàu …”cố vấn” trong việc phải đạt tỷ lệ 5% địa chủ tại mội làng xã phải bị đấu tố trong CCRĐ, và Hồ Chí Minh đã ngoan ngoãn tuân thủ sự “cố vấn” của các cố vấn này mặc dù ông ta biết rằng nông thôn VN không có đủ con số 5% đĩa chủ để mang ra đấu tố.

    Con rể của Xì Trum không hề có chức vụ trong chính phủ, riêng chức “đệ nhất tiểu thư” trên nguyên tắc chỉ mang tình biểu tượng chứ không phải là một chức vụ….còn chuyện cô ta làm quá lố mỗi khi tháp tùng bố để bị chỉ trích, châm biếm thì lại là chuyện khác.

Leave a Reply to nghiemnv Hủy trả lời

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây